Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 339

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nhưng Tô Mạt lại là nữ nhi của Tô Quốc Công, lại được hoàng đế ưu ái, nếu nàng không chủ động mở miệng, đương nhiên không phải giới thương nhân có thể gặp là được, cho dù hắn là thiên hạ đệ nhất thương, so với hoàng gia tôn quý, cũng sẽ không được coi là gì hết.
Bất quá Tô Mạt những ngày này có dò la qua, Tả phu nhân năm đó lấy thân phận tiểu thư nhà giàu gả cho thư sinh Tả Minh Thụy nghèo kiết xác, sau đó Tả Minh Thụy đi vào con đường làm quan. Nhiều lần chìm nổi, vào lục bộ, trở thành trọng thần.
Bởi vì Thủ Chính đế vẫn theo chế độ trước của tiền triều chính sách ức thương, cho nên Tả phu nhân vì Tả đại nhân, cùng nhà mẹ đẻ mặt ngoài liên hệ ngày càng ít đi.
Lần này nghe nàng ta khẳng nói muốn viết thư nói cùng Trầm lão gia tử, vậy cũng đủ thấy đối với Tô Mạt có sự tôn trọng, cơ hội hợp tác liền tăng lên, hơn nữa đối với sự phát triển kinh thương của Tô Mạt cũng là vô cùng tốt.
Tuy rằng triều đình ức thương, nhưng vẫn như cũ có vô số người đi theo ngành này, thậm chí rất nhiều sĩ tử bỏ văn theo thương, bởi vì kinh thương lợi lớn, hơn nữa có nhiều người quả thật đọc sách không được, lại không giỏi trò luồn cúi, thăng quan vô vọng, lại lo lắng có mạo hiểm, không bằng kinh thương kiếm chút tiền thoải mái sống qua ngày.
Thương nhân trong thiên hạ, muốn hợp tác cùng Trầm gia có vô số kể, phàm là có thể gia nhập, một đêm phất lên ngay.
Cơ hội này, bị Tô Mạt như thế dễ dàng lấy được, nàng cảm thấy hơi kinh dị, nhưng cũng không có biểu hiện rõ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, bình tĩnh thong dong.
Trần phu nhân cùng Tần phu nhân lại đang kinh hãi không nhỏ.
Tô Mạt khiêm tốn mỉm cười, nói cảm tạ.
Tả phu nhân lại nói:“Ta nghe nói bệ hạ sẽ kêu mọi người tham gia không ít cuộc thi, ta là người ham ăn, còn hy vọng Tô tiểu thư có thể mang lại cho chúng ta điểm tâm mỹ mị khác biệt.”
Tô Mạt nao nao, Tả phu nhân vì sao đột nhiên nói điều này? Có thể hay không là có thâm ý khác?
Tả phu nhân mỉm cười, đã muốn kéo cánh tay hai vị phu nhân xoay người đi rồi.
Kim Kết luôn luôn đứng cạnh nàng cách đó không xa, bởi vì Hoàng Phủ Cẩn có mặt, cho nên ba vị phu nhân đi rồi nàng cũng không có đi theo.
Nàng quay đầu thấy Lăng Nhược nhẹ nhàng bước tới, vội ngăn lại, miễn cho nàng gặp phải cảnh Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn nói chuyện riêng tư.
Trên mặt Lăng Nhược không có biểu tình gì, nói với Kim Kết:“Lão phu nhân sai ta nói cho tiểu thư, hoàng quý phi cùng Lương phi vì tranh hơn thua, nói các tiểu thư cùng bọn nam tử giống nhau, cũng tổ chức trận đấu nào đó, phỏng chừng sẽ có kỵ xạ, điểm tâm, vẽ tranh, đánh cờ, đánh đàn ..vv, lão phu nhân nói tiểu thư cũng nên suy nghĩ.”
Nói xong nàng liền trở về.
Kim Kết vội nhẹ kêu:“Tiểu thư, tiểu thư......”
Coi như nhắc nhở Tô Mạt, sau đó liền cúi đầu đi qua, trong lòng nói lảm nhảm, hy vọng Tĩnh thiếu gia không có làm chuyện gì rất khiến người ta đỏ mặt, dù sao cũng là Vạn Xuân uyển, tuy rằng đang lén lút, nhưng người đến người đi qua lại nhiều, tuy rằng hai người sắp đính hôn, cũng không thích hợp , rất......
Đang suy nghĩ miên man, ót bị người ta bắn một cục hạt dẻ, truyền đến thanh âm nghi hoặc của Tô Mạt,“Đại Quýt Tử, ngươi ngốc rồi à ?”
Kim Kết vội ngẩng đầu, ***ng phải ánh mắt trong suốt của tiểu thư, thậm chí còn nghe được tiếng cười hiếm thấy của Tĩnh thiếu gia.
Mặt nàng đỏ lên, nhăn mặt lại,“Tiểu thư --”
Thật sự là dọa người nha.
Kim Kết báo lại việc lão phu nhân dặn dò, Tô Mạt lập tức liên tưởng đến lời nói của Tả phu nhân, xem ra thật có ý tứ.
Ý tứ Tả phu nhân là muốn xem trù nghệ của nàng? Nàng lại không gả cho Tả gia làm con dâu, vì sao muốn để nàng làm điểm tâm?
Chẳng lẽ -- là có liên quan đến hợp tác kinh thương?
Trầm gia Biến th' như vậy? Trù nghệ tốt mới có thể hợp tác?
Trái lo phải nghĩ cũng phải không tìm được đáp án, nàng đơn giản không nghĩ đến làm gì, kêu Kim Kết cùng Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng suy nghĩ.
Hoàng Phủ Cẩn nói:“Hầm chiên xào, khẳng định không thích hợp với nữ hài tử thi đấu, chảo lớn đó quăng không nổi. Đương nhiên là làm điểm tâm. Ngoài ra kỵ xạ chỉ sợ là Tống gia tiểu thư yêu cầu .”
Ai đều biết Tống Dung Hoa cưỡi ngựa bắn tên đó là nhất hạng.
Không có ngâm thi làm phú, chỉ sợ chính là vì các nàng ấy không am hiểu.
Kỳ thật đừng nói các nàng ấy, cơ hồ tất cả tiểu thư khuê các, đều bị yêu cầu phải biết chữ, đọc nữ giới là tốt rồi, phải học trù nghệ nữ hồng, giống như hội họa, ngâm thi làm phú, đánh cờ …lại không học hết các món đó, có những người trưởng bối trong gia tộc nghiêm khắc, thậm chí không cho phép nhi tử nữ nhi của họ chạm vào đàn sáo, e sợ khiến họ mê muội mất ý chí.
Hơn nữa, bọn họ cho rằng tiểu thư khuê các tối ngày chỉ biết thổi sáo đàn hát, gảy ra những giai điệu phong nguyệt ưu thương, thật sự có chút tổn hại đến phong tục, cũng sẽ bị nhà chồng khinh thị.
Cho nên tiểu thư khuê các, chỉ cần đoan trang, ôn nhu, hiền hậu, có tri thức hiểu lễ nghĩa là được, không cần làm cái gì nữ thi nhân nữ học sĩ, về phần trù nghệ nữ hồng, cũng không đòi hỏi thực lực làm hết sức mình là ổn, nếu không đầu bếp nữ, nha đầu, tú nương trong nhà kia, chẳng phải là thất nghiệp sao?
Tô Mạt cau mày, kêu hai người họ giúp nàng suy nghĩ, Hoàng Phủ Cẩn nhìn bộ dáng nàng hao phí tâm tư, cảm thấy thương tiếc không thôi, cầm đầu Ng'n t nàng, ôn nhu nói:“Mạt nhi, chẳng qua là các nàng ta khoe khoang ganh đua với nhau thôi, không quan hệ đến nàng, làm điểm tâm cũng sẽ không chỉ kêu nàng làm, ta tìm vài đầu bếp giỏi đến giúp nàng là được.”
Tô Mạt lắc đầu, quả quyết nói:“Không được, ta không phải vì hoàng quý phi cùng Lương phi, ta là vì Tả phu nhân.”
Hoàng Phủ Cẩn nói:“Nàng nếu học của ta tiểu cầm nã thủ rồi, không bằng làm món Điểm Tô Sơn?”
Tô Mạt nghiên cứu qua, Tô Sơn kỳ thật giống với loại bánh kem lạnh ở hiện đại, nhưng phải làm trong hoàn cảnh lạnh như băng, làm cho bơ đọng lại, bảo trì các loại hình dạng như núi, cây cối hoa cỏ, đình đài lầu các.
So với bánh ngọt bơ ở hiện đại, tạo hình và ngoại quan đẹp hơn rất nhiều.
Nhưng Tô Sơn bọn họ gặp qua, nhưng bánh ga tô kem lạnh bọn họ chưa gặp qua, nếu làm được ba hoặc năm tầng, vậy cũng sẽ khiến bọn họ kinh hãi.
Nàng lẩm bẩm:“Nếu không ta cũng làm cái bánh kem ba đến năm tầng?”
Có thể tạo ra thủy tinh, hỏa khí cũng có thể tạo ra, bánh ngọt bơ có là gì chứ.
Nhưng –
Trong hòn giả sơn có tiếng cười cười nói nói, có thể là mọi người đùa chơi vui vẻ, xuyên qua xuyên lại ở bên trong.
Hoàng Phủ Cẩn vừa muốn cùng nàng nói gì đó, Tô Mạt lại nói:“Ta quyết định rồi, ta muốn làm bánh ngọt bơ.”
Kim Kết vội hỏi cái gì là bánh ngọt bơ.
Sau khi Tô Mạt xuyên qua, căn bản không có thi triển qua trù nghệ của mình, trù nghệ của nàng cũng đều là lý thuyết hơn thực tế.
Hai kiếp làm người, nàng đều không phải chân lấm tay bùn, sau khi lập gia đình, phải xem thái độ Hoàng Phủ Cẩn, chỉ sợ cũng không nỡ để nàng xắn tay xắn áo lên nấu canh hầu hạ hắn.
Hoàng Phủ Cẩn mân mê những tay nàng, Tô Mạt nở nụ cười xinh đẹp với hắn,“Ngươi đừng vội a, làm xong chắc chán sẽ cho ngươi ăn thử.”
Sau đó nàng rất cẩn thận, rất nghiêm túc đi nướng bánh, cách làm bơ… đều giải thích một lần, dù sao tự mình nàng làm cũng không nổi, phải có người hỗ trợ.
Cổ đại không có sẵn bơ động vật sử dụng, đều phải lấy từ sữa tươi nguyên chất cải tạo sau đó chiết xuất ra, mà biện pháp lấy bơ ra từ sữa kia tuy rằng không phải rất phức tạp, nhưng cũng có chút rườm rà.
Cho nên nàng phải giải thích rõ ràng, Hoàng Phủ Cẩn mới hỗ trợ tốt được.
Nàng giải thích rất cẩn thận, lại đem chuyện làm thế nào để làm bánh kem, tạo hoa, khắc chữ…đều tỉ mỉ giải thích một lần, cuối cùng còn cản thận nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Các ngươi đều nghe hiểu chưa? Như vậy hiện tại đi giúp ta chuẩn bị sữa bò, đường, trứng gà......”
Nói xong sau, nàng kêu Hoàng Phủ Cẩn đi trước, sau đó nàng lại thì thầm nói nhỏ với Kim Kết trong chốc lát,“Kim Kết, chúng ta nhất định phải giành hạng nhất mới được!”
Kim Kết ừ một tiếng, ý chí chiến đấu sục sôi, kéo tay Tô Mạt cao hứng phấn chấn đi chuẩn bị.
Bên trong ngọn núi giả sơn, một người yên lặng lắng nghe, khóe môi hơi nhếch lên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc