Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 125

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Bên kia nhị tiểu thư nói:“Đại ca nói rất đúng, chúng ta ở bên ngoài, nên chung vai sát cánh với nhau. Đại ca là thư đồng của Thái tử, chúng ta nên sát cánh cùng Thái tử ,Quý phi nương nương, không thể xa lạ quá mức, làm cho người khác có tâm tư lợi dụng.”
Tô Trì gật đầu,“Nhị muội nói đúng rồi, hôm nay ngươi làm cũng đúng. Phải nên làm như thế.”
Nói xong lại liếc đại tiểu thư một cái, không vui nói:“Ngươi là đại tỷ, hẳn là biết phải quản thúc tiểu muội mới đúng. Như thế nào có thể để nàng ta tùy tính làm bậy, làm sai quy củ?”
Đại tiểu thư dung mạo lạnh nhạt, nhưng cũng không có điều gì muốn nói, nàng không có cảm tình gì với vị đại ca này, hắn từ nhỏ đã rời nhà tiến cung.Trong nhà hết thảy mọi việc đều lấy hắn làm trọng, nàng có được tính là cái gì đâu? Hắn chỉ bo bo lo cho lợi ích của chính mình, chưa từng nghĩ cho các nàng.
Mạt nhi bị người ta làm cho nhục nhã như vậy, hắn thân làm ca ca , không có một câu khuyên giải an ủi thì thôi, ngược lại toàn bộ đều là trách cứ, làm sao có thể khiến người ta bội phục đây?
“Tống tiểu thư vũ nhục thanh danh của phụ thân, đại ca cũng nên để bụng mới phải.”
Đại tiểu thư nói ra một câu lạnh nhạt, lại khiến Tô Trì lần nữa bị chọc tức, tức giận đến nỗi lông mày hắn dựng đứng lên, không nói ra lời, hung hăng hừ một tiếng.
Về nhà, không thiếu được Vương phu nhân đã biết tin tức, lại bày ra bộ dáng trưởng bối răn dạy.
Lão phu nhân thản nhiên nói:“Được rồi, cũng không có gì to tát cả. Chuyện tiểu hài tử thôi, chỉ cần người lớn không làm sai thì sẽ không sao hết. Trẻ nhỏ, cũng không cần nghe sự an bài của người lớn.”
Vương phu nhân nói,“Nương nói đúng, chỉ là ta nghe người ta nói Ngũ tiểu thư cùng Ngũ điện hạ quan hệ với nhau khá thân mật. Lương phi nương nương kia còn coi trọng đại tiểu thư, ngũ tiểu thư nhà chúng ta, nhưng thật ra muốn nhòm ngó đến gia thế của các nàng. Nhu nhi của chúng ta quý giá vô cùng, như thế nào có thể......”
“Đủ rồi!” Lão phu nhân lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng ta,“Ngươi cũng không phải người hồ đồ, hiện tại sao lại mở to mắt nói ra những lời hồ đồ như thế.”
Tô Trì hừ một tiếng,“Tổ mẫu cũng đừng trách cứ mẫu thân, Ngũ muội muội cùng Ngũ điện hạ có quan hệ tốt, mọi người đều nhìn thấy, hai người đó nói nói cười cười, tỏ vẻ thân thiết, hoàn toàn không để ý cái gì gọi là quy củ lễ nghi. Cho dù còn nhỏ không hiểu chuyện đi nữa, nhưng những việc như đi đứng, ăn nói, cùng người nào giao thiệp, người nào không thể giao thiệp, những điều đó cũng hẳn là nên dạy cho nàng ta biết.”
Lão phu nhân liếc mắt nhìn hắn, ngầm có ý uy nghiêm, Tô Trì cảm thấy run lên, vội cúi đầu không nói.
Không dám tiếp tục kêu gào.
Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi.”
Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại.
Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.
Hắn khoát tay áo, cố ý nhìn Tô Mạt một cái, không che dấu được ý cười treeb khóe miệng, nói với lão phu nhân:“Nương chắc đã nghe nói có vài tên khỉ đại náo học đường rồi chứ.”
Lão phu nhân cười rộ lên ha ha,“Đã làm ta tức ૮ɦếƭ mà, thật là...... tiểu nha đầu vừa đáng yêu lại đáng giận kia.”
Tô Nhân Vũ cười nói:“Cũng không có gì, bệ hạ còn nói là, cũng phải có nha đầu không sợ chuyện này giúp kìm chế Thập tam công chúa, nếu không sẽ trở nên kiêu căng không biết thành bộ dáng gì nữa. Trừ Tống tiểu thư ra, các tiểu thư khác tiến cung, không có một ai không bị nàng ta âm thầm bắt nạt. Thiên kim tiểu thư Lý đại nhân năm đó đi theo mẫu thân tiến cung, đã bị nàng ta đẩy xuống ao Sen, đến bây giờ vẫn còn để lại bênh tật.”
Lão phu nhân cười đến rất là nhã nhặn,“Vẫn là Mạt nhi của chúng ta tốt, có gan có trí, đương nhiên không phải là dạng mềm mại yếu ớt như tiểu thư Lý gia có thể so sánh được.”
Tô Trì tức giận đến cắn răng phất tay áo, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao trong nhà có lão phu nhân cùng phụ thân, hắn bất quá là tôn tử, chỉ có phục tùng chứ không có tư cách được phản kháng.
Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tô Mạt một cái, tiểu nha đầu này nếu không phải còn có một chút giá trị lợi dụng thì tuyệt đối là sẽ không để cho nàng ta sống ở trên thế gian này.
Hoàng Phủ Cẩn là hoàng tử không được sủng ái, lại cũng thật sự quái lạ, hoàng đế một bên chán ghét hắn, một bên trọng dụng hắn.
Binh quyền có một nửa ở trong tay hắn, thật sự làm cho người ta khó bề tưởng tượng.
Tô Trì trong lòng cáu kỉnh, bèn nói:“Ta còn có việc, muốn về trong cung trước.” Thỉnh an xong liền vội vàng cáo lui.
Hắn đi rồi, những người khác cũng đều tự mình trở về viện của mình, lão phu nhân tựa vào trên gối kê đầu, sắc mặt ủ dột.
Vương phu nhân tiến lên nói:“Nương, như vậy cũng không phải là biện pháp. Nếu để Thái tử cho là chúng ta một dạ hai lòng......”
Lão phu nhân thản nhiên nói:“Yên tâm, sẽ không đâu. Ta bảo ngươi liệt kê ra mối quan hệ giữa các gia tộc, đã có chưa?”
Vương phu nhân lập tức sai nha đầu đi lấy, nay nàng ta tuy rằng đương gia, nhưng bất quá là con rối của lão phu nhân, quyết định nằm ở trong tay lão phu nhân, nàng ta chỉ thi hành mệnh lệnh thôi.
Lão phu nhân nhìn thoáng qua,“Đem cái này đi dạy cho bọn nhỏ biết, về sau ở trong cung, xa cách hay gần gũi, trong lòng cũng biết nên làm sao.”
Vương phu nhân lập tức đáp ứng, dẫn theo các mụ mụ nha hoàn đi.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư đi được một đoạn, nhị tiểu thư đuổi theo, vội vàng giải thích nói:“Đại tỷ, Ngũ muội muội, ta cũng vì muốn mọi người đều tốt, cho nên mới......”
Đại tiểu thư hừ lạnh,“Ngươi không cần giải thích, chúng ta cũng chưa nói ngươi cái gì cả.”
Nhị tiểu thư lập tức rơi lệ, nũng nịu nhát gan nói:“Đại tỷ giáo huấn là đúng, về sau ta không dám nữa.”
Tô Mạt xem bộ dáng nàng ta diễn trò, cười cười,“Nhị tỷ, nếu đã làm rồi, sẽ không hối hận gì cả. Cần gì phải đuổi theo chúng ta rồi giải thích? Dù sao chúng ta cũng sẽ không công khai đối phó ngươi, cũng sẽ không đối xử thật tốt với ngươi nữa, ngươi cũng biết điều đó, cần gì phải tới đây diễn trò chứ?”
Đạo đức giả như vậy nàng cũng chịu đủ rồi, không bằng nói huỵch toẹt ra, mọi người trong lòng đều hiểu rõ ràng, không cần cứ phải ở trước mặt nàng giả vờ yếu ớt, nàng không khoái cái món đó.
Nhị tiểu thư sửng sốt một chút, nước mắt lưng tròng nhìn Tô Mạt,“Ngũ muội muội, ngươi, ngươi như thế nào có thể nói như vậy chứ?”
Tô Mạt cười cười, lôi kéo đại tiểu thư vào viện của mình, phân phó hạ nhân đóng cửa.
Ngày hôm sau y như cũ sáng sớm đã phải rời giường, sau đó ngồi xe đi vào trong cung, lão phu nhân cùng Vương phu nhân không quên dặn dò, chú ý cái gì, nên làm cái gì, không nên làm cái gì.
Tô Mạt nghe tai này chui ra tai kia, dù sao sự khuyên dạy của bọn họ không phải vì muốn tốt cho nàng, bất quá là vì muốn nắm nàng trong tay thôi.
Nàng vốn là ở lại Tô gia vì Tô Nhân Vũ, nếu Tô Nhân Vũ nay đã ở trên chiến tuyến của nàng thì nàng tựa hồ còn để tâm cái gì nữa chứ?
Việc còn lại chính là phải đối phó những người đó.
Đêm qua Tô Nhân Vũ còn đi đến phòng quan tâm nàng một phen, bảo nàng không cần sợ, nếu chịu ủy khuất gì liền nói với hắn, hắn nhất định sẽ bảo hộ cho nàng.
Tuy rằng hắn không giỏi biểu đạt, nhưng nàng có thể từ trong ánh mắt hắn nhìn ra, hắn là nguyện ý hy sinh vì nàng.
Nếu hắn có thể vì nàng nguyện ý trả giá hết thảy, đến hoàn lại trách nhiệm làm phụ thân, vậy nàng đương nhiên cũng nên biết lý lẽ, sẽ không làm cho phụ thân khó xử.
Nàng sẽ làm một tiểu thư khuê các thực sự.
Vẫn như cũ là một loạt quy củ tiến cung, vào Thái Học viện, Tô Mạt lại tự do tự tại hẳn lên, tiến vào trong phòng, chỉ thấy Hoàng Phủ Cẩn im lặng ngồi ở một góc.
Hắn mặc một thân cẩm bào màu đen thêu kim tuyến, lạnh lùng như băng, tuấn nhã như ngọc, tuy rằng không nói lời nào, nhưng loại cốt khí cường đại kia lại không hề bị trở ngại mà phát tiết ra, khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc