Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 109

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt cũng không nhìn hắn chỉ quay đầu cùng đại tiểu thư nói chuyện, đột nhiên, nàng lại nghe sau đầu tiếng xé gió, lần này so với lúc ở bên ngoài chậm hơn rất nhiều, xem ra hiện tại công lực hắn giảm đi khá nhiều.
Nàng bay nhanh hướng bên người đại tiểu thư dựa vào, một khối đá vèo vèo lập tức bắn về phía một vị tiểu hoàng tử đối diện Tô Mạt. Tiểu hoàng tử kia cũng bảy tám tuổi, miệng không biết cười cái gì, viên đá lần này đánh vào răng cửa hắn, rớt một răng cửa, miệng đầy máu.
Cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, hắn oa oa khóc rống lên, lại có máu chảy xuống dưới, hắn lại càng oa oa khóc lớn.
Nhất thời trong điện loạn lên.
Hoàng Phủ Cẩn thân thiết nhìn về phía Tô Mạt, nàng lại ngắm hắn liếc mắt một cái, dường như bĩu môi.
Ngũ hoàng tử đã đuổi theo, một lát đã đem hai tiểu thái giám xách trở về.
Hai tiểu thái giám bất quá chừng mười tuổi, sợ tới mức bắp chân phát run, lập tức quỳ gối xuống.
Bị đánh cho răng cửa rớt tiểu hoàng tử oa oa khóc, đau hắn ôm mặt lăn lộn, hoàng quý phi tự mình dỗ hắn mới thôi.
Hắn đứng lên phẫn nộ hô lớn:“Các ngươi muốn đánh nàng, như thế nào ngược lại đánh ta?”
Bởi vì đau, hơn nữa răng cửa rớt, nói chuyện lại hở, ô ô thì thầm .
Hắn chỉ hướng Tô Mạt.
Hoàng Phủ Cẩn sâu thẳm trong lòng bỗng dưng nhíu lại, ngồi phía trên thái tử lập tức cảm giác được lẫm lẫm hàn ý, không khỏi nhìn hắn một cái, hắn lại khôi phục như lúc ban đầu, bưng ly rượu nhợt nhạt uống một ngụm.
Hoàng đế vừa nghe sẽ cho người đánh bằng roi, hai tiểu thái giám kia sợ tới mức dập đầu như đâm tỏi, cầu xin tha thứ.
Hoàng đế ngồi ở trên, sắc mặt uy nghiêm,“Rốt cuộc sao lại thế này?”
Hai tiểu thái giám kia nhìn nhau, hoàng đế hừ một tiếng, bọn họ lập tức dập đầu cung khai:“Là, là thất điện hạ cùng mười ba công chúa, chỉ huy nhóm nô tài, muốn cho Tô tiểu thư đẹp mặt .”
Hoàng đế mặt mày nghiêm nghị, nhìn về phía hoàng quý phi,“Loạn rồi!”
Hoàng quý phi sắc mặt cũng không phải tốt lắm, thập tam công chúa là nữ nhi của nàng, thất điện hạ là đứa nhỏ nàng nuôi nấng thay tần phi khác, hai đứa nhỏ từ trước đến nay ỷ vào sủng ái, có điểm vô pháp vô thiên , chính là thời khắc như vậy, làm sao có thể đi quấy rối, còn cố tình đối với người mới tới Tô Mạt?
Nàng cười theo,“Chỉ sợ là đùa giỡn .”
Hoàng đế còn muốn truy cứu, lão phu nhân đứng dậy thi lễ, cười nói:“Tiểu hài tử mọi nhà, làm sao không hề bướng bỉnh . Chắc là thấy Mạt giống như bọn họ tuổi bằng nhau, cố ý đùa giỡn nàng. Bọn nhỏ đều như vậy.”
Hoàng đế mới từ bỏ, lại cho đại thái giám Lưu Ngọc đi cảnh cáo thất điện hạ cùng thập tam công chúa, trở về sẽ nghiêm khắc trừng trị bọn họ.
Lập tức, hắn ngưng mắt nhìn về phía Tô Mạt, hòa ái hỏi:“Nha đầu, sợ không?”
Tô Mạt lắc đầu, vỗ иgự¢ bộ dạng kinh hồn chưa ổn định nói:“Đúng lúc ta chơi đùa với đại tỷ tỷ, nếu không cái ót ta cũng không phải là nở hoa sao?”
Mọi người cười ha ha.
Hoàng Phủ Cẩn theo ly rượu giương mắt nhìn lên, thật sâu nhìn nàng, xem ra hắn dạy nàng bộ nội công tâm pháp kia là đúng .
Trở về sẽ dạy nàng công phu khác, tiểu cầm nã thủ dù sao cũng là đấu với đối thủ ở gần, khinh công… cũng muốn dạy.
Nhập tiệc, hoàng đế kêu ca múa giúp vui, còn cho ngũ hoàng tử múa kiếm một hồi.
Ngũ hoàng tử kiếm pháp phi thường hoa lệ, nhưng cũng dấu diếm uy thế, cũng không giống vẻ hào nhoáng nhìn thấy bên ngoài.
Như nước chảy mây trôi, như sông lớn sóng biển, kiếm quang soàn soạt, làm cho người ta hoa cả mắt, chỉ thấy ảnh không thấy người.
Mọi người lớn tiếng khen ngợi, đều rất phục.
Hoàng đế nhìn về phía Tô Nhân Vũ,“Ái khanh, ngươi nói lão ngũ kiếm pháp như thế nào?”
Tô Nhân Vũ đứng lên, thi lễ nói:“Ngũ điện hạ kiếm pháp mở rộng ra lại hợp vào, vừa có bề ngoài hoa lệ, lại có nội hàm khắc sâu, hảo kiếm pháp hảo thân thủ.”
Hoàng đế khoát tay,“Ngươi đừng khén hắn, tìm khuyết điểm xem.”
Tô Nhân Vũ nói:“Nếu bệ hạ hỏi, thần liền ăn ngay nói thật, ngũ điện hạ kiếm pháp tuy rằng tốt, trong trường hợp đó có một chút không hẳn vậy, năng lực không hề kém, kiếm thế mặc dù đẹp mắt, tóm lại không dùng để thực hành.”
Hoàng đế liên tiếp gật đầu, ngũ hoàng tử đem kiếm giao cho thị vệ bên người, hướng về phía hoàng đế quỳ xuống,“Phụ hoàng, Tô quốc Công nói quá đúng, nhi thần có yêu cầu quá đáng. Mong rằng phụ hoàng đáp ứng.”
Hoàng quý phi biến sắc, đối hoàng đế nói:“Bệ hạ, hôm nay là tới du ngoạn , không bằng dùng bữa xong, đi Ngự Hoa viên......”
Hoàng đế cười cười, nói:“Thư thả nghe xem lão ngũ nói cái gì.”
Ngũ hoàng tử cười nói:“Phụ hoàng, xin cho Tô quốc Công làm lão sư của nhi thần đi. Có thể mời Tô quốc Công làm lão sư dạy nhi thần binh pháp cùng võ thuật. Nhi thần biết Tô quốc Công bận việc, quả quyết sẽ không lúc nào cũng quấn quít lấy, chỉ cầu hàng tháng có vài ngày chỉ đạo một chút là tốt rồi.”
Nói xong hướng Tô quốc Công lễ bái sư.
Tô Nhân Vũ bên cạnh khéo léo từ chối.
Lúc này hoàng đế cười hớ hớ nói:“Ái khanh sẽ không chối từ , lão ngũ rất hiếu học...... Văn võ cũng không nghĩ không tiến bộ.”
Hoàng quý phi mặt mày rùng mình, lập tức cười nói:“Bệ hạ, hoàng tử khác cũng đều là một lòng có chí tiến thủ. Một khi đã như vậy, thi*p đề nghị, dù sao người thân Tô gia cũng tiến cung đọc sách . Không bằng mọi người đều như nha, Tô quuốc Công muốn dạy học, liền ở Thái Học giảng, cho nhóm hoàng tử cùng công chúa cũng có thể lắng nghe lời dạy dỗ.”
Hoàng đế trầm ngâm không nói.
Tô Mạt âm thầm cười trộm, xem ra nơi nơi đều giống nhau , đấu đá trong hoàng cung cùng gia tộc lớn cũng không khác nhiều lắm, chẳng qua trong cung càng thêm tàn khốc kịch liệt, một chút vô ý sẽ ૮ɦếƭ thậm chí diệt cửu tộc thôi.
Tô Nhân Vũ con là thư đồng của thái tử, hai nhà quan hệ không giống bình thường.
Hoàng đế nếu thiên vị ngũ hoàng tử, như vậy ngũ hoàng tử lại là thông minh nhất, tự nhiên không nghĩ đặt xuống Tô quốc Công này một thế lực.
Mượn chuyện ở bên ngoài có người tập kích nàng, ngũ hoàng tử ra tay cứu giúp, Tô Nhân Vũ xem như nợ một ân tình, nay lại muốn nhờ, liền hợp lẽ.
Hoàng quý phi tự nhiên không muốn lợi ích thái tử bị hao tổn, vì thế ᴆục nước béo cò, làm cho tất cả mọi người đi theo học.
Như thế, hòa tan tình nghĩa thầy trò, ngũ hoàng tử sẽ không có thể cùng Quốc Công có danh phận thầy trò, cũng sẽ không có thể quá mức thân cận .
Xem ra hoàng quý phi có thể làm đến hoàng quý phi, cũng không chỉ là dựa vào thế lực gia tộc đâu.
Nay Tống lão gia đã ốm ૮ɦếƭ, Tống gia là đại ca hoàng quý phi đương gia, mà hoàng đế cũng mong muốn dùng Tô quốc Công cùng nhị hoàng tử suy yếu binh quyền Tống gia.
Tô Mạt một bên tự hỏi, hơi hơi vuốt cằm.
Đại tiểu thư hiếu kỳ nói:“Mạt nhi, ngươi nghĩ cái gì vậy?”
Tô Mạt hì hì cười,“Không có gì đâu, ta suy nghĩ vào trong cung đọc sách, chơi rất tốt, nhưng cũng thực phiền toái. Phỏng chừng đòi hỏi không ít đâu.”
Đại tiểu thư khẩn trương nói:“Vẫn là đừng tới tốt hơn.”
Tô Mạt lắc đầu,“Càng mong muốn, chúng ta chỉ sợ hắn không cho phép.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc