Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 198

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nếu tới trễ, A Lí tuyệt đối sẽ không mềm lòng, Tô Mạt cũng bị phạt như người khác thôi.
Mấu chốt là sẽ liên lụy đến tất cả mọi người trong nhóm cùng nhau bị phạt!
Tô Mạt hừ nói:“Nếu không phải các ngươi đoạt bánh bao của ta, ta chưa ăn no, có thể như vậy sao?”
Nàng đang ở thời kì phát triển thân thể.
Trần Đại Hổ quay ra nói với hai người bên cạnh:“Các ngươi đi trước đi, ta cùng Tiểu Mạt Lị sẽ cản phía sau.”
Mỗi ngày thi việt dã đều là cùng với các nhóm khác âm thầm so đấu, hắn cũng không thể bị thụt lùi lại phía sau.
Chờ đến lúc cùng với Trần Đại Hổ rốt cục cũng đến đích, Tô Mạt nằm lăn quay ra đất ૮ɦếƭ sống cũng không đứng dậy.
A Lí hô to một tiếng,“Đứng lên, không được nằm xuống.”
Tô Mạt xì một tiếng, chỉ nói chạy đến đầu bên kia liền hoàn thành nhiệm vụ, cũng không nói là không được nằm xuống nghỉ tạm.
Tuy rằng nàng biết là không thể nằm xuống, tốt nhất là đứng lên lê kéo chân đi lại, nhưng nàng hiện tại quá mệt mỏi, quả thực muốn ૮ɦếƭ mất thôi.
Phụ trọng mười kg, nàng chạy bốn mươi dặm.
Hơn nữa thời gian vẫn là có hạn.
Hồ đại phu dẫn vài người chẩn trị cho đám người bị ngất choáng, Thủy Muội cùng Hồ Tú Hồng chạy tới chăm sóc Tô Mạt.
Thủy Muội nhìn Tô Mạt mệt như vậy, mỗi ngày biến thành tượng đất, khuôn mặt vốn tuyết trắng hiện tại đều thành màu sắc lúa mạch rồi, lòng bàn tay mềm mại kia cũng hằn lên những vết chai rồi......
Cả người vốn đã gầy gò, lại càng vừa gầy vừa nhỏ hơn nữa.
Vốn là cảm thấy nàng cao lên không ít, nhưng so cùng với một đám đại nam nhân, nhìn thế nào cũng chỉ là một đứa nhỏ.
Thủy Muội lại nước mắt lưng tròng khuyên,“Tiểu thư, ngài làm sao cứ phải liều mạng như vậy nha? Để bọn họ luyện không phải là được rồi sao?”
Tô Mạt làm sao còn có khí lực nói chuyện, Hồ Tú Hồng một bên Ϧóþ xoa chân cho nàng một bên hừ hừ nói:“Cho ngươi cậy mạnh, ngươi cho là ngươi là nam nhân a.”
Tô Mạt thật vất vả mới lấy chút khí lực,“Nếu không, hai ngươi thử xem?”
Hồ Tú Hồng lập tức ngao ngao cự tuyệt,“Ta cũng không ngốc như vậy, ta cũng không có bệnh, mới không cần tra tấn chính mình đâu.”
Tô Mạt liền quyệt miệng, hừ, dám nói nàng có bệnh tự ngược!
Nàng giang hai tay cánh tay liền đem Hồ Tú Hồng phủ phục dưới đất, xoay người đè ép trên người, đè chặt hai bả vai của nàng ta, hắc hắc nói:“Tiểu Cầu Vồng, như thế nào, ta so với lúc trước khí lực lớn hơn rất nhiều chứ!”
Hồ Tú Hồng bị nàng kiềm chế, trên dưới trái phải đều không động đậy được, chỉ có thể động tròng mắt,“Ngươi cứ như vậy đi, không bao lâu liền biến thành đám nam nhân thúi kia, xem ngươi còn gả được đi không.”
Nàng hơi hơi cười híp mắt, nhìn tới Hoàng Phủ Cẩn đang ở một bên nhìn như thờ ơ, thực tế cả ngày lo lắng nhắc nhở, hắc hắc nói:“Đến lúc đó Tĩnh thiếu gia chê ngươi thô lỗ, trước tiên sẽ hưu ngươi.”
Tô Mạt xấu xa cười rộ lên, hừ hừ ,“Cho ngươi biết thế nào là vui sướng khi người ta gặp họa nè......”
Nàng hung hăng cúi đầu, há mồm liền cắn, Hồ Tú Hồng trốn tránh không kịp, bị Tô Mạt cắn lên mặt.
Cắn xong rồi, Tô Mạt nhanh nhẹn nhảy dựng lên, Hồ Tú Hồng oa oa giương nanh múa vuốt đuổi theo, một đường đuổi theo Tô Mạt trở về ký túc xá, nhất định phải cắn lại Tô Mạt một cái mới chịu.
Tô Mạt nhìn thấy trên bên trái khuôn mặt nàng có vài cái dấu răng, cười ha ha,“Còn rất đẹp a, muốn có thêm ở bên phải vài vết nữa không?”
Làm bộ sẽ cắn tiếp, dọa Hồ Tú Hồng sợ tới mức phi thân mà chạy mất.
Vừa lúc Lưu Hỏa tiến vào tìm Tô Mạt, Hồ Tú Hồng lập tức lao vào trong lòng hắn, liền bị Tô Mạt giữ lại được.
Lưu Hỏa thấy hai nữ hài tử đùa nghịch cùng nhau, nhất thời không biết như thế nào cho phải.
“Tiểu thư, tiểu thư, thiếu gia nói, hắn muốn cùng tiểu thư cùng nhau huấn luyện.”
Tô Mạt ngẩn ra, liền bị Hồ Tú Hồng cầm khuôn mặt cắn một phát.
Hồ Tú Hồng đạt được mục đích, đắc ý chạy vội đi.
Tô Mạt sờ sờ mặt, nhìn về phía Lưu Hỏa,“Hắn cũng muốn đi theo chúng ta cùng nhau luyện tập?”
Hắn không bị bệnh chứ, cũng bị A Lí mắng?
Muốn ở trong nước bùn mò mẫm lăn lộn?
Muốn giống Lão Mã bị dạy dỗ đến hậm hực?
Hắn là công tử ca phong thần tuấn tú nha!
Nàng hoài nghi nói:“Ngươi không được, thiếu gia của các ngươi lại càng không được.”
Hắn võ công cao như vậy, đến luyện tập chẳng phải sẽ chơi xỏ lá sao?
Nếu hắn vận dụng nội lực, ai sẽ là đối thủ của hắn chứ. Không nên không nên!
Lưu Vân cũng tiến vào,“Thiếu gia dùng bế công tán, có thể tạm thời đóng chặt nội lực trong vòng ba tháng.”
Tô Mạt cả kinh nhảy dựng lên, cái gì bế công tán, trò đùa vớ vẩn gì thế, phàm là dược đối với thân thể sẽ có hại!
Nàng cả giận:“Ai cho phép hắn làm như vậy ? Cái đó có hại hay không?”
Lưu Hỏa vội xua tay, ha ha nói:“Tiểu thư đừng nóng vội, đừng nóng vội, loại bế công tán này là do chúng ta đặc chế, không có tác dụng phụ. Nên động phòng động phòng, nên sinh oa nhi sinh oa nhi!”
Không đợi Tô Mạt mắng hắn, Hồ Tú Hồng từ bên ngoài nhảy đến, chống tay vào thắt lưng hung dữ khiển trách:“Ngươi nói hươu nói vượn cái gì đó? Dám cùng Tiểu Mạt Lị nói cái này, ngươi chán sống rồi có phải hay không, cũng không hỏi một chút ta có đáp ứng hay không......”
Vừa nói vừa nổi giận, nhấc chân liền đá Lưu Hỏa, sợ tới mức khiến Lưu Hỏa quên mất chính mình biết võ công, lật đật chạy trốn ra bên ngoài.
“Hồ nha đầu, ngươi, ngươi, ngươi dừng tay, nam nhân tốt không đấu cùng nữ!”
Hồ Tú Hồng cũng không để ý, đuổi đánh, đuổi không kịp liền nắm lấy cái chổi dựng ở góc tường đuổi đánh.
Lưu Hỏa bị truy đuổi gà bay chó sủa, cầu Lưu Vân cứu mạng, cầu Tô Mạt cứu mạng.
Tô Mạt hơi hơi cười nói:“Ngươi đến chỗ ta đây.”
Lưu Hỏa vừa nghe thấy gặp được cứu tinh, vội trốn ở phía sau Tô Mạt,“Tiểu thư, ta cũng không dám nữa. Bất quá là nhất thời nói giỡn thôi.”
Tô Mạt cười hắc hắc, chớp mắt với Hồ Tú Hồng vài cái.
Hồ Tú Hồng bỗng dưng liền vọt tới, Tô Mạt giống như cá ‘ oạch’ một tiếng liền né tránh, Hồ Tú Hồng quét một cái nhằm hướng đầu của Lưu Hỏa quét.
Sợ tới mức Lưu Hỏa ôm đầu ‘oa’ một tiếng ngồi xổm xuống,“Hồ đại tỷ, không dám không dám !”
Hoàng Phủ Cẩn từ trong phòng đi ra, nhìn thấy bọn họ nháo nhào làm ầm ĩ, thản nhiên nói:“Ngươi một đại nam nhân, bị nàng ta đánh một chút liệu có vấn đề gì ?”
Lưu Hỏa vẻ mặt đau khổ đứng lên,“Thiếu gia, ngài là không biết, khí lực của nàng lớn đến đâu, hù ૮ɦếƭ người a!”
Hắn chỉ là kêu nàng một tiếng ‘y bà’, tên nhóc cừ khôi, nàng ta liền cầm cây kéo đòi sẽ thiến hắn.
Tô Mạt nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn đã thay vào bộ quần áo nàng sai người ta đặc biệt may để huấn luyện dùng, tuy rằng không có giống hiện đại có màu sắc ngụy trang, nhưng xem như có tám phần giống, còn thiếu cái mũ sắt đặc chế, Liễu Đại bọn họ đang ở tìm người nghiên cứu ở trong hầm lò, vẫn chưa đạt tới yêu cầu của nàng.
Tô Mạt nghĩ có mũ giáp, còn cần có miếng lót vai phụ, lúc bị hứng chịu cơn mưa tiễn bay tới, thương vong sẽ giảm xuống rất nhiều.
Hoàng Phủ Cẩn dáng người thon dài cân xứng, không có hở ra cơ bắp, lại mạnh mẽ hữu lực, đứng ở bất kì nơi nào đều là tấm bảng hiệu sống.
Tô Mạt cười tủm tỉm nhìn hắn, nếu đem hắn về hiện đại, đặt ở trong bộ đội làm chiêu bài, đảm bảo đội binh nữ tử khó chiêu binh sẽ kín người hết chỗ.
Hoàng Phủ Cẩn ngắm nàng, thản nhiên nói:“Về sau ta với ngươi một tổ.”
Tô Mạt khó xử nói:“Ngươi như vậy tính đi cửa sau sao?”
Hoàng Phủ Cẩn mặt không chút thay đổi, mân mê làn môi mỏng màu đỏ nhạt, chậm rãi nói:“Có muốn ta làm một lần nội dung nàng lựa chọn dùng để huấn luyện để xem ta có xứng với nàng hay không ?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay