Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 104

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Lãm nguyệt lâu dùng để đãi khách vào ngày hè, mùa đông lạnh, cực ít mở của, ban đêm cũng không có người .
Tô Mạt đem mệnh lệnh của mình dặn dò Lan Như, cho nàng truyền cho A Lí, sau đó bọn họ đi chấp hành.
Tô Mạt muốn một thôn trang, yêu cầu im lặng, nàng nghĩ tạm thời tìm địa điểm tốt trước, cái khác từ từ sẽ tính.
Biết Tĩnh thiếu gia sớm đã an bài tốt, dặn dò Lăng Nhược, nàng lấy ra một bản giấy tờ đất, Lan Như nắm hai khối dạ minh châu chiếu sáng.
Tô Mạt nhìn thoáng qua, đây là ba tòa tương liên ở thôn trang phía đông ngoại ô, ruộng tốt ngàn mẫu, tiểu nhân cũng bảy tám trăm, hơn nữa trên đỉnh núi, vườn trái cây, thôn trang, tổng cộng có bốn năm ngàn mẫu địa phương.
Lăng Nhược mím môi cười yếu ớt:“Thiếu gia nói, vài thôn trang này tiểu thư về quản, bên trong còn có cái khác thu hoạch, đều do tiểu thư chi phối, hắn tuyệt đối không hỏi, cũng sẽ không tìm hiểu, trừ phi ngươi chính mồm nói cho hắn.”
Tô Mạt mở to mắt, Tĩnh thiếu gia thật đúng là hào phóng!
Nơi kinh thành này, thiếu tiền nhiều lắm nha!
Nàng đem giấy tờ đất giao cho Lăng Nhược,“Hai ngươi nhận lấy, chúng ta chậm rãi trù tính, cũng chưa cấp bách.”
Nói thêm trong chốc lát, nàng cho hai người mang nàng trở về.
Lúc xẹt qua sân của nhị tiểu thư, nàng trong lúc nhất thời tò mò, cho Lăng Nhược ghé vào nóc nhà nghe ngóng, cũng là khát khao được gả vào cung, chuyện phòng bị Tô Mạt cùng nàng tranh đoạt như thế nào.
Tô Mạt lạnh lùng bĩu môi, mình không phải loại nữ nhân hậu viện này, nếu không phải vì Tô Nhân Vũ, nàng không tài nào sống được ở nơi này.
Nàng phải làm làm chuyện đại sự.
Tô Mạt trở lại sân của mình, nghỉ ngơi sớm, ngày thứ hai trời chưa sáng đã rời giường , rửa mặt chải đầu trang điểm để đi vào cung dự tiệc.
Lúc này trong phủ bọn nha đầu mụ mụ cũng đã dậy bắt đầu chuẩn bị , các phòng nha đầu cũng bắt đầu chuẩn bị quần áo cho các tiểu thư, đêm qua đã phân loại rõ ràng, ủi và cất kĩ, sáng sớm trực tiếp mặc vào là được.
Tô Mạt đánh giá một chút, lúc đó, sợ không phải ba tiếng chuông lúc rạng sáng, nàng cực kì buồn ngủ, một chút cũng không mở ra mắt được.
Hoàng Oanh mím môi cười nói:“Tiểu thư ngủ tiếp một lát đi, chúng ta đều thu xếp tốt rồi, chờ đến giờ Dần kêu tiểu thư dậy là được.”
Bên ngoài bọn nha đầu bận rộn đủ việc, lại không nghe thấy , Tô Mạt lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ, lúc tỉnh lại, còn ngáp từ từ nhắm hai mắt, mơ mơ màng màng dậy vào giờ Dần.
Lúc này nghe được bên ngoài có người hoảng sợ hô lên một tiếng, Tô Mạt ngáp một cái,“Chuyện gì à?”
Hoàng Oanh nhìn, hai nha đầu ở trong ánh đèn mặt tái mét, run rẩy, chỉ vào chỗ bày ra ở trên cái giá mắc áo khoác dệt lụa hoa, nói năng lộn xộn:“Hoàng, Hoàng Oanh tỷ tỷ, bị cắn rách...... Một vết rách lớn......”
Hoàng Oanh trong lòng giật mình, bước lên phía trước xem xét, quả nhiên bộ quần áo Tô Mạt phải mặc ở chỗ *** bị xé một vết rách lớn, quanh thân còn có từng đợt từng đợt vết xé nhỏ, nếu muốn may vá thêu hoa che dấu cũng không được
Nàng sợ tới mức tim cứ đập thình thịch, cơ hồ muốn nhảy ra.
Rất nhanh đều rõ, ai cũng không biết tại sao lại bị rách, nên làm cái gì bây giờ.
Trong phòng Tôn mụ mụ là lão phu nhân phái tới, sắc mặt nàng xanh mét,“Không phải có người phụ trách trông coi quần áo sao? Như thế nào có thể như vậy?”
Lập tức đã nói bắt người, Hoàng Oanh nay là đệ nhất đẳng đại nha hoàn trước mặt Tô Mạt, nàng lập tức nói:“Tôn mụ mụ, hiện tại trách phạt cũng không phải chuyện nên làm, vẫn là trước hết nghĩ biện pháp bù lại. Đi báo lão phu nhân trước, xem có thể đổi trang phục hay không......”
Tôn mụ mụ cũng không đồng ý,“Nơi lão phu nhân cũng không có, mấy ngày trước đây lúc chọn mọi người cũng đều thấy, y phục của ngũ tiểu thư nhỏ, đều phải sửa lại. Nay như vậy......”
Nàng lạnh lùng trừng mắt nhìn Hoàng Oanh,“Ngươi rất đắc lực trước mặt tiểu thư, nhưng thật ra không có tâm như vậy, cái này ngươi nên xem lại.”
Hoàng Oanh sửng sốt, nói như vậy nhưng thật ra muốn bắt mình làm bia đỡ đạn?
Tô Mạt lập tức nghe ra ý tứ của Tôn mụ mụ, xem ra là ngại Kim Kết cùng Hoàng Oanh ở bên nàng nghe lời của nàng , lão phu nhân mất hứng , lúc trước cho Kim Kết cùng Hoàng Oanh đến, cũng bất quá là làm bộ, tìm cơ hội lại đuổi hai người đi, danh chính ngôn thuận , mới là một lần vất vả sau này không phải lo lắng.
Tô Mạt lạnh lùng cười,“Tôn mụ mụ, ngươi cũng không cần vội vàng, dù sao ta chỉ là nghĩa nữ trong phủ, không phải tiểu thư chủ tử đứng đắn, không đi vào cung cũng không có gì đáng lo lắm.”
Nàng đối Hoàng Oanh nói:“Ta cảm giác muốn ngủ tiếp.”
Nói xong liền vào trong phòng, lên giường.
Tôn mụ mụ lập tức nóng nảy, nguyên bản chính là muốn tìm cơ hội đem Hoàng Oanh cùng Kim Kết đuổi đi, thay lão phu nhân, không nghĩ tới......
Tô Mạt nằm ở trên giường, Lăng Nhược tiến lên thấp giọng nói:“Tiểu thư, cho hai người bọn ta đi chuẩn bị một chút.”
Tô Mạt gật gật đầu, nàng tự nhiên không thể không đi, nhưng cũng muốn cho lão phu nhân biết tay, đừng nghĩ chắc chắn đã nắm được người khác trong tay.
Lăng Nhược cùng Lan Như lập tức bay đi, liền theo cửa sổ biến mất.
Hoàng Oanh ngồi ở bên giường gạt lệ, Tô Mạt cười cười, thấp giọng nói:“Đừng khóc , lát nữa tất nhiên trở về bù cho ngươi.”
Tĩnh thiếu gia đã phái hai nha đầu đắc lực tới chiếu cố mình, đã nói lên không nghĩ chính mình bị lão phu nhân sắp đặt.
Lão phu nhân kia làm sao có thể không nhận thấy, thế nhưng còn muốn đem Kim Kết cùng Hoàng Oanh đuổi đi?
Hơn nữa dùng biện pháp mạo hiểm như vậy?
Mình không đi vào cung, là ai bị hao tổn?
Tự nhiên là Tô gia.
Lão phu nhân hướng đến lấy Tô gia làm trọng, tuyệt đối sẽ không như thế .
Nàng từ từ ngồi xuống, đưa lỗ tai đối Hoàng Oanh nói hai câu.
Hoàng Oanh vừa nghe, lập tức nói:“Cái này ta cho người hỏi.”
Sau một lúc lâu, nhóm mụ mụ nâng lão phu nhân tiến vào, vừa vào cửa, lão phu nhân ánh mắt lãnh trầm nhìn lướt qua,“Các ngươi hầu hạ tiểu thư như thế nào?”
Trong phòng nhóm nha hoàn mụ mụ lập tức quỳ xuống thỉnh tội.
Tô Mạt đi ra nghênh đón, hành lễ,“Lão phu nhân không tức giận, dù sao ta cũng tạm trú, vốn không có phần của ta, ta cũng không nên đi .”
Lão phu nhân trầm giọng nói:“Không thể nói bậy. Ngươi nhất định phải đi .”
Nàng tiến lên nhìn nhìn bộ trang phục dệt lụa hoa, đã không có cách nào sửa chữa, lập tức giọng căm hận nói:“Cái này đúng là điêu nô.”
Nàng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tôn mụ mụ,“Ngươi thay ta chiếu cố ngũ tiểu thư như vậy à?”
Tôn mẹ trong lòng hoảng hốt, lập tức quỳ trên mặt đất,“Lão phu nhân, rõ ràng là Hoàng Oanh cùng Kim Kết không có tâm. Xiêm y này, vốn nên đặt ở trong phòng, các nàng lười nhác, cho tiểu nha mụ mụ nhìn, làm sao có thể trông giữ. Bên ngoài nhiều người hỗn tạp, cho dù người nào thấy thích mắt, đi lên sờ một phen, đồ quý giá như vậy, cũng làm cho hỏng.”
Tô Mạt cười lạnh, quần áo này quá lớn, đặt trong phòng không được, cho nên mới đặt ở bên ngoài, có vài tiểu nha đầu ngủ tỉnh trông chừng , buổi tối , ai dám tùy tiện đi lên sờ?
Tôn mụ mụ này quả thực là trợn mắt nói dối.
Còn nói nàng ngày thường đều trông giữ gian ngoài, ngày hôm qua ban đêm, như thế nào còn có chuyện đi ra ngoài?
Sợ không phải muốn làm cho chính mình sạch sẽ sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc