Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em - Chương 56

Tác giả: Đông Phương Nhược Phi

Người ta thường nói,sau cơn mưa trời lại sáng nhưng còn những thứ mưa đã phá tan đi thì sao.Những mảnh vỡ ai đâu dễ lành lại được ngay.Những mảnh vỡ đó cũng giống như trái tim của nó,đã bị hắn phá vỡ.
Trên con đường đến trường quen thuộc,nó bước từng bước nặng nề như lết đi.Cả người không có một chút sức sống.Bỗng nhiên,đang đi thì nó bị ai đó ᴆụng trúng.Đáng lẽ,nó không thèm để ý đến mà bước tiếp nhưng,người đó bỗng nhiên nói:
- Ken,là em phải không???
Nó quay qua quay lại nhìn mọi người như để chắc chắn rằng hắn ta đnag gọi mình.Nó đứng cách anh ta 3 mét,tay nó tự chỉ vào người mình rồi hỏi lại.
- Anh đang hỏi tôi sao???
- Đúng vậy.- Người con trai đó gật đầu,nhìn nó đầy ngạc nhiên.
- Tôi là Ken???
- Em sao vậy???Không nhớ anh sao???- Chàng trai đó đi đến gần nó,nắm lấy tay nó rồi hỏi.
- Xin lỗi,chắc anh nhận nhầm người rồi.Tôi không phải là Ken gì gì đó đâu.Tôi tên là Trương Gia Uyên.- Nó ngơ ngác nhìn từng biểu hiện của anh chàng kia.Chợt nhận ra,anh ta đang nắm lấy bàn tay mình,nó vội vàng rút tay ra rồi lùi lại vài bước.
- Vây sao.Có lẽ tôi nhận nhầm người thật.Xin lỗi.- Chàng trai đó ngại ngùng gãi gãi đầu nói.Ánh mắt của anh ta vẫn mở to tròn nhìn nó không rời mắt.Đột nhiên,anh ta nhìn lên bộ đồng phục trên người nó rồi hỏi.
- Em cũng học ở Moon sao???
- Ừ.Tôi học lớp 11 MOON VIP.- Nó cười nhẹ trả lời.
- Anh học lớp 12 MOON VIP.Vậy là chúng ta cùng trường.Anh mới từ Mĩ về,anh không quen đường lắm.Chúng ta có thể đi cùng nhau không???- Chàng trai đó ngơ ngác nhìn nụ cười của nó.
- Tất nhiên rồi.- Nó thân thiện trả lời.
Nói rồi,nó và chàng trai đó cùng nhau đi đến học viện.Ở xa xa,trong con xe cao cấp,một ánh mắt màu tím nhìn cả hai.Ánh mắt đó di chuyển lên người nó,nhìn nó lạnh lùng rồi nói:
- Gia Uyên,em giỏi lắm.Mới đó mà đã có tình mới rồi sao???
Nhìn hai người họ vui vẻ như vậy,tim hắn lại lạnh đi thêm vài phần.Hắn hờ hững khởi động xe rồi chạy ngang qua nó như không quen biết.
Chiếc xe dừng lại trước học viện Moon.Vẫn như mọi ngày,hắn chính là đại mình tinh của mọi người.Mặc dù hắn có hơi lạnh một chút nhưng gần đây,hắn vẫn cười thế nên số lượng fan nữ ngày một tăng lên.
Hắn lạnh lùng bước xuống xe,chuẩn bị đi vào thì hắn thấy nó và chàng trai đó đang chậm rãi đi vào cổng.Hắn nhếch mép cười khinh bỉ rồi bước qua.Nó thấy thái độ của hắn như vậy thì thực sự rất đau lòng.
- Em sao vậy???- Chàng trai đó thấy nó cứ ngơ ngác nhìn theo hắn thì hỏi.
- Không...không sao.- Nghe chàng trai đó hỏi,nó thu ánh mắt của mình lại rồi trả lời.
- Uyên.
Cả hai đang tình bước đi thì từ đâu,giọng nói "trong trẻo" của Trúc vang lên.Nó và chàng tai đó quay ra sau thì thấy Duy,Nguyên,Long,Khôi,Trân,Trúc,Nhi và hắn đang đi đến chỗ nó.
Nhìn thấy hắn lạnh lùng như vậy,tim nó lại trở nên đau hơn.Không thèm để ý đến hắn nữa,nó đành quay mặt về hướng khác.Vừa đến chỗ của nó thì Trân tự nhiên chạy đến ôm chầm lấy chàng trai đi cùng nó.Trân khóc sướt mướt mà không buông chàng trai đó ra.
Anh chàng đó cũng ôm đáp trả lại Trân.Anh đưa tay xoa xoa lưng cô như để an ủi.Bỏ cô ra,anh đưa tay lau những giọt nước mặt còn lại trên mặt cô rồi mắng yêu:
- Mít ướt.
Gia Long nhìn những cử chỉ thân mật của hai người họ thì tức giận tím cả mặt.Anh quát lớn lên:
- Nè,..Thằng kia,mày làm gì vợ tao vậy hả???- Gia Long vừa hét lớn vừa nắm chặt lấy cổ áo của chàng trai đó rồi hạ một quyền lên khuôn mặt đẹp trai của anh chàng.
- Gia Long,anh làm cái gì vậy hả.- Trân đi đến đẩy Gia Long ra xa rồi đỡ anh chàng đó.Thấy máu miệng của anh chàng đó chảy ra,Trân đưa tay lau đi rồi tức giận đứng lên tặng cho Gia Long một bạt tai.
Tất cả mọi người ở đó hoảng hốt nhìn ba người bọn họ.Còn tụi nó và tụi hắn thì trơ mặt đứng xem chuyện tình "ba tay".(T/g: Chính xác tay ba)
- Em...Bênh vực hắn ta sao???- Gia Long nhìn Trân đầy khó hiểu.
- Anh biết anh ấy là ai không???- Trân mặt đó bừng bừng hỏi.
- Hắn là ai thì có liên quan sao???Em quá đáng lắm,vì hắn mà đánh anh.- Gia Long điên tiết hét lên.
- Hoàng Thiên Thiên.- Trân đột nhiên hét lên ba chữ.
- Thiên Thiên thì kệ...- Nói đến đây,Gia Long đột nhiên cứng hngj lại.Mặt anh tối sầm.Miệng vẫn liên tục lẩm bẩm ba chữ "Hoàng Thiên Thiên" như người điên.
- Anh ấy là anh trai em đó.Thấy sao.- Trân nhếch mép.
Bốp...Bốp...Bốp...
Không biết từ đâu chui ra,Duy cùng Nguyên Nguyên vỗ tay rồi đi đến vỗ vỗ nhẹ vào vai Long như để an ủi.
- Phim rất hay.Rất kịch tính thật.- Nguyên Nguyên cười nhẹ tấm tắc khen ngợi.
- Gia Long ơi là Gia Long,lần này ᴆụng phải anh vợ rồi.Haizz,...để tao về chuẩn bị quan tài trước vậy.- Duy vừa nói vừa lắc dầu ra vẻ tiếc nuối.
- Uổng thật,đẹp mà ૮ɦếƭ sớm.- Khôi cũng đi đến,hùa theo hai tên kia.
- Anh em ơi,mau góp tiền mua nhang và hoa đến viếng thằng Long đê....- Nguyên Nguyên vừa hét lên vừa cầm cái mũ rồi đi...xin tiền.
Tình hình lúc này rất căng thẳng.Thiên Thiên thì đang từ từ đứng lên và lau đi vết máu đỏ tươi trên miệng.Anh và Trân nhếch mép đứng từ xa nhìn từng biểu hiện của Gia Long.
Còn về phần Long,anh như ૮ɦếƭ lặng đứng tại chỗ,không có một biểu hiện gì cho thấy anh đang sống cả.
- Em rể,sao vậy???-Thiên Thiên đi đến bên cạnh Gia Long,mỉa mai gọi hai từ "em rể".
- Hi anh.Ủa,ai đánh anh vậy???Để em xử tên đó.- Gia Long giả ngu,quan tâm hỏi Thiên Thiên.
- Anh không biết thằng đó là thằng nào nữa.Tự nhiên bay đến đánh anh.Em xử lý hắn giúp anh.Cho hắn ૮ɦếƭ đi cũng được.- Thiên Thiên nghiến răng khi nói câu cuối.
- Anh,...Em xin lỗi.- Gia Long cúi mặt,lo lắng nói.
- Tại sao phải xin lỗi anh.Em đâu có làm gì đâu???- Thiên Thiên vờ như không biết gì,hỏi.
- Anh,...Em sorry mà.- Gia Long chuyển sang chế độ năn nỉ.
- Anh hai,tha cho anh ấy đi.- Trân cũng thay Gia Long quay sang nói với Thiên.
- Được rồi,nể tình em gái tôi,tôi tha cho cậu.Tốt nhất nên đổi xử tốt với Trân một chút.Nếu không,cậu xác định đi.- Thiên Thiên cảnh cáo.
- Dạ,em biết rồi.- Gia Long ngoan ngoãn gật đầu.
Cả bọn nhanh chóng đi vào lớp của mình vì tiếng trống trường đã vang lên.Trong lớp học,hắn không ngừng liếc nhìn nó.Nó cũng vậy.Hai ánh mắt chạm nhau rồi lại quay đi.Cứ như vậy,năm tiết học nhanh chóng trôi qua.
Vừa nghe thấy tiếng trống thì bọn hắn (bao gồm cả Minh và Duy) liền lên xe rồi phóng vụt đến trụ sỡ R.I.P.Vừa bước vào phòng họp,bọn hắn đã thấy Hưng và một chàng trai nào đó ngồi cạnh nhau.Nhận ra Thiên Thiên,Gia Long tươi cười đến chào hỏi.
- Hello anh Thiên.
- Hi.- Thiên vui vẻ nói.- Oh,Thiên Minh,lâu lắm rồi mới gặp em đấy.Lần này gọi anh về có việc gì nhờ cậy sao???- Thấy Thiên Minh,Thiên Thiên đi đến đánh nhẹ vào vai cậu thay cho lời chào hỏi.
- Không lẽ có việc em mới gọi cho anh được sao???- Thiên Minh cười nhẹ đùa giỡn.
- Anh còn lạ gì em nữa.Nói đi,có chuyện gì cần anh giúp đây???
- Đúng là chỉ có Hoàng Thiên Thiên hiểu Vương Thiên Minh này.Em gọi anh là có việc cần giúp.Trước tiên,em giới thiệu với anh,đay là Hoàng Phi,người đứng đầu R.I.P.Còn đây là ba bang phó.Kia là anh trai thất lạc của em,Khánh Hưng.Người này là Bảo Duy,quản lí bang R.I.P.- Thiên Minh lần lượt chỉ vào từng người rồi nói.
Hắn từ lúc bước vào phòng học và nhận ra Thiên Thiên thì khuôn mặt lạnh hẳn.Dù sao,chàng trai này cũng đã làm cho nó vui vẻ như vậy.Còn cười với nó nữa chứ.Nghĩ đến đây,hắn lại càng không có chút thiện cảm nào với chàng trai này.
Thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào mình như muốn ăn tươi nuốt sống,Thiên Thiên hơi ngạc nhiên.Anh có đắc tội gì với hắn sao???Dẹp những dòng suy nghĩ ấy qua một bên,Thiên Thiên nhìn vào chiếc mặt nạ trên mặt hắn rồi chìa tay ra,tươi cười nói:
- Chào boss,tôi là Thiên Thiên.Rất vui được làm quen.
- Chào.Tôi là Phi,cứ gọi Ric.- Hắn hờ hững trả lời rồi chìa tay ra,đáp trả cái bắt tay của Thiên.
- Vậy tốt rồi,chúng ta vào vấn đề chính.Mọi người ngồi xuống đi.- Hưng lên tiếng.
Nghe vậy,tất cả mọi người yên vị vào chỗ của mình.Trên chiếc ghế lớn nhất,hắn ngồi ở đó,hai tay vòng lại,người dựa vào thành ghế,hờ hững nhìn mọi người.
- Duy,Long,chuyện chế tạo νũ кнí tiến hành đến đâu rồi???- Hắn lạnh lùng hỏi.
- Đã sắp hoàn thành rồi.Chỉ còn 20 khẩu súng,5 quả boon nữa là ok.- Duy đứng lên,cầm tờ giấy đọc qua rồi báo cáo.
- Tốt.Nguyên,Khôi,việc huấn luyện đội cận về đã xong chưa???- Hắn tiếp tục nhìn về phía Khôi và Nguyên hỏi.
- Đã hoàn thành.Đội cận vệ gồm có 100 người.10 người thay nhau canh giữ ở cổng chính.10 ở cổng phụ.20 người ở các khuôn viên của tòa nhà R.I.P.20 người ở các kho νũ кнí,ô tô,...Ngoài ra,trong hành lang,lối thoát hiểm của mỗi tầng đều có cận vệ canh giữ.- Nguyên Nguyên thay mặt Khôi nói.
- Rất tốt.Còn về những động tĩnh của Vương Thiên Lâm thì sao???
- Gần đây,ông ta có liên lạc qua đoàn mafia của Mĩ để tìm thêm viện trợ.Còn nữa,tối nay,lúc 9h30,ông ta sẽ giao một kiện hàng Mα túч qua Đức để kiếm thêm tiền mua νũ кнí.Địa điểm là ở cảng ABC.- Thiên Mih trả lời.Ánh mắt lạnh đi vài phần khi nhắc đến Vương Thiên Minh.
- Được rồi.Rất tốt.Mọi người chuẩn bị đi.Tối nay chúng ta sẽ trực tiếp đi ςướק lô hàng đó.Thiên Minh và Hưng,hai người sẽ đem 30 cận vệ mai phục sẳn ở đó.Còn Long và Duy,hai người sẽ theo dõi mọi hành động của Vương Thiên Lâm và Trần Thiên Bảo.Nguyên,Khôi,hai người sẽ trực tiếp cùng tôi đi ςướק lô hàng rồi giao cho cảnh sát.Đúng 9h tối nay,chúng ta sẽ lập tức hành động.- Hắn lần lượt phân phó cho từng người.
- Rõ.- Tất cã đồng thanh.
- Thiên Thiên,anh có thể cho tôi mượn 10 sát thủ cấp 1 không???- Hắn quay sang Thiên Thiên,hỏi.
- Ok.Tối nay tôi sẽ đem người đến cho cậu.Tôi có thể trực tiếp đi cùng cậu được không.Phi vụ này xem ra rất hấp dẫn.Tôi cũng muốn tham gia.- Thiên Thiên phấn khởi hỏi.
Những nhiệm vụ như thế này thực sự rất cuốn hút nha.Lâu rồi,anh cũng chưa được tham gia vào những phi vụ béo bỡ như vậy.Qủa thật rất hứng thú.
- Được,tối nay chúng ta gặp nhau ở quảng trường XYZ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc