Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 196

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Mới tháng năm đều mặc áo đơn, còn là một đám cao lớn vạm vỡ, có thể cảm giác được phía dưới lớp vải mỏng manh kia chất chứa cơ bắp mạnh mẽ sức bật vô hạn.
Từ Tam thấy Tô Mạt vừa lòng gật đầu liên tục, đắc ý nói với đám người Lưu Hỏa giải thích:“Tiểu thư đã sớm phân phó trước rồi, những nam tử mười ba đến hai mươi hai tuổi đều chỉ có thể ăn thịt gà vịt, trứng gà, thịt bò, rau dưa, trái cây, không có thể ăn thịt heo, trừ bỏ ngày mùa, mỗi ngày đều phải chạy ba mươi dặm......”
A Lí cùng Lan Như vài người bọn họ còn đỡ, cho dù kinh ngạc cũng chỉ là là hai mắt trong trẻo.
Lưu Hỏa lại không được, quả thực là hai mắt như chuông đồng, miệng như cái đại bồn.
Liễu Đại bổ sung nói:“Cái này cũng chưa tính đâu, bước đầu chúng ta đã giúp tiểu thư chọn lựa qua. Lần đầu tiên chạy thửu trước mười lăm dặm, chạy không được thì không cần tuyển, cho dù ngươi biết chút quyền cước công phu, hoặc là ngươi đã từng tòng quân đánh giặc, giết qua người cũng không được chọn......”
Lưu Hỏa không phục nói:“Vậy, ngươi nói ta như thế nào?”
Liễu Đại lắc đầu,“Tiểu ca không thể được.”
Lưu Hỏa cười ngất, hắn tuy rằng võ công so ra kém A Lí, nhưng cũng tuyệt đối xem như cao thủ, thế nhưng...... Nói hắn không được?
Hắn không phục lắm, vẻ mặt đau khổ nói với Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn:“Thiếu gia, tiểu thư, vì sao Lưu Hỏa không được?”
Tô Mạt khoanh tay đi lên trước, cười nói:“Chưa nói ngươi không được, nhưng là ngươi phải đi theo thiếu gia, bất quá cuộc huấn luyện từ ngày mai bắt đầu, ngươi có thể theo chúng ta đến tham gia.”
Lưu Hỏa vừa nghe âm thầm hăng hái, hắn cũng không tin.
Liễu Đại thỉnh Từ Tam để các huynh đệ đến nói chuyện một chút, mọi người đều nghe được nhiều chuyện từ nàng, đa số bọn họ đều chưa có dịp gặp nàng.
Tô Mạt hơi hơi cười tiến lên trước, Liễu Đại giới thiệu xong rồi, nàng nâng tay ý bảo mọi người im lặng.
Những người đó đại bộ phận đều kinh ngạc nhìn nàng, chỉ là một nữ oa nhi?
Dáng người nho nhỏ ?
Bộ dáng mềm mại xinh đẹp.
Có thể dẫn dắt bọn họ sao?
Bọn họ lại là nam nhân giống như sói như hổ!
Tô Mạt cũng không nói suông, mạnh miệng, nói lời hư không làm gì, nàng phiền nhất là dài dòng văn tự và nói suông, chẳng qua chỉ là để lộ sự diễn thuyết thiếu sức sống vô vị của bản thân mà thôi.
Nàng đi đến một bên trên đài cao, như vậy có thể làm cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy nàng.
Trong đầu nhanh chóng tính toán một chút diện tích đất đai còn trống, nhân số, tốc độ gió, sau đó trong nháy mắt xuất ra giọng nói âm lượng đủ lớn để mọi người có thể nghe.
Dù sao đầu óc của thiên tài là rất khác biệt, con người có tố chất thần thánh.
Nàng trước tiên nở nụ cười, không vội không nóng nảy nói:“Chào mọi người! Thật cao hứng được quen biết các ngươi.”
Gió chầm chậm thổi, có hương thơm mát dịu đặc trưng của điền viên, phía dưới có đến mấy trăm cặp mắt nhìn nàng, có tò mò có nghi ngờ có kinh ngạc có bội phục......
Mặc kệ như thế nào, cũng không có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng.
“...... Ta muốn các ngươi trở thành một thành viên trong đội ngũ hùng ưng, đội ngũ cọp báo, trở thành một chi nhánh chính trong đội quân hổ lang bí mật. Chỉ cần các ngươi cuối cùng có thể phù hợp với yêu cầu của ta, tên của các ngươi sẽ là ‘Mị Ảnh kỵ sĩ’!”
“Cho dù quân địch thiên quân vạn mã, các ngươi cũng có thể tập kích chúng, khiến bọn họ tan tành như xác pháo, cho dù là vài tên võ lâm cao thủ, cũng sẽ ở dưới loan đao của các ngươi chật vật chạy trốn......”
“...... Các ngươi sẽ trở thành Tu La khiến địch nhân nghe tin đã sợ vỡ mật.”
“......Đội ngũ này chính là một gia đình, đối đãi với tên phản đồ, chính là tối trừng phạt nghiêm khắc, đối đãi với các chiến hữu thì trung thành tận tâm tận sức......”
“...... Các ngươi sẽ chiến đấu vì vinh dự! Vì phụ mẫu huynh đệ tỷ muội mà chiến đấu!”
“Hắn -- là đội trưởng của các ngươi.”
Tô Mạt chỉ chỉ A Lí, khí thế của hắn trầm ổn, nội liễm, làm đội trưởng là thích hợp nhất.
Ngay cả Hoàng Phủ Cẩn cũng thấy kỳ quái, vì sao không phải chính nàng làm đội trưởng.
Tô Mạt cười hắc hắc, vung tay hô lên,“Ta cũng chỉ là đội viên a!”
Nói xong đi đứng vào trong đội ngũ trung.
A Lí lại càng không nói lời vô nghĩa, đi lên liền phân tổ, mỗi mười người một tổ.
Phân xong tổ, hắn nói với Từ Tam:“Hiện tại liền đem chăn, khăn mặt, bột đánh răng…các đồ dùng cá nhân đưa đến ký túc xá đi. Mỗi cái giường đều phát một bộ dụng cụ.”
Từ Tam bị mơ hồ, nói với Tô Mạt:“Nhưng nơi đó cũng không đủ giường ngủ a.”
Ít nhất có tới một trăm người khả năng không chỗ ở.
Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy là đủ rồi.”
Kiếp trước nàng đặc biệt yêu bộ đội, hồi nhỏ quấn quít lấy gia gia nói, khi trưởng thành tự mình sẽ sưu tập các loại tư liệu, cái gì như đội đột kích Hải Báo Mĩ quốc, bộ đội đặc chủng trên các quốc gia, nàng thuộc như cháo chảy.
Nhưng lại may mắn kết bạn được với một vài đội viên, đem những thứ không trái với kỷ luật hết thảy đều học lỏm được.
Sau lại làm bác sĩ ngoại khoa, tham gia bộ đội đặc chủng, xem như nhân viên ngoài biên chế, coi như được tiếp cận hiểu rõ toàn bộ.
Kiếp trước biết được những thứ bí mật lúc ấy cũng không thể lộ ra chút mảy may nào, bây giờ ở hơn ngàn năm trước cổ đại, cũng không có người đến truy cứu nàng.
Tận cùng bên trong Bạch Thủy thôn ở ba cái thôn trang, địa thế hẻo lánh, hơn nữa bởi vì chung quanh có một vùng hoang vắng rất lớn, cho nên bên ngoài cơ bản là không có người đến.
Ở trong này cho dù kêu đến rách yết hầu cũng không có người biết.
Mấu chốt nhất, Liễu Đại, ba vị trưởng trang thôn có khả năng, hai năm này, lợi dụng điều kiện tiện lợi, lại đem một mảnh bên ngoài mua lại, nơi đó là vùng bán núi đồi, có một quần thể núi nhỏ hai trăm mét cao hơn mực nước biệt.
Trong tay Lăng Nhược, A Lí có bảng biểu chương trình kế hoạch của Tô Mạt.
Trên đó liệt kê ra cực kì tỉ mỉ, như thế nào tuyển chọn, thí nghiệm nhập môn, huấn luyện thể năng.
Mục thứ nhất chu kỳ huấn luyện.
Mục thứ hai......
Bởi vì bọn họ đại bộ phận đều chưa từng tiếp xúc qua những điều này, cho nên Tô Mạt cho bọn hắn nhiều thời gian một chút, hơn nữa trước khi nàng đến, bọn họ cũng đã có một đoạn thời gian thích ứng.
Lần đầu tiên việt dã với nhiệm vụ 30 cân ba mươi dặm, sau lại một trăm cái hít đất chống đẩy, sau đó nhảy nước bơi lội......
Đào thải rớt khoảng trăm người, còn để trống ra vài chiếc giường, để cho đám người Hoàng Phủ Cẩn vào ở.
Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng từ nhỏ được người khác buộc tập võ, nhưng cũng chưa thấy qua phương thức huấn luyện cường độ Biến th' như vậy.
Quả thực có thể nói là phương thức ma quỷ.
Mỗi ngày 5 giờ rưỡi rời giường, vác nặng việt dã, trở về thoáng nghỉ ngơi một lát, thậm chí có người không nghỉ ngơi, lại đi trèo thang, còn có phủ phục bò sát dưới tấm lưới sắt......
Vác lu nước lớn, một tay nhấc khoá đá giơ lên giơ xuống......
Ở dưới ánh nắng gay gắt mặt trời phơi nắng, giơ VK, dùng dây thừng nhọn xách lu nước, làm đổ liền làm lại, làm đổ càng nhiều thì bị loại.
Sau đó có một canh giờ tiếp cận huấn luyện vật lộn quyết luyệt, còn có huấn luyện đối kháng rèn luyện, hoặc là tự mình nhào lộn, ngã trên mặt đất, hoặc là một tổ hai người hỗ trợ nhau vật lộn luyện đánh đối kháng......
Chưa dứt cái vụ việt dã vác nặng......
Còn muốn mặc áo bông nhảy sông bơi lội......
......
Những hạng mục như thế nhiều không kể xiết, càng Biến th' hơn cũng có.
Hoàng Phủ Cẩn nghĩ lại thời điểm tập võ, phi thường khổ, đó cũng là đông luyện tam cửu hạ luyện tam phục, nhưng lại không có những tình huống cực điểm Biến th' bực này.
Hơn nữa A Lí đều trở thành người mà dường như hắn không quen biết nữa rồi, thời điểm huấn luyện liền giống như biến thành dã thú, còn động chút là mắng chửi người.
Chịu không nổi cũng cho phép rời khỏi huấn luyện.
Còn sai người dùng tiểu mộc thuyền đưa hắn đi trên nước, nếu để lệch nghiêng làm cho hắn dính nước, vậy thì phải bị phạt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc