Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 192

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt nuốt ngụm nước miếng,“Cẩn ca ca, ta, ta chỉ là có chút nóng, muốn tắm chút nước lạnh. Một chút vấn đề cũng không có. Ta chỉ muốn đi tới nông trường bí mật của chúng ta làm chút chuyện thôi......”
Hoàng Phủ Cẩn nghiêm mặt, sắc mặt lạnh lẽo,“Cho nên nàng ngày hôm qua đã nghĩ xong đâu vào đấy, sai ta đi dạy công phu cho đám khất cái, để nàng được tắm...... tắm nước lạnh?”
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó làm cho Hoàng Phủ Giác đem nàng ẵm lên?
Hắn -- thật sự là muốn *** !
Tô Mạt lấy hai tay hắn đưa lên, cố bành quai hàm ra, làm giống như một cái bánh bao nhỏ, đem bàn tay chính mình cầm lấy bàn tay hắn áp lên hai má mình, lấy lòng nhìn hắn, thanh âm nhuyễn ôn nhu nói:“Cẩn ca ca......”
Nàng vừa bị hành động mắc ói của chính mình mà nổi da gà, một bên còn phải kéo dài giọng nói nhão nhẹt lấy lòng nam nhân trước mắt này.
Nàng giỏi nhất là xem xét thời thế, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Lúc này, hắn muốn ăn thịt người, nàng còn không hạ thấp mình xuống lấy lòng hắn, không lẽ lại tự mình chuốc lấy cực khổ sao.
Thời điểm bình thường, nàng liền là một tiểu ma nữ, tiểu bá vương.
Đã làm sai chuyện, chính là cái bánh bao nhỏ, biết sai liền nhận, vô cùng dũng cảm!
Bị nàng làm như vậy, Hoàng Phủ Cẩn mềm lòng, nhưng hắn bắt buộc chính mình phải cứng rắn, lạnh lùng nói:“Mỗi lần đều là nhận sai nhanh hơn so với bất cứ ai, nhưng nàng có sửa sao?”
Tô Mạt bĩu môi, lười biếng nói:“Nhưng đối với ngươi lâu lắm rồi ta chưa có phạm lỗi a.”
Lần trước không phải là cưỡi ngựa sao?
Hoàng Phủ Cẩn chế trụ thắt lưng của nàng, đem cả nàng và chăn đều ôm vào trong lòng, oán hận nói:“Cho dù muốn chuồn đi, chẳng lẽ cứ phải rơi xuống nước mới có thể giả bệnh sao? Đã nói cảm lạnh......”
Hắn thở hổn hển, thật sự là cũng bị nàng làm cho tức ૮ɦếƭ rồi.
Tô Mạt ôm cánh tay hắn,“Đừng tức giận nữa, ta tuy rằng là cố ý, nhưng là ta có bảo đảm a.”
Nàng tu luyện nội công tâm pháp của hắn dạy cho nàng, tuy rằng không giống các đại hiệp luyện thành thần công cái thế, nhưng nói như thế nào thì cũng đạt được tới mức thân thể khoẻ mạnh.
Đừng nhìn vóc dáng nàng nhỏ bé, nhưng tuyệt đối không phải là loại ăn chay a.
Rớt xuống hồ có một cái vẫn là không thành vấn đề .
Hơn nữa, nàng muốn đi nông trang lâu như vậy, ngoài việc là đi an dưỡng ra, không có biện pháp nào khác a.
Kỳ thật nàng vốn không nghĩ tới muốn thái tử ngũ hoàng tử bọn họ làm chứng cho mình, chỉ là muốn tự mình không cẩn thận ngã xuống nước chút thôi.
Ai biết Tô Văn thế nhưng lại nóng vội như vậy, vậy mà muốn hại nàng, vừa vặn làm cho việc rơi xuống nước của nàng càng thật.
Hoàng đế cũng không thể không tin .
Đừng cùng nàng hỏi vì sao muốn gạt hoàng đế, bởi vì nàng không tín nhiệm hắn.
“Vậy nàng không thể nói cho ta biết trước một tiếng hay sao chứ?” Hắn tuy rằng đã bớt giận, còn là không thể tha thứ, nếu không Mạt nhi sẽ càng được dịp lấn tới.
Tô Mạt đùa nghịch ngọc bài bên hông hắn,“Không phải là sợ ngươi không cho chứ còn gì nữa.”
Nàng mới không ngốc như vậy, nếu nói cho hắn, hắn nhất định cho nàng rơi xuống nước?
Có quỷ mới tin ấy.
Hắn tên nam nhân này hận không thể đem nàng coi như đứa nhỏ sủng nịch, tuy rằng luôn nói muốn cho nàng tự do, tôn trọng nàng, nhưng mỗi lần nàng muốn làm chút chuyện hơi có nguy hiểm, hắn không phải luôn trưng ra biểu tình lấy đao chém thịt sao chứ.
Hoàng Phủ Cẩn đối với việc nàng tiên trảm hậu tấu cũng thật sự không có cách, ít nhất hiện tại không có cách.
Chuyện này bị nàng giảng đạo lý như vậy, ngược lại thành nàng vì tốt cho hắn.
Để ý hắn, săn sóc hắn.
Nếu hắn đang tức giận, thì không phải là không biết suy xét sao.
Hắn làm sao còn dám tức giận?
Hoàng đế quả nhiên lại phái người đến chẩn đoán bệnh cho Tô Mạt, chẩn đoán chính xác thật sự cần an dưỡng, mới để nàng đi vườn hoa.
Mà đại tiểu thư cùng Tô Nhân Vũ, đi theo cùng.
Tô Mạt mới không nỡ để lại người đại tỷ tỷ đơn thuần thẳng thắn ở lại trong nhà để cho đám kia sài lang khi dễ đâu.
Trừ phi có một nam nhân đáng tin cậy chiếu cố nàng, Tô Mạt sẽ không an tâm.
Nàng tự nhận cái số nàng hay phải lo lắng vẩn vơ.
Mấy người ngồi xe ngựa rộng thùng thình, Hoàng Phủ Cẩn hoá trang thành một người mã phu, Tô Nhân Vũ mang theo đội quân xuất phát đi vườn hoa.
Sau khi đến vườn hoa, vào chính phạm vi thế lực của mình, vành đai an toàn, Tô Mạt lại hoạt bát lên.
Nàng đương nhiên là lấy tư thái của người bệnh nặng bị Tô Nhân Vũ ôm vào trong, sau đó lại phái vài người gác cửa trông chừng, có ai không được cho phép tùy tiện đi vào quấy rầy, mặc kệ là nha đầu hay là mụ mụ, mặc kệ là người mình hay là người ngoài, đều đánh ૮ɦếƭ không tha.
Hơn nữa người canh chừng cửa đều là người võ công không tầm thường.
Đây cũng nhằm vào đám người ỷ vào biết chút khinh công, đã muốn tự do đi lại trong hoa viên một chút cảnh cáo, dám đến, ta liền dám diệt ngươi!
Tô Nhân Vũ tuy rằng ngày thường không mấy giao tiếp nhiều với người khác, cũng không để tâm gì nhiều, nhưng nếu là chuyện có liên quan đến nữ nhi bảo bối của hắn, thì luôn là mạnh mẽ vang dội, quỷ thần vô kỵ.
Mọi người đều biết bí mật này của hắn.
Lần này cũng có thể trở thành sự che chắn cho Tô Mạt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc