Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 364

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Hoàng quý phi trong lòng trầm xuống, hai mắt khẽ đảo, trước mắt tối sầm lại, "Rầm" một tiếng trực tiếp ngã xuống.
Tú Ngaphía sau vội đỡ lấy nàng, sai người nhanh chóng đỡ nàng ngồi xuống, lại tuyên ngự y.
Tô Văn Nhi cử chỉ giống như điên rồ, lắc đầu, miệng than thở, "Không thể, không có khả năng, khẳng định là có người âm thầm giở trò xấu, nhất định có người giở trò sau lưng. . ."
Nàng quay phắt lại nhìn về phía Tô Mạt, làm sao còn có một chút dịu dàng nào, chỉ như ác quỷ âm ngoan trừng mắt nhìn Tô Mạt.
Tô Mạt thản nhiên đối diện cùng nàng ta, sóng mắt sáng ngời, không có một tia bối rối, ánh sáng chói lóa từ trong đáy mắt trào lên.
Tống Dung Hoa đột nhiên hô: "Nhất định là nàng ta giở trò, nhất định là nàng ta giở trò . .. "
Nàng ta chỉ tay vào Tô Mạt, vung quyền định đánh qua, ống tay áo Hoàng Phủ Cẩn nhấc lên, đem nàng ta đẩy ra ngoài .
Tống Dung Hoa như phát điên rồi, khóc lớn bắt đầu nháo loạn lên, nàng cơ hồ muốn tuyệt vọng, tại sao có thể như vậy!
Nàng vốn nghĩ khẳng định có thể đem uy phong của Tô Mạt quét sạch sành sanh, khẳng định làm cho Tô Mạt mất hết mặt mũi, làm cho nàng ta xấu hổ vô cùng .
Kết quả bánh kem của Tô Mạt bị vụn nát ở tại phòng bếp, không có người thấy, cái của bọn họ thì bị vụn nát ở trong đại sảnh, trước mắt bao người.
Tại sao có thể như vậy, vì sao sẽ như vậy!
Không công bằng, lão thiên gia không công bằng, Tống Dung Hoa quả thực muốn phát điên lên.
Từ tình yêu đối với Hoàng Phủ Cẩn, đến chỉ đơn thuần muốn cùng Tô Mạt phân cao thấp, khiến cho trái tim nàng ta càng phát ra sự P0'p méo.
Hoàng Phủ Kha sớm đã sợ ngây người, nàng làm sao đã từng gặp qua loại trường hợp này?
Tống Minh Dương ở một bên nhìn, ánh mắt thâm thúy như biển, nhìn Tô Mạt .
Thái tử sắc mặt âm trầm, vội vã sai người đem Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha đưa đi.
Hai đầu gối Tô Văn Nhi mềm nhũn, trong lòng trống trải, giống như bị người ta ςướק mất trái tim, không có một chút khí lực, nàng đơn giản mắt nhắm lại, cũng ngã đổ về phía sau.
Trên người nàng dính đầy bánh kem, ẩm ướt díp dáp, người phía sau không hẹn mà lùi lại vài bước, lui bước giống như hàng thủy triều, để trống ra một chỗ.
Tô Văn Nhi bùm một tiếng, té trên mặt đất.
Vốn là giả bộ bất tỉnh, hiện tại lại lập tức thật sự bị ngã té xỉu.
Thái tử vung tay lên, cũng sai người ta nâng nàng đi.
Tống Minh Dương tiến lên cười, hành lễ, nói với Tô Mạt: "Mạt nhi, nên đem ngươi điểm tâm của ngươi lấy ra."
Tô Mạt nhướng mi lên, vô tội cười cười, "Kỳ thật cái của ta cũng không lớn lao gì, chỉ giống hệt cái này."
Mọi người nhất loạt kinh hô, đều nghi ngờ nhìn nàng.
Mọi người lập tức kinh hô, đều nghi ngờ nhìn nàng .
Có người thấp giọng nói thầm, "Nói không chừng chính là nàng ta phá hư."
Người đi mang điểm tâm cũng chứng thực, " Điểm tâm của Tô ngũ tiểu thư, giống hệt cái này, bị nát vụn ở trù phòng. "
Một đống hỗn độn giống y như nhau.
Lập tức có người bắt đầu nghi ngờ làm sao có thể làm giống nhau, còn đều bị như vậy .
Lúc này hoàng đế nói: "Một khi đã như vậy, chúng ta trước tiên đi xem cái của Mạt nhi."
Tô Mạt tiến lên thi lễ, "Bệ hạ, nếu muốn xem, chỉ sợ phải di giá tới Tinh Xuân uyển ."
Tinh Xuân uyển là nơi cất trữ băng của hoàng thất, bởi vì do quan hệ địa thế cùng địa chất, tầng bên dưới hầu như trống không, trữ một lượng lớn băng.
Tô Mạt muốn đi nơi đó là có ý gì?
Hoàng đế lại mỉm cười, phất tay,"Được!"
Sau đó nhìn về phía Tô Mạt, "Đến bên cạnh trẫm. "
Tô Mạt tuy rằng không tình nguyện, lại vẫn đi qua, hoàng đế liền thân thiết cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, cười nói: "Trẫm sẽ theo ngươi đi nhìn xem sao."
Hoàng đế khởi giá, chúng thần đi theo, mọi người đều bị sự biến hóa của hiện trường làm cho như lọt vào trong sương mù.
Đều tiến tới hỏi đám người lão phu nhân.
Lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ lại nói năng thận trọng, chỉ nói không biết .
Thực tế bọn họ thật sự không biết, tâm tư Tô Mạt, bọn họ làm sao đoán được .
Biến đổi bất ngờ, nhấp nhô lênh đênh, giống hệt như kiểu ngồi trên khán đài xem kịch.
Hoàng đế mang theo Tô Mạt ngồi kiệu riêng, lão phu nhân tuổi tác đã cao cùng với các thần tử cũng phân biệt được ban ngồi cáng tới, đoàn người tấp nập đi tới Tinh Xuân uyển.
Hoàng quý phi cũng bị người ta nâng ngồi ở trên kiệu.
Lương phi hướng nàng cười nói: "Tỷ tỷ phải thả lỏng tâm tình, chỉ là trò chơi của tụi nhỏ thôi ."
Hiện giờ trong lòng nàng thấy rất khoái trá, một bụng uất ức nín nhịn của cả đời này cộng lại, bao gồm tất cả những gì nuốt xuống khi bị hoàng quý phi chèn ép, thật sự là . . . Vui sướng tràn trề !
Tô Mạt thật sự là nha đầu tốt, Lương phi khẽ mỉm cười, rạng rỡ, bỗng chốc như trẻ đi vài tuổi.
Thật sự giống như nhị bát giai nhân ( phụ nữ ở lứa tuổi 28, 30).
Hoàng quý phi tức giận đến quả thực muốn hộc máu.
Nghĩ rằng may mắn phụ mẫu cùng ca ca không có tới, nếu không chuyện xấu này coi như xấu cả gia tộc!
Cẩm y thị vệ trước tiên xông vào hầm băng, dò xét tất cả mọi ngóc ngách xong xuôi thấy an toàn, sau đó mới thỉnh bệ hạ di giá.
Hoàng đế dẫn dắt mọi người xâm nhập vào dưới hầm băng đi qua từng bậc thềm, lập tức cảm giác từng trận râm mát, càng đi xuống, càng lạnh lẽo dần.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc