Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 325

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nay mặt hàng son phấn bột nước của Hương lâu đã trở thành chong chóng đo chiều gió ở kinh thành thậm chí cả nước Đại Chu to lớn.
Đến ngay cả hoàng cung đều coi đây là niềm vui, cái gọi là bên trên yêu thích đồ gì thì bên dưới càng thêm yêu thích thứ đó.
Cho nên, địa vị Hương lâu hiện nay, là thánh địa của dân chúng mỗi khi nghĩ đến son phấn, là mục tiêu hướng đến ghé mua của các nhà quyền uy đại phú đại quý .
Lần này bệ hạ dẫn theo bách quan đi đạp thanh, Tần Thị Lang cảm thấy cũng nên để thê tử người thân của mình đi ra ngoài một chút, cho nên cố ý dằn lòng, xuất ra mấy trăm lượng bạc, kêu các nàng đến đây mua.
Nghe nàng nói như thế, các vị phu nhân lại bắt đầu đề phòng lên, Tô Mạt cười nói:“Thỉnh các phu nhân không cần đa nghi, ta không có ý tứ khác, kiên quyết sẽ không làm phiền các vị.”
Các vị phu nhân đương nhiên cũng sợ nàng có chuyện muốn muốn nhờ lão gia mình người xử lý, cho nên rất đề phòng.
Tô Mạt thấy các nàng hành sự, đoan trang hào phóng, không tham lam, không nôn nóng, nhất thời thấy rất có hảo cảm.
Tới nơi đây có rất nhiều phu nhân, trượng phu của mình dù là chức quan lớn hay nhỏ, nàng còn gặp qua một phu nhân của một huyện lệnh của thị trấn bên ngoài, đến đây khí phách lớn lối như muốn nuốt trọn giang sơn, bá khí hừng hực, vung tay quá trán, cái này cũng muốn thứ kia cũng muốn, giống hệt nhà giàu mới nổi.
Cho nên Tô Mạt mới định ra quy củ, mua những loại hàng cao cấp cũng có số lượng giới hạn.
Bởi vì nàng còn phát hiện ra một vấn đề, các phu nhân đến nơi này của nàng có hoạt động giao dịch, có đôi khi là đưa tiễn người, nói trắng ra là, chính là tặng bạc.
Nàng đương nhiên thản nhiên, nhưng thủ hạ ẩn nấp chung quanh của A Lí lại thấy rõ hết mọi sự, người nào, giao dịch bao nhiêu bạc, vì chuyện gì.
Đến Hương lâu hơn phân nửa đều là các phu nhân nhàn rỗi, mà đến khu nghỉ dưỡng ( làng du lịch) của Hoa Phố, phần lớn lại chính là các nam nhân .
Vài vị phu nhân này, ở trong khố ( kho) tin tức của nàng, là không có loại giao dịch này, cho dù là đến kết giao, cũng đều là đến xem xét, hơn nữa mỗi lần đến cũng không đi tay không, nhưng lại không mua nhiều lắm.
Rất nhanh, các mặt hàng son phấn cao cấp đều được bày trên tấm vải hắc nhung đẹp đẽ quý giá.
Cho dù loại hắc nhung tơ lụa này đều là loại các nàng chưa thấy qua, chỉ cảm thấy thần bí cũng đồng thời đẹp đẽ quý giá, có một loại xúc động dễ làm người ta muốn rơi lệ.
Mềm mại, đẹp đẽ quý giá như vậy, lại tao nhã không tầm thường.
Tô Mạt quan sát tỉ mỉ biểu cảm của bọn họ.
Tuy rằng các vị ngày thường đoan trang hào phóng, nhưng thời điểm này, vẫn có thể nhìn được ra sự khẩn trương, tựa hồ như sợ gió thổi biến mất đi những món đồ bảo bối tinh xảo không chân thực này.
Vị Tần phu nhân kia nhẹ nhàng mím môi, Ng'n t thon dài chậm rãi quét qua sợi dây tơ hắc nhung cảm giác rất thoải mái muốn than nhẹ.
Đây mới là sự hưởng thụ tôn quý nhất, mỗi một chi tiết, đều là tốt đến mức không tưởng tượng nổi.
Giàn đèn treo thủy tinh trên đỉnh đầu, chiếu xuống ánh hào quang rực rỡ, làm cho người ta có cảm giác tựa như ảo mộng.
Trần phu nhân cười nói:“Tả phu nhân, ngươi là muốn chọn mấy món để nhi tử đem đi cầu hôn đúng không, ta nghe nói, tam công tử nhà các ngươi muốn kết hôn nhị tiểu thư của nhà Trương lang trung?”
Tả phu nhân cười nói:“Đúng vậy, nếu không giống như nghèo kiết xác hủ lậu như ta đây, làm sao lại tới địa phương như thế này.”
Tần phu nhân cười yếu ớt nói:“Tả phu nhân lại trêu ghẹo chúng ta rồi. Ngươi nếu nghèo kiết hủ lậu, kinh thành này sợ là sẽ không có ai có tiền hết.”
Trần phu nhân che miệng cười nói:“Đúng vậy, mấy ngày trước ta đây mới nghe lão gia chúng ta nói, Tả phu nhân trước kia đi có đi dạo Hương lâu, kết quả nàng ăn mặc bình thường phổ thông, cũng không mang theo người hầu. Đi vào đó xong liền đi thẳng đến Dị hương các nơi chứa đồ thượng đẳng nhất của cửa tiệm nhà người ta, đòi mua hương liệu tốt nhất, để tiết Đoan ngọ đi tặng lễ. Kết quả bị người ta hiểu lầm là phú bà tiểu địa chủ. Ha ha, nghe được chuyện đó ta thấy mắc cười muốn ૮ɦếƭ.”
Tần phu nhân nhướng lên cặp lông mày mảnh mai tú lệ,“Nói như vậy, chỉ sợ bọn họ tự chuốc nhục vào thân.”
Trần phu nhân cười với Tả phu nhân:“Tẩu tử tốt của ta ơi, chúng ta gọi ngươi như vậy đã nhiều năm, mau nói cho chúng ta nghe đi.”
Tả phu nhân nhún vai, buông lỏng tay cười nói:“Ta liền vét sách tất cả những loại như xạ hương, long não gì gì đó ở tiệm của bọn họ.”
Tô Mạt đã không nhịn được nhìn qua, vị Tả phu nhân này rất có tiền a?
Tả lão gia cũng không giống bộ dáng của kẻ có tiền, hơn nữa nghe nói hắn làm Lại Bộ Thượng Thư, là từ trước đến nay không thu lễ.
Nếu ai tặng lễ muốn ra làm quan, hắn sẽ ở ngay đại điện công bố danh sách, làm cho người ta xấu mặt, cả đời đều đừng nghĩ đến việc gỡ được tiếng xấu đó xuống.
Trần phu nhân thấy Tô Mạt nhìn qua, cười nói:“Vị tiểu cô nương này, ngươi không biết, Tả phu nhân chúng ta, nhà mẹ đẻ là Thẩm gia ở Giang Nam, nhà Trầm Phàm Không lão gia tử.”
Tô Mạt nhất thời cả kinh, Thẩm Phàm Không nàng biết, đó là Giang Nam đệ nhất thương, nói là Đại Chu đệ nhất thương cũng không quá đáng.
Việc làm ăn của nhà họ lan khắp trong ngoài Đại Chu, nghe nói còn làm ăn ra khỏi biên giới.
Lần này nàng sai đám kỵ sĩ Mị Ảnh của nàng hoá trang thành thương nhân Tây Vực buôn bán, còn giao tế vài lần cùng với Thẩm gia.
Nàng quỳ gối hành lễ,“Thật sự là khiến người ta khâm phục. Các vị thỉnh từ từ chọn lựa, nếu có cần gì, cứ việc phân phó xuống.”
Xem ra nàng nên điều tra một chút hết thảy gia quyến của tất cả đại thần trong triều, cho tới nay, nàng luôn cảm thấy muốn cùng Hoàng Phủ Cẩn sống những ngày tháng yên ổn, hắn không có dã tâm, nàng cũng mừng rỡ thoải mái. Nếu hắn có dã tâm, vậy cũng cần làm rất nhiều công tác chuẩn bị.
Chỉ cần hoàng đế đừng luôn nghĩ đến việc chia rẽ bọn họ, nàng cũng sẽ không làm những chuyện đi quá giới hạn.
Nhưng bối cảnh của Tả gia phu nhân, lại làm cho nàng thật sự rất ngạc nhiên.
Bởi vì Tô Mạt có một kế hoạch vương quốc thương nhân, chỉ dựa vào một mình nàng làm, thực khó khăn.
Dù sao muốn thật sự mở ngân hàng tư nhân, mở thương bang, cũng không phải chỉ có cái kế hoạch, nói vài câu là liền làm được.
Hơn nữa nàng cũng không có nhiều người giỏi có kinh nghiệm làm việc buôn bán.
Vậy chỉ có thể hợp tác cùng người khác.
Nàng cáo lui muốn đi ra ngoài cẩn thận lên kế hoạch, đi tới cửa nghe thấy Tả phu nhân nói:“Tần gia muội tử, nghe nói nhị công tử các ngươi cũng muốn bàn đến chuyện hôn sự?”
Tần phu nhân nhẹ nhàng nói:“Đúng, ý của lão gia chúng ta, cao gả thấp thú ( cưới vợ thấp hơn, lấy chồng cao hơn) , nhìn trúng tiểu thư nhà Mạnh ngự sử.”
Tô Mạt ngẩn ra, tỷ tỷ nghe được tin tức kia, chỉ là lão tổ mẫu cùng phụ thân tùy tiện nói?
Nàng nhẹ nhàng lui ra ngoài, trở về hậu viện, đại tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi cũng chuẩn bị xong , vài huynh muội bọn họ cùng nhau hồi Tô phủ.
Trên đường đi qua Tề vương phủ, Tô Việt trêu ghẹo tiểu muội,“Mạt nhi, muốn đi xuống chơi một chút hay không? Lát nữa kêu xe ngựa Vương phủ đưa muội về.”
Tô Mạt hai má phiếm hồng, giận hắn liếc một cái,“Phải xin lão tổ mẫu nhanh chóng giúp nhị ca cưới gấp một cô dâu ghê gớm, về sau phạm phải sai lầm sẽ bắt quỳ ở tấm gỗ chà xát quần áo.”
Tô Việt ha ha cười nói:“Đáng thương Tề vương điện hạ, về sau không biết phải quỳ bao nhiêu lần a.”
Đang cười nói, mặt sau trước cửa đại ảnh Tề vương phủ có mấy người chạy đến, dẫn đầu đúng là Đinh Tiểu Căn, Kim Kết nhanh mắt từ cửa sổ thấy được,“Đinh Tiểu Căn!”
Xa phu lập tức ghìm cương ngựa.
Đinh Tiểu Căn chạy đến trước của xe, cung kính hành lễ trước,“Tham kiến nhị thiếu gia, các vị tiểu thư. Vương gia chúng ta sai tiểu nhân chờ ở nơi này, nhìn xem tiểu thư khi nào thì hồi phủ. Vương gia chúng ta thỉnh ngũ tiểu thư đi qua uống ly trà.”
Trong xe nhất thời truyền đến tiếng cười bị kiềm nén lại, Tô Mạt trừng mắt,“Ai cười!”
Tô Việt vội cắn môi, đến ngay cả đại tiểu thư đều nhịn không được, Tô Hinh Nhi lại cười đến độ lộ ra hàm răng trắng tinh, Kim Kết cũng không khách khí, liều mạng che miệng, tiếng cười vẫn ha ha bay ra ngoài.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc