Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 205

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.
Không có trở ngại.
Hơn nữa đã sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .
Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó nói:“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau đi chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”
Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà hắn cố ý để bọn chúng tìm hiểu.
Nay hắn vừa mở miệng nói, mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng đã hầu nhu khỏi hẳn.
Tô Nhân Vũ lại nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”
Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, hắn nói:“Cũng tốt.”
Tô Mạt lại dặn dò hắn vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai cũng không được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.
Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.
Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.
Chẳng lẽ là kính mắt?
Chính là rõ ràng còn chưa làm ra được mà.
Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp.
.
Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng không cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.
Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có bọn nha đầu *** non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực đã thành tiểu hắc !
Nàng ghé vào trên bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.
“Ai nha, đen muốn ૮ɦếƭ, làm sao bây giờ a!”
Tô Nhân Vũ sủng nịch cười nói:“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”
“Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi ૮ɦếƭ đi được, mọi người đều không phải trắng trẻo mịn màng sao .”
Đều trách bản thân lúc đó không chú ý, không nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn nhỏ, không cần chăm sóc mỹ dung .
Kết quả, hiện tại ra vấn đề này đây.
Nếu sớm biết đã phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó, ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, không chừng sẽ không đen ác như vậy a.
Thực tế làn da nàng đã tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.
Nếu là người khác, khuôn mặt sợ là đã bị phơi hỏng.
Ngay cả sư muội cùng Hồ Tú Hồng đứng ở nơi đó, mỗi ngày đi theo bọn họ đặc huấn, đều đen đi không ít.
Nàng hướng trên lầu hô:“Kim Kết, đi gọi A Cổ Thái đến, cùng nhau ăn cơm.”
Thuận tiện cùng nhau nghiên cứu làm trắng da.
Kim Kết lập tức lôi kéo Thủy Muội cùng đi.
A Cổ Thái đang bận rộn chỉ huy người ta chưng cách thủy hương liệu, nói là qua một lát sẽ đến.
Tô Mạt gọi Lăng Nhược tới, đem cái rương nàng đã chuẩn bị từ trước cho A Cổ Thái mang ra.
Nàng tìm ra một cái bình thủy tinh trong suốt óng ánh, đưa cho Kim Kết,“Đi, đem cái này cho hắn xem.”
Nàng cũng không tin, còn dám kênh kiệu cùng nàng, chuyện nhỏ.
Đừng tưởng rằng nàng không biết, hiện tại kỹ thuật chế hương đã rất thành thục, trừ phi là khai phá sản phẩm mới, căn bản không cần hắn cứ đứng đó nhìn chằm chằm.
Hắn khẳng định là đối với nàng có ý kiến gì đó.
Quả nhiên, rất nhanh, A Cổ Thái chạy vội đến, tiến vào đại môn, đung đưa cái tay đang cầm cái bình hô:“Mạt Lị, Mạt Lị, ngươi làm như thế nào? Cho dù là loại thủy tinh trân quý đến từ Tây Vực cũng không thể như vậy .”
Tô Mạt hướng hắn hếch cằm, hừ một tiếng,“Ngươi không phải bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào bây giờ lại rảnh ?”
A Cổ Thái bày ra bộ dáng mặt nghiêm,“Hừ, làm bộ bị bệnh gạt ta, cũng không nói cho ta biết chân tướng, còn làm hại ta phải lo lắng.”
Tô Mạt hơi cười nói:“Vậy ngươi sao biết được?”
A Cổ Thái làm cái mặt quỷ,“Đồ đệ ta nói cho ta biết .”
Tô Mạt bĩu môi, hắn cũng dám hối lộ tỷ tỷ, thật sự là buồn cười a.
A Cổ Thái cầm chiếc bình nhỏ kia,“Khẳng định còn có cái khác, mau đưa cho ta xem.”
Tô Mạt hếch cằm, quay đầu nói:“Không cho.”
A Cổ Thái thấy bộ dáng cười xấu xa của nàng, cũng cười xấu xa,“Không cho xem đúng không? Vậy...... Ta có thứ tốt cũng không cho ngươi xem đâu.”
Ngón tay hắn bắn ra một cái, nhất thời trong không khí có một mùi hương thanh nhã ấm áp, làm cho người ta nhất thời cảm thấy tinh thần sung sướng.
Kim Kết hì hì cười, kéo kéo ống tay áo của A Cổ Thái,“A Cổ Thái, ngươi nhanh chút đem cái kia lấy ra đi.”
Tô Mạt trừng mắt nhìn nàng ta, cố ý nói:“Giỏi cho ngươi Kim Kết, dám cùng người khác giấu giếm ta làm ra cái chuyện này , gạt ta cái gì, mau khai ra!”
Kim Kết nhìn thấy làn da tiểu lúa mạch nhà mình, phía dưới cổ lại là trắng nộn non mịn, một đường ranh giới phân biệt rõ ràng a.
Nếu trở về kinh, còn không làm cho người ta chê cười૮ɦếƭ sao?
Tĩnh thiếu gia là không thèm để ý, nhưng đám người trong nhà đó còn chưa biết sẽ uốn ba tấc lưỡi cười chọc đâu.
Cho nên, thời điểm Tô Mạt rời đi, nàng liền cùng đại tiểu thư và A Cổ Thái thương lượng, muốn điều phối ra loại có thể làm cho người ta mùa hè sau khi bị phơi đen rất nhanh có thể trắng trở lại.
A Cổ Thái trong khoảng thời gian này liền nghiên cứu ra thứ này, còn tìm vài nha đầu chuyên môn mỗi ngày phơi nắng, sau đó buổi tối về bôi lên loại kem dưỡng trắng do hắn phát minh ra, kết quả các nàng chẳng những không bị phơi đen, ngược lại *** càng thêm non mịn.
Trong trắng lộ hồng .
Lúc này Tô Mạt kêu lên:“Ta không cần ăn cơm, A Cổ Thái ngươi cũng không có cơm ăn, trước tiên mau nghĩ ra biện pháp khiến ta trắng trở lại. Ta nói cho ngươi biết, nước trái mướp, nước dưa chuột, nước quả lựu, trứng gà, bột trân châu … , thiệt nhiều thứ, đều có thể dùng để bôi trét lên mặt. Chúng ta hiện tại phải đi nghiên cứu, làm mấy loại đến đây.”
Dù sao thuần thiên nhiên không ô nhiễm, cho dù mỗi ngày đều làm cũng không sao hết.
Thấy bộ dáng nàng vội vàng như vậy, A Cổ Thái ha ha cười rộ lên, tiểu nha đầu quả nhiên đã trưởng thành, trước kia cũng không để ý đến bộ dạng chính mình xấu đẹp.
Hiện tại chẳng qua có hơi chút đen đi, liền để ý như vậy.
Hắn hắc hắc nói:“Ngươi là sợ Tĩnh Thiểu không cần ngươi đúng không !”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Mạt nhăn lại, vươn tay nhéo hai má hắn một phen,“Đừng nhiều lời, nhanh chóng hành động đi, nếu không thì không đủ thời gian.”
A Cổ Thái vươn tay,“Lấy ra đây!”
Tô Mạt ra vẻ không biết,“Cái gì nha?”
A Cổ Thái nhăn mũi, trên mặt là biểu tình đáng yêu của tên nhóc già đầu, cặp mắt thâm sâu lấp lánh lên ánh sáng màu xanh biển trời xa thẳm.
“Chìa khóa a, hai ta đổi!”
Tô Mạt hừ một tiếng, lôi từ trong tay áo ra, A Cổ Thái cũng đem đồ vật giao cho nàng.
“Tiến vào!”
Hắn ra lệnh một tiếng, có người nâng một cái thùng lớn tiến vào.
Giống Tô Mạt chuẩn bị lớn bằng nhau.
Tô Mạt mắt choáng váng, bên trong này...... Sẽ không phải đều là sản phẩm làm đẹp chứ!
Hắn, hắn làm sao mà biết được?
Kim Kết vỗ tay nhảy dựng lên, lôi kéo Thủy Muội nói:“Cái này hai người các ngươi mỗi ngày đều dùng cũng đủ a.”
Tô Mạt một tay kéo nàng ta lại,“Đại Quýt Tử, ngươi thật tốt, cám ơn ngươi nghĩ đến ta trước .”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc