Thiên Tài Cuồng Phi - Chương 121

Tác giả: Băng Y Khả Khả

Lãnh Chúa Đại Nhân

Ánh mặt trời sau giờ ngọ bao phủ toàn bộ Tinh Nguyệt Thành, vốn là thông đạo khách quý nhộn nhịp, tiếng nói Lý Hạ vừa dứt, thế nhưng lại như kỳ tích an tĩnh lại, tất cả ánh mắt đồng loạt quăng về phía hai người nghênh ánh mặt trời đi tới.
Bọn họ cũng muốn nhìn một chút, người nào lại lớn mật như thế, lại dám lẫn vào thông đạo khách quý của phòng đấu giá Tinh Nguyệt.
Chẳng qua là sau khi nhìn thấy hai người sóng vai đi tới này, trong mắt xẹt qua rõ ràng kinh diễm, bọn họ sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy qua nam nữ phong hoa tuyệt đại như thế.
"Hừ, các ngươi cái gì tốt thì không làm, cố tình lại vọng tưởng lẫn vào phòng đấu giá Tinh Nguyệt, sau đó các ngươi sẽ khóc cho xem."
Lý Hạ cười lạnh một tiếng, hai tròng mắt ác độc gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người đi tới trước mặt, trên tuấn nhan tái nhợt thoáng hiện một chút vui sướng khi người gặp họa, rõ ràng đoán trước được kết cục của hai người kia.
Những người còn lại nghe Lý Hạ nói như thế, không khỏi dùng ánh mắt đồng tình nhìn Dạ Nhược Ly và Cung Vô Y.
Địa vị Lý gia tại Tinh Nguyệt Thành không ai không biết không ai không hiểu, nếu công tử Lý gia đã nói như thế, tất nhiên là hắn biết bọn họ, như vậy, hai người kia, khẳng định không thể lấy ra thẻ khách quý.
Vậy mà, mọi người kinh ngạc là, lúc Lý Hạ kêu la để phá hủy mưu kế bọn họ, thế nhưng hai người kia lại không có xoay người chạy đi, ngược lại là tự ý đi thẳng về phía phòng đấu giá.
"Hai người các ngươi, mau chóng bắt bọn họ lại, hừ, không có thẻ khách quý, còn muốn tiến vào thông đạo khách quý, các ngươi cũng không nhìn một chút, loại địa phương này, là loại thân phận như các ngươi có thể bước vào sao?"
Nhìn bóng dáng của hai người, mọi người đều cảm thấy không thích hợp, nếu như sau khi bị kêu la phá hư thân phận, còn dám tiếp tục bước trên thông đạo khách quý, vậy thật sự là bọn họ sẽ không có thẻ khách quý sao?
Cũng chỉ có Lý Hạ không ý thức đến điểm này, theo ý hắn, kẻ nghèo hèn ngay cả tinh thạch cũng không có, thì làm sao sẽ có được thẻ khách quý phòng đấu giá Tinh Nguyệt chứ? Nhất định là bọn họ thừa dịp dòng người muốn trà trộn vào.
Thế nhưng, một màn phát sinh kế tiếp, để cho hắn kinh ngạc đến nổi con ngươi sắp rớt trên đất…
Chỉ thấy vị nữ tử bạch y tuyệt thế kia, bàn tay vung lên, không biết lấy ra cái gì đó, hộ vệ ngay cửa vào thông đạo liền cung cung kính kính mời hai người tiến vào trong thông đạo.
Không cần nghĩ cũng biết, vừa rồi nàng mới lấy ra, nhất định là thẻ khách quý phòng đấu giá Tinh Nguyệt.
"Sao... Làm sao có thể?" Lý Hạ trừng lớn hai mắt, cho đến lúc bóng dáng của hai người biến mất, còn chưa có hoàn hồn lại từ trong kinh ngạc.
Hai kẻ nghèo hèn không biết từ chỗ nào tới này, cũng xứng có được thẻ khách quý phòng đấu giá Tinh Nguyệt? Như vậy chẳng phải là nói, thẻ khách quý phòng đấu giá Tinh Nguyệt, đã trải rộng đến mức loại người nào cũng có tư cách lấy được.
Hơn nữa, hai tên khốn kiếp ૮ɦếƭ tiệt này, thế nhưng lại dám coi thường hắn!
Nắm thật chặt quả đấm, Lý Hạ chưa bao giờ cảm nhận được sự tức giận như thế, nếu là có thể, hắn thật sự muốn bắt hai người kia lại, hung hăng ђàภђ ђạ một phen, mới giải được mối hận trong lòng hắn.
Lúc này bên trong phòng đấu giá, người của các đại thế lực tiến đến tham gia đấu giá đã ngồi đầy.
Vừa mới đi vào bên trong, Dạ Nhược Ly liền thấy một bóng dáng quen thuộc, còn không chờ Cung Vô Y giấu Dạ Nhược Ly đi, hiển nhiên nữ tử phía trước đã phát hiện ra bọn họ, ngay lập tức tươi cười đầy mặt đi lên nghênh đón.
"Cô nương, không nghĩ tới chúng ta có duyên như vậy, thế nhưng lại gặp mặt, đúng rồi, lần từ biệt trước, còn chưa thỉnh giáo danh tính của cô nương."
Ánh mắt Hồng Lam sáng lên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ là nụ cười vui vẻ dịu dàng, một đôi hồng mâu nhìn Dạ Nhược Ly từ trên xuống dưới, khóe môi hơi câu lên, bên khóe miệng của nàng, mơ hồ có thể nhìn thấy dấu vết có một chút nước miếng.
Đẹp, quá đẹp, mặc dù đây không phải là lần đầu gặp mặt, nhưng nàng vẫn bị kinh diễm.
"Dạ Nhược Ly." Nhàn nhạt cười cười, đối với nữ tử lần trước giúp nàng giải vây, mặc dù Dạ Nhược Ly không tính là có hảo cảm, nhưng lại cũng không có ác cảm.
"Ha ha, Nhược Ly cô nương, ngươi thật sự không có ý định gia nhập Tán Tu Liên Minh chúng ta sao? Tán Tu Liên Minh ta có phúc lợi rất lớn, tu luyện cần đến đan dược phụ trợ, hoặc là huyền tinh thạch, ta đều có thể cung cấp cho ngươi."
Xoa xoa bàn tay, vui vẻ trong mắt Hồng Lam càng sâu hơn, nghiễm nghiêm giống như là một quái thúc thúc lừa gạt tiểu bằng hữu.
"Không cần," Cung Vô Y kéo Dạ Nhược Ly vào trong иgự¢, trên tuấn nhan tràn đầy cảnh giác, một đôi mắt phượng mang theo vẻ bất thiện, "Nàng tuyệt đối sẽ không gia nhập bất kỳ thế lực nào, nhất là, trong thế lực đó còn có nữ nhân không có hảo ý!"
"Không có hảo ý?" Hồng Lam khẽ nhíu mày, trong hồng mâu phảng phất như lóe lên một đám lửa giận.
Lòng thích cái đẹp ai cũng có, nàng muốn lừa mỹ nữ trở về để thưởng thức thì sai sao? Dù sao vẫn còn hơn những xú nam nhân kia, nhưng nam nhân này, thế nhưng lại dám chỉ trích nàng không có hảo ý?
"Xin lỗi, Hồng Lam tiểu thư, ta quả thật không có ý định gia nhập thế lực nào."
Đúng lúc này, một tiếng nói lạnh nhạt tiêu trừ lửa giận của Hồng Lam.
Nàng thở dài một hơi, vẻ mặt hơi tiếc hận: "Vậy được rồi, ta tôn trọng quyết định của ngươi, ta thấy vừa rồi các ngươi tiến vào thông đạo khách quý dẫn đến phòng đấu giá, không biết các ngươi ngồi ở chỗ nào? Nếu không thì, liền tới chỗ Tán Tu Liên Minh chúng ta đi."
"Hừ!"
Hồng Lam vừa dứt lời, phía sau liền truyền tới một tiếng cười giễu cợt.
"Không cần phải hỏi, chỗ ngồi của bọn họ cũng chỉ là tầng khách quý thấp nhất thôi, ha ha..."
Khẽ nhướng mày, hai tay Hồng Lam ôm иgự¢ xoay người lại, trừng mắt liếc nhìn người mới vừa mở miệng nói chuyện một cái: "Lý Hạ, lại là phế vật ngươi, chẳng lẽ ngươi còn chưa bị bản tiểu thư đánh đủ sao? Tiếp tục tìm đánh hay sao?"
Bị Hồng Lam trừng một cái, sắc mặt Lý Hạ thoáng chốc tái nhợt, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ tới ở bên trong này là phòng đấu giá Tinh Nguyệt, dựa vào đó hắn cũng can đảm hơn, nói: "Ta nói là lời thật, không biết bọn họ gặp phải vận cứt chó gì, mới đạt được một cái thẻ khách quý như vậy, chẳng qua, chắc hẳn với thân phận địa vị của bọn họ, cũng chỉ là ở tầng thấp nhất thôi, trừ phi là mắt của chủ nhân phòng đấu giá Tinh Nguyệt này bị mù, ha ha ha..."
Lúc nói lời này, Lý Hạ liếc mắt nhìn Dạ Nhược Ly, trong hai tròng mắt xẹt qua quang mang âm hiểm.
Chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc, hắn sẽ xin phụ thân giúp hắn bắt nữ nhân này lại, để cho nàng trầm mê ở dưới thân mình, lại hung hăng ђàภђ ђạ nàng, để phát tiết mối hận trong lòng hắn!
Nếu lời nói trước đó của Lý Hạ, Cung Vô Y còn có thể chịu đựng được, nhưng cái ánh mắt kia của hắn ta, lại khiến cho vẻ mặt của hắn không khỏi trầm xuống, trong mắt phượng như có cuồng phong bạo vũ, đột nhiên kéo lại.
"Oanh!"
Khí thế cường hãn ầm ầm bộc phát ra, hung hăng ᴆụng vào trên người Lý Hạ.
Lý Hạ không nghĩ đến Cung Vô Y ngay cả nói cũng không nói, trực tiếp động thủ, đó là thời gian phản ứng lại cũng không có, thân thể kia liền giống như mũi tên rời cung, bị ném về phía sau.
"Xôn xao!"
Thấy vậy, mọi người vốn là tụ tập cùng một chỗ, vội vàng tản ra hai bên, chỉ sợ Lý Hạ sẽ nện vào mình.
"Phanh!"
Lý Hạ chật vật ngã xuống đất, hắn vừa mới ngẩng đầu lên, liền rõ ràng nhận ra được một tia sát khí thị huyết tàn nhẫn trong mắt của nam tử hồng y ở chỗ không xa kia.
Một tia lạnh lẽo từ lòng bàn chân chui vào trái tim, hắn hung hăng sợ run cả người, trên tuấn nhan tái nhợt hiện ra vẻ hoảng sợ, sao hắn có thể quên, tên nam nhân này cũng chẳng hề dễ chọc.
"Yêu nghiệt," Dạ Nhược Ly duỗi tay bắt lấy Cung Vô Y, lắc đầu một cái, thản nhiên nói: "Đừng để máu của phế sài này vũ nhục tay của chàng, chúng ta đi thôi."
Nàng không phải là không muốn Gi*t hắn ta, chỉ là thời cơ chưa đến…
Xúc cảm ấm áp của lòng bàn tay để cho Cung Vô Y dừng lại bước chân, hắn nhìn sang nữ tử bên cạnh, chậm rãi gật đầu, nhưng mà, sát khí trong cặp mắt phượng hẹp dài kia không giảm, vẫn là một mảnh tàn nhẫn huyết quang như cũ.
"Các ngươi chờ cho ta!"
Đưa mắt nhìn bóng lưng hai người rời đi, Lý Hạ hận đến nghiến răng nghiến lợi, bỗng nhiên, trên tuấn nhan của hắn cứng đờ lại, sắc mặt chỉ một thoáng liền tái nhợt, ngây ngốc nhìn chăm chú vào phương hướng bọn họ biến mất.
Vừa rồi hắn mới nhìn thấy rất rõ ràng, hai người kia tiến vào phòng bao khách quý kế dưới phòng Lãnh chúa.
Thấy một màn này, không chỉ có Lý Hạ, còn có mọi người đứng ở hai bên xem kịch vui, cũng dễ hiểu, vẻ mặt hiện giờ của bọn họ rất sặc sỡ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, hiển nhiên còn chưa từng phục hồi lại tinh thần.
Phòng bao khách quý phòng đấu giá Tinh Nguyệt, là do địa vị để sắp xếp thứ tự, rốt cuộc hai người kia là người nào? Làm sao có tư cách tiến vào phòng bao khách quý kế dưới phòng Lãnh chúa?
"Không... Không thể nào!" Lý Hạ hung hăng lắc đầu, nuốt một ngụm nước miếng, "Ảo giác, đây nhất định là ảo giác..."
Môi hồng giương lên, Hồng Lam híp híp hai tròng mắt, ánh mắt đảo qua khuôn mặt tuấn tú tái nhợt của Lý Hạ: "Lý Hạ, ngươi đây chỉ là đang lừa mình dối người thôi, ha ha ha."
Dứt lời, ngửa đầu cười to hai tiếng, Hồng Lam sải bước đi về phía phòng bao khách quý dành cho Tán Tu Liên Minh.
"Đồ nhi, vị nữ tử Tán Tu Liên Minh kia, cũng không hề đơn giản."
Bên trong phòng bao xa hoa tinh xảo, một bóng dáng đạm mạc mờ ảo xuất hiện bên cạnh Dạ Nhược Ly, vẻ mặt Phong Thần lúc này dần dần lộ vẻ ngưng trọng, mâu quang cơ trí hướng về phía ngoài cửa, thản nhiên nói: "Vị nữ tử kia, có được huyết mạch của Viêm Long."
"Viêm Long?" Dạ Nhược Ly hơi sững sờ, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Phong Thần.
"Viêm Long, từng là Thần Long thủ hộ Phong Vực chúng ta, vạn năm trước liền mất đi tung tích, không nghĩ đến có thể cảm nhận được huyết mạch của Viêm Long trong thân thể của một nhân loại, lần đầu tiên gặp nhau, ta liền có cảm giác này, nhưng lại không dám xác định, cho đến thời khắc này mới xác định."
"Không đúng," Dạ Nhược Ly lắc lắc đầu, tầm mắt của nàng cũng hướng về phía ngoài cửa, "Nàng cũng không phải là huyền thú, tại sao lại có được huyết mạch của Viêm Long?"
"Ta đây cũng không rõ ràng, có lẽ tổ tiên nàng là Viêm Long cùng nhân loại sinh hạ con nối dõi, cũng có lẽ, nàng đã từng uống qua huyết dịch của Viêm Long, chẳng qua, hiện giờ nàng còn chưa có hoàn toàn kích phát ra lực lượng huyết mạch, nếu có thể kích phát ra, như vậy, tốc độ tu luyện của nàng sẽ trở nên cực nhanh, thế nhưng, không thể so sánh với hai người biến thái các ngươi."
Nhìn lướt qua Dạ Nhược Ly và Cung Vô Y, Phong Thần rất là bất đắc dĩ thở dài một hơi, trong lòng tuy bất mãn nhưng lại sinh ra một tia ghen tị.
Hai mươi tuổi Huyền Thánh, tại Phong Vực, thật ra thì cũng không tính là cái gì, nhưng đừng quên, hai người này là từ Huyền Vũ đại lục đi tới Phong Vực, Phong Thần ngây người ở Huyền Vũ đại lục năm trăm năm, làm sao không biết tình huống bên kia?
Huyền khí mỏng manh, linh dược ít ỏi, mà nếu không phải mình sáng tạo ra huyền tinh thạch tại Phong Huyền đại lục, sợ rằng Thương Khung Giới cũng không thể nào có huyền tinh thạch, trong hoàn cảnh như thế, còn có thể tại hơn hai mươi tuổi liền trở thành Huyền Thánh, đây không phải là biến thái thì là cái gì?
Dù cho nàng cũng đã từng có danh tiếng thiên tài Phong Vực, nhưng nàng tin rằng, nếu như mình sinh ra ở Huyền Vũ đại lục, tuyệt đối không có khả năng làm ra thành tựu Huyền Thánh ở lúc hơn hai mươi tuổi.
Vì vậy, thiên phú biến thái của hai người này, không thể không khiến nàng ghen tị…
"Các vị, cảm tạ mọi người tiến đến tham gia buổi đấu giá cỡ lớn nửa năm một lần tại phòng đấu giá Tinh Nguyệt chúng ta."
Tiếng nói trong trẻo vang lên trong hoàn cảnh ồn ào này, buổi đấu giá vốn đang nghị luận ầm ĩ nhất thời an tĩnh lại, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hội trường.
Vừa bắt đầu bán đấu giá, chỉ là một vài đồ vật bình thường gì đó, mặc dù cũng có người đấu giá, nhưng cũng không hề sôi nổi, về phần những thế lực như Lâm gia, Tán Tu Liên Minh đều chưa lên tiếng.
Bọn hắn chờ đợi, là những vật phẩm kế tiếp.
Trong lúc mọi người đang đấu giá, mỗi một kiện vật phẩm đều dần dần bị bán đấu giá.
Nhưng mà, rất khác biệt với sự khẩn trương của người trong các đại thế lực, trong một phòng bao xa hoa ở chỗ cao nhất, nam tử trung niên nhấp một ngụm trà, động tác ưu nhã để ly trà trong tay xuống, trong hai tròng mắt đen lạnh nhạt phảng phất như hàm chứa một tia uy nghiêm.
Mà thủ tịch giám định sư phòng đấu giá La Di, rất có uy vọng tại toàn bộ Lạc Sơn Lĩnh, đang cẩn thận phụng bồi bên cạnh, thỉnh thoảng quan sát vẻ mặt nam tử trung niên.
"La Di đại sư, ngươi không cần phải khẩn trương, ta sẽ không hỏi ngươi tin tức về thần khí, ta tới đây cũng chính là cạnh tranh công bằng, sẽ không để cho phòng đấu giá của ngươi bị thua thiệt."
Nam tử trung niên hờ hững cười cười, đầu ngón tay gõ gõ nhẹ trên mặt bàn, nói ra lạnh nhạt như mây gió.
"Ha ha, Lãnh chúa đại nhân nói đùa," La Di lau đi mồ hôi trên mặt, trong lòng bất giác thở phào nhẹ nhõm, "Lãnh chúa đại nhân nguyện ý tới phòng đấu giá nho nhỏ này của ta, đã là vinh hạnh của ta."
Khẽ mỉm cười, nam tử trung niên cũng không nói chuyện, hắn thân là Lãnh chúa, những lời nói nịnh hót không biết đã nghe bao nhiêu lần, đương nhiên sẽ không có cảm giác gì với lời nói của La Di.
"Thanh Nhi, vì sao hôm nay tư tưởng của con luôn không tập trung vậy?"
Khẽ nhướng mày, nam tử trung niên như là phát hiện ra trạng thái của người bên cạnh, quay đầu nhìn sang thanh niên tuấn tú bên cạnh, vẻ mặt dần dần mang theo một chút quan tâm.
Thanh niên vội vàng lấy lại tinh thần, trên khuôn mặt tuấn tú xẹt qua một tia quang mang khó hiểu, ngại ngùng cười cười, nói: "Phụ thân, con không có chuyện gì, người không cần lo lắng."
"Ừ."
Thu hồi ánh mắt, nam tử trung niên không chú ý tới thanh niên nữa, ngược lại là đưa mắt hướng về phía bên trong phòng đấu giá.
"Tốt lắm, vật phẩm phía trước đều đã đấu giá xong, kế tiếp, là vật phẩm áp trục phòng đấu giá chúng ta, đây là đan dược do một vị cường giả thần bí cung cấp, tên là Phá Thánh Đan, nghe thấy tên này, các vị hẳn là biết viên đan dược này có thể để cho một gã Huyền Thánh cường giả đột phá một cấp, mà La Di đại sư cũng đã giám định qua, đan dược này là hàng thật giá thật, chư vị có thể yên tâm đấu giá."
Nói tới đây, tiếng nói trong trẻo của nam tử dừng lại một chút, chợt tiếp tục nói: "Giá khởi điểm, năm trăm mai tinh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một trăm, không có giới hạn."
Nhất thời, phần lớn ánh mắt đều tề tụ vào đan dược trong tay nam tử, tiếng nuốt nước miếng liên tiếp vang lên, mỗi người đều nóng bỏng nhìn chằm chằm, hận không thể một ngụm nuốt viên đan dược đó vào.
"Ta ra năm trăm mai tinh thạch hạ phẩm."
Nam tử vừa dứt lời, lập tức có người báo ra giá tiền.
"Năm trăm tinh thạch, năm trăm tinh thạch ngươi liền muốn chụp được một viên đan dược sao? Ngươi xác định ngươi đã tỉnh ngủ? Với lại lấy thể chất phế vật kia của nhi tử nhà ngươi, muốn viên đan dược này cũng vô dụng, ha ha, ta ra bảy trăm mai tinh thạch."
"Hừ, mặc dù hiện tại nhi tử của ta chỉ là Huyền Tôn, nhưng rất nhanh liền có thể tới Huyền Thánh, ta dự trữ lại cho hắn trước không được sao? Này họ Hướng kia, ngay cả nhi tử ngươi còn chưa có, nữ nhi của ngươi lại không thể kế thừa gia nghiệp, muốn nàng tăng lên thực lực thì có ích lợi gì?"
"Ngươi nói gì đó?"
Mọi người đều không nghĩ đến, vì một viên đan được để Huyền Thánh đột phá, thế nhưng song phương lại cấu véo lấy vấn đề giá cả.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc