Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 351

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Từ thượng du , một chiếc thuyền gỗ mang bầu R*ợ*u lớn được thả xuôi theo dòng nước , chiếc thuyền nhỏ xoay tròn hoặc dừng lại chỗ ai là người đó liền uống R*ợ*u làm thơ hoặc giảng điển cố , nếu không làm được sẽ bị phạt uống ba ly R*ợ*u lớn .
Những chén rược do hoàng cung đặc chế , lớn hơn ly R*ợ*u thông thường nhiều lần , dùng trúc chạm khắc mà thành , mặt trên khắc những hoa văn cực kì tinh xảo , có hoa văn dòng suối , có hoa văn liễu rũ oanh ca , nhà nhà hoan hỉ .
Người tham gia đặt một ly R*ợ*u ở trước mặt mình , chỉ chờ bầu R*ợ*u đến liền rót vào .
Nếu bàn về võ , ở Đại Chu , Hoàng Phủ Cẩn là số một , nhưng hắn không thích ồn ào , hơn nữa nơi nào có hắn , nơi đó không khí liền khẩn trương lên .
Sát khí từ một người trải qua quá nhiều huyết vũ tinh phong ( gió tanh mưa máu ) ở chiến trường làm cho những đệ tử thế gia con nhà quyền quý chưa từng nhìn qua máu đều phải run lẩy bẩy .
Nếu bàn về văn thì phải kể đến Hoàng Phủ giác cùng Tống Minh Dương , ngoài ra còn có một số thám hoa , bảng nhãn , những sĩ tử vừa công thành danh toại .
Giống như một ước định ngầm ai cũng hiểu , những người trở thàh thám hoa phải văn chương lưu loát , vẻ ngoài tuấn lãng , là những chiêu bài sống của Hàn Lâm viện . Những ai được công nhận là môn sinh thiên tử , cũng phải phi thường phong cách ,tạo được niềm vui cho thánh thượng .
Mà Khúc Thủy Lưu Thương làm cho quân thần đồng vui , có các đại thần nguyên lão , có nhiều thế hệ gia đình quyền quý .Tuy rằng hiện nay triều chính coi như ổn định , nhưng chính quyền hoặc một tổ chức càng lâu năm thì công thần sẽ càng nhiều .Người đứng đầu , đặc biệt là những người vừa lên thay , sẽ cảm thấy những công thần , nguyên lão đó dường như không hoàn toàn nghe theo ý kiến của mình mà có biểu hiện vượt quyền nên họ cần những thế lực mới thuộc về riêng họ .
Tân thiên tử qua đó sẽ tạo ra thế lực mới cho mình .
Còn có thời điểm tân khoa tử sĩ đăng quan được hoàng đế khâm điển làm môn sinh chính mình .
Ngoài ra nhóm nguyên lão cũng có cảm giác giống như vậy .thời gian càng lâu , họ càng cảm thấy thánh tâm khó dò , không tài nào đoán được , không giống lúc xưa , quân thần không có gì giống nhau , không có gì cố kỵ .
Bọn họ cũng muốn tạo thế lực mới vững chắc cho mình , kéo bè kết cánh với các tân quan , tân quân ….
Đương nhiên , loại thế trận này tuyệt đối không giống như tiểu hài tử đánh nhau , nước miếng bay tứ tung .
Cho nên những hoạt động yến hội do hoàng gia tổ chức đều ẩn chứa huyền cơ và đó cũng chính là cơ hội cho những ai muốn tiến thân .
Mà Khúc Thủy Lưu Thương chính là một trong những cơ hội biểu diễn tài hoa mà mọi người trông đợi nhất .
Người người xoa tay , hận không thể mở ra khát vọng, có thể làm cho bề trên nhận thức , trọng dụng , đề bạt mình .
Đáng tiếc là , ngũ hoàng tử không có xuất hiện, nghe nói là giúp tổ nữ chuẩn bị cái gì trận đấu đi .
Cho nên yến hội Khúc Thủy Lưu Thương lần này toàn bộ do thái tử phụ trách .Có điều nhóm văn nhân sĩ tử tuy không lộng đao múa thương nhưng thái độ cũng có phần ngông nghênh tự phụ .
Thái tử làm người có chút kiêu căng , lại có một loại cao ngạo toát ra từ trong xương , sách đọc không tốt như ngũ hoàng tử , tính cách cũng không ôn hòa như hoàng Phủ Giác .
Ở trên yến hội , hắn cũng bị ít nhiều người châm chọc.
Tống Minh Dương nghe tiếng đàm tiếu liền dùng văn tài của mình nhất nhất hóa giải cho hắn .
Hắn thấy thái tử mắt lộ hàn quang , không khỏi thấp giọng nhắc nhở :
“Điện hạ, bọn họ chính là sĩ tử , là quân cờ, ngài làm đúng , bọn họ liền tùy ngài sở dụng , sai từng bước , liền dễ dàng cùng bọn họ là địch. Quân trị thần , mà thần chế quân. Trái lại, chính là quân hộ thần , thần ủng hộ quân. Việc điện hạ làm không phải là đọc sách gì , càng không phải là một văn nhân uyên bác nhất . Điều này là trách nhiệm của nhóm học sĩ .Cái điện hạ phải làm chính là làm thế nào nắm vững nhân tâm , điều hành thiên hạ , nắm vững đạo trị quốc chứ không phải là giỏi về cầm kì thi họa , am hiểu văn vẻ điển cố , lại càng không nhất thiết phải là nhân tài võ học. Văn đã có văn thần ,võ có võ quan .Điện hạ chỉ cần dùng đúng người , cho dù văn không thể thông thiên , võ không thể thông thần thì có làm sao ? ”
Thái tử sợ run một chút , kinh ngạc mà hắn, hắn ngờ rằng Tống Minh Dương sẽ nói những lời này với hắn .
Những năm gần đây , không một ai nói với hắn những lời như thế .
Thái Phó chỉ bảo hắn đọc sách , đọc sử...... Phụ hoàng chỉ dạy hắn như thế nào là xem tấu chương , như thế nào là phê duyệt, làm cách nào để giải quyết sự tình .
Những thứ đó làm cho hắn cảm thấy làm vua thực quá vất vả , cần phải làm rất nhiều thứ , canh năm dậy , canh ba mới đi ngủ .
Những lời của Tống Minh Dương là hắn lần đầu tiên nghe được.
Tống Minh Dương lại thấp giọng nói :“ Tự nhiên thư hay là muốn đọc , kỵ xạ cũng là muốn luyện , chính là không cần phải nhất định phải tranh cái gì thứ nhất , thứ hai. Cho dù điện hạ một chút cũng không giỏi , chẳng lẽ còn ai dám nói cái gì ? Cái điện hạ cần , cần phải thật tinh thông chính là làm thế nào cho bọn họ vạn phần kính phục , làm cho muôn người đồng lòng hướng về điện hạ !”
Thái tử chăm chú nhìn hắn không hề chớp mắt sau đó hơi hơi vuốt cằm ,định cuối người hành lễ . Tống Minh Dương vội vàng ngăn lại , cười nói :“Điện hạ vạn lần đừng khách khí . Ngài là điện hạ , thần là thần tử , thần tử vì ngài phân ưu là chuyện nên làm .Đó là đạo làm tôi , là bổn phận của thần tử , dám làm dám chịu ...”
Tô Trì bên cạnh Tô Trì thấy thế , lập tức đứng dậy chỉnh lại y phục, vẻ mặt nghiêm túc , trang trọng vái chào Tống Minh Dương :“Ta thay điện hạ hành lễ với ngài . Ngài có thể một lòng vì điện hạ , Tô Trì ta vô cùng kính trọng . Sau này nếu có gì phân phó , Tô Trì quyết không chối từ . ”
Tống Minh Dương vội đứng dậy đáp lễ, kéo tay hắn ngồi xuống, cười nói:“Tô huynh cũng quá khách khí, chúng ta biết nhau lâu như vậy, chẳng lẽ ta còn không biết cách làm người của ngươi sao ? ”
Thái tử tự mình rót R*ợ*u cho Tống Minh Dương , nâng chén cười nói : “Có thể được Tống huynh tương trợ , Tuyên xin ghi lòng tạc dạ . Ngày sau thành sự chắc chắn không quên .”
Tống Minh Dương ngay cả đáp lại cũng không dám.
Tô Trì gần đây mặt mày u ám lúc này cũng có một tia hỉ sắc .
Đột nhiên , từ xa truyền đến một tiếng “Phanh” lớn , giống như có gì đó nổ mạnh làm mọi người hoảng sợ , ngoái đầu nhìn lại .
Thái tử lập tức phái người đi xem , rất nhanh đã trở về hồi đáp , nói là tiếng vang từ Tú Xuân uyển truyền đến , hình như là ở nơi làm điểm tâm .
Người hoàng đế phái đi hỏi cũng nói là không có gì , chỉ là các tiểu thư đang tự mình chuẩn bị điểm tâm dự thi nên phát sinh vài điểm ngoài ý muốn , không có gì đáng ngại .
Có người nghe vậy thuận miệng nói một câu : “Hay lại là do vị Tô tiểu thư kia làm đi .”
Bọn họ đều nghe nói Tô gia có vị ngũ tiểu thư, hành vi quái đản , không theo lẽ thường , đại náo Thái Học viện , dám hành hung đệ tử thế gia , tuổi còn nhỏ liền cùng Tề vương điện hạ giữa ban ngày ban mặt biểu đạt tình yêu , nhận chức Tổng quản ngự thư phòng , kinh doanh Hương lâu , ở ngoại ô mua đất lập điền viên .....
Lần này hoàng quý phi cùng Lương phi nương nương muốn tổ chức cuộc tranh tài giữa các tiểu thư , khẳng định không thể thiếu nàng .
Kết quả có người vừa nói , người khác còn chưa có nghe xong đã vội vàng truyền đi , sau đó một truyền mười trở thành Tô Mạt lại muốn làm một thứ quái dị gì đó , đủ loại tin đồn .
Đay là lần đầu Tô Việt được tham gia vào hoạt động do hoàng gia tổ chức nên Tô Mạt không cho hắn ở phòng bếp hỗ trợ nàng mà để hắn ra ngoài trải nghiệm khí khái hoàng gia và cũng để kết giao thêm nhiều bằng hữu .
Cho nên khi hắn nghe người ta bàn tán sở dĩ có tiếng nổ mạnh là do Tô Mạt đấu không lại Tống tiểu thư nên nổi giận , muốn đại náo phòng bếp ở Tú Xuân uyển , tính dùng *** làm cho các tiểu thư bị thương , chỉ mình nàng chiến thắng .
Tô Việt nghe xong đã muốn *** . Đây cỡ nào là nói hươu nói vượn , vừa nghe gió thổi đã nói mưa to , thậm chí không có gió cũng có thể nói là mưa rơi tầm tã .
Hắn không còn tâm tư nào ở lại , lén lút cáo từ mọi người sau đó đi Tú Xuân uyển tìm Tô Mạt.
Trên đường , binh lính tuần tra tự nhiên biết hắn là ai , tốt bụng chỉ đường cho hắn .Tô Viết vừa đi vừa hỏi thăm , càng tới gần Tú Xuân uyển càng biết rõ ràng chân tướng .
Cuối cùng ở bên ngoài Tú Xuân uyển , Tô Việt giữ một người lính thoạt nhìn không lớn tuổi lại , hỏi rõ ràng vì sao có tiếng nổ mạnh phát ra .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc