Thanh Mai Kỵ Trúc Mã - Chương 26

Tác giả: Tọa Hóa Bồ Đề

“Về sau đừng sáng tinh mơ làm ầm ỹ không cho tớ ngủ.” Thanh âm âm trầm từ rít qua kẽ răng.“A…… Hôm nào cùng chúng tớ ăn cơm a?”
“Đến lúc đó nói sau đi!”
“……” Tiểu tử này khi nào thì có chứng bệnh cau có lúc tỉnh ngủ a? Cái mũi đau quá, có lòng tốt lại không được báo đáp a, đi tìm bạn trai tố khổ thôi~~~
“Ai bảo cậu mới có 6 giờ mà đi quấy nhiễu giấc ngủ của cậu ấy.” Cẩn Ngôn dở khóc dở cười.
“Lương tâm đi đâu vậy, nhìn cái mũi tớ sắp bị đứt ra kìa!”
“Tớ nhìn xem.” Nhẹ nhàng giúp cô nhóc xoa xoa, thuận tiện hôn trộm một cái.“Chuyện của chúng ta cậu nói với ba mẹ chưa?”
“Tại sao phải nói, còn không biết về sau thế nào đâu.” Trong sách không phải nói là tình yêu sinh viên duy trì không được bao lâu sao.
“Đừng suy nghĩ vớ vẩn.” Nhìn hai con ngươi của cô nhóc quay tròn loạn chuyển là biết trong não cô nhóc đang chứa những tư tưởng không lành mạnh, ngữ khí Cẩn Ngôn nghiêm túc cảnh cáo cô nhóc,“Tớ cũng không phải chỉ muốn chơi đùa với cầu, sớm một chút nói cho ba mẹ cậu biết đi.”
“Không biết, chẳng lẽ tớ cũng là đang chơi đùa với cậu sao?” Nhất Nhất vừa đi vừa chụp những bụi cây thấp ven đường,“A không đúng, tớ chính là đang chơi với cậu, rất vui a ~~”
“Phải không, hiện tại tớ sẽ gọi điện thoại ngay về nhà câu.” Lấy di động ra định quay số điện thoại.
“Cậu điên rồi!” Cô nhóc quá sợ hãi vội vàng đoạt lấy di động.“Hắc hắc, còn dùng cục gạch của Gia Vũ hả, tớ cảm thấy dùng rất tốt a, có kẻ bắt cóc giựt tiền có thể làm νũ кнí chống lại chúng. Oanh!! Tên trộm kia lá gan không nhỏ a, bà nguwoi dám chặn đường ςướק tiền của ta, chán sống hả!” Giơ lên chiếc điện thoại nặng trịch lỗi thời làm thế muốn nện xuống đất. Người con gái ngày hôm qua mặc sườn xám hé miệng cười duyên là ảo giác sao? Cẩn Ngôn bó tay im bặt.“Vốn định mua cái mới, chưa kịp mua, buổi tối đi trung tâm mua sắm chọn cái cậu thích đi.” Hắn kéo cô nhóc đến sau gốc cây to, nâng mặt cô nhóc cúi đầu.“Ai ai, đều sưng lên rồi.” Cô nhóc quay mặt thấp xuống, nụ hôn dừng ở bên quai hàm. Hắn thấp giọng buồn cười, tiện thể khẽ cắn lên vành tai hơi mỏng của cô nhóc. Nhất Nhất rùng mình một cái. Choáng, vừa kéo vừa ôm vừa hôn còn sợ không đủ, hiện tại lại còn muốn cắn lỗ tai mình, đúng là kẻ trước mặt lịch sự nhã nhặn đằng sau là kẻ lưu manh mà!Cô nhóc gặt tay hắn ra chạy về phía trước, níu chặt tán lá trên khóm cây oán thầm hắn.
“Cẩn Ngôn ~~~” Thanh âm dễ nghe êm tai từ xa xa bay tới. Ai? Cô nhóc quay đầu nhìn, bắt gặp một thân ảnh tư thái tuyệt đẹp yểu điệu đi tới. Hoa hậu giảng đường! Trong miệng cô ta vừa kêu cái gì? Cẩn Ngôn? Lỗ tai lập tức tự động dựng thẳng lên. Cẩn Ngôn lên tiếng chào hỏi.“Có việc sao?”
“Là như vậy, lần trước cảm ơn cậu giúp đỡ, bài văn viết tốt lắm, buổi tối mời cậu ăn cơm được không? Cậu nhất định phải đi đó.”
“Thật ngại quá……”
“Đi thôi, trước kia cậu cũng giúp tớ không ít việc, tớ luôn muốn cảm ơn cậu nhưng cũng chưa tìm được cơ hội nào.” Không đợi hắn trả lời, hoa hậu giảng đường nũng nịu tiếp tục nói,“Nhà hàng tây phương được không, tớ nhớ không lầm thì cậu rất thích ăn bít tết.”
Bọn họ từng đi nhà hàng Tây đã ăn qua bữa tối dưới ánh nến?! Nhất Nhất trong đầu lập tức xuất hiện cảnh tượng hai người liếc mắt đưa tình, liền bước tới vài bước vòng tay lên trên cổ Cẩn Ngôn, rất lưu manh vuốt ve một đường từ gò má hắn xuống tới cằm. Hoa hậu giảng đường khuôn mặt tươi như hoa bỗng thất sắc, hóa đá ngay tại chỗ.“Nghịch ngợm.” Cẩn Ngôn nâng lên sức nặng trên người mình dở khóc dở cười.“Xin lỗi, quên giới thiệu, đây là tớ bạn gái Đinh Nhất Nhất, đây là bạn học tớ Lâm Tư.”
Hoa hậu giảng đường sắc mặt rất không tốt.“Tớ chưa từng có nghe nói qua cậu…… Có bạn gái.”
“Hôm qua mới có.” Nhất Nhất cười hì hì.
“Làm sao có thể là ngày hôm qua chứ, tớ từ nhỏ đã thích cậu, cô bé ngốc.” Cẩn Ngôn ngữ khí rất là nuông chiều phát ngấy.
“Á?” Chẳng lẽ cậu ta bề ngoài luôn đả kích mình, kỳ thật trong nội tâm sớm đã thích mình ? Kẻ hai mặt điển hình!
Hoa hậu giảng đường sắc mặt đã không thể dùng từ khó coi để hình dung nữa.“Tớ, tớ còn có việc, tớ đi trước nhá.” Thời điểm xoay người quay đi có đưa tay lên lau một chút mắt, Nhất Nhất tinh mắt nhìn thấy ánh mắt của cô ấy ươn ướt.“Cô ấy hình như khóc……” Hành động vừa rồi có phải không hơi quá đáng hay không?
“Uhm.” Cẩn Ngôn nắm tay cô nhóc lên khẽ hôn một cái. Lâm Tư ái mộ hắn không phải lầ hắn không biết, chỉ là mỹ nữ xưa nay tâm cao khí ngạo, làm thế nào cũng không chịu tin hắn đối với cô ấy không hề có tình ý gì, bây giờ tốt rồi, nhân cơ hội này có thể khiến cô ấy từ bỏ hoàn toàn hy vọng đi.
“Hoa hậu giảng đường của các cậu thích cậu, tớ nhìn ra được.”
“Uhm.”
“Uhm cái gì mà uhm! Nói, cậu có tình ý gì với cô ấy không hả? Cô ấy rất xinh đẹp.”
Hắn phì cười.“Tớ đối với cậu mới có tình ý a.”
“Nhưng cô ấy vừa xinh đẹp, vóc người lại hấp dẫn, giống Chu Đình……” Đột nhiên nhớ tới lúc còn trung học một đôi trai tài gái sắc như hình với bóng, Nhất Nhất kéo cổ hắn thấp xuống nhìn sát hắn,“Chu Đình với cậu còn liên hệ với nhau không?”
Rõ ràng là đang ghen. Hắn chỉ chỉ lên mũi cô nhóc trả lời:“Có.”
“Đều nói tới chuyện gìì?” Đôi mắt to cứ nhìn chằm chằm vào hắn không nháy mắt.Khi hắn cười rộ lên bộ dáng rất đẹp mắt, trong mắt giống như có chứa hai đầm nước mênh ௱ôЛƓ, cái mũi cao thẳng, cánh môi góc cạnh, á… trên cằm còn có một vết hơi sâu nhàn nhạt, đây là “dấu tay thiên sứ” mà Tiểu Lục nói tới? Cô nhóc nắm lấy cằm hắn hì hì cười, trước kia là tên nào bị bệnh thần kinh nói hắn không đẹp trai chứ? Phi, hình như là chính mình a……
“Không nói cho cậu nghe.”
“Nói hay không? Hử?” Một ngón tay móc gẩy dưới cằm hắn, hơi thở lưu manh càng ngày càng đậm.
“Chờ cậu đem chuyện của chúng ta nói cho ba mẹ cậu, tớ sẽ nói cho cậu biết.” Cô nhóc kia học được tư thái đó từ đâu a! Cẩn Ngôn bắt lấy ngón tay nhỏ bé làm loạn kia cúi đầu nhẹ hôn lên mặt cô nhóc, cô nhóc không chút nào nhường nhịn cắn lại.“Em gái ~~~” Giọng nói giống như đã từng quen biết ở sau lưng lớn tiếng vang lên, ngay sau đó là âm thanh hít thở.
“Hi, là anh a!” Nhất Nhất vui tươi hớn hở chào hỏi. Là người có vóc dáng cao to kia.
“Thượng Thượng…Thượng Quan, đây không phải là em gái cậu sao? Cậu cậu cậu không phải là……” Hai anh em đứng trước bàn dân thiên hạ ôm ấp, còn hôn môi nữa……..
“Làm gì có nhiều em gái vậy chứ, sinh nhiều sẽ bị phạt tiền a!” Cô nhóc sớm đã quên mất ngày đó lúc đi vay tiền tự mình đã giới thiệu ra sao.
“Hả?”
“Cẩn Ngôn hiện tại là bạn trai em.”
“Bạn… bạn trai……” Người vóc dáng cao to lầm bầm xoay người bước đi,“Không không tớ không hiểu, mà là thế giới này biến hóa rất rất rất nhanh……”
Nhất Nhất lo lắng nhìn hắn đi xa.“Lần trước gặp mặt, cậu ấy còn không bị cà lăm a.”
“Bị kích thích .” Cẩn Ngôn đơn giản giải thích.
Nhất Nhất cao hứng phấn chấn gọi điện thoại cho Hạ ௱ôЛƓ báo tin vui:“Báo cáo cậu một tin vui nhá, tớ yêu đương rồi!”
“Uhm, để tớ đoán xem là ai nhé?”
“Cậu tuyệt đối không đoán được đâu!”
“Thượng Quan Cẩn Ngôn?”
“…… Cậu làm sao mà biết?” Thật không vui tý nào, mới đoán một cái là trúng phóc.
“Tớ sao lại không biết.” Cẩn Ngôn nếu đến bây giờ còn không ra tay, sợ là không còn kịp nữa rồi. “Haizz ~~~~ cậu cuối cùng cũng đã thông suốt rồi a. còn anh bạn Trương gì đó làm sao bây giờ?”
“Haizz, đừng nói nữa.” Nhất Nhất nhớ tới biểu cảm của Trương Thụy Hòa thì rất áy náy.
“Tớ nói với anh ta là tớ có bạn trai rồi, biểu cảm kia hắn a rất thương tâm, chính là không chịu tin. Sau đó…… Sau đó tớ dẫn Cẩn Ngôn tới anh ấy mới tin. Ai, hiện tại nếu có gặp mặt cũng làm lơ tớ.”
“Cậu cũng thật là, ngây ngốc hồ hồ cái gì cũng không hiểu, không hiểu cũng đừng cho người ta cơ hội a, rất gây tổn thương cho người khác a.”
Cô nhóc hắc hắc ngây ngô cười. Bởi vì không hiểu mới cần phải học tập mà, trong quá trình học tập luôn phải trả giá đúng không?“Tớ cũng biết là mình có lỗi với nah ấy, những anh ấy cũng không có nói qua là thích tớ, tớ làm sao biết a, không thể trách tớ được.”
“Không trách cậu chẳng lẽ trách ông trời hả?” Hạ ௱ôЛƓ vừa tức giận vừa buồn cười. Cái tên ngốc nghếch này!“Gia Vũ biết chưa?”
“Biết cái gì?”
“Tớ là nói Gia Vũ biết cậu quen Cẩn Ngôn chưa?”
“Đương nhiên là đã biết rồi! Cậu ấy là người đầu tiên tớ báo tin đó. Hắc hắc ~~~ tin tức tốt đương nhiên phải chia xẻ cho bạn tốt a.”
“Thế…… Gia Vũ có tỏ vẻ gì không?”
“Tở vẻ gì? Cao hứng, cao hứng ᴆụng phải bể mũi. Ha ha bộ dạng ngốc nghếch!” Nhất Nhất nghĩ lại ngày đó Gia Vũ bị ᴆụng trúng mũi liền ha ha cười, tự nhiên lại xem nhẹ bệnh xấu ngủ của hắn.
Một học kỳ sắp trôi qua, Cẩn Ngôn năm lần bảy lượt yêu cầu bạn gái của mình nói chuyện cho ba mẹ Nhất Nhất biết chuyện của bọn họ, không có lời đáp lại, đành phải uy Hi*p cô nhóc, nếu không nói hắn liền gọi điện thoại tới nhà Nhất Nhất tự mình nói. Nhất Nhất cảm thấy không có gì hay phải báo cáo, hẹn hò yêu đương thôi mà có gì hiếm thấy chứ, trên đường không phải toàn là đôi là cawpj thôi sao! Hai người vì việc này mà dỗi hờn, cuối cùng vẫn là Cẩn Ngôn chịu nhượng bộ. Ai bảo hắn muốn cưng chiều nhường nhịn cô nhóc a. Đương nhiên Nhất Nhất cũng không phải người không nói lí lẽ, nhất là lúc Cẩn Ngôn cùng cô nhóc ngồi xe lửa cùng nhau về nhà. Cẩn Ngôn vốn định đặt vé máy bay, cô nhóc nói vé máy bay quá đắt nên muốn tiết kiệm tiền, ngay lúc đó Cẩn Ngôn tỏ rõ thái độ muốn đi cùng xe lửa với cô nhóc. Phải biết rằng Thượng Quan thiếu gia trong suốt thời gian học đại học phương tiện chuyên dùng là BMW và máy bay a ~~~ Nhất Nhất cảm động khóc lóc nức nở, vỗ иgự¢ phát ra lời thề son sắt: Về nhà sẽ nói cho ba mẹ nghe chuyện chúng ta đang yêu đương!
Cẩn Ngôn rất vừa lòng, ai đó thầm nghĩ có những hy sinh là tất yếu. Về nhà việc đại sự là tọng đầy mon ăn ngon vô miệng. Sau khi cơm nó rượu say xong Nhất Nhất chủ động ở lại phòng bếp rửa bát, thuận tiện làm công tác chuẩn bị để báo cáo với phụ huynh.
Đinh ba đeo kính lão đọc báo, Đinh mẹ nhìn chằm chằm TV xem phim truyền hình lúc 8 giờ, Nhất Nhất với bộ dạng trịnh trọng đi tới đứng giữa phòng khách.“Ba mẹ, con có chuyện muốn tuyên bố. Chuyện là, con có bạn trai rồi.”
Hai vợ chồng nhìn nhau.“Con gái đã lớn rồi.” Đinh ba thở dài trước.
“Bạn trai? Con nhà ai hả?” Đinh mẹ ngữ khí không quá chắc chắn.
“Ba mẹ đều quen. Là Cẩn Ngôn, Thượng Quan Cẩn Ngôn.”
Hai vợ chồng lại nhìn nhau, vẻ mặt Đinh mẹ đột nhiên kích động:“Con gái a, cũng không thể làm ra cái chuyện đeo bám con trai nhà người ta tới ૮ɦếƭ a!”
“A……” cụm từ ‘đeo bám con trai nhà người ta tới ૮ɦếƭ’ là có ý gì chứ?
“Tuy rằng nhà chúng ta không có tiền không có thế, nhưng chúng ta có cốt khí đúng không con gái, từ nhỏ chúng ta đã dạy con không thể bị tiền bạc quyến rũ không thể khuất phục trước vũ lực, chúng ta tuy nghèo nhưng chí không nghèo, không làm ra mấy loại chuyện nịnh hót bợ đỡ!”
“……”
“Con gái a!” Đinh mẹ vỗ đùi cái đốp một cái xả giọng to,“Mẹ biết Cẩn Ngôn là đứa nhỏ tốt, dáng vẻ khiến ai cũng thích, con người lại khiêm tốn lại có chí tiến thủ, điều kiện gia đình thế nào thì ai cũng biết rồi, nhưng con không thể bởi vì chút này liền…… Haizz! Nhất Nhất a, tìm không được bạn trai không sao hết, ba mẹ sẽ nuôi con cả đời, con trăm ngàn lần không thể giống hồi nhỏ không hiểu chuyện như vậy, quấn quít lấy con nhà người ta không buông a……”
Nhất Nhất đen hơn nửa khuôn mặt.“Mẹ! Ai nói con quấn quít lấy cậu ta ? Là cậu ta thích con trước.” Đinh mẹ há hốc miệng không nói ra lời, hai mắt si ngốc thay nhau quét tới quét lui giữa hai khuôn mặt của chồng và con gái. Đinh ba coi như trầm ổn, không có biểu cảm gì biến hóa, chính là mắt kính bị rơi xuống mũi, tờ báo trên tay bị vò keey lên sàn sạt.
Phản ứng gì thế này điều này là sự thật a!“Là thật a, Cẩn Ngôn nói thích con, không tin con gọi cậu ấy đến nói cho ba mẹ nghe.”
“Thật hả……” Đinh mẹ hoang mang thì thào,“Cẩn Ngôn thực sự thích Nhất Nhất nhà chúng ta? Không đúng nha, con gái nàh chúng ta tôi lại không biết sao chứ, vừa lười vừa ham ăn, học hành cũng không giỏi giang gì, cả ngày điên điên khùng khùng …… Ba nó a, ông nói xem đứa nhỏ Cẩn Ngôn này muốn bộ dáng có bộ dáng muốn gia thế có gia thế, trước nay luôn thông minh, lần này sao lại có thể……”
Nhất Nhất đen toàn mặt.
“Nghe bà nói kìa.” Đinh ba oán trách trừng liếc người bạn già một cái,“ Nhất Nhất nhà chúng ta rất đáng yêu.”
“Ba ~~~” Người được khen đứng im mặc kệ, mím môi oán trách,“Ba có biết trên mạng người ta giải thích hai chữ ‘đáng yêu’ sao không?”
“Nói như thế nào?”
“Đáng …thương không có người ….yêu!”
Khuyên can mãi, Đinh mẹ đối với tin tức hai người yêu nhau vẫn là bán tín bán nghi, thẳng đến khi Cẩn Ngôn tự mình đến tận cửa bái kiến, phụ huynh mới chính thức tin tưởng. Tin xong thì mừng như điên, mừng như điên xong lại lôi kéo con rể tương lai lải nhải không dứt suốt mấy giờ, miệng nhắc tới toàn là Cẩn Ngôn tốt thế nào a, quá tốt ra sao a, không đề cập một chữ tới con gái yêu quý. Sao lại nâng sĩ khí của hắn lại đi hạ uy phong của mình a!
Buổi tối Nhất Nhất càng nghĩ càng giận giận, nhấc điện thoại lên quấy rầy ‘ đứa trẻ ngoan’ kia, quấn quít lấy hắn bắt hắn hát ca khúc tiếng Anh mới chịu. Chao ôi ~~~ đừng thấy hắn nói chuyện thanh âm dễ nghe, lúc hát lên mới biết là sai nhịp sai điệu, quả nhiên không người nào toàn vẹn a. Trong lòng Nhất Nhất cân bằng không ít, vừa lòng gác điện thoại ngủ.
Toàn bộ kì nghỉ hè hai người đều quấn quít ở bên nhau, bộ dáng thân mật giống như keo dính chặt với nhau khiến người khác nhìn thấy đều chịu không nổi, từng người một ai cũng tự động cách xxa bọn họ, không dám đến đã quấy rầy không gian riêng tư hai người. Nhất Nhất oán giận:“Gia Vũ cũng không đến chơi với tớ, đều tại cậu!”
“Làm kỳ đà cản mũi a, chúng ta có muốn thì cậu ấy cũng không nguyện ý đâu.”
“Trước kia chúng ta đều cũng nhau chơi mà, ௱ôЛƓ ௱ôЛƓ, Minh Nguyệt nhóc em còn có Tống Chí Cương nữa, hiện tại thì tốt rồi đó, chỉ còn lại mỗi hai chúng ta. Ai, yêu đương thực không thú vị gì hết a, ăn cơm cũng không gọi đủ người ngồi đủ bàn.”
Cẩn Ngôn bất đắc dĩ, cô nhóc này căn bản tâm tính vẫn còn trẻ con lắm cơ, không có chút giác ngộ nào của một người bạn gái.“Ngày hôm qua trên QQ, có hàn huyên một hồi với Đàm vi.”
“A, vậy mà cậu cũng không nói với tớ! Nói chuyện gì thế?” Trước kia rất ít khi liên lạc với lão đại bằng điện thoại hay email a.
“Chỉ là tán gẫu thôi. Cậu ta bảo tớ chuyển lời hỏi thăm tới cậu.”
“Ách……” Nhất Nhất cẩn thận nhìn hắn ,“Nhóc em biết không?” Cẩn Ngôn cười khổ lắc đầu.“Không có nói cho nhóc em biết.” Đàm Vi ở trước mắt nhóc em là điều cấm kỵ. Cô nhóc ngẩng đầu rầu rĩ nhìn chằm chằm lên ầu trời, không nói chuyện một lúc lâu.
“Cậu nói cậu ấy còn trở về không?”
“Có thể a.”
“Nếu cậu ấy trở về, nhóc em còn có thể để ý đến cậu ta không?”
“Không biết.”
“Cậu nói xem có phải nhóc em đã quên cậu ấy rồi không? Ai ~~~~ ai ~~~~” Làm ra vẻ ông cụ non thở dài hết lần này đến lần khác. Con người tại sao lại phải chia xa a? Ở cùng nhau thật tốt a!“Lão đại cũng thật là, tại sao có thể như vậy chứ…… Ai ~~~~ nhóc em khẳng định là quên hắn rồi .”
“Đừng có ai ai ai suốt thế , giống y như bà cụ non.” Cẩn Ngôn cười vỗ vỗ đầu cô nhóc. Chuyện tình cảm, người ngoài không thể biết được.
“Cậu cảm thấy nhóc em đã quên hắn hay chưa?”
“Cậu a, quan tâm đến bản thân mình đi.” Cô nhóc ngốc này suốt ngày tối ngày đoán già đoán non, thời gian trước còn tưởng rằng hắn là đồng tính luyến ái.
“Nếu như lão đại có thể trở về, bọn họ còn có thể giống như trước đây không?” Thực phiền a! Hắn vừa tức giận vừa buồn cười, cúi đầu hôn cô nhóc, không thể để cho cô nhóc chít chít oa oa nêu lên nhiều câu hỏi không có lời giải đáp a.
“Có người nhìn thấy……”
“Không có người. Trời đã tối rồi.”
“Cái đèn đường lớn như vậy cậu không phát hiện a…… Ai, ૮ɦếƭ ngạt mất ૮ɦếƭ ngạt mất!”
Thật là một cô nhóc mất hứng a! Cẩn Ngôn bất đắc dĩ buông cô nhóc ra.
“Cậu cắn tớ.” Nhất Nhất mặt đỏ hồng lên án. Bầu trời xẹt qua một đạo ánh sáng đẹp mắt, cô nhóc nhanh chóng thét chói tai : “Mau nhắm mắt cầu nguyện a!” Một lát sau mở mắt ra hỏi,“Cậu cầu nguyện cái gì?”
“Nắm tay cả đời, bên nhau đến già. Cậu thì sao?”
“Rất sâu xa a ~~~ tớ a, tớ cầu nguyện cho trường học đóng cửa, không cần phải đi học, mỗi ngày tớ đều có thể chơi trò chơi.”
Không thể khai sáng a. Vẻ mặt Cẩn Ngôn thất bại quay đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc