Thanh Mai Kỵ Trúc Mã - Chương 10

Tác giả: Tọa Hóa Bồ Đề

Một kì nghỉ đông học thêm không hề phí phạm, thành tích thi đầu tháng được công bố ra, tiếng Anh của Nhất Nhất đột phá được 90 điểm ( tuy rằng điểm cao nhất là 120). Đinh mẹ mừng rỡ cười luôn miệng, ca ngợi hết lời Cẩn Ngôn có phương pháp dạy học .
“Không cần học thêm nữa đúng không mẹ?”
“Không cần? Con có biết Gia Vũ được bao nhiêu điểm không hả? 109 điểm, hơn con gần 20 điểm! Còn môn hóa học của con nữa, thụt lùi rồi có đúng không hả? Nghe cho rõ đây, chủ nhật ngoan ngoãn đi tới nhà Cẩn Ngôn cho mẹ ngay, không được lơ là việc học có nghe hay không?”
“Á?” Đều do kẻ hai mặt kia, tự dưng không đâu lại hứa hẹn với mẹ cô nhóc rằng chủ nhật có thể đi nhà hắn học bổ túc, môn nào cũng được, khiến mẹ vui vẻ giống như nhặt được đĩnh vàng vậy.
“Dù sao cũng không thể làm cho con luôn căng thẳng như vậy chứ, con căng thẳng sẽ ngủ không tốt……”
“Tại sao không thể căng thẳng? Các bạn trong lớp con có ai không nỗ lực học tập? Nhất Nhất a,” Đinh mẹ tận tình khuyên nhủ,“ Cũng sắp phải thi lên trung học rồi, cho dù con mỗi ngày đều không được ngủ cũng phải sống vượt qua mấy tháng này, chờ con thi đỗ, mẹ sẽ dẫn con đi Thượng Hải, Bắc Kinh du ngoạn, con thấy sao? A, con muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó.”
“Thi đỗ vào trường trung học mẹ liền dẫn con đi chơi?”
“Ừ.”
Con mắt vòng vo di chuyển, Nhất Nhất nhìn bức tường cách vách đối diện cười hô hố.
Danh sư xuất cao đồ, Cẩn Ngôn dốc tâm truyền thụ, đầu óc Nhất Nhất cũng không dốt nát gì, đem các loại đề thi liều mạng ôn tập, vài kì thi tháng và thi giữa kì tiếp sau đó, ngoài môn tiếng Anh vẫn còn hơi miễn cưỡng chút, thì thành tích mấy môn khác lên như diều gặp gió, xếp thứ tự trong lớp dần dần tiến lên top 10, điều này khiến Đinh mẹ rất vui mừng, mỗi ngày đều hầm thuốc bổ cho cô nhóc ăn. Bài thi của cuộc thi tháng cuối cùng trong năm được phát ra, Nhất Nhất hưng phấn đến nổi suýt nữa thì hét toáng lên làm sập phòng học, hóa học a hóa học, kiểu kết cấu, công thức phân tử khó như vậy, lại tự nhiên đạt được thành tích tốt xếp thứ 2 nữ sinh toàn lớp, chỉ kém Hạ ௱ôЛƓ một điểm.
“Mẹ cậu nên hầm tổ yến cho cậu.” Hạ ௱ôЛƓ cười hì hì nói.
“Ha ha, cách mạng chưa thành công, đồng chí còn phải nỗ lực.” Nhất Nhất trong mắt chớp động tia sáng sùng bái. Thành tích của Hạ ௱ôЛƓ trong khối học chưa từng rớt ra ngoài top 5, là cô nhóc ngay cả nằm mơ cũng trèo không qua được đỉnh núi Everest. “Mục tiêu của tớ là ~~~ giẫm lên bả vai của Gia Vũ bước tới bên cạnh cậu.”
Người tương lai bị giẫm đạp lên vai kia lập tức tặng cho cô nhóc hai viên “ long não”.
“Hắc hắc, Gia Vũ, tớ vừa mới dùng phép so sánh, không phải thật sự muốn giẫm đạp cậu.” hành động giải thích dư thừa vừa rồi lại đổi lại ánh mắt nhìn đểu.
“Tớ không phải là thất học.”
“Cậu là lưu manh……” Những lới nói nhảm đó khiến Gia Vũ tức đến nỗi đổi chổ cho bạn học ngồi cạnh cửa sổ, Nhất Nhất đeo dính như kẹo mè xửng liền bám theo,“Aizz, lần này tớ theo đuổi được cậu rồi.”
Chung quanh ít nhất có mười cái đầu đồng loạt quét ánh mắt chuyển hướng về bên này. Á, có nghĩa khác. “Tớ là nói thành tích đuổi theo cậu.”
Mấy cái đầu muốn nghe tám chuyện lập tức co lại. Cũng đúng, hai người bọn họ từ khi sinh ra cho đến bây giờ luôn bên nhau, giống như anh em ruột thịt, khả năng phát triển thành mối quan hệ nam nữ giữa hai người bọn họ xác suất giống như sao hỏa ᴆụng trái đất.“ Cậu nói mẹ tớ có thưởng cho tớ hay không? Học kỳ trước mẹ cậu cho cậu hai trăm, cậu đoán mẹ tớ có thể cho tớ bao nhiêu?”
Gia Vũ thật nghiêm túc vươn ra một cái bàn tay.“Thêm năm mươi.”
Hai trăm lại thêm năm mươi…… Đinh Nhị hí hửng vung quyền hung hăng đấm trên lưng hắn.
“Cậu muốn ૮ɦếƭ !”
“Cậu mới muốn ૮ɦếƭ á!” Hắn lập tức phản công ấn cô nhóc đè xuống mặt bàn không thể cựa quậy. “Đinh Nhất Nhất, môn hóa học của cậu học sao được như thế, nói cho tớ bí quyết đi.” Bạn nữ sinh ngồi gần bàn tới hỏi.
“A, tên xấu xa buông tay…… Cẩn Ngôn dạy!”
“Cẩn Ngôn nào?”
“Thượng Quan Cẩn Ngôn!” Chung quanh không khí như có sức hút.
“Thật hay giả?”. Nhất Nhất và Gia Vũ đang kình nhau, không có tâm tư trả lời cái loại vấn đề thật hay giả này. Nghe thấy nữ sinh ngồi ở dãy bàn sau khe khẽ rỉ tai nhau:“Các cậu nghe cậu ta khoác lác kìa, Thượng Quan Cẩn Ngôn nào có nhiều thời gian như vậy giúp cậu ta học bổ túc. Aizz các cậu biết không, cậu ấy với bạn cùng lớp là Chu Đình rất thân thiết.”
“Uhm, lần trước tớ còn thấy bọn họ đi cùng nhau, bọn họ đi học tan học đều đi cùng đường.” Lập tức lại có nữ sinh gia nhập vào đội ngũ tám.
“Đó mới là trai tài gái sắc……” Sài lang hổ báo quá đi? Làm nữ sinh theo đuôi kẻ hai mặt đó, cô nhóc thật đúng là không muốn thừa nhận đâu, thật mất mặt a~~~ Nhất Nhất chạy về trên chỗ ngồi cầm bài thi toán học ngồi vào cùng chỗ với Gia Vũ, trong lỗ tai còn nghe thấy bạn học nữ kia tiếp tục ríu ra ríu rít tám về nhân vật nổi tiếng kia.
“Aizz cậu nói xem, kẻ hai mặt thích dạng người gì?” Ngón tay chọc chọc hắn.
Gia Vũ cũng không ngẩng đầu lên.“ Ôn nhu hiền lành, dù sao cũng không phải dạng như cậu, giống như khỉ đến tớ cũng không thích được.”
“Cậu không thích tớ a, vậy cậu còn đến nhà của tớ ăn cơm, thịt khô đều ăn sạch.” Cô nhóc oán hận lấy 乃út đâm vào mu bàn tay hắn,“Cái miệng ăn của người khác phải biết điều có biết không hả? Còn nói lời khó nghe, tớ chẳng lẽ không ôn……” Lời nói ra bản thân mình đều cảm thấy xấu hổ, vội vàng sửa miệng,“Tớ biết nấu cơm, cũng coi như có đức hạnh đi?”
“Đúng vậy thực đức hạnh a, nấu cơm còn có thể quên bật nút nấu.” Lúc tết mời bọn họ đi qua nhà ăn cơm, đứa nhỏ này mừng khấp khỏi vo gạo đổ vào nồi cơm điện, cắm phích điện xong sau đó đi xem tivi, Đinh mẹ nấu xong đồ ăn đi xem nồi cơm, nước vẫn là nước gạo vẫn là gạo.
“Đó đều là chuyện khi nảo khi nao rồi a……” Nhất Nhất ngoài dự kiến lại không so đo cùng hắn, hai mắt nhìn chặt vào phương trình trên bài thi.“Cậu cảm thấy cậu ta thích ai?”
“Chu Đình a, còn phải hỏi sao, cái đầu cậu là thứ gì vậy. Chơi cùng nhau từ nhỏ tới lớn, ở cũng gần nhau, lại học cùng lớp, cái này gọi là môn đăng hộ đối hiểu không hả?”
“Oh.” Sao lại thế này, đề mục mãi cũng giải không được. Cơn tức trong lòng lập tức trào dâng, cô nhóc ném cây 乃út máy lên mặt bàn,“Mẹ nó!”
“Cậu mắc chứng sợ hãi trước khi thi…… Chậc, bài kiểm tra đều bị dơ rồi.” Gia Vũ ngón tay lau vết mức trên bài thi, càng chùi càng hỏng bét, ném cho rồi.
“Câu hỏi này, giải không được.” Túm qua bài thi hắn chỉ vào đề thi.
“Ngày hôm qua lên lớp không phải đã giảng qua sao, cậu lại bơi tới cõi thần tiên nào vậy?”
“Giảng qua ?”
“ Tự mình xem vở ghi chép đi!”
Nhất Nhất cúi đầu cẩn thận nghiên cứu một hồi, 2 phút đã giải được, tâm tình cực tốt. “Aizz, tớ với cậu cũng từ nhỏ chơi đến lớn, còn sống ở cách vách nhau, chúng ta cũng môn đăng hộ đối nha.”
“…… Tớ còn muốn sống lâu vài năm.” vẻ mặt Gia Vũ sợ hãi ôm sách vở tránh ra.
Tháng bảy, cuộc thi lên trung học theo đúng kì hạn tới. Tháng tám, giấy báo trúng tuyển của các trường trung học được gửi về. Trường sơ trung Danh Dương đại bộ phận học sinhcứ theo lẽ thường thăng lên trung học, bao gồm Trịnh Gia Vũ, Đàm Vi, Hạ ௱ôЛƓ, Đặng Minh Nguyệt…. có số ít người thi vào trường dạy nghề hoặc trung cấp. Bạn học Đinh Nhất Nhất bước sang con đường khác, cầm giấy thông báo nhập học trên tay ha ha ngây ngô cười. Thị Nhất Trung! Tuy rằng rất luyến tiếc đám bạn học cũ, còn có lão đại xã hội đen sùng bái nhất tôn trọng nhất của cô nhóc, nhưng, trọng yếu nhất là ~~~~ cô nhóc rốt cục thoát khỏi bóng ma Thượng Quan Cẩn Ngôn!!
Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, Gia Vũ đem cô nhóc nhốt ở nhà hành hung một cho một trận, Hạ ௱ôЛƓ và mấy bạn học nữ vây quanh cô nhóc công khai lên án mạnh mẽ, Đinh mẹ cũng gấp gáp la rống chạy đến sở giáo dục hỏi có thể sửa trường học hay không. Đương nhiên không đổi được. Hơn nữa con gái thi được trường trung học trọng điểm, Đinh mẹ cũng nên thực hiện lời hứa.
Trước khi đi Thanh Đảo một ngày, Nhất Nhất ở dưới lầu ᴆụng mặt ‘tiểu lão sư’, cười hì hì chạy tới ‘thỉnh an’.“ Cám ơn cậu phụ đạo cho tớ, nếu không có cậu, tớ chỉ sợ thi không lên trung học.” Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Cẩn Ngôn đen mặt không hé răng.
“Làm chi không nói chuyện?” Kỳ quái, ngay cả sự ôn hòa và nụ cười lúc bình thường đều không có.
“Thi không tốt? Không đúng a, cậu vẫn là xếp thứ nhất toàn khối. Vậy chính là vì cuộc thi vào đại học lo lắng sao? Còn một năm nũa mà, cậu gấp cái gì……”
Hắn quay đầu bước đi.“Ai ai, tớ sắp đi du lịch Thanh Đảo, muốn tớ mua quà gì cho cậu không?”
“Cậu đi Thanh Đảo? Sao không nói với tớ?”
“Hiện tại không phải nói cho cậu sao, mẹ tớ đáp ứng tớ thi được vào trung học liền cho tớ đi chơi, ngày mai liền đi. A ~~~ Thanh Đảo,” Hai mắt cô nhóc say mê lấp lánh như vì sao,“A ~~~ bãi biển, a ~~~ vỏ sò, a ~~~ xứ sở mộng mơ ta đến đây ~~~ a ~~~”
“Đi đi, đi luôn đi, đừng trở lại nữa!”
Cơn giận ngút trời đã đem hồn phách bay tới bãi biển kia gọi trở về.“Cậu làm sao vậy, tức giận?”
Cẩn Ngôn nhếch môi, vẻ mặt đen sì, sắc mặt cho thấy rõ tâm tình cực kì không tốt. Vì sao tức giận? Oh đúng rồi, Minh Nguyệt nói vợ chồng son luôn cũng có lúc cãi nhau, sẽ không phải là……
“Cậu cãi nhau với Chu Đình?” Nét mặt cô nhóc rất tám.
Cẩn Ngôn hung dữ bước đi, bỏ lại một câu:“Tớ tự tức giận với bản thân, tự cãi nhau với chính mình, đã được chưa!”
Đây không phải là tự rước bực mình vào người hay sao chứ ~~~ Nhất Nhất không dám gật bừa thì thào:“Tớ đã nói cậu là người sao hoả……”
Nội quy của trường trung học Thị Nhất mức độ nghiêm khắc không hề kém so Danh Dương, thậm chí lợi hại hơn. Mỗi ngày phải mặc đồng phục, trước иgự¢ còn kẹp một chiếc huy hiệu học sinh trên đó viết mã số học sinh, khối học, lớp học. Nhớ kỹ, không thể đeo lệch, bằng không bị chủ nhiệm bí thư nhìn thấy, sẽ ca cho một bài đúng 5 phút. Bảy giờ sáng tự ôn tập, cổng trường có trực nhật sinh ghi lại việc đến trễ. Tự học vào buổi sáng phân thành Ngữ văn và tiếng Anh hai môn, phải lớn tiếng đọc diễn cảm, đừng cúi đầu ngủ gà ngủ gật, càng đừng mong đọc tiểu thuyết, bởi vì không biết khi nào thì cửa sổ sẽ thổi qua bóng hình xinh đẹp của chủ nhiệm giáo dục. Sau khi học xong hai tiết là có giờ tập thể dục 20 phút giữa giờ, thầy cô chủ nhiệm các lớp như hổ rình mồi đứng ở bên cạnh giám sát. Động tác phải đều đặn! Tinh thần phải phấn chấn lên! Đánh thái cực quyền mềm mại! Giờ thể dục của thứ hai đầu tuần đổi thành giờ chào cờ, bất luận kẻ nào bao gồm cả giáo viên đều không thể vắng mặt. Bụng đau? Kéo cáng đưa tới!
Giữa trưa tập thể tập trung ăn cơm tại căn tin, sáu người một bàn, chỉ có thể ăn hết tại chỗ, không cho mang đồ ăn ra khỏi căn tin, đương nhiên càng đừng nghĩ đến trốn ở phòng học, phòng ngủ ăn cơm. Buổi chiều học 4 tiết, nghỉ ngơi hai giờ sau đó tiếp tục giờ tự học tối, không thể vắng mặt, có người chuyên môn điểm danh quân số.
Trên lớp học không cho phép ngủ gật, không cho tán gẫu, không cho ăn quà vặt, không cho xem tiểu thuyết, không cho xoay qua xoay lại, giờ giải lao giữa tiết không cho ở trên hành lang đùa giỡn, trong phòng ngủ phải gìn giữ sạch sẽ, không cho không gấp chăn…… quy định kể trên nếu vi phạm, trừ điểm. Trừ điểm có lợi có, hại gì? Đương nhiên rất hại a, mỗi lớp đều có biện pháp xử phạt khác nhau.
Có phạt tiền, bị trừ một điểm liền không được quyền thương lượng nộp phạt 5 đồng; Có phạt viết chữ, hơn hai ngàn chữ, sau đó tình cảm dào dạt đọc diễn cảm ở trên bục giảng; Có phạt quét dọn vệ sinh, người khác đều đi ăn cơm hết còn mỗi mình lau bàn tại đây; Có phạt phụ huynh, sau mỗi đoạn thời gian tích lũy khấu trừ bao nhiêu điểm, không nói hai lời liền mời phụ huynh tham gia buổi họp khiển trách.
Nhất Nhất đến trường học được một tháng, đã bị phạt một mình lau bảng đen hai tuần liền, lau hai lần sàn phòng học, lau một lần tay vịn cầu thang, quét một lần bồn hoa trước cửa phòng học. Kì nghỉ tháng được về nhà, cô nhóc bổ nhào tới ôm mẹ rú:“Mẹ, con không quay về ký túc xá nữa !”
“Đã nộp tiền rồi sao lại không ở ?”
“Mẹ xem hai bên má con này, đều hóp lại rồi !”
“Ai nha thật đúng là gầy đi nhiều……” Đinh mẹ đau lòng vuốt mặt con gái.
“Mẹ viết cho thầy giáo con vài câu, nói con không về kí túc xá nữa.” Vốn nghĩ là chuyện mới lạ, cho rằng ngủ chung một phòng với một đám người rất thú vị, ai nghĩ đến trường học lại có nhiều quy định biến thái như vậy chứ.
“Vậy đi học hay tan học làm sao bây giờ? Đi học sớm như vậy, buổi tối còn phải học tự học buổi tối nữa.”
Nhất Nhất cười hắc hắc:“Học sinh ngoại trú giờ tự học buổi tối là tự nguyện tham gia. Con tính qua rồi, từ nhà đến trường đi xe đạp mất 25 phút, về sau ngủ sớm dậy sớm rất tốt cho thân thể ~~~”
“Oh, ồn ào nãy giờ hóa ra con không muốn học tự học buổi tối a!” Đinh mẹ giận.
“Ai ồi mẹ, con nhớ mẹ muốn ૮ɦếƭ……” Mặc dù không muốn đếm xỉa đến cô con gái không có chí tiến thủ kia, nhưng cũng tiếc vài trăm đồng hàng tháng nộp cho kí túc xá a, Đinh mẹ vẫn là không chịu nổi con gái làm nũng cầu xin, tính toán bịa ra lí do với giáo viên chủ nhiệm cho Nhất Nhất về nhà ở. Lại nói, ở trường học mới hơn một tháng mà đã gầy đi rất nhiều, chờ học kỳ kết thúc, chỉ sợ chỉ còn lại bộ xương khô.
Hôm nay là thứ bảy, trung học Danh Dương toàn bộ học sinh phải học tự học buổi tối. Nhất Nhất chạy đến cổng trường đợi người, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc lập tức bay qua đi từ phía sau giơ lên hai cái móng vuốt.“Lấy ~~ mạng ~~ tới~~~~”
“Hú!” Gia Vũ sợ tới mức tóc đều dựng đứng lên, đợi nhìn thấy người rõ ràng, Ϧóþ cổ cô nhóc lắc liên tục,“Biết trở lại rồi hả? Biết trở về thăm tớ rồi hả cậu là thứ phản đồ?”
“A khụ khụ…… Buông tay…… Gia Vũ tớ nhớ cậu muốn ૮ɦếƭ, ô ô……”
“Nhớ con khỉ! Cách trường học gần như vậy còn ở ký túc, tớ thấy cậu là muốn bế quan tu luyện thành tiên.”
“Xuống tay thực ác độc a……” Nhất Nhất xoa cổ oán giận,“Tớ nói cho cậu biết, tháng sau tớ sẽ không ở ký túc nữa, đó là thứ trường học gì không biết nữa, cậu cũng không đi thăm tớ! Biết tớ sống ra sao không, rõ ràng không phải cuộc sống của người a!”
“Uhm,” Hắn gật đầu thừa nhận,“Cậu vốn không phải là người.”
“Không phải là người có thể nói chuyện với cậu sao?”
“Vẹt cũng có thể nói chuyện.”
“Cậu rủa tớ là chim, Trịnh Gia Vũ cậu chán sống ……” Ai, gặp mặt không đến 2 phút lại sáp vào Ϧóþ cổ nhau. Hạ ௱ôЛƓ xách hai cái túi sách đứng ở bên cạnh thở dài liên tục.“…… ௱ôЛƓ ௱ôЛƓ Minh Nguyệt!” Các võ sĩ càng đấu càng hăng rốt cục cũng kết thúc trận đánh, xông đến đến ôm các bạn ,
“Lão đại ~~~”
“Miễn, miễn.” Đàm Vi lắc mình tránh thoát cái ôm mạnh mẽ của cô nhóc. Thật là, đã học trung học rồi còn không phân rõ nam nữ.
Nhất Nhất thưởng hắn một cước, học trung học lá gan cũng lớn hơn, không sợ xã hội đen lão đại nữa.“Đi ăn bữa ăn khuya thế nào? Tớ mời khách.”
“Cậu có tiền?” Gia Vũ không quá tin tưởng, cô nhóc không khác lắm so với hắn, trên người bình thường sẽ không có hơn mười đồng.
“Mẹ tớ cho tớ 200 đồng, chính là cho tớ ăn ! Cậu không biết một tháng này tớ trải qua thế nào đâu, quả thực như ngồi tù, trường học kia đồ ăn có thể ăn sao, giống cho heo ăn a .”
“Tớ sợ 200 đồng không đủ để cậu ăn.”
Nhất Nhất cười gian hai tiếng.“Còn có cậu a Gia Vũ.”
Người bị tính kế lập tức níu nhanh túi tiền:“Đó là tiền bữa sáng của tớ! Mẹ tớ cho !”
“Đều giống nhau.”
“Có thể giống nhau sao…… ê..ê., bỏ hai tay heo của cậu ra……”
Hạ ௱ôЛƓ đi theo phía sau cùng yên lặng không nói gì. Đàm Vi liếc cô nhóc một cái, tiến lên tách ra hai tên đang hăng máu kia.“ Các cậu ầm ĩ muốn ૮ɦếƭ, đừng ồn ào nữa, hôm nay tớ mời khách, muốn ăn cái gì?”
“Hoan hô!” Nhất Nhất hưng phấn mà giơ tay lên,“Điền Ký , đủ cay a, không thể là quán bên cạnh kia!”
“Đi Khoái Hoạt Lâm.” Đàm Vi cười rất gian trá. Khoái Hoạt Lâm ngay bên cạnh Điền Ký, có người rất thích đi qua chỗ đó ăn.“ Có muốn ăn không, ăn xong rồi đem về cho nhóc em một tô.”
Thứ hai Đinh mẹ xin nghỉ làm đi cùng con gái tới trường học, bịa đại ra một lý do rời khỏi kí túc xá. Chủ nhiệm lớp động viên học sinh tiếp tục đến học giờ tự học buổi tối, Nhất Nhất không tự nguyện, nhưng mắt thấy mẫu thân đại nhân sắp nổi bão ở trước mặt người khác, đành phải rưng rưng đồng ý. A, mặc kệ thế nào, Đinh Nhất Nhất lại trở lại ở trong đại viện.
Những ngày sống khi trở về ở so với trước đây không khác mấy, trường học và nhà là hai điểm trên lộ trình, có rảnh rỗi thì tìm bạn học cũ chơi, trên cơ bản chỉ biết hi hi ha ha không có phiền não. Duy nhất có một điều xưng được không hài lòng, là những người xung quanh cô nhóc vóc người đều cao hơn, chỉ có cô nhóc vẫn còn ở tại không gian tầng dưới hô hấp, đặc biệt là Gia Vũ, cùng hắn đứng chung một chỗ phải ngẩng mặt lên, điều này làm cho cô nhóc buồn bực cực độ, gặp mặt liền đè ấn đỉnh đầu hắn xuống.
“Đầu của con trai là không thể sờ có hiểu hay không?” Gia Vũ cảnh cáo cô nhóc.
“Cậu mọc gai không thể sờ hả, cũng không phải là con nhím.”
Gia Vũ oán hận quay lưng không để ý tới cô nhóc. Không chấp với con gái~~
“Cậu đừng cao hơn nữa, bước vào cửa sẽ ᴆụng đầu.” Đều quá 1m8 rồi, lại cao hơn nữa sẽ thành người khổng lồ.
“Ghen tị à? Ai bảo cậu kén ăn, cái này không ăn cái kia cũng không ăn, nên không cao được.”
Bị chạm đến chỗ đau ! Nhất Nhất cười lạnh nhón chân lên chụp đầu của hắn:“ Vậy cậu đều ăn cái gì, ăn thịt heo loại nào thì lớn nhanh nhất?” Không không cho cô nhóc sờ, cô nhóc cứ sờ đấy.
“Đợi lát nữa đừng kêu cứu mạng.” Các đốt ngón tay bị bẻ kêu rắc rắc.
“Sợ cậu a……” Hiện thời kết quả của việc khiêu khích Gia Vũ không có khác biệt, Nhất Nhất bị hắn đuổi từ lầu trên xuống lầu dưới, chạy loạn khắp sân, cuối cùng bất đắc dĩ xuất ra thượng phương bảo kiếm là Trịnh mẹ mới khiến cho con nhím đang nổi giận kia bị lĩnh về nhà.
“Nhất Nhất cậu đã trở về?” Phía sau truyền đến một giọng nói cực ngạc nhiên vui mừng.
Uể oải quay đầu lại nhìn, là Cẩn Ngôn.
“Trở về cũng không nói với tớ một tiếng. Trường học thế nào? Học tập căng thẳng không?”
“Cũng bình thường.”
“Cậu không ở ký túc nữa phải không?”
“À, uh ở chỗ đó nữa sẽ có ngày mắc bệnh thần kinh, trường học đồ ăn cũng không khác cho heo ăn là mấy.”
“Đúng, cầu gầy đi một ít.” Cẩn Ngôn nhẹ nhàng sờ sờ tóc cô nhóc,“Nhất Nhất, tớ đã lâu không nhìn thấy cậu .”
Hai con mắt đen nhánh dưới ánh sáng của đèn đường phát ra tia sáng kì lạ, giống như hai đáy giếng nhìn không thấy đáy, Nhất Nhất không rõ được vừa rồi ở chỗ nào đó trong Ⱡồ₦g иgự¢ vừa nhảy lên hai cái, rất không thoải mái .
“Hình như là thật lâu ……” Từ nghỉ hè đi Thanh Đảo trở về thì đã không gặp mặt hắn, đại khái khoảng hai ba tháng rồi. Nhìn hắn một vẻ mặt tươi cười làm cho người ta thích, so với Gia Vũ hung thần ác sát còn dễ nhìn hơn, cô nhóc lần đầu tiên cảm thấy kẻ hai mặt trước mắt này cũng không phải đáng ghét lắm.
“Chờ có thời gian tớ đi tới trường học thăm cậu.”
“Thăm tớ làm chi…… A, cậu có vẻ lại cao hơn rồi.” Thực nhụt chí.
“Có sao? Con trai cao một chút mới tốt.”
Vóc dáng cao lãng phí vải dệt a, Nhất Nhất nghĩ thầm. nghĩ một chút vẫn nên khiêm tốn học hỏi:“Cậu ngoài ăn cơm ra còn ăn gì nữa?”
“Ăn nhiều rau xanh. Cậu muốn cao hơn một chút thì không thể kiêng ăn.” Không mở bình sao biết trong bình có gì! Vừa mới còn cảm thấy hắn không đáng ghét lắm, bản tính con người thật sự là khó có thể thay đổi! Cô nhóc ném qua hai viên “ long não” , xoay người bước đi.
“Nhất Nhất?” Cẩn Ngôn phiền muộn, mình lại đắc tội với cô nhóc ư?
“Tớ về nhà!”
Nhất Nhất nằm đến ngủ trên giường không được, một đám vóc người cao ráo xẹt qua trước mắt. Thật sự, bọn họ đều cao hơn, Hạ ௱ôЛƓ 1m68, Minh Nguyệt 1m65, liền ngay cả nhóc em so với cô nhóc đã cao hơn 2 cm, chỉ có bản thân kiễng mui chân lên mới miễn cưỡng cao 1m6.
Trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh đó chỉ cảm thấy có mấy thanh cột lớn chặn ở trước mặt, cô nhóc cố sức ngẩng đầu lên, hướng lên trên nhìn, nhìn a nhìn a, nhìn thấy mặt Gia Vũ, sau đó là mặt Đàm Vi, lại sau đó là mặt Thượng Quan Cẩn Ngôn, ba người lộ ra răng nanh trắng nhọn cười the thé: Cậu không cao hơn! không cao hơn !không cao hơn…… A, chẳng lẽ cô nhóc nằm mơ chạy vào quốc gia người khổng lồ sao? Không! Không! không, vẫn là nhanh chút tỉnh lại ~~~~
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc