Thanh Mai Kỵ Trúc Mã - Chương 28

Tác giả: Tọa Hóa Bồ Đề

Thoải mái thư thái hưởng làn gió mát lạnh từ máy điều hòa phả ra, Nhất Nhất nhớ tới người còn đang vất vả xông hơi tại ký túc xá là Gia Vũ, liền cùng Cẩn Ngôn thương lượng:“Nếu không kêu luôn Gia Vũ đến ở cùng đi, dù sao phòng cũng nhiều.”
“Cậu ấy sẽ không đến.”Cẩn Ngôn đem bánh mì sữa tươi đặt lên trên bàn.
“Tại sao sẽ không tới? Tớ với cậu đánh cược không?”
“Đánh cược gì?”
“Uhm…… Rửa chén đi.” “Mỗi ngày đều phải rửa.”
“Được!” Hắn nhướng mày cười:“Cậu thật quyết định rồi chứ.”
Hươu ૮ɦếƭ về tay ai còn chưa biết đâu. Nhất Nhất lập tức cầm lấy di động bấm số gọi cho Gia Vũ, kết quả nói còn chưa hết câu đã bị Gia Vũ chặn ngang bằng một câu “Đến làm kỳ đà cản mũi a.”.
“Làm người tốt không có kết quả gì ~~~” Cô nhóc than thở ngồi xuống ăn bữa sáng.
“Thật tốt, về sau tớ không cần rửa chén.” Cẩn Ngôn vừa lòng uống một ngụm sữa.
“Ai nói cậu không cần rửa?” Cô nhóc trừng lớn mắt
.“Cậu nói, đánh cược ai thua sẽ phải rửa chén hàng ngày, hiện tại Gia Vũ không đến ở, cậu thua.”
“Tớ nói thua cuộc sẽ phải rửa chén sao, thắng mới phải rửa.”
Hắn chán nản.
“Đừng tức giận đừng tức giận,” Nhất Nhất vội di chuyển qua ôm hắn hôn một cái,“Không phải là rửa chén thôi à, hai người chén bát có thể có bao nhiêu, hai cái chén ăn cơm, nhiều nhất cũng chỉ có ba bốn cái đĩa đúng không?” Lại hôn tiếp cái nữa.
“Đúng.” Cẩn Ngôn thật hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào lúc sáng sớm.
“Lại nói có vài món ăn một bữa không hết, đĩa cũng không cần rửa, chén bát lại thiếu đi vài cái đúng không?”
“Uhm.”
“Một ngày rửa có ba bốn cái, cậu làm loáng một cái là xong đúng không?”
“Uhm…… Uh?”
“Tốt lắm, cứ quyết định như vậy nhé.” Cười tủm tỉm vỗ vỗ gương mặt đẹp trai,“Vất vả cậu ghê Cẩn Ngôn a ~~~ tớ phải tới trường rồi.” Mang theo túi sách vừa đi vừa ngâm nga hát khẽ, phóng lên xe cưỡi con ngựa sắt lướt nhanh như làn khói.
Quyết định cái gì rồi? Cẩn Ngôn nhìn đống bát đũa trên bàn cười khổ. Nhóc quỷ quyệt này……
Bài vở của năm ba đại học không mấy dễ chịu, Nhất Nhất bị bài vở chuyên ngành và các môn học tự chọn làm cho đầu óc như muốn nổ tung, việc đi làm để kiếm thêm khoản thu nhập đã sớm bị quẳng ra ngoài sao hỏa rồi. Hơn nữa cô nhóc chỉ lo chơi đùa, tiếng Anh cấp bốn thi hai lần cũng chưa qua, khiến cho Cẩn Ngôn tức giận quá mức, mỗi ngày buộc cô nhóc nghe băng từ học thuộc từ vựng. Bản thân Cẩn Ngôn cũng không rảnh rang gì, làm chuyên đề thí nghiệm, quản lý phòng thí nghiệm, còn có nghiệp vụ công ty, cả ngày bận tối mày tối mặt. Gia Vũ cũng bận bịu không kém, học kỳ này được tuyển vào chức vị bộ trưởng tuyên truyền của hội sinh viên, ngoài học tập ra còn biết bao sự việc linh ta linh tinh cần xử lý, mặt khác còn phải ứng phó với những thế tấn công của các nữ sinh nhiệt liệt theo đuổi hắn nữa, so với cặp đang yêu đương kia mà nói thời gian của hắn càng thêm không đủ dùng. Ba người đều ở cùng một thành phố, nhưng cơ hội thật sự tụ tập lại gặp nhau cũng không nhiều.
Chủ nhật Nhất Nhất thật vất vả mới tóm được Gia Vũ, hai người đi trung tâm mua sắm mua áo len. Dạo phố xong cũng sắp tới 5h, Cẩn Ngôn gọi điện thoại tới nói phòng thí nghiệm có việc, khả năng phải rất trễ mới về nhà được. Cô nhóc thở dài:“Ai ~~~ vốn tưởng có thể về nhà kêu Cẩn Ngôn nấu cơm cho cậu ăn, hiện tại thì không được nữa, hết cách.”
“Thật là lười, chỉ biết để cậu ấy hầu hạ cậu.”
“Ai nói, cậu ấy nấu cơm tớ làm vệ sinh, có phân công cả rồi.”
“Phân công con khỉ mốc!” Gia Vũ bĩu môi. Cẩn Ngôn cũng quá sủng tiểu quỷ kia đi, hình tượng thê nô tiêu chuẩn, sợ cô nhóc mệt, nấu cơm rửa chén dọn dẹp phòng ốc hắn bao hết, Nhất Nhất chỉ cần tắm rửa giặt quần áo. Máy giặt vẫn là toàn tự động, đem quần áo và bột giặt bỏ vào máy giặt loáng cái là xong, giặt xong đem đi phơi, ok! Huống chi còn có không ít quần áo mang đi ra ngoài giặt khô.
“Cậu cho là cậu chịu khó!” Nhất Nhất đấm hắn một quyền. Tên tiểu tử này lười tới bến, quần áo không muốn giặt, tích lũy đến trình độ nhất định liền vượt qua nửa thành Bắc Kinh đem quần áo bẩn đưa tới, giặt một lần duy nhất cho gọn.“Quần áo ai giặt cho cậu?”
“Máy giặt!”
“Máy giặt cũng phải ấn vào nút khởi động nó mới giặt! Ai cắm dây điện vào ổ điện, ai ấn nút khởi động? Là tớ! Tớ giúp cậu giặt quần áo.”
Gia Vũ đối với việc cô nhóc già mồm át lẽ phải đành bó tay.
“Ý, có mùi thơm.” Cô nhóc bấu chặt áo hít hà,“Mùi xiên que nấu cay! Chúng đi ăn xiên que đi.”
“Không ăn!” Gia Vũ chán ghét quay mặt đi. Suốt ngày như trẻ con ham ăn ham chơi!
“Tớ muốn ăn. Nếu không như vậy đi, chúng ta đi tới phòng thí nghiệm của Cẩn Ngôn đi? Dù sao cách gần đây thôi, vừa ăn vừa đi lát là tới rồi.”
“Cậu thật đúng là một khắc đều rời không được cậu ta.”
“Tớ thích, cậu quản được hả~~~” Cô nhóc hì hì cười chạy Tiến vào *** tiệm, quay đầu nhìn lại thấy kẻ vừa nói “Không ăn xiên que” kia đang đứng ở phía sau lưng.“Cậu không phải nói là không ăn sao?”
“Cậu đãi thì tớ ăn ngay.”
“Chỉ cho ăn 5 xiên!”
“Còn chưa đủ dính răng!” Gia Vũ tức tối vớt từ trong nồi ra một đống đồ ăn.“Ai,” Hắn thần bí lấp lửng đẩy đẩy cô nhóc,“Cậu cùng Cẩn Ngôn…… có hay chưa…… hử?”
“Cái gì nha.” Nhất Nhất vội vàng cắn miếng thịt gà.
“Giả bộ cái gì nữa, đã sống cùng nhau rồi mà.”
Phốc một tiếng, cô nhóc bị sặc một cái.“Ở cùng nhau thì sao hả, chúng tớ ở chung nhà nhưng không ở chung phòng!”
“Bà cô của tôi ơi, cậu nhỏ tiếng một chút.” Gia Vũ gấp đến độ bổ nhào qua bụp miệng cô nhóc, cả tay bị dính dầu mỡ.
“Fuck, cậu thực Biến th'.” Trong tiệm mọi người đều nhìn về phía cô gái phát ra thanh âm lớn mật này, Nhất Nhất còn chưa phát giác ra, say sưa ngon lành tiếp tục gặm xiên que, hắn lúng túng đến đỏ cả mặt, vội vàng thanh toán tiền rồi kéo cô nhóc đi ra ngoài.
“…… Đó là sự thật, có cái gì kinh ngạc chứ.” Mặt cũng không hồng lên chút nào.
“Da mặt cậu thực dày!” Gia Vũ nghĩ không ra ngôn từ khác, chỉ có thể dùng chữ đó để hình dung cô nhóc.
“Tớ cái này gọi là thành thật, không nói lời nói dối, chứng minh tớ là người một là một hai là hai, quyết không chơi cái trò giả tạo.”
“Cho nên cậu gọi là Đinh Nhất Nhất, ngoại hiệu Đinh Nhị.”
“Fuck !” Dám giễu cợt tên của mình! “Không đánh ૮ɦếƭ cậu, tớ bằng con kiến ~~~” Xắn tay áo lên bổ nhào qua.
Gia Vũ sớm có phòng bị, chế trụ hai tay cô nhóc ngoắt ra sau lưng làm cho cô nhóc không thể động đậy được.“Thật không nghĩ ra a, Cẩn Ngôn cư nhiên có thể chịu được con người cậu như thế này, thật sự là, chậc chậc. Tớ nói cho cậu biết a, đối xử với cậu ta tốt một chút đi, không có người con gái nào giống như cậu vậy.”
“Tớ thì như thế nào, tớ như vậy không tốt sao?”
“Tốt cái con khỉ mốc a.” Hắn lườm cô nhóc một cái buông tay ra.“Cậu nhìn lại cậu đi, con gái không ra con gái con trai không ra con trai, tóc ngắn như vậy, lại không sửa soạn trang điểm, váy cũng không mặc, cả ngày cứ ‘ fuck, fuck, fuck’ phun ra, ai chịu nổi cậu.”
“Có bảo cậu chịu đâu hả!” Thật là, đem cô nhóc nói thành người đáng khinh như vậy! Buồn bực nắm nắm tóc, giọng nói thấp xuống hướng tới Gia Vũ thỉnh giáo,“Ai… Gia Vũ, tớ như vậy thật không tốt hả, cậu cảm thấy tớ chỗ nào cần phải sửa đổi?”
Hắn ngó cô nhóc liếc mắt một cái:“Từ đầu đến chân đến cả da cũng đều phải cần làm lại từ đầu.”
“…… fuck ~~” cho dù không thể đánh thắng hắn, cô nhóc cho dù phải liều mạng cũng muốn thử một lần!
“Đánh cậu còn chưa sợ a…… Ai ai, không đánh với cậu nữa.” Khóe mắt cô nhóc nhìn thấy một thân ảnh đứng trước cửa phòng tòa cao ốc thí nghiệm, Gia Vũ thức thời ngừng tay lại.“Đi qua đó thôi…… ê!”
“Suỵt ~~~” Nhất Nhất kéo hắn trốn vào góc tường, dựng thẳng ngón trỏ lên để ở bên môi,“Đừng lên tiếng.”
Đứng trước mặt Cẩn Ngôn là một cô gái với mái tóc dài đeo khăn choàng, cầm trong tay một món đồ màu xanh lam đậm.“…… Thời tiết lạnh rồi, cho nên…… Tặng cậu, đan không được tốt lắm……”
Khoảng cách có chút xa, thanh âm nghe rất không rõ ràng. Hai tên tiểu tặc vươn dài cổ nhìn lén. Cẩn Ngôn giống như đang nói cái gì đó, đáng tiếc nghe không rõ, người con gái đó đem món đồ cầm trong tay nhét vào trong lòng hắn, hắn đẩy ngược trở về, cô gái đó lại nhét, biểu cảm trên mặt như muốn khóc vậy.
“Nói cái gì đó không biết?” Gia Vũ thò ra nửa người. Nhất Nhất vội che cái miệng của hắn lại:“Nhỏ tiếng chút!”
Đáng tiếc thanh âm nói chuyện của hai người có chút lớn tiếng, hai người bị nhìn lén đồng thời quay đầu nhìn qua chỗ bọn họ ẩn nấp. Hai tên tiểu tặc đành phải xuất đầu hiện thân.
“Ha, thời tiết thật tốt a.” Cô nhóc giả vờ giả vịt ngẩng đầu nhìn trời.
Thực sự có nhãn lực, trời đã tối rồi còn có thể nhìn ra thời tiết tốt. Gia Vũ cười phì một tiếng, trên bàn chân lập tức bị dẫm lên.
“Các cậu sao lại đến đây?” Cẩn Ngôn cười giữ chặt tay Nhất Nhất,“Giới thiệu một chút, đây là bạn gái tớ Đinh Nhất Nhất, còn đây là bạn tớ Trịnh Gia Vũ. Đây là sư muội ở phòng thí nghiệm Lí Linh.”
Nhất Nhất Gia Vũ lễ phép lên tiếng chào. Vị sư muội đó nâng cằm cười cười, nhìn về phía Nhất Nhất ánh mắt có chút kiêu căng.
“Xin phép, tớ có việc đi trước một bước.” Đem món đồ gì đó trong tay nhét vào trong lòng Cẩn Ngôn, xoay người như gió chạy đi.
“Lí Linh……” Người đã chạy đi thật xa rồi, Cẩn Ngôn hết cách nhìn tấm khăn quàng cổ trong tay.
“Oa ~~~ khăn quàng cổ.” Nhất Nhất lấy lại quàng lên trên cổ,“Rất thoải mái . Ai, thế nào, tớ quàng có đẹp không?” Ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hai tên con trai kia hỏi.
“Tháo xuống đi,” Cẩn Ngôn dở khóc dở cười gõ xuống cái trán của cô nhóc,“Tớ muốn trả lại cho cô ấy.”
“Đan không tệ mà, sao phải trả lại? Oh ~~ Gia Vũ.”
Gia Vũ tức giận đến hung hăng thưởng cô nhóc màn ***:“Oh con khỉ mốc ấy, cậu là đồ ngu ngốc!”
Cậu là đồ ngu ngốc! Nhất Nhất không phục xoay người rời giường, mở máy tính ra lên QQ tán gẫu cùng bạn học. Thực cho rằng cô nhóc là đồ ngu ngốc hả, quên đi nhá! Cẩn Ngôn là người có tài có mạo lại nhiều tiền, hoàn toàn là kim cương Vương lão ngũ trong tiểu thuyết, có rất nhiều con gái xinh đẹp theo đuổi không có gì kì quái cả. Bản thân mình bộ dạng không tính là xinh đẹp, cũng không biết trang điểm, còn cả ngày ồn ào hùng hổ không có dáng thục nữ tẹo nào, khó trách ngày đó trong ánh mắt Lí Linh rõ ràng là không tin.
“Tớ hôm nay thật phiền.” Gửi dòng nhắn tin lời Minh Nguyêt.
“Làm sao vậy? Mỗi ngày đều có người hầu hạ còn phiền.”
“Mở chat webcam đi, tớ lười đánh chữ, nói chuyện trực tiếp với cậu luôn.” Mở webcam ra, Nhất Nhất đem sự kiện khăn quàng cổ ngày đó hai năm rõ mười tỉ mỉ kể ra, Minh Nguyệt nghe được bất chợt cả kinh.“Ai nha nha nha ~~~ cậu xem đi mối nguy hiểm tiềm ẩn nhiều như vậy! Tớ nói cho cậu nghe, có vài đứa con gái da mặt dày lá gan cực lớn, biết rõ người ta có bạn gái rồi còn thà ૮ɦếƭ vẫn muốn quấn quít lấy không tha, quấn lấy quấn lấy cuối cùng cũng thành một đống, lớp của chúng tớ cũng có trường hợp như thế. Cậu nhất định phải nghiêm chỉnh chấn chỉnh tư tưởng của Cẩn Ngôn, làm cho cậu ta trong lòng chỉ có mỗi cậu thôi!”
“Ân. Làm sao để chấn chỉnh a?”
“Này…… Không biết, để tớ suy nghĩ đã.” Cái đầu rời khỏi màn hình webcam trước mắt, chỉ nghe thấy thanh âm lật sách soàn soạt. Rất nhanh cái đầu Minh Nguyệt lại lần nữa xuất hiện, trong tay giơ mặt ảnh bìa tiểu thuyết ngôn tình có vẽ hình mỹ nữ.“Có, chính là cái này.”
“Cái nào?”
“Bá Vương ngạnh thượng cung! Trong sách đều viết, nam nữ sau khi lăn lộn trên giường với nhau đều yêu đối phương yêu ૮ɦếƭ đi sống lại, thiên lôi đánh ૮ɦếƭ hồn phách cũng không rời nhau.”
Đã là trong sách nói khẳng định có đạo lý của nó.“Sao, thế nào ‘ngạnh thượng cung’?”
“Chính là gạo nấu thành cơm đó! ngu ngốc.”
“Tớ biết, uhm, cái kia, không thể xông bừa lên rồi liền xé quần áo a?” Cái này cũng quá Biến th' ! Nhất Nhất ôm khuôn mặt nóng bừng theo bản năng nhìn quanh bốn phía, sợ có người xuất quỷ nhập thần bỗng tiến đến.
“Nói cũng phải…… Đợi chút đi.” Thanh âm lật sách soàn soạt lại vang một trận.“Cậu uống R*ợ*u đi, uống xong rồi giả bộ say, sau đó bổ nhào qua ầm ầm một lúc là xong rồi.”
“Ầm ầm thế nào?”
“Ngu! Cậu cứ bổ nhào qua tất cả các hành động còn lại là do cánh con trai làm.”
Cẩn Ngôn buổi tối về nhà lúc sáu giờ, đang chuẩn bị rửa tay nấu cơm ăn, liền ngạc nhiên phát hiện trên bàn đã dọn xong mấy đĩa thức ăn, cô nhóc đang ngồi ở bàn ăn mặt mày hớn hở cười .“Cậu nấu ?”
“Uhm, dưa chuột P0'p dấm chua, canh trứng cà chua đều là tớ nấu.”
“Không tệ.” Chỉ vào hai món khác ở trê bàn,“Cái này thì sao, thịt gà cắt khúc xào, cá kho tàu cũng là cậu nấu ?”
“Ân. Mua từ nhà hàng đem về, nhưng sau đó tớ có đun nóng lại, cũng coi như tớ có công nấu.” Cô nhóc nói xong mà mặt đỏ hơi không đứt.
“Đều là cậu làm.” Cẩn Ngôn cười ôm cô nhóc hôn một cái. Trước nếm thử món dưa chuột, tạm được. Lại nếm thử canh, hơi nhạt chút.
“Ngon, xem ra về sau trọng trách nấu cơm liền giao cho cậu.”
“Cái đó sao được!” Nhất Nhất vội vàng thanh minh,“Tớ loại tay nghề này chỉ có thể giúp việc, vẫn là cậu nấu ăn ngon hơn. Tớ đi bới cơm cho cậu.” Nâng bát lên vui mừng chạy vào phòng bếp, đột nhiên “Á” Một tiếng.
“Làm sao vậy?”
“Biến thành cháo ~~~” Cô nhóc khóc chít chít quay đầu,“Cậu mua loại gạo gì a, mới bỏ có chút xíu nước liền biến thành như vậy.”
“Chính là gạo gạo trân châu a.” Cẩn Ngôn đi qua vừa nhìn thấy, thật là có trình độ nấu, nhão thành một đống giống y như một nồi cháo.“Quên đi, bỏ thêm chút nước vào coi như chúng ta ăn cháo luôn.” Hắn bất đắc dĩ, cô nhóc này không biết nấu cơm còn đổ thừa cho gạo không tốt.
“Nếu không lại cho thêm chút đậu xanh táo đỏ nhá?”
“Cháo trắng là được rồi.”
“Cứ nhìn tớ đi!” Bàn tay nhỏ bé vung lên,“Dù sao cũng là nấu lại, bỏ thêm lạc vô, a đúng rồi, trong tủ lạnh còn có long nhãn……”
Cuối cùng món chính của bữa tối biến thành món bát bảo Đinh thị ××, cháo không giống cháo, cơm không giống cơm, ăn vào khiến hai người đều mắc ói.
Cơm nước xong xuôi Cẩn Ngôn vào thư phòng viết báo cáo thực nghiệm, Nhất Nhất ở phòng khách xem tivi, xem một hồi thì chạy tới nghiêng đầu nhìn hắn. Một người thế nào có thể càng nhìn càng đẹp nhỉ? Đều nhìn mười mấy năm rồi còn không ngán. Từ nhỏ đến lớn luôn có người thích, bất luận nam nữ già trẻ, người như thế căn bản là không thể xưng là nhân loại, hắn đã thành tinh ……“Nhìn cái gì?” Hắn kéo cô nhóc qua hôn xuống bờ môi. Cô nhóc này ngẫu nhiên toát ra vẻ ôn nhu luôn khiến cho hắn không kìm lòng được.
“Hì hì, nhìn cậu xem có phải đã thành tinh biến thành yêu quái rồi không.” Cẩn Ngôn xoay mặt tiếp tục viết báo cáo. Biết ngay trong miệng cô nhóc phun ra không nổi cái lời hay ho gì!
“Cô sư muội Lí Linh kia rất xinh đẹp a .”
“Ân.”
“Cậu thích cô gái xinh đẹp hả?”
“Cũng được.”
“Tớ đang hỏi cậu đó!” Nhất Nhất thấy thái độ không chút để ý tới mình của hắn thật bất mãn,“Tớ không xinh đẹp không ôn nhu, cơm cũng không biết nấu. Trước kia Chu Đình rất xinh đẹp a, còn có hoa hậu giảng đường của trường học các cậu nữa, tớ đều kém hơn bọn họ.”
Cẩn Ngôn cười mổ cô nhóc một cái.“So sánh gì chứ? Cậu chính là cậu.”
“Vậy cũng đúng, trên thế giới chỉ có duy nhất một Đinh Nhất Nhất.” Thương cảm hai giây cô nhóc lại nhảy nhót, kéo má hắn ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng hắn,“Còn không mau đi tắm rửa?”
Cẩn Ngôn nhắm mắt lại khẽ hôn Nhất Nhất.“Đừng như vậy nhìn tớ……” Hai con mắt y như soi~~~ mở mắt ra nhìn đến đồng hồ trên bàn mới chỉ có 11h.“Còn sớm a, trước khi ngủ mới tắm.”
“Không còn sớm nữa!” Nhất Nhất nhảy dựng lên bước vào phòng tắm cho xả nước cho hắn, thái độ cung kính trước nay chưa từng có.“Tớ giúp cậu xả nước rồi đó, nhanh đi tắm đi, tớ chơi game một lát.” Nói xong liền ngồi xuống mở máy tính ra khởi động chương trình trò chơi lên, tách tách tiếng vang do ấn phím kêu lên không ngừng.“Cậu cũng đừng chơi quá lâu, đi ngủ sớm một chút.”
“Biết rồi, cậu tắm từ từ ~~~ tắm sạch sẽ chút ~~~”
Cẩn Ngôn buồn bực, hôm nay cô nhóc kia có chút kỳ quái…… Cửa phòng tắm đóng lại, kẻ đang dũng mãnh giết quân địch ngồi trước máy tính kia cũng vội vàng đứng bật dậy chạy thẳng tới nhà bếp, giơ lên lon bia Thanh Đảo đã được mở nắp từ trước ra tu một hơi. Nôn ~~~~ hương vị của bia giống hệt mùi nước đái ngựa thật khó uống ૮ɦếƭ đi, đổi cái khác vậy. Ánh mắt liếc đến đủ thứ R*ợ*u vang đỏ trong ngăn tủ, tóm lấy một chai giơ lên tu một ngụm lớn. Hắc, cái này không tệ, hương vị ngọt ngào. Lại uống tiếp mấy ngụm thật to. Cẩn Ngôn vừa ra khỏi cửa phòng tắm đã ngửi thấy một mùi R*ợ*u nồng nặc.“Cậu uống R*ợ*u ?”
“Hi ~~~” Kẻ ngồi lệch trên sofa kia ngoắc tay vẫy hắn. Không biết là bia lợi hại hay là R*ợ*u vang đỏ lợi hại, dù sao hiện tại cô nhóc bị choáng váng đầu, dựa theo như trên sách nói, thời điểm say sưa hồ đồ thế này vừa vặn có thể làm chuyện xấu.“Còn không ngủ sao, thế nào lại còn uống R*ợ*u.”
“Nếm thử thôi ~~ trước khi ngủ uống một chút R*ợ*u có tác dụng làm đẹp a. Giúp tớ xoa xoa, đau đầu.” Hắn đặt đầu cô nhóc gối lên trên đù* nhẹ nhàng xoa xoa huyệt thái dương cho cô nhóc.“Một chút là đủ rồi, cậu có vẻ uống không ít.”
Mùi sữa tắm thơm ngát quanh quẩn ở chóp mũi, bàn tay to đặt trên da vừa ấm áp lại thoải mái, Nhất Nhất ngẩng đầu lên ngắm hắn lộ ra vẻ háo sắc. Người vừa tắm rửa xong chính là ***y, làn da che phủ một tầng phấn hồng, tóc ướt sũng còn giỏ xuống, có một giọt nước chảy xuống theo phía nghiêng khuôn mặt, a, tiến áo áo ngủ không thấy nữa…… đầu óc cô nhóc choáng váng theo hướng giọt nước kia mò vào bên trong tìm kiếm. Trống *** lập tức như lạc đi một nhịp.“Nhất Nhất?” Cổ họng Cẩn Ngôn khàn đặc.
“Tớ thích cậu ~~” Sờ lên làn da cảm giác thật thoải mái dễ chịu ~~~ vươn người lên tiến vào trong lòng hắn, kéo thấp đầu hắn xuống chủ động hôn lên đôi môi quyễn rũ kia.
“Uống nhiều rồi hả?” Hắn cúi đầu cười, đoạt lại quyền chủ động. Chất cồn kia chảy xuống bụng như giục giã đốt lên sự H**g phấn chưa từng biết đến, thân mình Nhất Nhất nóng lên hô hấp dồn dập, trong đầu thoáng hiện ra cái câu danh ngôn chí lý. Bá vương cái gì đó? Mặc kệ đi, chủ động ra tay trước mới là đạo lý cứng rắn. Bàn tay nhỏ bé men theo phía dưới áo ngủ đi vào bên trong, trên lớp *** bóng loáng kia nhéo hai cái.
“Đừng đùa……” Hắn bắt được tay cô nhóc không cho cô nhóc động đậy. Cô nhóc không kiên nhẫn tránh thoát, hai bàn tay cùng nhau ra trận, nhất quyết kéo áo của hắn ra lộ ra nửa người trên trơn loáng, cười nham nhở một tay ôm sát cổ hắn vừa cắn vừa gặm, tay kia không an phận ở trước *** hắn vừa nhéo vừa sờ.
“Đừng, nghịch tiếp tớ sẽ không dừng lại được đâu.” Cẩn Ngôn khẽ cắn vào khóe môi cô nhóc cảnh báo cho cô nhóc biết, nghe thấy nhịp đập tim mình như lôi sấm.
“Ai cho cậu ngừng……” Vài từ ít ỏi đó trong nháy mắt đã đánh ngã con đê điều vừa mới vất vả được xây lên, không khí bốn phía đột nhiên trở nên nóng hầm hập. Hắn thở dốc, nhưng trận mưa hôn môi càng thêm dày đặc triền miên, hắn cẩn thận đặt Nhất nằm bằng phẳng ở trên sofa, Ng'n t thon dài do dự mà dò thám tiến vào trong áo ngủ của cô nhóc. Âm thanh cúi đầu *** tràn ra bên môi, như đang cổ vũ động tác của hắn, hắn hôn càng sâu càng nồng nhiệt cởi bỏ cúc áo trước *** cô nhóc, thân mình nằm phía dưới lại không có động tĩnh gì.
Ngất rồi? Cẩn Ngôn khẩn trương vỗ nhẹ mặt cô nhóc.“Nhất Nhất?” Không động tĩnh.“Cậu làm sao vậy Nhất Nhất!”
“…… Đáng ghét ~~” Hai chữ mơ mơ hồ hồ được văng ra, tên bợm nhậu kia xoay người phát ta tiếng ngáy rất nhỏ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc