Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 307

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Hai cái gã sai vặt không dám hé răng, chậm rãi cẩn thận băng bó xử lý lại miệng vết thương.
Vị vương gia này của bọn họ nhìn mặt mày lạnh lùng vậy thôi, nhưng trên thực tế đối với người trong phủ cũng có lòng, bọn họ những người hạ nhân trong phủ chưa hề bị vương gia chửi bới, quát mắng hay đánh đập gì hết.
Hơn nữa vương gia là người đại lượng rộng rãi, đối với hạ nhân bên người cũng không hà khắc, ban cho tiền tiêu vặt hàng tháng cũng nhiều.
Quan trọng nhất là, Tô tiểu thư là người trong lòng của vương gia, luyến tiếc để nàng chịu một chút ủy khuất, nếu biết vương gia là thật sự bị thương ở chân, khẳng định rất đau lòng.
Tô tiểu thư đau lòng, còn hơn là lấy đao khoét thẳng vào trái tim của vương gia.
Cho nên, hai gã sai vặt suy nghĩ thật thấu đáo, ngậm miệng thật chặt nửa chũ cũng không được hó hé.
Thay thuốc xong, Hoàng Phủ Cẩn liền nằm ở trên giường vận công nghỉ ngơi, hai gã sai vặt một người lưu lại trong phòng một người đi ra ngoài xử lý đám băng gạc bị nhiễm máu.
Gã sai vặt kia đi một quãng xa, kết quả lập tức bị người ta chặn đường, nhìn thấy là Kim Kết, vội chào hỏi.
Kim Kết trợn tròn mắt,“Các ngươi giở trò quỷ gì hả?”
Nàng nhớ không ra gã sai vặt tên là gì, lại hỏi:“Ngươi tên là gì?”
Nàng phát hiện vương gia cùng tiểu thư rất giống nhau, không thích đổi tên cho người hầu xung quanh mình, mà những thiếu gia tiểu thư khác, đều rất thích sửa tên của đám nha đầu bên người.
Cái gì như Cầm Kì Thư Họa, Tiêu Địch Kiếm Thi .
Gã sai vặt ngớ ra một chút, rầu rĩ nói:“Kim Kết cô nương, ta gọi là Đinh Tiểu Căn.”
“Đinh Tiểu Căn!” Kim Kết gào to một tiếng, Đinh Tiểu Căn sợ tới mức giật mình một cái,“Kim Kết cô nương, có chuyện gì sao?”
Kim Kết hừ một tiếng, giành lấy cái bọc trong lòng hắn, mày liễu nhất dựng thẳng lên,“Đây là cái gì? Chẳng lẽ là thương thế của vương gia rất trầm trọng ?”
Đinh Tiểu Căn cuống quít xua tay,“Nói nhỏ chút, không nghiêm trọng, không thể để cho tiểu thư biết.”
Cặp lông mày của Kim Kết nhíu lại sắp biến thành chữ Xuyên,“Sao phải sợ chúng ta tiểu thư biết.”
Đinh Tiểu Căn sợ nàng tiết lộ ra, vội phân tích sự tình lợi hại cho nàng nghe, vẻ mặt khát vọng nhìn nàng,“Kim Kết cô nương, ngươi nói có phải như vậy hay không?”
Kim Kết gật đầu, nàng đương nhiên biết vương gia yêu nhất là tiểu thư, làm như vậy khẳng định là sợ tiểu thư lo lắng, nhưng thương thế của vương gia là thật, thế nhưng còn đi lại nghênh ngang trên mặt đất cho tiểu thư nhìn, thật sự là......
Kêu nàng phải nói sao cho phải a, trong lòng cũng cực kỳ cảm động.
Nhưng...... Có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng .
Nhưng...... Có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng .
Đôi mắt to của nàng chuyển động, nhìn Đinh Tiểu Căn,“Muốn ta không nói cũng được, ngươi phải trả lời ta một vấn đề.”
Đinh Tiểu Căn lập tức nhìn nàng một cách đề phòng, Lưu Hỏa ca ca nói, Tô tiểu thư chủ tớ đều là ma nữ, rất lợi hại, bảo hắn phải coi mặt các nàng ấy mà làm việc.
Hắn lập tức cung kính nói:“Xin cô nương cứ hỏi.”
Kim Kết nhìn bộ dáng hắn hiên ngang lẫm liệt, nhịn không được cười rộ lên, ngó nghiêng xung quanh, lôi kéo hắn đi đến một góc, lén lút hỏi:“Đám nữ nhân ở hậu viện......”
Nàng dừng lại, trong lúc nhất thời không biết hỏi như thế nào, nhìn thấy hậu viện của vương gia nhiều nữ nhân như vậy, đừng nói là Tô Mạt, ngay cả nàng đều nóng nảy, trước kia chưa chú ý tới, lần này đến liền nhìn thấy họ ở ngay chính viện, sao có thể không làm cho người ta sốt ruột a!
Cho nên hắn mới kêu Tô Mạt và người khác đi đến chỗ Diệp công công, nàng thì cố ý lưu lại phía sau định tìm Đinh Tiểu Căn thăm dò tin tức.
Đinh Tiểu Căn vừa nghe nàng hỏi về chuyện nữ nhân ở hậu viện, kinh ngạc nói:“Kim Kết cô nương, các ngươi sao đều tò mò thế này, các nàng ấy là bệ hạ ban cho vương gia, chúng ta đều phải hầu hạ tốt cho cá nàng ấy.”
Kim Kết ừ một tiếng,“Đều quan tâm sao? Còn có ai?”
Đinh Tiểu Căn nói ra một đống tên, tựa hồ đều rất quan tâm đến cuộc sống riêng tư của gia bọn họ vương gia.
Bất quá nha đầu bên người Tô tiểu thư cũng quan tâm, vậy đại biểu tiểu thư cũng quan tâm a.
Đinh Tiểu Căn vui mừng thay cho vương gia của mình.
Kim Kết thấy khuôn mặt tiểu oa nhi của Đinh Tiểu Căn, thoạt nhìn cũng chỉ khoảng mười một mười hai tuổi, thật sự không biết nên hỏi ra sao.
Dù sao, nàng cũng là một đại cô nương, dù thế nào cũng mắc cỡ khi mở miệng hỏi về vấn đề nam nữ a.
Nghĩ một hồi, nàng nắm chặt tay, bất cứ giá nào cũng phải hỏi!
Nàng cười nói:“Các nàng ấy đều ở tại hậu viện sao?”
Đinh Tiểu Căn gật đầu,“Đúng .”
“Vương gia ở khóa viện nơi này sao?”
Đinh Tiểu Căn lại gật đầu.
“Vậy chính phòng và viện là thông nhau đúng không ?”
Đinh Tiểu Căn cười nói:“Đúng vậy, như vậy ra vào tiện lợi.”
Gương mặt Kim Kết u ám đi, cũng bất chấp thẹn thùng nói không nên lời ,“Vậy vương gia cũng kêu các nàng ấy thị tẩm ?”
Trong đầu Đinh Tiểu Căn đem chuyện thị tẩm suy nghĩ một chút, xem xét hai chũ thị tẩm có ý tứ gì, rồi gật đầu,“Đó là đương nhiên!”
Kim Kết hoảng hốt xoay người chạy đi.
Đinh Tiểu Căn kinh ngạc nói:“Kim Kết cô nương, Kim Kết cô nương, đợi chút......”
Kim Kết thở phì phì chạy mất dạng, nàng nổi giận đùng đùng đi tìm Tô Mạt.
Tô Mạt đang ở phía đông thiên viện, Diệp Tri Vân ở tại nơi đó.
Lưu Vân cùng Lưu Hỏa đang hầu hạ bên cạnh.
Tô Mạt thấy Diệp công công nằm ở trên giường mê man, hai má lõm xuống, vết sẹo trên mặt nhìn càng thêm dữ tợn.
Trong lòng nàng rất khó chịu, hy vọng biết bao Diệp lão nhân đứng lên cùng nàng đấu võ mồm?
Tuy rằng thời gian bọn họ quen biết không lâu lắm, nhưng bởi vì quan hệ của nàng với Hoàng Phủ Cẩn, nàng cảm thấy với hắn như là đôi bạn vong niên.
Là bạn tốt.
Lưu Vân thấy nét mặt nàng mặt lộ vẻ bi thương, vội khuyên nhủ:“Tiểu thư, sư công không có gì trầm trọng, ngươi đừng buồn. Sư công mỗi lần phát bệnh đều như vậy.”
Tô Mạt nhìn Diệp Tri Vân, hắn đang nhắm nghiền mắt, bởi vì hai vết sẹo dài kia, rất dọa người.
“Hắn mỗi ngày đều ngủ mê man như vậy sao?”
Lưu Vân an ủi nói:“Không phải, đây là uống xong thuốc, công dụng thuốc phát tác mới ngủ li bì. Sư công nghe nói tiểu thư tới, đã chống chọi rất lâu, chẳng qua là kiên trì không được, mới ngủ.”
Tô Mạt đứng lên, cúi người ôm lấy Diệp Tri Vân, đầu dán tại hắn иgự¢, nhẹ nhàng nói:“Diệp lão nhân, ngài mau khỏe lại a. Đừng làm cho chúng ta lo lắng.”
Tim hắn đập tuy không phải rất mạnh mẽ, nhưng cũng ổn định, nghe tiếng nhịp tim trong chốc lát, Tô Mạt cũng không lo lắng như lúc nãy.
Bộ dáng Lưu Hỏa muốn nói lại thôi, vừa muốn mở miệng, Lưu Vân ra dấu mắt với hắn, Lưu Hỏa liền ngậm miệng.
Tô Mạt đảo mắt thấy,“Lưu Hỏa ngươi muốn nói gì?”
Lưu Hỏa nhìn Lưu Vân một cái, Lưu Vân nói:“Tiểu thư đi đến chỗ vương gia đi, nói không chừng có chuyện.”
Tô Mạt nói:“Hắn không có việc gì hết, ăn cơm xong có lẽ đang nghỉ ngơi. Nhưng còn các ngươi, có phải không đem ta để vào mắt hay không a?”
Vừa nghe lời này, Lưu Hỏa làm sao còn dám lại kéo dài, cũng không quản Lưu Vân ngăn lại, bùm một cái quỳ xuống,“Tiểu thư, ngài cứu cứu Lưu Niên đi.”
Lưu Vân thở dài, tiểu tử lỗ mãng này, vương gia đều luôn mãi cảnh cáo không được lấy chuyện như vậy đến phiền tiểu thư.
Ai nếu dám tiết lộ tin tức, sẽ không có kết quả tốt a.
“Lưu Niên sao rồi ?” trong đầu Tô Mạt lập tức hiện ra hình dáng một thiếu niên hoạt bát tuấn lãng, tươi cười.
Lưu Vân cũng quỳ xuống, đem chuyện Lưu Niên bị bắt kể hết cho nàng nghe.
Tô Mạt khoanh tay đi lại trong phòng, bước chân nhẹ nhàng, thong thả, hai người cũng không dám tiến lên quấy rầy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc