Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 105

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Lão phu nhân cho người trước hết đem nha hoàn mụ mụ bên ngoài đều trói, lại cho người đem quần áo của tam tiểu thư lấy đến.
Nàng vẻ mặt lạnh nhạt, nghiêm túc, không cho người khác cự tuyệt,“Tam nha đầu vóc người so với ngũ nha đầu cao hơn một chút, cũng kém không nhiều lắm, tam nha đầu đem quần áo cho ngũ nha đầu mặc. Mặt khác ta lấy quần áo cho tam nha đầu.”
Tô Hinh Nhi sắc mặt trắng bệch, hận đến mức nghiến răng ken két, tủi thân nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, gắt gao cắn môi, cũng không dám nói một chữ không.
Nàng biết lão phu nhân là loại người nào, nói một là không thể hai, nếu mình không theo, khẳng định sẽ nếm mùi đau khổ .
Lúc này Tô Nhân Vũ phái người đến hỏi, lão phu nhân hừ nói:“Bảo hắn không cần quan tâm, bất quá là chuyện nữ nhi, hắn một Đại lão gia, cũng không phải nhúng tay. Bảo hắn hảo hảo chỉ bảo nhị thiếu gia một chút, đừng vào cung có chỗ nào thất lễ.”
Tiểu nha đầu lập tức trở về.
Lão phu nhân gõ quải trượng một cái,“Cứ như vậy đi, nhanh trang điểm, mặc quần áo, đừng chậm trễ tiến cung.”
Lúc này đại tiểu thư, nhị tiểu thư cũng dẫn theo người đến hỏi sao lại thế này.
Lão phu nhân nói:“Đều trở về nhanh thu xếp, đừng chậm chạp mà không đủ thời gian.”
Lão phu nhân lên tiếng, người khác không dám trì hoãn, lập tức vây quanh các tiểu thư trở về.
Tô Mạt thấy nước mắt tam tiểu thư rơi lã chã, cười cười, đối lão phu nhân nói:“Quần áo này, tất nhiên là có người âm thầm phá hư . Nhưng hiện tại thời gian gấp, không kịp lại bắt kẻ gian. Xem ra người nọ tính toán rất gỏi, chắc chắn như vậy .”
Lão phu nhân hừ một tiếng,“Ta cũng không tin cái con thiêu thân kia, ở dưới mí mắt còn dám làm chuyện này.”
Nàng xem Tô Mạt liếc mắt một cái, ánh mắt gặp nhau,“Nha đầu chắc là có biện pháp?”
Tô Mạt đưa lỗ tai nói hai câu, cho lão phu nhân ra chủ ý.
Lão phu nhân mày nhíu lại, là biện pháp hay, chính là có điểm mạo hiểm.
Tô Mạt thản nhiên nói:“Cung yến này, vốn là chỉ cần đại tỷ đảm nhiệm tốt, cho dù thật sự chậm trễ cũng không có gì .”
Lão phu nhân gật gật đầu,“Tóm lại không thể cho người ta ở nhà cả ngày phá rối.”
Nàng phân phó Trương mụ mụ,“Đi, nói cho các vị tiểu thư, ngũ tiểu thư quần áo bị người ta cố ý làm hỏng rồi, khẳng định là một vị tiểu thư ghen tị, một khi đã như vậy, vì trong nhà im lặng, mọi người đều không cần đi. Ta chỉ cùng lão gia mang theo nhị gia đi thôi, các tiểu thư nghỉ ngơi ngay tại nhà đi, tam nha đầu cũng không phải đem quần áo cho ngũ nha đầu mặc.”
Nói xong, nàng liền dẫn người về phòng mình, cẩn thận chuẩn bị đi.
Trừ rửa mặt chải đầu trang điểm cho mình, còn phải mang các loại lễ vật, đêm qua đều đã kiểm kê kĩ, sáng nay không tránh khỏi còn phải xem qua một lần, miễn cho đừng có chuyện gì rắc rối.
Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư đều trang điểm rất đẹp, nghe nói không đi, đại tiểu thư thật ra không có gì, cho Minh Nguyệt giúp nàng thay trang phục.
Minh Nguyệt cười nói:“Tiểu thư vẫn là đợi chút đi, không thể lập tức thay đồ đâu.”
Nàng là người của lão phu nhân, đại tiểu thư tự nhiên không cùng nàng tranh cải, nàng trang điểm cho mình liền trang điểm đi.
Nàng nói:“Ta đến chỗ ngũ muội muội nhìn xem.”
Minh Nguyệt nói:“Đại tiểu thư đợi chút đi, lát nữa tiến cung, cũng là ngồi chung một xe.”
Đại tiểu thư kinh ngạc nói:“Không phải nói không đi sao?”
Minh Nguyệt cười nhưng không nói.
Nhị tiểu thư bên kia lại lập tức thay đổi tâm trạng, nguyên bản vui mừng hoan hỉ, cõi lòng đầy chờ mong , hiện tại thế nhưng nói sẽ không đi.
Nhị tiểu thư lập tức giống như bị người ta rút mất hồn, tức giận nàng cầm lấy cây kéo định cắt xiêm y.
Minh châu ngăn cản,“Nhị tiểu thư tội gì, cho dù không đi, quần áo này cũng là quần áo tốt, về sau cũng có thể mặc .”
Nhị tiểu thư rơi lệ nói:“Hảo tỷ tỷ, ngươi nói đây là vì sao a? Rốt cuộc là ai phá hư như vậy, muốn hại ngũ muội muội, lại cứ muốn liên lụy chúng ta .”
Nàng lại cho người đi hỏi thăm chỗ tam tiểu thư.
Tam tiểu thư ở trong phòng khóc ầm, bởi vì sợ lão phu nhân biết, mới không dám lộ ra.
Nguyên chuẩn giờ Thìn xuất phát , nay đã đã sang giờ Mão, nhị tiểu thư gấp đến độ như con kiến trên chảo nóng, chẳng lẽ thật sự không cho mình đi sao?
Nàng ở trong phòng đi tới đi lui, quần áo mới trên người thật sự rất đẹp, đem sự yểu điệu của nàng phụ trợ nữa thật sự rất thích thú, qua vài năm, nàng có thể phát triển đầy đủ, là tuyệt sắc đại mỹ nhân chân chính.
Nhưng nàng biết, phu nhân các nhà, nhóm nương nương trong cung, vì hoàng tử xem xét vương phi, đều là trước xem gia thế, lại nhìn tướng mạo . Gia thế Tô gia tự nhiên là vô cùng tốt, tướng mạo muốn quan sát từ nhỏ.
Hiện tại nàng trước hết là nhóm phu n nhóm hân để lại ấn tượng tốt với nhóm này, chờ thêm vài năm lúc nói chuyện hôn nhân, bọn họ tự nhiên sẽ nghĩ tới nàng.
Nàng không thể mất đi cơ hội này, không thể không đi, không thể đợi.
Nàng dùng sức xoắn khăn, rất nhanh đi thong thả vài bước, đi đến gian ngoài, ngoắc gọi tiểu nha đầu đắc lực của mình tới, đưa ánh mắt nhìn nàng, nhẹ giọng phân phó vài câu.
Tiểu nha đầu lập tức đi.
Tô Mạt ngồi ở trước bàn trang điểm, chậm rãi uống sữa nóng, hơi hơi cười nhìn Hoàng Oanh,“Không có việc gì, ngươi xem ta lần ra hung thủ, cho các ngươi hết giận.”
Lúc này ánh đèn chợt lóe, tỷ muội Lăng Nhược vào, hai người nâng một thùng gỗ hoa lê, thật cẩn thận đặt ở trên mặt đất.
Lan Như cười nói:“Tĩnh thiếu gia nguyên bản đưa lễ vật cho tiểu thư, nói là ở trong cung đưa . Hai người ta vừa nói, hắn cho chúng ta hiện tại mang đến . Tiểu thư nhìn xem, có thích hay không.”
Hoàng Oanh cùng Kim Kết bước lên phía trước mở thùng, vừa mở ra, như một làn hơi lạnh tỏa ra, theo bản năng che miệng lại, sợ trước mắt một hơi sáng rọi chảy ra.
Chỉ thấy trong rương là một bộ quần áo nữ nhi, còn có đồ trang sức, tinh xảo vô cùng, quả thực là điêu luyện sắc sảo, làm cho người ta nhìn không rời mắt.
*** là tơ lụa mềm mại, chạm tay vào vừa ấm áp vừa thơm, trung y là tuyết trắng cực phẩm tơ lụa, tay chạm vào mềm ấm áp, tuyệt đối không giống hơi lạnh bình thường.
Áo khoác thoạt nhìn ánh sáng lung linh tràn đầy màu sắc, biết là tơ tằm gấm vóc, lại không biết dệt thành như thế nào, hoa mỹ vô cùng, làm cho người ta thấy thế là đủ rồi, mặt trên có trăm bướm đậu trên hoa, không phải thêu lên , ngược lại là dệt lên .
Không nén nỗi, theo mỗi góc độ đều khác nhau, con bướm cùng đóa hoa thế nhưng biến đổi, đổi góc độ đóa hoa nở rộ giống như nụ hoa sắp bung ra, chỉ có con bướm bay lượn giống như thật.
Cho dù Tô Mạt xem cũng ngây người, rất thần kỳ !
Lăng Nhược cười nói:“Thiếu gia nghe nói quần áo tiểu thư hỏng rồi, lập tức tìm bộ điệp luyến hoa này mang đến, vóc người hẳn là vừa vặn .”
Các nàng lập tức cho Tô Mạt mặc vào thử xem, lớn nhỏ đều vừa vặn rất vừa người.
Quần áo này tuy rằng đẹp đẽ quý giá phi thường, lại hoàn hảo mười phần, nhưng con ngươi Tô Mạt phát sáng, ánh sáng ngọc như ngôi sao lạnh, *** mềm mại như đóa hoa, khí chất cao quý trong veo, một chút cũng không thua bởi quần áo này.
Như thế, quần áo phụ trợ nàng, cũng sẽ làm nàng nổi bật, làm cho nàng càng thêm thích mắt.
Tô Mạt trong lòng nói thầm, hắn làm bộ quần áo như vậy cho nàng khi nào?
“Có thể hay không rất chói mắt ?”
Đến lúc đó không nhìn người khác, liền nhìn nàng , nàng cũng không thích.
Lan Như âm thanh giòn tan nói:“Tiểu thư sợ cái gì? Cứ như vậy mới tốt. Như vậy Tĩnh thiếu gia liếc mắt một cái có thể tìm được ngươi .”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc