Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 168

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Chờ tắm rửa xong, nàng lại thoa một chút nước hoa mới đem từ vườn hoa về, quả nhiên là mùi hương rất khác biệt, mùi hương lưu lại rất lâu.
Mấu chốt là rất tiện lợi khi dùng, mùi hương đủ loại đa dạng.
Điểm ấy chính là điểm thuận lợi cực lớn.
Nàng ngửi trong chốc lát, cân nhắc một chút, giữ lại hai bình, sau đó cầm lấy bốn bình còn lại, đặt vào trong tráp, lại đem hai bình kia đặt vào một cái trap khác.
Nói với nha đầu bên người là Hạ Hà:“Đi giao cho ngươi lão tử nương, bảo bà ta âm thầm đem đến các cửa hàng hương liệu lớn bán, một lọ ít nhất phải được giá 3 đến 5 lượng bạc mới bán.”
Tuy rằng mấy bình này bất quá là loại có mùi hương bình thường, nếu như ở nhà xông hương, cũng chỉ là một lượng bạc mua được mấy chục cân, làm thành thành phẩm, một lượng bạc cũng có thể mua được rất nhiều.
Nhưng thứ này mới lạ, có hình dáng như cống phẩm ở trong cung.
Hạ Hà cầm lấy, lập tức tự mình đi làm việc được giao.
Sau đó nhị tiểu thư cầm lấy bốn bình còn lại đi tới chỗ Vương phu nhân.
Vương phu nhân đang quở trách người khác khuôn mặt rất thâm trầm, vốn tưởng rằng lão phu nhân không ở nhà, bản thân có thể uy phong, sai người lấy tiền đi mua lễ vật, chuẩn bị cho tết Đoan Ngọ để đi tặng lễ. Ai biết mấy mụ mụ kia nhất mực nói lão phu nhân đã giao phó rồi, tạm thời không thể động tới.
Vương phu nhân vốn cảm thấy bản thân một lần nữa được làm đương gia, tuy rằng mọi chuyện phải báo lại với lão phu nhân, nhưng cũng biết bà ta khẳng định vẫn phải dùng tới mình.
Kiêng dè mặt mũi của Tô gia, còn có tiền đồ của con trưởng, quyền thế của nhà họ Vương, lão phu nhân cũng không thể vứt bỏ mình được.
Nàng muốn thừa dịp chính mình làm đương gia, lão phu nhân dần dẫn sẽ mặc kệ mọi chuyện lúc đó nàng sẽ đem người của mình đề bạt lên, đem lão phu nhân nhân chèn ép xuống.
Ai biết hiện tại lão phu nhân tổng kết chuyện của Cố di nương, căn bản không cho nàng một chút thời cơ để lợi dụng.
Vương phu nhân muốn phái vào một người chuyên thu mua đồ, hòng vớt vát ít bạc cho mình, cũng không thể.
Hiện tại lại nghe nói hoàng đế cải trang đi tới vườn hoa, Tô Mạt tặng rất nhiều hương liệu cùng nước hoa cho các vị chư vị nương nương trong cung, còn mang theo rất nhiều về tặng cho các di nương trong nhà, chỉ riêng phần của mình là không có.
Như thế nào có thể không khiến nàng tức giận?
Cho nên nàng muốn đi mua loại cực tốt dùng, bỏ ra đống tiền lớn để mua, sẽ không thèm để ý tới mấy thứ đó.
Ai biết, lão phu nhân lưu lại một mụ mụ quản lý sổ sách thu chi, nặng nhẹ đều không ưa, một mực chắc chắn rằng phải đợi lão phu nhân trở về để hỏi.
Vương phu nhân quả thực bị chọc giận như muốn nổ tung ra !
Nhị tiểu thư cười nói:“Mẫu thân đây là sao vậy? Cùng hạ nhân tức giận chuyện gì vậy.”
Nàng buông xuống cái hộp, tiến lên Ϧóþ vai cho Vương phu nhân, cười nói:“Mọi người cũng không có ở đây, làm cho mẫu thân thật vất vả. Phải bảo dưỡng thân thể mới đúng a.”
Vương phu nhân cười cười,“Đi vườn hoa chơi vui a.”
Nhị tiểu thư cười nói:“Có cái gì tốt đâu, bất quá là cái vườn hoa ở nông thôn, bên trong trồng có chút hoa, so với vườn hoa của chúng ta không thể so bì được.”
Ý cười trên mặt Vương phu nhân càng sâu, trái tim mất mát tìm được một chút cân bằng, vỗ vỗ tay nhị tiểu thư,“Nữ nhi của ta, cũng chỉ co ngươi một lòng với nương. Thứ này là ngươi từ nơi đó mang về ?”
Nhị tiểu thư gật gật đầu,“Đúng vậy. Bởi vì bệ hạ, còn có các vị hoàng tử công chúa, lão phu nhân bảo đại tỷ tỷ chuẩn bị chút hương liệu hương lộ tặng cho người trong cung, đại tiểu thư liền chuẩn bị thêm nhiều bị chút, cũng chi cho người trong nhà dùng, để nhà chúng ta cũng được hưởng tiếng thơm.”
Sắc mặt Vương phu nhân tức thì sáng rực rỡ lên,“Nhu nhi nha đầu kia, là đưa ưa mặt mũi.”
Nhị tiểu thư cười nói:“Nếu là tỷ tỷ làm thái tử phi, vậy mới tốt kìa.”
Vương phu nhân cười cười toe toét, nói:“Đem thứ này thu hồi lại, sáng mai đưa hai bình đi tặng cho Cữu phu nhân.”
Nha đầu lập tức ứng thu thập đi xuống.
Vương phu nhân lại giữ nhị tiểu thư lại cùng nhau ăn cơm, nói cho thêm nàng hai bộ quần áo, dù sao đến kinh thành, so với dĩ vãng không giống nhau, còn có cái mấy thế khác cũng cần bù thêm vào.
Nhị tiểu thư lập tức nói:“Mẫu thân, tết Đoan Ngọ sắp đến rồi, ta muốn làm túi hương tiểu hà bao làm lễ vật tặng người khác. Vừa có thể diện lại không lãng phí.”
Vương phu nhân hơi hơi sờ cằm,“Ngươi là đứa tri có hiểu biết, cứ như vậy đi. Trong phủ cũng chỉ còn ngươi còn làm chuyện thêu thùa may vá.”
Nhị tiểu thư còn nói bản thân không có nguyên liệu vải gì cả, Vương phu nhân cười nói:“Không lo cái đó, bảo nha đầu mở tủ kệ ra, để ngươi đi chọn.”
Nhị tiểu thư vừa nghe, mừng đến việc muốn dập đầu.
Vương phu nhân đỡ nàng,“Đến đây, cùng nương trò truyện.”
Bên ngoài tiểu nha đầu tìm hiểu tin tức trở về báo tin với Kim Kết, nói vài câu xong thở phì phì đi tìm Tô Mạt,“Tiểu thư, nhị tiểu thư đem đồ chúng ta tặng chuyển giao qua bên kia rồi.”
Tô Mạt biết nàng nói đại phu nhân, cười cười,“Ngươi tặng đồ cho người ta rồi, người ta xử trí như thế nào sẽ không còn là chuyện của ngươi . Đừng đi quản nhiều như vậy, tự đi rước bực mình vào người. Rượu và thức ăn bị tốt chưa? Lão gia cùng nhị thiếu gia còn có ngũ nương thỉnh đến chưa?”
Kim Kết bị nàng hỏi đến sững người,“Đều do Hoàng Oanh tỷ tỷ quản.”
Tô Mạt bắn vào sau ót nàng ta,“Xuất môn xuất đến buông thả rồi rồi hả. Đi thu thập một chút đồ ăn mau, đem qua cho Dương di nương.”
Kim Kết dẩu môi, nhưng cũng không dám không nghe, lập tức đi làm.
Tô Mạt mời khách, xem như lần đầu, Tô Nhân Vũ cùng Tô Việt vừa về đến là lập tức tới luôn.
Tô Nhân Vũ mua cho nàng kẹo Long Tu, Tô Việt mua cho nàng một chiếc trâm cài tóc có khảm ngọc hình hoa nhài, phía dưới có hai sợi dây kết bằng hạt trân châu to nhỏ, trong suốt sáng chói, rất đẹp.
Tô Nhân Vũ nhìn thấy, nói:“Mạt nhi bất quá một tiểu nha đầu, mua cái gì không mua đi mua cái trâm cài đầu, mua sợi dây buộc tóc là tốt rồi.”
Nói xong bàn tay to sờ sờ lên đầu Tô Mạt, đối với hai cái 乃úi tóc trên đầu nàng rất là thích.
Tô Mạt liền bĩu môi,“Chỉ có phụ thân còn coi người ta là tiểu hài tử. Ta đều mười một tuổi rồi. Còn đi mua kẹo cho ta.”
Tô Nhân Vũ ha ha cười,“Bất quá là tiểu nha đầu chín tuổi.”
Nói xong bế nàng đặt ở trên đùi, bảo nữ nhi châm rượu cho mình.
Tô Mạt nói:“ Tiểu thư nhà khác lúc chín tuổi, đều được tính là người lớn rồi.”
Tô Nhân Vũ cười nói:“Phụ thân nói không qua được ngươi. Ngươi cũng là người lớn, uống một chén với phụ thân nào.”
Vừa nói cũng vừa rót cho nàng một chén nhỏ.
Bách Hoa tửu là một loại rượu nhạt thanh ngọt ngon miệng, so với rượu gạo thì hàm chứa lượng cồn ít hơn, nữ hài tử cũng rất thích uống.
Bởi vì buổi tối, uống rượu đối thân thể không tốt, cho nên Tô Mạt không chịu để bọn họ uống cái khác.
Tô Việt nhìn nàng một cái, cười nói:“Ngũ muội muội tuy rằng còn nhỏ, đã có bộ dạng người lớn rồi. Nhà này nếu ngũ muội muội đảm đương, sẽ rất tốt .”
Tô Nhân Vũ hừ một tiếng,“Ngươi biết cái gì. Tiểu hài tử trong nhà. Nữ nhi ở nhà làm đương gia, thanh danh truyền ra ngoài không biết sẽ lợi hại ra sao đâu, người ta về sau sẽ oán giận.”
Tô Việt cười nói:“Nếu là không có bà bà ( mẹ chồng) thì tốt rồi.”
Tô Mạt mặt đỏ, giận hắn liếc mắt một cái,“Nhị ca càng ngày càng biết trêu ghẹo người. Nhưng nếu để ta tìm cho ngươi một tẩu tử lợi hại, quản chặt ngươi, ngươi sẽ không có ở không mà đi chọc người khác a.”
Tô Nhân Vũ cười ha ha, nới với Tô Việt:“Phạt ngươi ba chén.”
Tô Việt trong lòng cao hứng, trên mặt không thiếu được muốn làm bộ cố ý khước từ.
Mấy năm nay Tô Nhân Vũ cùng tử nữ ăn cơm là rất ít, trận cười vui vẻ như thế này thì càng không thể có.
Tô Việt từ nhỏ đi theo lão phu nhân, thời gian thân cận với phụ thân như vậy thực quá ít.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc