Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 170

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Bên trong hoàng thành cũng có nhiều tòa Thân vương phủ cùng quận Vương phủ, hoàng đế không cho nhị điện hạ ở hoàng thành, vậy chính là khinh thị hắn rồi.
Nhưng hôm nay lại ban cho hắn tòa nhà nội thành của lão vương gia người quen cũ.
Đó là có ý tứ gì?
Trong lúc nhất thời cả triều quan văn võ, đám quan chức to lớn cùng đám hậu duệ quý tộc kia đều nhìn không thấu .
Lão phu nhân gãi đúng chỗ ngứa hỏi:“Bệ hạ có nói hay không kêu Nhị điện hạ sau này có đất phong?”
Tô Nhân Vũ lắc đầu,“Bệ hạ sai Lễ bộ cùng Nội các nghĩ ra quy chế, tựa hồ muốn sửa quy tắc của tiền triều, nay chỉ phong vương, không cho đất phong, còn đang trong thương thảo.”
Vương gia trước đây, đều là trưởng thành liền có đất phong, không có hoàng đế truyền triệu tới thì không được rời khỏi đất phong đó, lại càng không cho phép vào kinh.
Hiện tại ý tứ của hoàng đế, chẳng lẽ là vương gia đều phải ở lại trong kinh?
Trong lúc này Trương mụ mụ tới bẩm cơm đã chuẩn bị xong, lão phu nhân kêu Tô Nhân Vũ cùng bọn nhỏ đều lưu lại ăn cơm cùng mình.
Trương mụ mụ sai người ta đem đồ ăn của lão gia cùng thiếu gia đều đưa lại đây.
Lão phu nhân cười nói:“Đem cái bàn tròn lớn lấy ra đây, hôm nay không bàn tới quy củ nhiều như vậy. Để đại tiểu thư cùng ngũ nha đầu ngồi bên cạnh ta, nhanh đi gọi nhị thiếu gia tới.”
Vương phu nhân đứng hầu hạ.
Trong chốc lát hạ nhân trở về nói nhị thiếu gia ở chút việc gấp, chỉ sợ là trễ một chút mới có thể ăn, thỉnh cầu lão phu nhân và mọi người dùng bữa trước, không cần quản hắn.
Lão phu nhân liền kêu người để lại đồ ăn cho hắn, chăm sóc mọi người ăn cơm.
Tô Mạt cười nói:“Ta biết vì sao lão tổ mẫu lại bảo ta và tỷ tỷ ngồi hai bên người rồi .”
Mọi người hơi hơi cười nhìn nàng.
Tô Mạt gắp một miếng đùi gà rừng hầm nhừ như cháo đặt vào trong bát, lại múc một muỗng canh gà rừng, sau đó đặt ở trước mặt lão phu nhân.
Cười nói:“Lão tổ mẫu, người xem, người muốn ăn bên phải ta giúp người gắp, người nếu muốn ăn bên trái có đại tỷ gắp cho người. Đây không phải là người có hai cái gắp đồ ăn bằng người sao?”
Tất cả mọi người cười rộ lên, lão phu nhân giơ tay ra nắm lấy tay nàng,“Ngươi quỷ nha đầu này.”
Tô Mạt thấy lão phu nhân cao hứng, nhân cơ hội nói:“Lão tổ mẫu, ta nghe nói Dương di nương bị bệnh, không bằng thỉnh đại phu khám cho nàng một chút.”
Tô Mạt hiện nay tuy rằng cũng có thể chẩn trị, nhưng là sợ Dương di nương bị bệnh nặng, bản thân kinh nghiệm không đủ, nếu như hại đến người ta thật không nên.
Lão phu nhân nhìn Vương phu nhân liếc mắt một cái,“Là thật sao?”
Vương phu nhân cười cười,“Nương, không có gì trở ngại, ta bảo nàng ấy ở trong tiểu viện tĩnh dưỡng.”
Nói xong liếc nhìn nhị tiểu thư một cái.
Nhị tiểu thư buông xuống ly trà, cười nói:“Lão tổ mẫu ngày thường đủ bận bịu. Chuyện này như thế nào còn phiền đến ngìa nữa. Di nương không có gì trở ngại , bất quá là lười biếng ăn uống, thích ăn đồ ăn nhẹ. Mẫu thân đã sai người đem tới mỗi lần cho di nương rồi.”
Lão phu nhân gật gật đầu, nói:“Nhà chúng ta là không trách móc hạ nhân nặng nề, càng không thể đối xử tệ được với di nương, đó là nữ nhân đã sinh con cho Tô gia. Phải tôn trọng chút.”
Vương phu nhân vội ứng lời, lão phu nhân lại nói:“Đi, thỉnh đại phu đến khám bệnh cho nàng ta, lại đem đồ ăn từ chỗ ta cho nàng ta. Nói là do ta bảo, bảo nàng ta yên tâm dưỡng bệnh.”
Tức phụ ( con dâu) lĩnh mệnh đi.
Lão phu nhân lại nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái,“Các ngươi là không phải muốn tặng lễ vật chúc mừng cho Lâm Giang vương sao?”
Tô Nhân Vũ buông đũa,“Điều này không cần. Hiện tại còn đang bận bịu, phỉa dọn dẹp phủ đệ, đặt mua dụng cụ. Phỏng chừng ít nhất cũng phải một tháng sau .”
Lão phu nhân ân một tiếng, mọi người lẳng lặng ăn cơm.
Tô Hinh Nhi lúc trước bị làm hư, cẩm y ngọc thực, nay ở trong phòng chính mình, chính là quy luật, muốn thích ăn gì, cũng không thể tùy tiện.
Hiện tại nhìn thấy trong bàn ăn có món yêu thích là chân giò hun khói và canh măng tươi, còn có món tôm viên, còn có món đồ ăn đều là món ăn nàng ta thích ăn , lại đều đặt trước mặt Tô Mạt cùng lão phu nhân bên kia, cái bàn lại lớn, phía bên này nàng chỉ có vài món ăn ngày thường, món thịt hun khói xào cải trắng kia, tuy rằng đồ ăn nước sốt trong suốt tươi đẹp, là món ăn cực ngon trong các món ăn ngày thường, nàng lại không thích ăn.
Trên bàn cơm của Lão phu nhân, lại không cho phép tùy tiện đứng dậy, hoặc là cắn đũa, chống đũa ở bát.
Nàng nhìn vài lần, vươn tay ra gắp cũng không tới, nhóm nha hoàn mụ mụ cũng không giúp nàng gắp.
Nàng nhất thời vừa tức vừa vội, nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái, hắn chỉ chăm chú yên lặng ăn cơm, cho dù giương mắt lên cũng chỉ nhìn Tô Mạt.
Nếu là lúc trước, nàng muốn ăn cái gì, bọn họ còn không sợ đêm khuya còn đưa đến phòng, cho dù là trên tiệc R*ợ*u ăn cơm, cũng có người chuyên môn hầu hạ .
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng vừa chua xót vừa tức, cầm chén bát buông xuống.
Khí lực có chút lớn, phát ra tiếng va chạm leng keng.
Lão phu nhân cũng không ngẩng đầu lên,“Ăn xong rồi?”
Tô Hinh Nhi nổi giận nói:“Ăn xong rồi.”
Lão phu nhân hơi hơi nhướng mày,“Vậy đi dạo một chút đi, sau đó trở về học chút nữ công.”
Tô Hinh Nhi đứng dậy, hành lễ qua loa, dẫn theo nha đầu đi luôn.
Vương phu nhân nhíu mi nói:“Càng ngày càng không có quy củ, lão tổ mẫu cùng phụ thân chưa ăn xong, nữ nhi đã tự mình đi trước rồi.”
Lão phu nhân nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái, ý tứ là: Đều là lỗi của ngươi.
Tô Nhân Vũ buông bát đũa,“Ta cũng no rồi.”
Hắn trước nay ăn cơm chỉ ăn đủ chứ không ăn no, ăn no bảy tám phần là được rồi.
Lão phu nhân chỉ chỉ vào vài món thức ăn kia, phân phó nói:“Mấy món này đưa tới cho tam tiểu thư.”
Những người khác bình thường, riêng nhị tiểu thư vừa nghe thấy liền sửng sốt, nhìn trộm xem lão phu nhân, trong lúc nhất thời không rõ có ý tứ gì.
Nàng vội buông bát đũa, đứng dậy giúp lão phu nhân múc canh.
Lão phu nhân thản nhiên nói:“Làm ra vẻ đi, phải uống canh trước khi ăn cơm.”
Nhị tiểu thư động tác tay sững lại một chút, có chút xấu hổ, Vương phu nhân nói:“Nhị nha đầu đi làm việc của mình đi.”
Nhị tiểu thư cắn cắn môi, lui xuống.
Tô Mạt cười hơi nhìn nàng, thu hồi ánh mắt nói với lão phu nhân:“Lão tổ mẫu, ta muốn cùng tỷ tỷ đi ra ngoài xem có cửa hàng thích hợp hay không .”
Lão phu nhân mày nhíu lại, không đợi bà nói chuyện, Vương phu nhân trách mắng:“Không biết quy củ, tiểu thư khuê các, làm sao có thể tùy tiện chạy nhảy ở bên ngoài.”
Tô Mạt không để ý đến nàng ta, chỉ nói với lão phu nhân:“Để nhị ca cùng đi với chúng ta. Ngồi xe ngựa đi, treo mành sa mỏng, tỷ tỷ cũng đội mũ có sa che mặt......”
Lão phu nhân để mắt tới nàng, cười nói:“Việc xem xét cửa hàng vừa mệt vừa phiền, ngươi tự mình phiền đi. Cho tỷ tỷ ngươi ở nhà ở bên cạnh giúp ta.”
Tô Mạt biết nàng không muốn cho đại tỷ xuất môn, dù sao cũng có khả năng làm thái tử phi.
Nàng chu miệng,“Lão tổ mẫu chính là bất công.”
Nàng ôm lấy gáy đại tiểu thư,“Tỷ tỷ, ta tự đi xem xét, xem xong trở về nói cho ngươi nghe.”
Đại tiểu thư cười cười, lôi kéo tay nàng nói:“Ta cũng không có gì, còn không muốn ra ngoài đâu. Ta đem trở về rất nhiề nữ, phải cần phân loại, còn muốn thử nghiệm một chút. Sau đó đem kết quả phái người đi nói cho sư phụ biết.”
Vương phu nhân nghe xong, truy vấn nói:“Cái gì sư phụ? Có phải nam nhân hay không?”
Đại tiểu thư nhíu mi không để ý tới.
Lão phu nhân nói:“Không lo cái đó, ta đã thấy. Là người có tâm địa tốt.”
Vương phu nhân nóng nảy.
Đại tiểu thư đứng dậy, hành lễ với lão phu nhân, sau đó lộ ra vẻ mặt lãnh nghiêm lôi kéo Tô Mạt đi mất.
Thanh âm của Lão phu nhân truyền đến,“Cho nhị ca ngươi cùng ngươi đi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc