Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 228

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nhìn bộ dáng nàng ta đắc ý dào dạt, thật giống như là thật sự nhìn thấy Tô Mạt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ vậy.
Tô Mạt giương mi,“Thập tam công chúa, ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu. Nếu hôm nay ta ở trong này dập đầu với ngươi một cái thôi. Vậy ngươi ngày khác sẽ gặp phiền toái. Nói không chừng bị gậy đánh, bị roi quất. Ta là vì tốt cho ngươi.”
Hoàng Phủ Kha hừ nói:“Ngươi thiếu nói chuyện giật gân, ta mới không tin đâu.”
Tô Mạt miệt thị liếc nàng một cái,“Mặc kệ ta như thế nào, ta đều là muội muội của Tô Trì. Nữ nhi của Tô quốc Công. Đại biểu là người của Tô gia. Thập tam công chúa cố ý làm khó xử, đối với thần nữ làm cho nhục nhã, thì chính là vũ nhục trọng thần triều đình, làm nhục nhã trọng thần đắc lực của bệ hạ cùng thái tử...... Hừ, việc còn lại, không cần ta nói tiếp chứ.”
Nói xong, nàng thân hình chợt lóe lên, cũng không ***ng tới Hoàng Phủ Kha liền lách qua.
Hoàng Phủ Kha sai người chạy nhanh ngăn nàng lại, vài tiểu thái giám còn không kíp tới gần người nàng, Tô Mạt đã kéo Kim Kết linh hoạt thoát đi.
Nghe thấy phía sau Hoàng Phủ Giới lớn tiếng nói:“Chuyện gì? Thập tam công chúa đâu? Nói là để cho ta tới chơi, lại tự mình đi mất, không vui tẹo nào. Ta muốn đi nghỉ ngơi.”
Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Kha đều đi theo hoàng quý phi ở tại Vĩnh An cung , chẳng qua ở tại mặt sau tiểu viện mà thôi.
Lúc này Hoàng Phủ Kha hô to gọi nhỏ đuổi theo tiến vào,“Tô Mạt, ngươi đứng lại cho bản công chúa, ngươi, ngươi chán sống rồi có phải hay không.”
Hoàng Phủ Giới sắp rời đi thì nghe thấy, ngây người một chút, vội hỏi tiểu thái giám cùng cung nữ bên cạnh,“Đang nói Tô Mạt?”
Bọn họ gật gật đầu.
Hoàng Phủ Giới trong lòng mừng rỡ, xoay người chạy vội đi, từ phía sau chạy đến phía trước, vừa ***ng lúc ***ng phải Tô Mạt cũng đang đi tới.
Hắn tim đập như sấm, kinh hỉ nhìn nàng, một đôi xinh đẹp mắt to đen bóng đang trừng lên tròn xoe.
“Ha ha, ha ha ha, Tô Mạt, ngươi tới đây làm cái gì?”
Tô Mạt hơi hơi nhíu mi, có cái gì buồn cười, nàng vội hành lễ,“Ta là đến bái kiến quý phi nương nương .”
Hoàng Phủ Giới lập tức nói:“Mẫu phi ở phía sau dạy cung nhân thiêu thùa may vá.”
Hoàng Phủ Kha đuổi kịp lại đây hô:“Hoàng Phủ Giới ngươi hỗn đản, không được nói cho nàng ta biết.”
Hoàng Phủ Giới hướng Hoàng Phủ Kha hừ một tiếng, lôi kéo Tô Mạt bỏ chạy,“Ta dẫn ngươi đi.”
Hoàng quý phi cũng không ở tại tiền điện, cũng không ở trung điện, mà là ở phía sau trong thiên điện, chính điện đều giữ lại dùng để ban ngày đãi khách nghỉ ngơi.
Tô Mạt bị Hoàng Phủ Giới gắt gao nắm tay, lôi kéo nàng chạy trốn nhanh như bay, áo choàng tung bay trong gió đêm.
Hoàng Phủ Giới trong lòng có một loại cảm giác vui sướng, giống như trong mộng, phía sau có truy binh, hắn lôi kéo nàng liều mạng chạy về phía trước.
Né tránh những ánh mắt cùng miệng lưỡi, né tránh......
Tim hắn đập thật sự điên cuồng, chỉ là đã đến trước cửa tẩm điện hoàng quý phi, suy nghĩ của hắn lập tức bị ngắt quãng.
Tô Mạt rút tay về, hướng về hắn nói lời cảm tạ.
Hoàng Phủ Giới mấp máy môi, tâm trạng có chút suy sụp,“Đi theo ta.”
Tô Mạt kêu Kim Kết chờ ở bên ngoài, nàng đi theo Hoàng Phủ Giới vào trong.
Hoàng Phủ Giới trước tiên vẫy một cung nữ tới hỏi, nói hoàng quý phi còn muốn trễ một lát nữa mới nghỉ ngơi.
Hắn nhẹ nhàng thở ra, liền vén màn đi vào,“Mẫu phi.”
Hoàng quý phi từ ái nhìn hắn,“Như thế nào còn chưa đi ngủ.”
Hoàng Phủ Giới cười nói:“Vừa mới cùng thập tam muội đánh cờ, hiện tại có chuyện muốn nói cùng mẫu phi.”
Tô Mạt thế này mới cảm giác được, ở hoàng cung sự phô trương quả thật là lớn.
Không phải biểu hiện ở chỗ xa hoa cỡ nào, cái này thể hiện ở quy củ rườm rà bắt phải có.
Ngươi muốn gặp chánh chủ, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Cho nên đám nô tỳ thái giám ở trong cung mới có thể bóc lột thu nhận hối lộ.
Hoàng quý phi cười cười,“Chuyện gì? Muốn đi đọc sách hay sao, nếu vậy thì đừng nói nữa.”
Hoàng Phủ Giới tiến lên lôi kéo tay của hoàng quý phi, bĩu môi,“Mẫu phi, không phải. Ta mới không có nhàn rỗi. Là ngũ muội muội của Tô gia đến bái kiến ngài.”
Hoàng quý phi ngẩn người ra, a một tiếng, lập tức biết nàng tới làm cái gì.
Không khỏi hiện lên một nụ cười thản nhiên, nha đầu này!
Quả nhiên không đơn giản đâu.
Vốn là nàng nghĩ Tô Mạt sẽ kêu Tô Nhân Vũ tiến cung diện thánh cầu tình, hoặc là mệnh lệnh Tô Trì hướng thái tử cầu tình.
Cho nên, vì khiến cho thái tử mặc kệ chuyện này, nàng cố ý kêu hắn lôi theo Tô Trì đóng cửa từ chối tiếp khách, ai cũng không gặp.
Cho dù là gặp phải tình trạng “Ngươi không gặp ta ta liền quỳ ở cửa cho tới ૮ɦếƭ” uy hiếp như thế cũng vô dụng.
Ai thích quỳ cứ quỳ, cứ để cho bọn họ quỳ đi.
Đáng tiếc là, Tô gia không ai đến.
Đáng tiếc là, Tô gia không có ai tìm đến.
Nàng có suy nghĩ rằng có khả năng bọn họ đi tìm Hoàng Phủ giác cùng Lương phi, nhưng tin tức báo về là không phải.
Nàng còn đang buồn bực, chẳng lẽ Tô gia kỳ thực cùng Hoàng Phủ Cẩn cũng không có quan hệ thân mật gì cho lắm.
Ngay cả có nhìn thấy hắn xung đột với hoàng đế, bọn họ căn bản cũng không cần quan tâm.
Nhớ tới bộ dáng kia của Thục phi, nàng tình nguyện hoàng đế đánh ૮ɦếƭ Hoàng Phủ Cẩn.
Nữ nhân lại giỏi về sử dụng quyền lực và âm mưu, có đôi khi vẫn sẽ bị một chút tư tâm hận ý ghen tị làm mụ mị tinh thần.
Hiện tại nha đầu này đã đến cầu tình rồi.
Bản thân nên thế nào ứng phó đây?
Ý tưởng trong đầu Hoàng quý phi vừa chuyển động, quyết định ra chủ ý, nói: "Ngươi đứa nhỏ này hồ đồ, giờ nào rồi, còn gặp người ngoài. Kêu nàng ta mau hồi phủ đi thôi, không hợp quy củ."
Vốn không hợp quy củ, nhưng Tô Mạt từ nhỏ ra vào trong cũng cũng tùy tiện, là hoàng đế đặc biệt cho phép.
Chính là nàng không muốn quá mức tùy ý, cho nên rất ít đến.
Hoàng Phủ Gới lập tức vén áo bào, quỳ gối trên chiếc thảm trước giường của quý phi, "Mẫu phi, xin ngài gặp mặt nàng ta đi. Trời rất lạnh. Nàng ấy đã đến đây rồi. Rất đáng thương."
Hoàng quý phi híp mắt, hơi nhếch đôi mày liễu, Giới nhi cùng Tô Mạt là bằng tuổi nhau.
Nếu để cho hai đứa tiếp xúc nheièu hơn, nói không chừng, cũng có thể nảy sinh tình cảm.
Dù sao Hoàng Phủ Cẩn tính tình như vậy, đối với nữ nhân có thể tốt bao nhiêu chứ.
Hơn nữa, hiện tại Tô Mạt còn nhỏ, sau khi lớn lên, ai mà biết nàng ta sẽ thích cái dạng gì.
Hiện tại thì thích Hoàng Phủ Cẩn, hơn phân nửa là do không hiểu chuyện, hắn chiếu cố thôi.
Để nàng ta biết về sau Hoàng Phủ Cẩn sẽ có phiền toái mâu thuẫn liên tục không ngừng, thậm chí có cả nguy hiểm rơi đầu.
Lúc đó nàng ta sẽ biết liền.
Hoàng quý phi cười cười, "Được, ta coi như cho ngươi mặt mũi, cứ để nàng ta nợ cười một ân tình đi."
Hoàng Phủ Giới khoan khoái đáp ứng.
Hắn lao ra, nói với Tô Mạt: "Mẫu phi đáp ứng rồi."
Tô Mạt thi lễ, "Đa tạ Thất điện hạ."
Hoàng Phủ Giới cười tủm tỉm nói: "Ngươi lấy cái gì cảm tạ ta?"
Tô Mạt nghiêng đầu liếc hắn, hỏi ngược lại: "Ngươi muốn cái gì?"
Bày ra một bộ dáng giúp được người ta liền đòi báo đáp, cũng không e lệ, biểu cảm khẳng định nhất đòi cho được.
Thường trong lúc giằng co cùng Hoàng Phủ Giới, nàng trước nay đều là chiếm thượng phong, cho dù là cứ coi như hắn có lý, nàng phải thiếu hắn.
Nàng cũng có biện pháp khiến cho bản thân mình đúng lý hợp tình, biến hắn thành không đúng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc