Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 11

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt bất thình lình tức giận. Loại oắt con này mới ít tuổi đã biết giá họa hại người. Tam tiểu thư nhìn về phía mấy đứa nha hoàn “ Các ngươi nói xem, có phải nàng ta không!”
Bọn nha hoàn đều biết tam tiểu thư là hòn ngọc trong tay quốc công và Quốc công phu nhân sao dám không theo, cho dù không nói rõ ra cũng cúi đầu im lặng. Quốc công phu nhân khuôn mặt trầm xuống, nhìn về hướng Tô Mạt “ Tứ nha đầu, đây là thật ?”
Tô Mạt tâm tư xoay tít, nếu lập tức nói không phải sự thật thì Vương phu nhân dù tin cũng vẫn trừng phạt. Nhưng nếu thừa nhận mình làm thì rắc rối to, há phải cho bọn họ cái cớ để hại mình sao.
Nàng ngay tức khắc làm ra dáng vẻ ủy khuất, nghẹn ngào khóc, đưa tay ra, lí nhí nói :"Ta không cẩn thận làm đổ giá cắm nến, bị bỏng tay."
Vương phu nhân nhìn thấy trên mu bàn tay nàng có vài giọt nến, nghĩ chắc là lúc giá nến đổ bắn tung tóe lên. Nàng ta ngồi ở vị trí đó không thể đánh đổ giá nến được, trừ khi là nằm bò xuống. Mà vị trí của tam tiểu thư lại chiếm lấy toàn bộ giường sưởi, Vì vậy chuyện gì xảy ra không cần nói cũng biết.
Vương phu nhân nhìn tam tiểu thư, phùng má trợn mắt bộ dạng muốn đánh Tô Mạt. Vương phu nhân thản nhiên nói : " Hưng Nhi có phải ngươi lỡ tay làm đổ không?"
Tam tiểu thư nói ngay : " Là nàng ta làm đổ."
Tô Mạt lập tức ngoan ngoãn đưa tay ra chọi đòn “ Xin phu nhân trách tội.”
Nhìn thấy nàng bộ dáng thật thà khúm núm như vậy, Vương phu nhân cười nói : " Chuyện trẻ nhỏ nô đùa nhà nào cũng có, chính là đùa vui ồn ào thôi, được rồi lần sau đừng tái phạm là được."
Tô Mạt gật đầu.
Tam tiểu thư lại cũng không bỏ qua, ngẩng cổ, trừng to mắt, tức giận chất vấn : " Ngươi tại sao lại không đánh nàng ta? Ta sẽ mách với phụ thân."
Nàng ta vội leo xuống đất, bà vú ớ dưới liền bế nàng lên, giúp nàng đeo giày.
Vương phu nhân mặt nghiêm lại, hừ nói : " Còn ra quy củ gì nữa."
Tam tiểu thư tức giận đùng đùng nói : " Ta muốn nói với phụ thân, không nói với ngươi."
Sau đó sai Lý mụ mụ bế nàng ta nhanh đi tìm phụ thân.
Tô Mạt cắn rứt khóc “ Phu nhân đều là ta không phải.” giả bộ đáng thương, chính là kỹ xảo tồn tại trong đại gia tộc, Tô Mạt đúc kết được rất chuẩn.
Chính là vừa nãy nhìn thấy Vương phu nhân ôm Tô Mạt lập tức phẫn nộ, có mặt nàng, Vương phu nhân chỉ ôm nàng, đại tiểu thư cũng không ôm.
Nàng ta đạp chân lung tung “ Nhanh mau lên, chỗ này ta không thể ở nữa, không chứa ta nữa.”
Nàng ngây ngốc chốc lát, Vương phu nhân giúp nàng bôi thuốc, bèn cáo từ rồi bảo Trương mụ mụ bế nàng quay về viện.
Hiện tại tam tiểu thư đắc tội với phu nhân, nàng lại có cơ hội lấy lòng phu nhân. Vương phu nhân sẽ nới nỏng việc quản lý nàng và bớt giám sát đi. Để tam tiểu thư và phu nhân ồn ào lên, chính là kế sách của Tô Mạt. Không thì bọn họ sẽ chỉ chăm chăm chú ý vào vị tứ tiểu thư mới chuyển tới là nàng. Bọn họ cãi nhau, ánh mắt của mọi người tự nhiên sẽ chú ý bọn họ thôi.
Tô Mạt trở về phòng, tiểu hài tử không có việc gì ngoài thỉnh an, chơi đùa, chính là ăn và ngủ. Bữa sáng bị tam tiểu thư phá rối, nàng chỉ có thể ở trong viện ăn cháo, ăn chút bánh trái, ăn xong liền ngủ.
Dù sao cũng là thân trẻ nhỏ, giày vò không được. Cho dù nàng đầu óc tốt nhưng sinh lực không đủ, nhất định phải ngủ nhiều mới được.
Ngủ một giấc đã tới trưa, nàng lười biếng mở mắt, ngáp một cái. Trương mụ mụ nói: “ Tiểu thư , mau dậy thôi. Trở về lão gia có thể đi tới chỗ phu nhân nếu lúc đó truyền lệnh tới, tiểu thư cũng cần đi, đừng để bị trễ.”
Tô Mạt lập tức nhạy bén cảm thấy sự thay đổi của mụ mụ.
Điều đó nói rõ Vương phu nhân đã dặn dò bà ta điều gì đó.
Khẳng định là dặn bà ta dạy dỗ mình cẩn thận không thể để xảy ra sự cố. Xem ra chính mình đã nhìn thấy hiệu quả chính sách mình đưa ra. Chính sách của nàng chính là phá vỡ thế cục và đồng minh hiện nay. Để cho bọn họ nảy sinh tranh chấp tự động sẽ tách ra thôi, sau để tự mình sẽ thản nhiên xen vào.
Đây là binh pháp sở trường của ông nội, đây là khả năng chính trị cha dạy nàng. Đương nhiên đây là thứ mà đám nữ nhân chỉ biết ăn uống vui chơi lòng dạ hẹp hòi như bọn họ có thể hiểu được sao?!
Đương nhiên trừ lão cáo già quốc công Tô Nhân Vũ ra. Hy vọng không mất bao lâu nữa nàng có thể đánh bại lão. Tô Mạt trăm phần tự tin thức dậy, chải tóc, lần này rửa mặt là nước ấm nhiệt độ thích hợp.
Đám tôi tớ điêu ngoa, tạm tha bọn họ, chờ nàng và phu nhân chính thức đối mặt, lúc đó mới xử lý bọn họ.
Kim Kết lén nói với nàng, quốc công vì tam tiểu thư mà đặc biệt bỏ lại công việc ở nha môn quay về, ở Mẫu Đình viện ở cùng nàng ta cả buổi sáng. Còn bảo nàng phải cẩn thận, tam tiểu thư đã cáo trạng, quốc công có thể sẽ gây bất lợi cho nàng.
Tô Mạt hừ lạnh, kiểu phụ thân nhất bên trọng nhất bên khinh như Quốc công gia cũng cần được giáo huấn lại.
Nàng ăn vận chải tóc xong thì Trương mụ mụ bế nàng đi đến chính viện, Tô Nhân Vũ đã đợi ở đó.
Hắn lười biếng dựa đằng sau ghế, trong lòng bế tiểu nha đầu Tô Hinh Nhi vênh váo kia, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của hắn đều là sự thương tiếc và sủng nịnh. Lúc nhìn thấy Tô Mạt liền quay ngoắt một tia không vui và khinh thường.
Tô Mạt trong lòng cũng xem thường hắn, nhưng vẫn tiến đến quỳ hành lễ.
Tô Nhân Vũ lạnh lùng nhìn nàng : " Biết sai chưa?"
Tô Mạt âm thanh rõ ràng nói : " Không biết nữ nhi sai chỗ nào?"
Đối với phu nhân nàng luôn giả bộ đáng thương, với Tô Nhân Vũ lại phải kiên cường, không chịu khuất phục.
Đối với từng người khác nhau phải dùng cách thức khác nhau.
Đây cũng chính là binh pháp.
Vương phu nhân có thể giả từ bi bác ái, nàng ta thích người khác có bộ dáng mang ơn đội nghĩa nàng ta, mới có cảm giác thành tựu, giống như đấng chúa cứu thế.
Nhưng Tô Nhân Vũ lại là tướng quân quyết đoán chinh chiến trên sa trường bao đời nay, là Quốc công gia , quyền cao chức trọng. Hắn rất không để mắt đến loại người không có khí phách, không có khí tiết, vì vậy Tô Mạt có thể đọc rõ hắn.
Biết người biết ta, bách chiến bách thắng.
Tam tiểu thư phẫn nộ nói: “ Ngươi đẩy ta sau đó làm đổ giá nến, làm cháy y phục của đại tiểu thư nhị tiểu thư. Ngươi còn không thừa nhận.”
Tô Mạt vô cùng kinh ngạc nhìn nàng ta nói : " Ngươi còn đổ vạ cho ta làm đổ giá nến, lại còn nói ta đẩy ngươi?"
Tam tiểu thư tức giận đến nỗi đứng bật dậy, đến trước mặt đạp Tô Mạt một cái, đá nàng ngã trên đất.
Tô Mạt cắn răng, món nợ này nhất định ghi lại, có lúc sẽ cả vỗn lẫn lời tính toán với con nha đầu này.
Vương phu nhân khuôn mặt lạnh lùng không nói chuyện.
Tô Nhân Vũ phẫn nộ, quay đầu hướng Vương phu nhân “ Ngươi dạy dỗ hài tử như vậy hả?”
Vương phu nhân cảm thấy ủy khuất gấp bội, lại chỉ biết cười theo, “ Trẻ nhỏ vui đùa thôi, thiếp thân đi ra ngoài chuẩn bị cơm nước, để tỷ muội bọn chúng ở đây chơi đùa, ai biết được lại nghịch ngợm như vậy.”
Tam tiểu thư tức giận nói : " Ta không có, đều chính là tiểu nha đầu kia, tên ăn mày đó không biết từ nơi đâu tới, cái thứ đồ nghiệt chủng!"
Vương phu nhân trong lòng cười lạnh, bề ngoài vẫn kinh hãi nhìn nàng ta liên tục nói : " Đây là ai dạy ngươi hả?!". Bà ta nghiêm nghị nhìn về phía nha hoàn mụ mụ bên dưới “ Ai dám to gan dạy tiểu thư hỗn láo như vậy, bước ra đây, ta thấy bọn ngươi ngày càng vô pháp vô thiên rồi. Lại còn dám dạy tiểu thư nói những lời không xuôi tai.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc