Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 362

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tống Dung Miên là bộ dạng không tệ, nhưng nữ nhân có thể nhập cung, có mấy người có bề ngoài là kém cỏi?
Người nào không phải xinh đẹp như hoa, *** như ngọc?
Khí chất hoặc là cao quý, hoặc là tao nhã, có người nào là thô tục ?
Giống Tô Mạt tinh quái như vậy thì không có, giống Tống Dung Miên như vậy mang theo một chút dáng vẻ quê mùa cũng không có.
Hoàng quý phi biến sắc, Lương phi lại nói: "Còn nữa có chất nữ ( cháu gái ) thật tốt. "
Vừa có thể chuẩn bị cho nhi tử, cũng có thể chuẩn bị cho trượng phu.
Lương phi đương nhiên biết tâm tư hoàng quý phi, nếu không thể cùng Tô gia làm thân gia, vậy đối tượng làm thái tử phi tốt nhất chính là tiểu thư Tống gia con vợ cả.
Nếu Tống Dung Miên không có tâm, chẳng lẽ sẽ lấy thân phận nữ tử chưa gả để ở trong cung?
Nếu hoàng quý phi không phải có cái loại tâm tư này, sẽ đem Tống tứ cùng Tô nhị giữ lại trong cung?
Lương phi hừ lạnh, nhà mẹ đẻ mình không có bao nhiêu thế lực, chỉ là dựa vào hoàng đế phong cho một danh Bá, nhưng cũng không có chức vụ thực tế, chỉ nâng cao địa vị thân phận, cũng không có tiền đồ gì lớn.
Cũng may hiện tại Giác nhi có khả năng, liên tục giúp đỡ các huynh đệ tìm được chức quan không lớn không nhỏ, bọn họ bị nàng ngày ngày phái người tới dặn dò, vì vậy cũng cần cù chịu khổ làm sự vụ, sẽ không khiến hoàng đế thấy ngột ngạt, cũng không gây phiền toái cho Giác Nhi.
Tô Mạt kia trí tuệ đáng yêu như vậy, nếu có thể, nàng thật sự muốn cưới cho Giác nhi, chắc chắn trở thành hiền thê của hắn.
Con vợ cả hay con thiếp thất thật ra cũng không sao cả.
Nhưng thấy nha đầu đó cùng Hoàng Phủ Cẩn thân thiết như vậy. . . Lương phi âm thầm thở dài, đã là như thế, đối xử với nàng ấy tốt một chút, cũng mong được có thể đổi được càng nhiều hảo cảm hơn so với hoàng quý phi, để hai người bọn họ thật sự coi Hoàng Phủ Giác trở thành huynh đệ.
Như vậy, coi như nàng có thể làm chút chuyện vì nhi tử.
Nếu không phải xuất phát từ tâm lý này, nàng mới lười liều mình cùng hoàng quý phi, tổ chức cái gì trận đấu dành cho nhóm nữ tử.
Tiếp theo phải làm sao bây giờ?
Nàng thấy Hoàng Phủ Giác tuy rằng sắc mặt như thường, nhưng tự mình hiểu con mình, nhất định là nội tâm đang dày vò.
Lại nhìn Tô Mạt, đã thu lai sự tươi cười nghịch ngợm ngày thường, ngược lại bộ dáng nghiêm trang, như lâm đại địch.
Nàng hơi nhẹ nhàng thở ra, điểm tâm bị nát vụn, ngược lại càng tốt, chính mình không cần đứng trên đầu ngọn sóng, mục đích bản thân làm như vậy, vốn là vì muốn đẩy con trai mình tới gần Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt hơn, để cho bọn chúng đồng cam cộng khổ một phen.
Bọn họ đối với nhi tử mình cảm tình cũng tăng thêm một phần.
Cho dù hiện tại không tỏ rõ, nhưng tích lũy tháng ngày, cũng sẽ biết đến.
Cho dù hiện tại không tỏ rõ, nhưng tích lũy tháng ngày, cũng sẽ biết đến.
Nói không chừng ở thời điểm mấu chốt đối mặt với lựa chọn, thì sẽ có tác dụng .
Từ suy nghĩ này, Lương phi cố ý lại hừ lạnh, "Nếu để ta biết là ai đi phòng bếp phá hoại, ta nhất định sẽ không tha cho hắn . "
Lúc này Tô Văn Nhi ở lầu một đã muốn đắc ý sai người để cái rương xuống đất, hòm xiểng liền trực tiếp để xuống.
Từng tầng một được mở ra, bất quá là trực tiếp úp cái ***g lên, cũng không nối liền đến đáy.
Tầng sâu bên trong nhất là một cái ***g chụp bằng chỉ bạc, bên ngoài có bao bọc bằng loại sa mỏng manh, ௱o^ЛƓ lung, giống như cách một đám mây, mọi người liên tiếp phát ra tiếng kinh hô.
Chỉ thấy món điểm tâm lớn có ba tầng, tầng dưới cùng là hình tròn, tầng giữa là hình hoa mai, trên cùng là hình trái tim.
Lót ở lớp bên dưới là lớp kem trắng như tuyết, tầng bên ngoài dán lên những bông hoa, màu sắc rực rỡ, mặt trên còn dùng các loại trái cây tô điểm, hình dạng, màu sắc, thoạt nhìn đều tuyệt hảo .
Có Tôn Nhất Đao đầu bếp làm điểm tâm hỗ trợ, đương nhiên mọi thứ tinh xảo.
Tô Mạt cũng không khỏi bội phục, Tôn Nhất Đao, quả nhiên là lợi hại, bất quá là dựa vào một phương tử ( công thức làm bánh), thế nhưng có thể thật sự làm ra được.
Tuy rằng không phải hoàn toàn giống loại bánh kem ở thời hiện đại, nhưng hình dạng bánh rất đẹp, ngược lại càng giống tác phẩm nghệ thuật .
Phong phạm Hoàng gia, quả nhiên không giống bình thường!
Mỗi một tầng đều có một chữ đỏ, trên cùng là chữ "Trung quân thể quốc" giữa các tầng bánh có chút gần, nhìn không rõ lắm.
Hoàng đế cũng bị gợi lên hứng thú, di giá đến lầu một, tự mình đến gần quan sát.
Hắn nhớ rằng mình đã ăn qua món này, nhìn về phía hoàng quý phi cùng Tống Dung Miên, "Đó là món điểm tâm lúc trước đưa qua cho trẫm ?"
Hoàng quý phi mỉm cười, "Bệ hạ, đương nhiên là còn ngon hơn nữa. "
Hoàng đế ha ha cười,"Quý phi, nàng ăn qua rồi sao, đừng gạt trẫm, không đúng đó. "
Hoàng quý phi vội muốn thỉnh tội, hắn cầm tay nàng, "Trẫm chọc nàng thôi. Các ngươi muốn đem thứu tốt cho trẫm, chẳng lẽ trẫm sẽ cô phụ tâm tư của các ngươi sao?"
Tống Dung Hoa đắc ý cơ hồ giống như đây chính là mình tự làm ra, nàng khiêu khích nhìn Tô Mạt, nhìn Hoàng Phủ Cẩn, một bộ dáng cao ngạo hận không thể bay lên trời.
Trong đám đông, ánh mắt Tả phu nhân trầm tĩnh, nhìn thoáng qua món điểm tâm kia, lại liếc nhìn Tô Mạt.
Đúng lúc Tô Mạt đang nhìn nàng cười, Tả phu nhân không khỏi hơi kinh ngạc, nha đầu này, thật sự là không tầm thường.
Lúc này còn cười được .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc