Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 343

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nàng quay đầu liếc nhị tiểu thư một cái, đối Tô Việt nói:“Nhị ca, ngươi dẫn người tự mình đi vườn hoa , mang A Cổ Thái vào , nói là sư phó chúng ta thỉnh tới .”
Tô Việt cũng không hỏi vì sao , lập tức liền dẫn người đi.
Hắn đã quen Mạt nhi ở những thời điểm lơ đãng làm ra những hành động kì quái , mà những hành động lúc ấy sau này lại phát hiện là vừa đúng .
Tô Mạt đón đại tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi ngồi cạnh nàng.
Ai quy định các tiểu thư phải ngồi phía sau , ngồi mặt sau thấy được gì ngoài ót của người khác đâu chứ .
Trận đầu nghỉ dưỡng sức một canh giờ , dù sao ngựa cũng mệt .
Có người đề ra ý kiến muốn nhóm người thái tử cùng ngũ hoàng tử gia nhập vào hai đội tỷ thí .
Nhưng tìm khắp nơi cũng không gặp Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác , hô nửa ngày cũng đành từ bỏ .
Cuối cùng quyết định thái tử tham gia đội hắc y , cùng Tần Nguyên Quân đối đầu .
Đội viên bắt đầu cưỡi ngựa vào sân , đội tạm dẫn đầu cưỡi ngựa quanh khán đài một vòng nhận lấy sự ủng hộ nhiệt tình từ phía khán giả .
Tần Nguyên Quân cưỡi bạch mã dẫn đầu đội viên , lúc đi qua sương cư Tô gia , hắn quay đầu nhìn qua , Tô Mạt lập tức đứng lên hướng hắn vẫy tay.
Tần Nguyên Quân ha ha cười, hướng nàng huy huy gậy , lập tức ôm quyền lớn tiếng nói :“Đa tạ đa tạ!”
Hắn nhìn Tô Mạt cảm kích cười cười , cảm thấy giống như bằng hữu lâu ngày gặp lại , không có một chút ngăn cách , vốn định trêu chọc hai câu bảo nàng nhỏ giọng xuống , mời nàng rảnh rỗi đánh cầu với hắn .
Song chưa kịp mở lời , hắn chợt nhìn thấy một thiếu nữ bên cạnh nàng , độ khoảng 16 tuổi , khí chất đoan trang tao nhã tựa hồng mai , đôi mắt trong như nước hồ thu nhưng lại ẩn chứa muôn ngàn cảm xúc , thản nhiên nhìn thấu mọi sự vật chốn nhân gian giống như mặt nước hồ mùa xuân xua tan băng giá .
Nàng lơ đãng liếc hắn rồi chuyển khai tầm mắt . Hắn lại giống như bị sét đánh trúng, tim đập thình thịch , máu cả người sôi sục như muốn tìm chỗ thoát ra .Hắn cảm thất tim mình ẩn ẩn đau .
Hô hấp đình trệ , Tần Nguyên Quân hít sâu một hơi , tim hắn lại như mở rộng , máu toàn thân dồn lại một chỗ , khôn mặt đỏ bừng .
Đại tiểu thư bị hắn nhìn đến bối rối nhưng tính nết quật cường không cho phép nàng lùi bước , nàng không chịu yếu thế , nhẹ cắn môi trừng lại .
Trong mắt Tần Nguyên Quân lúc này là một mĩ nhân khí độ bất phàm , lạnh nhạt thong dong , gặp biến không sợ hãi .
Tư thái tao nhã đoan trang , khí chất trầm ổn giống như hồng mai trong tiết trời se lạnh , trong thiên địa tuyết trắng tinh khôi chỉ có mùi hương của nàng quanh quẩn .
Chợt có người thúc ngựa chạy tới , xoay người đánh vào ௱ôЛƓ ngựa của hắn , con ngựa lập tức hí vang , lao thẳng ra ngoài .
Tần Nguyên Quân không đề phòng , suýt ngã xuống , còn may kĩ thuật cưỡi ngựa của hắn cao siêu , lập tức nắm yên ngựa xoay tròn trở về tư thế ban đầu .
Nhìn hắn không hề có chút chật vật mà giống như đang trổ tài khiến cho khán đài một mảnh sôi trào , tiếng tung hô nở rộ .
Tô Mạt trộm nhìn đại tỷ, thấy nàng khẽ cắn môi , mắt tiệp run rẩy , vẻ mặt muốn cười nhưng cố nén .
Thấy thế , Tô Mạt quay đầu hướng lão phu nhân cười cười, lão phu nhân bất đắc dĩ thở dài.
Tô Mạt nắm vai đại tiểu thư lắc lắc : “Tỷ tỷ, hắn đang nhìn tỷ kìa .”
Đại tiểu thư vội chối : “Đừng nói bừa. Hắn nhìn ta làm gì ?”
Tô Mạt cười nói :“Muội thấy hắn rất anh tuấn nha ! ”
Đại tiểu thư quay đầu nhìn nàng , nghiêm trang nói:“Mạt nhi , Tề vương điện hạ so với hắn đẹp hơn .”
Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh , đại tỷ tưởng nàng là hoa tâm nữ hài tử mất rồi . Nàng vội vàng xua tay : “Không phải , muội không có ý đó .”
Đại tiểu thư thật thà hỏi : “Vậy ngươi có ý tứ gì ? Mạt nhi, ta nói muội biết nha , trên thế giới này không có ai đối tốt với muội hơn Tĩnh điện hạ đâu .”
Tô Mạt thất bại , dù sao nàng đối tình cảm cũng không am hiểu mấy , nàng gật gật đầu : “Tỷ tỷ, ta biết . Ta cũng chỉ thích một mình hắn thôi .”
Có thể nói về người mình yêu khẳng khái như vậy ở một nơi đầy rẫy quy cũ lễ giáo như thế này chắc cũng chỉ có mình Tô Mạt . hơn nữa , đại tiểu thư cũng quen với tính cách này của nàng. Nghe lời khẳng định của tiểu muội nhà mình , nàng mới cười rộ lên, kéo tay Tô Mạt : “Ngươi biết là tốt rồi.”
Tô Mạt lại nói:“Tỷ thấy hắn ra sao ? ”
Đại tiểu thư rũ mắt xuống , thản nhiên nói:“Người ta vốn cũng rất tốt , không cần ta đến đánh giá .”
Tô Mạt kéo kéo tay áo nàng : “Tỷ tỷ, hắn họ Tần!”
Đại tiểu thư ngẩn ra, hai má lập tức đỏ.
Lão phu nhân từng nói qua với nàng về Tần gia công tử, nàng cuống quýt cúi đầu,“Mạt nhi, ta mệt , ta muốn vào trong nghỉ .”
Tô Mạt âm thầm thở dài , vừa cười vừa đứng lên kéo tay tỷ tỷ : “Đi thôi.”
Hai người đến trước lão phu nhân xin phép , lão phu nhân còn cẩn thận dặn dò nhóm nha đầu bà tử theo sau chăm sóc nhị vị tiểu thư , chỉ giữ Tô Hinh Nhi ở lại xem cầu trường .
Hoàng đế dẫn người đến Vạn xuân uyển đạp thanh , ý muốn quân thần đồng vui , cho phép mọi người ngang hàng giống như các bá tánh bình dân khác , không phân biệt nam nữ đều có thể ngồi chung một chỗ xem đấu cầu .
Thậm chí còn có thiếu niên nam nữ gặp mặt tán gẫu vài câu , nếu thấy hợp ý liền thông qua mama thưa với phụ mẫu , nếu gia thế thích hợp hai nhà có thể thương nghị việc hôn nhân.
Nhưng phần đông mọi người ai cũng thẹn thùng , lúc nói chuyện không dám nhìn thẳng vào đối phương ,chỉ chăm chăm nhìn xuống đất , ai gan lớn hơn một chút mới giả bộ làm rớt khăn tay hoặc hoa tay … các thứ .
Tô Mạt kéo tay tỷ tỷ , một đường trở về . Kim Kết thật ra lại nhặt được mấy vài cái khăn , có cái thêu hoa , có cái đề thi từ , cũng không biết là của ai , cũng có thể là do không ý hợp tâm đầu nên bị bỏ lại , hoặc do nam nhân nào đó đánh rơi chưa tìm được .
Tô Mạt liếc nàng , trách :“ Còn không mau ném xuống , ngươi nhặt , lỡ có ai đến tìm nếu không thấy được bảo họ phải làm sao đây ? ”
Kim Kết nói : “Tiểu thư , ở đây có tới ba bốn cái lận , chẳng lẽ người ta đều tới kiếm ? Nô tì thấy chắc là có người làm rớt , sau đó gió thổi tới đây .”
Đang nói thì có tiếng chân bước tới , thì ra là Tô Trì , các nha đầu bà tử vừa trông thấy vội vàng hành lễ .
Tô Trì thoạt nhìn không vui , mặt mày nghiêm trang lạnh lẽo , biểu tình tối tăm , Tô Mạt thấy thái độ hắn càng ngày càng giống thái tử , thật chủ nào tớ nấy .
Tô Mạt tưởng hắn đi theo thái tử để gặp cái gì An Bình công chúa ? Sao tự nhiên lại ở trong này?
Hành lễ xong , nàng kéo tỷ tỷ đi tiếp thì bị Tô Trì chặn lại .Hắn đưa cho đại tiểu thư một chiếc khăn tay , đại tiểu thư vừa cầm lên , Minh Nguyệt nãy giờ vẫn đi sau nàng ngạc nhiên : “Di , này không phải do tiểu thư lúc trước làm sao? Như thế nào ở chỗ đại thiếu gia ?”
Tô Trì hừ một tiếng , cũng không giải thích, lại trừng mắt nhìn Tô Mạt : “Không ngoan ngoãn ở bên người tổ mẫu ,tính đi loạn chỗ nào ?”
Đại tiểu thư vội nói :“Là muội mệt mỏi , muốn về nghỉ .”
Tô Trì ừ một tiếng , nhìn thấy Kim Kết đang cầm vài cái khăn cũng không them xen vào , nhấc chân bước đi .
Tô Trì vừa đi , vài người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra , hắn gần đây càng phát ra khí lạnh , làm cho người không dễ chịu chút nào .
Các tiểu nha đầu dò đường quay về báo phía trước rất đông người , các nàng quyết định đi đổi hướng , từ Thiếu xuân viên bên cạnh sân huấn luyện đi vòng qua , nơi đó liễu xanh rợp bóng , trỗ từng chùm hoa rực hồng đung đưa theo gió , cũng có những loại hoa xuân sắc vàng rực rỡ .
“ Tốt! Đúng rồi !Đánh bên trái , bên trái !”
Một trận âm thanh vang lên , tiếng của những nam tử trẻ lanh lảnh lọt vào tai họ .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc