Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 102

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Các đại thần âm thầm lặng lẽ nghị luận vấn đề theo phe cánh, đều cảm thấy thái tử cùng ngũ hoàng tử, thậm chí bao gồm cả lục hoàng tử, rất có khả năng tạo lên thế cục tranh đấu.
Bọn họ thực tự nhiên đem nhị hoàng tử Hoàng Phủ Cẩn bài trừ ra bên ngoài.
Nguyên nhân của nó, lại nói tiếp vẫn là vấn đề xuất thân.
Hoàng đế hiện nay, vốn là hoàng phu của tiền triều nữ đế, kết quả bởi vì đủ loại nguyên nhân, sau đó nữ đế lại nhường ngôi cho hắn kế vị. Kỳ thật mọi người đều biết, đã ngồi lên cái ghế đó, có mấy ai là sẽ cam tâm nhường ngôi? Bất quá là do năng lực không bằng người ta thôi.
Hoàng phu sau khi lên ngôi, cũng không có đối triều đình tiến hành bất kì hành động tẩy trừ gì cả, ngược lại bởi vì thời điểm hắn làm hoàng phu nhiếp chính vương lúc trước đã vang danh khắp thiên hạ, triều thần đều nghe theo hắn. Hắn sau khi yên vị, lập niên hiệu “Thủ Chính”.
Thủ Chính đế sau khi đăng cơ, phong nữ đế làm hậu, nhưng nhi tử của hai người họ trước kia là thái tử lại ૮ɦếƭ bất đắc kỳ tử.
Hoàng hậu thương tâm quá độ, ở sâu trong thâm cung không gặp người ngoài, tiếp đó lại sinh hạ một nhi tử, ai ngờ lại ૮ɦếƭ non.
Hoàng hậu rốt cục chịu không nổi đả kích, kết quả đã qua đời khi còn rất trẻ.
Hoàng đế bi thống vạn phần, không lập hậu tiếp, chỉ lập tiểu thư Tống gia làm hoàng quý phi, sau đó lại sắc lập tam điện hạ nhi tử của Tống hoàng quý phi làm thái tử.
Nay hoàng tử mà hoàng đế sủng ái nhất là ngũ điện hạ Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giác tuổi còn trẻ đã chín chắn lão luyện, được ca ngợi là Hiền vương. Nghiễm nhiên ngang vai ngang vế cùng thái tử Hoàng Phủ Tuyên, rất ghen tị phòng bị với thái tử.
Mà nhị hoàng tử, cũng chính là nhi tử của Thục phi Hoàng Phủ Cẩn.
Tuy rằng võ công trác tuyệt, dụng binh như thần, là trợ thủ đắc lực nhất của hoàng đế.
Nhưng lại là một người quái gở lãnh ngạo, không thích cùng người khác giao tế, hơn nữa sát phạt quá nặng, tuổi còn trẻ mà sát khí rất nặng, làm cho người ta không dám tới gần.
Hơn nữa bởi vì Thục phi là tỳ nữ của hoàng hậu, cho nên Hoàng Phủ Cẩn xuất thân thấp hèn, cộng thêm một vài nguyên nhân không thể nói ra, hoàng đế tuy rằng trọng dụng hắn, nhưng lại phòng bị thậm chí khinh thị hắn.
Đúng vậy, không ai sẽ đưa hắn xếp vào vị trí tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, đều đem hắn nghĩ thành một vương tướng quân.
Thời chiến xuất chinh, thời kì hòa bình chính là một vương gia nhà hạ.
Tuy rằng như thế, nhưng cũng không ai dám chân chính khinh thị hắn, dù sao hoàng đế đều chính miệng hạ chỉ, hắn là trụ cột của Đại Chu quốc, chỉ cần có hắn, Đại Chu sẽ vững vàng bền chắc.
Tuy rằng hắn không tham dự tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, điều này càng làm cho các lực lượng phe cánh khác càng không dám khinh thường hắn, ngược lại sẽ tìm mọi cách nịnh bợ hắn kéo về phe mình.
Hy vọng hắn có thể trở thành một thành viên trong phe cánh của mình.
Hơn nữa một khi lôi kéo được sự ủng hộ của hắn, như vậy là coi như đã nắm giữ được một sức mạnh cực lớn.
Ba mươi vạn đại quân của quốc gia, Hoàng Phủ Cẩn nắm giữ hơn một nửa.
Mà nếu có thể gả cho Hoàng Phủ Cẩn làm vương phi, đó là giấc mộng của nữ nhân trong thiên hạ, đặc biệt là các gia đình quyền quý, vắt hết đầu óc tính kế, đem hết bạc vàng châu báu đi mua quan hệ chỉ mong được đưa nữ nhi của mình tiến vào phủ nhị hoàng tử.
Hiện nay các vị hoàng tử đều ở tại hoàng cung trong cung điện Đông Ngũ Lộ và Nam Ngũ Lộ, vẫn chưa được phong vương khai phủ, cho nên các vương công quý tộc muốn nghĩ biện pháp hối lộ thái giám, thị vệ, cung nữ trong cung, hy vọng có thể làm cho nhị hoàng tử ở tại yến hội cung đình lưu ý một chút đến nữ nhi của mình.
Nghe nói lần này Tô quốc Công vào kinh, bệ hạ muốn tổ chức cung yến tiếp đón hắn, nhị hoàng tử cũng phải tiếp khách.
Cho nên lần này thái tử đến Tô phủ, còn có chút ý tứ sâu xa.
Dù sao ngày thường có cơ hội cùng nhị hoàng tử nói chuyện cũng chả có mấy người, mà lần này hắn vi phục đi tuần lại đã từng ở trong Tô phủ, thái tử không thể không coi trọng.
Tô Mạt cũng là đến sau khi tới kinh thành, mới sai Kim Kết bọn họ hỏi thăm nhiều nơi, sau đó lại kết nối lại, phân tích một chút lợi hại, cho nên đoán ra được ý đồ của thái tử.
Chỉ sợ vấn đề không hay phát sinh.
Cho nên, nàng mới không đi xem.
Thái tử có cái gì phải xem?
Tô Mạt cười cười, nói với đại tiểu thư :“Đại tỷ, bồn hoa cúc tím kia sắp nở rồi, chúng ta đi cắt tỉa chút đi, hai ngày tới có thể bày ra ngắm rồi.”
Đại tiểu thư vui vẻ đồng ý, nhìn nhị tiểu thư nói:“ Nếu ngươi thích thì cứ đi xem đi, chỉ là đừng làm cho người khác biết, chọc cho lão tổ cùng phụ thân mất hứng, bị trách tội là cái chắc.”
Nhị tiểu thư vốn là muốn dẫn đại tiểu thư đi, nhìn xem thái tử tuyệt đại tao nhã ra sao, nếu là đại tiểu thư cùng thái tử thành đôi, nàng cũng còn có cơ hội quen biết các vị hoàng tử khác.
Ai ngờ các nàng lại không cảm thấy hứng thú.
Nhị tiểu thư thực thất vọng, lúc đi ra vừa vặn gặp phải Tô Hinh Nhi.
Hai người liền cùng nhau chuồn đi xem.
Thái tử lần này xem như cải trang đến, xuất phát từ tình thâm giữa mình và Tô đại thiếu gia, dẫn theo một ít lễ vật riêng.
Cũng không đi đại sảnh của Tô gia, mà là trực tiếp đi chỗ ở của lão phu nhân, tới phòng khách bái phỏng.
Lão phu nhân một thân mặc áo bào đẹp đẽ quý giá mới tinh, thấy thái tử tiến vào liền đứng dậy chào.
Thái tử lập tức tiến lên đỡ lão phu nhân, cười nói:“Lão phu nhân không cần khách khí, ta hôm nay bất quá là tự đến thăm người vì tình bạn với Tô Trì, còn vì mối giao tình của ta và Tô gia, không quan hệ gì đến hoàng tộc. Các ngươi đến kinh thành, ta luôn muốn đến chúc mình, nhưng lúc đó có triều thần các quan viên, không thể thân cận hơn được với người.”
Lão phu nhân mời hắn ngồi, nhìn hắn khuôn mặt như ngọc, hai mắt như đốm sáng, tuấn mỹ nhẹ nhàng, lại rất có khí độ, cảm thấy yêu thích,“Ta nghe Trì nhi nói chúng ta có thể đến kinh thành, cũng là nhờ thái tử điện hạ thành toàn, ở trước mặt bệ hạ nói nhiều lời tốt đẹp.”
Sau đó lại nhìn về phía Tô Trì,“Phụ thân ngươi đâu, mau tìm hắn đến.”
Tô Trì nói:“Lúc vào phủ liền bảo nhị đệ đi gọi phụ thân.”
Đang nói thì thấy Tô Nhân Vũ đi nhanh bước tới, không có mặc triều phục, tiến vào liền hành lễ, thái tử lập tức đứng dậy,“Tô quốc Công, chúng ta là người một nhà, không cần đa lễ .”
Sau đó ba người ngồi xuống, nói chuyện thân mật cùng nhau.
Lão phu nhân hỏi thăm một chút Hoàng quý phi nương nương, Tô Nhân Vũ chỉ ngồi bên canh, cũng không chủ động bắt chuyện.
Nói được chốc lát, câu chuyện như đã không còn gì để nói, Tô Trì sợ không khí ngại ngần, cười nói:“Hôm nay còn gặp được đại cữu, hắn nói hai ngày tới sau khi thu xếp mọi chuyện trong nhà yên ổn , hắn sẽ dẫn theo mợ và các tỷ muội đến thỉnh an lão phu nhân.”
Lão phu nhân giương lên đuôi lông mày, cười nói:“Tốt quá, đại cữu cữu ngươi là người có khả năng, lục bộ cơ hồ đều đã làm qua, nay lại thăng chức Lại Bộ Thị Lang, quản lý công vụ quan trọng. Vừa có thể tận chút sức lực cho hoàng thượng.”
Tô Trì liếc Tô Nhân Vũ một cái, nói:“Phụ thân, không biết mẫu thân thân thể ra sao, có thể đi ra thu xếp gặp khách được không?”
Từ khi hắn về Tô gia đến nay chưa gặp qua Vương phu nhân, vẫn luôn muốn gặp, lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ đều nói phu nhân bị bệnh, ăn chay niệm phật, nguyện ý tu hành hai năm, không thể tùy tiện xuất môn, nếu không sẽ không linh .
Tô Trì chính là người có hiểu biết, thấy mẫu thân ở tại nơi hẻo lánh trong nhà đoán được trong nhà đã xảy ra chuyện.
Chính là hắn cũng không thể hỏi sâu hơn, dù sao tổ mẫu, phụ thân vẫn đều khoẻ mạnh, hắn tuy rằng là thư đồng của thái tử, rốt cục vẫn phải nhờ cậy vào thế lực gia tộc mới được.
Nếu không có tổ mẫu cùng phụ thân, vậy hắn cũng không chỗ nào có thể dựa dẫm cậy nhờ.
Giờ đây hắn không dám, cũng không có cách nào trực tiếp cứu được Vương phu nhân ra.
Chỉ có thể nghĩ biện pháp đi đường vòng từ từ cứu mẫu thân ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc