Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 211

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt lạnh lùng nói:“Đại biểu ca, chú ý lễ nghi!”
Cho dù là biểu ca, cũng không thể tới gần nàng trong vòng ba thước.
Nếu không cẩn thận Lăng Nhược thiến hắn!
Lăng Nhược vẻ ngoài mặt như xuân phong, tâm lại như đao phong.
Vương Mai Lâm vội đứng lại, nôn nóng nói:“Muội muội mau viết đi.”
Đại tiểu thư đi đến trước mặt Tô Mạt, thấp giọng nói:“Tùy tiện viết một chữ phúc tự cho hắn, lễ mừng năm mới.”
Tô Mạt cười nhẹ, hướng nàng chớp chớp mắt, để nàng yên tâm.
Nàng mài mực xong, nhờ đại tiểu thư giúp nàng trải giấy phẳng ra.
Thủy Muội cùng Kim Kết bị nàng đuổi đi đan tất rồi, nha đầu trong phòng cơ bản đều đang làm cái kia.
Nàng kêu các nàng ấy không cần đi ra hầu hạ.
Tô Mạt kêu Vương Mai Lâm không được nhìn, nàng chậm rãi viết.
Nàng tuy rằng không thích viết tự bằng Pu't lông, nhưng kĩ năng cơ bản lại vững chắc.
Viết ra chữ, tiêu sái quyến rũ, có ý tứ thanh lệ.
Đều có một cỗ khí chất thoát tục.
Đại tiểu thư khen:“Chữ của muội muội càng ngày càng đẹp.”
Đợi sau khi nhìn rõ xong, vội vàng cắn chặt môi.
Tô Mạt hướng Vương Mai Lâm mỉm cười.
Hắn liền lập tức cảm giác Tô Mạt lại liếc mắt đưa tình cho hắn, trái tim như nhũn ra thành nước.
Không cảm giác được ánh mắt sắc bén chế giễu như dao của Tô Mạt.
Lúc này, cho dù là lấy đao đâm hắn, hắn đều cảm thấy đánh chính là yêu.
Tô Mạt viết xong, nhìn thấy đại tiểu thư đang nhịn rất thống khổ, ho khan một tiếng.
Nàng nói:“Đại biểu ca, cái này ngươi cầm tới trước mặt lão phu nhân thưởng thức.”
Nói xong lại hướng hắn cười.
Vương Mai Lâm ngay cả chính mình họ gì cũng không biết.
“Được được được ,”
Hắn thầm nghĩ, ngũ muội muội tuy rằng còn nhỏ tuổi, không nghĩ tới đã sớm biết việc đời.
Coi trọng hắn, đây là muốn hắn cùng lão phu nhân nói chuyện đây.
Để lão phu nhân làm chủ, chấp thuận chuyện tốt của bọn họ.
Hắn bị kích động như muốn nhảy dựng lên .
Thấy Tô Mạt đem bức phúc tự kia cuộn lại, lại dùng dây gấm cột chắc lại, ngẫm nghĩ, lại nói:“Hoàng Oanh, ngươi đi cùng biểu thiếu gia đi, không được để hắn xem.”
Phòng trong Hoàng Oanh ứng lời, vội đi ra.
Vương Mai Lâm lưu luyến nhìn Tô Mạt.
Cứ một bước lại quay đầu lại nhìn nàng.
“Bụp ” Lập tức đầu ***ng vào cây cột.
Hắn quay đầu cười gượng, sau đó đi ra khỏi cửa mới đi lại đàng hoàng.
Vương Phượng Lâm không đành lòng, không đành lòng nhìn thấy Tô Mạt đắm chìm trong trụy lạc, liền đi chỗ Vương phu nhân.
Hoàng Oanh cười lạnh nói:“Biểu thiếu gia, nếu còn muốn bước vào nhà này, ngài nên quy củ chút đi.”
Vương Mai Lâm hừ một tiếng, nếu không nể mặt ngũ muội muội.
Hắn ngẩng đầu bước đi qua bên cạnh nàng, giương cằm nói:“Ngươi cuối cùng cũng cấp cho tiểu thư các ngươi làm của hồi môn, đến lúc đó, xem gia như thế nào xử ngươi!”
Hoàng Oanh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
Chém ngàn vạn nhát đao, tiểu thư ta không xử ૮ɦếƭ ngươi, ta sẽ không họ Hoàng!
Nàng dẫn theo váy vội vàng chạy đi theo hướng lão phu nhân.
Quốc Công còn chưa trở về, lão phu nhân đang nhắm mắt dưỡng thần.
Xuân Thủy nói biểu thiếu gia đến, lão phu nhân không kiên nhẫn nói:“Đừng nhưu con chuột cản đường, lui sang một bên đi.”
Xuân Thủy biết không phải là nói nàng, che miệng cười cười, đi ra ngoài nói với Vương Mai Lâm:“Lão phu nhân nghỉ ngơi rồi.”
Vương Mai Lâm nóng nảy, liên tục thở dài năn nỉ,“Hảo tỷ tỷ, thông báo giùm một tiếng, nói là ngũ tiểu thư có vật muốn thỉnh lão phu nhân xem.”
Xuân Thủy nhìn Hoàng Oanh liếc mắt một cái, thấy nàng vẻ mặt nàng giận dữ, đồng thời nháy mắt với chính mình, nhân tiện nói:“Nô tỳ lại đi hỏi một chút.”
Xuân Thủy đi vào nói cùng lão phu nhân là nha đầu của ngũ tiểu thư cùng đến.
Lão phu nhân “Ai” Một tiếng, ngồi xuống, phất phất tay,“Cho bọn họ tiến vào.”
Nghĩ nghĩ, bà lại nói,“Đi mời phu nhân các ngươi đến.”
Ngũ nha đầu sai đến, chỉ sợ ......
Lão phu nhân tuổi càng lớn, càng khôn khéo.
Lập tức liền đoán ra có điềm lạ.
Không cho ta ngủ, vậy ta sẽ khiến cho bọn họ gà bay chó sủa!
Rất nhanh Vương phu nhân đến, thấy Vương Mai Lâm cùng Hoàng Oanh ở bên ngoài, cầm trong tay bức tranh chữ.
Trực giác, sợ là không có chuyện tốt.
Hỏi một chút, Vương Mai Lâm lại lôi kéo nàng đi một bên nói nhỏ:“Cô ma, yên tâm đi. Chất nhi ( cháu) ta đã thu phục ổn rồi.”
Vương phu nhân còn muốn hỏi kĩ, Xuân Thủy nói lão phu nhân cho mời.
Ba người vội đi vào.
Hành lễ thỉnh an lão phu nhân, Vương phu nhân cùng Vương Mai Lâm ngồi xuống.
Hoàng Oanh đang cầm tranh chữ đứng một bên.
Lão phu nhân cười nói:“Biểu công tử có chuyện gì?”
Vương Mai Lâm vui mừng đứng lên, hướng lão phu nhân cúi đầu chắp tay,“Lão tổ mẫu, tôn nhi có việc nhi muốn nhờ, còn thỉnh lão tổ mẫu đáp ứng.”
Đuôi lông mày lão phu nhân hơi vểnh lên, âm cuối nói kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trên trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”
Vương Mai Lâm cười nói:“Lão phu nhân thật sự là hài hước. Tôn nhi thật đúng là muốn Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, không cần đi lên trời mới có.”
Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nói nhăng cuội gì đó.”
Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt một cái,“Cứ để hắn nói. Phàm ta có, bọn nhỏ thích, làm gì có chuyện không cho chứ.”
Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu lại nói với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng đã trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn nói, nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”
Vương phu nhân ho khan một tiếng.
Đứa nhỏ này cũng quá đắc ý dào dạt.
“Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.
Lão phu nhân nhìn hắn một cái.
Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa đi tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta đi. Ta khẳng định sẽ cưng chìu nàng.”
Lão phu nhân chỉ cảm thấy có một cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.
Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ một tiếng trong lỗ mũi.
Vương phu nhân lập tức cảm thấy không tốt,“Mai Lâm, ngươi nói xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn nhỏ.”
Lão phu nhân âm trầm nói:“Để hắn nói.”
Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến sự H**g phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .
“Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn nhỏ, có thể đi nhà của ta, nuôi dưỡng trước. Không phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau sẽ viên phòng......”
“Hừ!”
Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ một tiếng.
Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề nói:“Lão tổ tông, cầu ngài đừng trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là...... Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”
Lão phu nhân nhướng mày, nhìn hắn không dời mắt,“Ngươi nói ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”
Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”
Lão phu nhân xì một tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc