Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 257

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tống Dung Hoa mím môi, hừ nói:“Ta mới không sợ. Cẩn ca ca mới không thích nha đầu Tô Mạt hung dữ kia đâu.”
Mọi người hành lễ với thái tử, thái tử không kiên nhẫn phất phất tay.
Lập tức có người nịnh bợ chuyển ghế bành vội tới để hắn an tọa,“Thái tử điện hạ, thỉnh ngài an tọa.”
Thái tử cũng không khách khí, ngồi xuống trước mọi người, ánh mắt quét lên trên từng người, âm thanh lạnh lùng nói:“Rốt cuộc sao lại thế này?”
Tô Trì mím môi, lạnh lùng nhìn Từ Thiểu Khôn.
Từ Thiểu Khôn cứng đầu, không nói tiếng nào.
Thấy bọn hắn ai cũng không nói lời nào, thái tử chậm rãi nói:“Không nói đúng không. Các ngươi dám đứng trước đám đông công khai đánh người của bổn cung, chẳng lẽ khi dễ Đại Chu ta không có vương pháp sao?”
Tống Dung Hoa vỗ tay nói:“Thái tử ca ca nói rất đúng. Phải cho đám người quàn là áo lượt này một chút giáo huấn. Mỗi ngày tụ tập lại nháo sự, vô pháp vô thiên .”
Từ Thiểu Khôn đám người trợn mắt nhìn nàng, Tống Dung Hoa hừ một tiếng, khinh thường hất mặt quay đầu.
Đám người đứng xem liền đem sự tình nói ra một mạch.
Đối với việc Tô Trì không cho phép đệ đệ nhập sĩ, việc này ở đây mỗi người một ý, có người cảm thấy thực hợp lý, có người cảm thấy thực bá đạo rất nhỏ nhen.
Đối với việc Từ Thiểu Khôn trượng nghĩa ra tay này, có người cảm thấy lỗ mãng thiếu suy xét, có người cảm thấy nhiệt huyết huynh đệ tốt.
Vẫn là mỗi người một ý.
Thái tử nhìn về phía Tô Việt,“Tô Việt, cho dù đại ca ngươi không rõ tình hình thực tế, kêu lập tức về nhà, có thiếu suy xét, nhưng ngươi có thật là thật sự tôn trọng huynh trưởng dạy bảo ?”
Tô Việt miễn cưỡng sức lực, nói không dám.
Tô Trì hừ lạnh một tiếng.
Tô Mạt nhíu mi, giương giọng nói:“Đại ca mỗi ngày chỉ đứng trước mặt nịnh hót điện hạ, cha mẹ cùng tổ mẫu huynh đệ tỷ muội, đều là đặt ở phí sau. Sự tình trong nhà cũng không hỏi tới. Nhị ca đến Thị MậuTư, phụ thân cùng tổ mẫu đồng ý, đại ca không biết cũng là có nguyên do. Chính là không nên chuyên quyền độc đoán. Đại ca nếu không biết tình huống trong nhà, nên chuyên tâm hầu hạ tốt thái tử điện hạ, sự tình trong nhà,đương nhiên có phụ thân cùng ca ca chăm lo, muôn vàn lần sẽ không sơ suất.”
Sự tình nếu đã ầm ĩ lên, cũng nên để người ta gia nhìn trò cười của huynh đệ Tô gia i, Tô Mạt cũng sẽ không sợ cái gì hết.
Như vậy cũng tốt, loại tình huống này cũng phải cải thiện dần đi là vừa.
Sớm một chút bùng nổ tình trạng huynh đệ bất hòa, so với thời khắc mấu chốt cuối cùng mới bùng nổ vẫn tốt hơn.
Hơn nữa Tô Mạt nghĩ là, sự việc huynh đệ không hòa thuận được công khai , đại ca là chuyên tâm nịnh hót thái tử điện hạ .
Về sau nếu là thật sự có xảy ra chuyện gì, cũng hy vọng sẽ không đem mọi người trong nhà lôi kéo vào.
Tô Mạt nói xong một phen, mọi người đều gật đầu.
Tô Trì tức giận đến sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt tuấn tú vốn có bị đánh bầm tím mấy chỗ, trở nên có điểm dữ tợn.
Thái tử ánh mắt lạnh nghễ liếc Tô Mạt,“Phụ hoàng cho ngươi tiến cung, cũng ban thưởng ngươi có quyền tùy ý xuất cung sao?”
Cho dù là bọn họ chúng hoàng tử, muốn xuất cung cũng phải xin với hoàng đế .
Công chúa hậu phi thì càng đừng nghĩ đến.
Rất nhiều hậu phi cả đời cũng không có thể rời khỏi hậu cung nửa bước.
Tô Mạt làm một nữ nhân vào cung, sẽ dựa theo quy củ hậu phi mà tiến hành.
Cậu cuae hắn còn thương lượng cùng hắn, muốn hắn nghĩ biện pháp tìm người nhà họ Tô tìm hiểu rõ ràng mục đích thật sự của việc Tô Mạt tiến cung.
Y theo hắn nghĩ, chẳng cần phải làm rõ, chẳng qua là một nữ nhân hư vinh phù hoa.
Một lòng muốn tiến cung làm nữ nhân hoàng đế, tham mộ vinh hoa phú quý thôi.
Xem ra Tô Nhân Vũ cũng không thành thật!
Thái tử âm trầm suy tư.
Không đợi Tô Mạt nói chuyện, thanh âm Hoàng Phủ Giác thanh nhuận trong sáng vang lên,“Tam ca, Mạt nhi ra cung, là phụ hoàng cho phép. Ta xin chỉ thị qua với phụ hoàng, thỉnh nàng đến bàng quan Thị MậuTư xem tuyển chọn thí sinh. Hơn nữa Tô gia nhị ca, cũng là phụ hoàng đáp ứng mới đến. Lúc trước thời điểm Tô quốc Công yết kiến, phụ hoàng hỏi đến, đệ đệ cũng đang ở đó, bệ hạ sai người truyền lời để nhị ca Tô gia cũng đến hộ bộ nha môn tham gia tuyển chọn.”
Hoàng Phủ Giác nói xong chẳng những đem vấn đề Tô Mạt được giải quyết , vấn đề của Tô Việt cũng được giải quyết luôn.
Ở triều đại hoàng quyền, hoàng đế lớn hơn trời.
Phàm là chuyện tình khi quân, đều là không thể tha thứ đắc tội qua.
Cho nên câu nói đầu tiên của thái tử có thể đem bọn họ áp ૮ɦếƭ, mà một câu của ngũ hoàng tử cũng có thể đưa bọn họ giải cứu ra.
Đồng thời người của hoàng gia, đều có thể đại biểu một phần của thiên tử.
Thái tử thấy Hoàng Phủ Giác ở trước mặt mọi người lại hống đối hắn, hừ một tiếng,“Một khi đã như vậy, vậy trở về để phụ hoàng định đoạt. Canh giờ không còn sớm , vẫn là nhanh chóng bắt đầu thi đi.”
Hắn đứng lên, kêu Tô Trì hồi cung đi thu thập một chút, hắn xoay người đi ra sau viện. Tùy tùng vội đuổi theo hắn.
Hoàng Phủ Giác nhìn Tô Mạt, lại nhìn Tô Việt,“Còn có thể kiên trì không?”
Lăng Nhược đã muốn cho Tô Việt ăn viên thuốc có công hiệu nhanh chóng, còn có thể chịu được.
Tô Mạt nói:“Nhị ca, nếu không được thì về nàh trước. Không tiến vào Thị MậuTư cũng không sao.”
Tô Việt kiên cường cười,“Vậy không được, tiểu muội cho ta cơ hội tranh thủ. Ta như thế nào có thể không tham gia?”
Hắn ghé lỗ tai cười nói với Tô Mạt:“Hơn nữa, ta đều sắp xếp lại tất cả những lời muội dạy rồi. Nếu không nói ra, chẳng phải là phí công chuẩn bị sao.”
Nói xong hắn ho khan một chút.
Tô Mạt bản thân có học qua y thuật, khám cho hắn, cảm thấy cũng không có vấn đề quá lớn.
Thi xong quay về nhà dưỡng bệnh cũng như nhau.
Vì thế mọi người một hàng Tiến vào *** đại đường.
Thái tử đã ngồi ngay ngắn ở trung gian, nguyên bản Hoàng Phủ Giác chủ trì nhưng vị trí chủ quản bị hắn chiếm mất.
Tô Mạt quyết định thật nhanh, đề nghị Hoàng Phủ Giác,“Ngũ điện hạ, không bằng thay đổi làm đình kế hoạch trước đình quyết định, sửa thành để người ta viết lại, điện hạ mang tiến cung đi, nói trình cấp bệ hạ dự lãm mới quyết định.”
Hoàng Phủ Giác hai mắt sáng ngời, hắn đang lo cơ hội của mình bị tam ca đoạt làm sao bây giờ, không nghĩ tới Tô Mạt lập tức liền suy nghĩ đối sách cho hắn.
Quả nhiên là một nha đầu thông minh.
Xem ra mẫu phi nói đúng, Tô Mạt nha đầu này, thực có thể là người có thể thay đổi thế cuộc triều đình.
Ban đầu hắn còn muốn chọc nàng chơi, nhìn xem nàng làm cái gì.
Kết quả quan sát xong, nàng căn bản không phải loại nữ hài tử được nuông chiều từ bé này, tâm huyết dâng trào thích đùa nghịch.
Mà là thật sự là đang làm đại sự.
Thậm chí rất nhiều chuyện, là hắn không thể tưởng được .
Hoặc là hắn nghĩ tới được lúc bắt đầu, nhưng không thể nghĩ được kết cục.
Hoặc là chỉ nghĩ đến mà không dám làm.
Mà hiện tại, chịu ảnh hưởng của nàng, hắn cũng thật sự muốn đem Thị MậuTư cùng xưởng sản xuất tất đại trà này làm cho ra chút thành tích .
Trên tay có thành tích thật sự, phụ hoàng nơi đó mới có thể bàn giao được.
Nếu không, hắn lấy cái gì tranh đấu với đại ca?
Đều nói phụ hoàng sủng ái ngũ điện hạ là hắn đây, nhưng trên thực tế, hắn cũng không cảm thấy được nhiều sủng ái, ngược lại có đôi khi lại thấy áp lực phi thường lớn.
Cho nên, hắn cảm thấy chính mình cũng cần đột phá.
Trước mắt chính là một cơ hội.
Hợp tác cùng Tô Mạt.
Nàng là một nha đầu khiến người ta luôn bất ngờ.
Không thể theo lẽ thường mà đoán.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc