Tẩy Oan Tập Lục - Chương 80

Tác giả: Thiển Lục

Ngoài ý muốn

Thanh Huyên điện
Ngoài cửa sổ là một cây lê to lớn xinh đẹp, đáng tiếc kỳ hoa đã qua, thiếu hoa lê xinh đẹp nhưng ở giữa những phiến lá xanh biếc mơ hồ có thể thấy những quả lê nho nhỏ.
Trong phòng, một đạo lệ ảnh xinh đẹp khẽ dựa vào bên giường, hai mắt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm lê thụ bên ngoài. trong đôi mắt xinh đẹp nhìn không ra nàng là buồn là giận là oán là yêu, trong phòng lụa mỏng màu hồng nhạt mềm mỏng theo gió chơi đùa nhưng không ai có lòng thưởng thức.
Trong phòng quỳ một đám nô tài, trong tay bưng các loại món ăn ngon quý và lạ, nhưng nữ tử chỉ là đờ đẫn nhìn ngoài cửa sổ.
Đây đã là ngày thứ mấy ? Sau khi công chúa từ phủ thừa tướng trở về liền vẫn như vậy, nàng không khóc không nháo, không nói một lời , uy nàng cái gì nàng liền ăn cái đó, những cái đó nàng gần như đều không nhai mà trực tiếp nuốt xuống, Tiểu Liên không dám để nàng ăn mấy thứ cứng rắn , chỉ có thể đem bát canh đưa đến bên miệng nàng, nức nở nói :“Công chúa, uống chút canh đi.”
Yến Như Huyên con mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, miệng vô thức mở, đem thứ gì đó đưa vào trong miệng nuốt xuống, uy mấy thìa Tiểu Liên cũng không dám lại uy tiếp, uy nhiều quá nàng lại ăn không vô, chỉ chốc lát sau liền sẽ toàn bộ nhổ ra, khuôn mặt vốn xinh đẹp động lòng người, hiện tại gầy chỉ còn da bọc xương.
Cầm bát canh trong tay đưa cho cung nữ phía sau, Tiểu Liên mới nhìn thấy thái hậu vẫn đứng ở phía sau nàng, Tiểu Liên hoảng sợ nhanh chóng quỳ xuống thỉnh an:”Thái hậu vạn phúc kim an.”
Không để ý đến một đám nô tài đang quỳ , Dương Chi Lan nhẹ nhàng xoa khuôn mặt gầy yếu của Yến Như Huyên, vô cùng đau lòng , nàng chỉ có một nữ nhi, nhiều năm qua cẩn thận che chở, càng thêm sủng ái cưng chiều, hôm nay cư nhiên hình dáng tiều tùy thành như vậy!! Nàng này làm mẫu thân làm sao có thể không đau lòng!
Đem Yến Như Huyên ôm vào trong ***, Dương Chi Lan nhẹ giọng dỗ dành nói :”Huyên nhi, ngươi rốt cuộc muốn làm sao? Chỉ cần ngươi nói, mẫu hậu nhất định nghĩ biện pháp cho ngươi đạt được!”
Nàng muốn gả cho Lâu Tịch Nhan đúng không? Nếu như chỉ có như vậy nàng mới có thể sống, coi như là ép buộc, nàng cũng muốn Lâu Tịch Nhan cưới nàng!
Yến Như Huyên giống như không nghe thấy, như trước ngây ngốc nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, đối bất luận kẻ nào , đối với bất luận cái gì cũng không có phản ứng.
Thấy nàng cái dạng này, Dương Chi Lan yêu thương lay động bả vai nàng, nghẹn ngào khẽ mắng :“Ngươi sao lại ngốc như vậy a! Như vậy giày vò chính mình, đau lòng cũng chỉ có mẫu thân a!“
Mặc kệ nàng như thế nào lay động, Yến Như Huyên như trước như một con rối không nói một lời, Dương Chi Lan ôm nữ nhi gầy gần như que củi vào trong lòng, nhìn chân trời xanh thẳm bên ngoài, nước mắt không tiếng động chảy xuống.
Lão thiên, ngươi vì sao đối với ta như vậy?!
Ta đã mất đi một nhi tử, ngươi còn muốn ta mất đi một người nữ nhi sao?!
Ta cùng Lâu gia rốt cuộc kết cái gì oan nghiệt, đầu tiên là Lâu Tố Tâm, bây giờ lại tới một Lâu Tịch Nhan! Ta hận a!!
……. ……. ……. …….. ……..
Tây Hà điện
Trong điện không có một bóng người, Dương Chi Lan ngồi ngay ngắn ở chủ vị, Tiểu Liên cúi đầu, đứng yên một bên.
“Rốt cuộc là xẩy ra chuyện gì, Huyên nhi mới ở tướng phủ ở một ngày lại biến thành như vậy?!”
Dương Chi Lan sắc mặt âm lãnh, cùng bộ dạng hòa ái bình thường khác nhau một trời một vực, Tiểu Liên vội vàng quỳ rạp trên mặt đất, thấp giọng khóc nói :”Thái hậu cấp công chúa làm chủ a, Lâu tướng khinh người quá đáng !”
Qủa nhiên là Lâu Tịch Nhan !! Dương Chi Lan âm thầm cắn răng, thanh âm ngược lại vẫn như thế bình ổn :”Cứ nói đừng ngại.”
Tiểu Liên âm thầm tự suy xét, đều là Lâu Tịch Nhan, công chúa mới có thể biến thành bộ dạng này, nàng nhất định cũng không thể khiến hắn sống tốt ! Thế nhưng hắn thân là thừa tướng, vừa lại là cháu ngoại Đông thái hậu, cho dù nàng hướng thái hậu cáo trạng hắn, thái hậu phỏng chừng cũng không thể đem hắn làm gì!
Hắn như thế yêu thương cái kia Thanh Linh, nàng liền muốn nàng ta ૮ɦếƭ! Khiến hắn cũng biết cái loại cảm giác đau triệt nội tâm !!
Trong lòng có tính toán, Tiểu Liên cúi đầu, vừa khóc vừa nói :”Sau khi ngài rời khỏi, Lâu tướng liền kéo Thanh Linh quay về Lãm Nguyệt Lâu, bọn họ rõ ràng biết công chúa ở Trích Tinh Các, vừa giương mắt là có thể thấy hoa sen trước viện Lãm Nguyệt Lâu, còn cố ý không vào nhà, ở trong sân tình chàng ý thiếp, công chúa khi đó liền ở trong phòng khóc một hồi. Lúc buổi chiều, công chúa tự hạ thấp địa vị muốn cùng Thanh Linh nói chuyện hảo hảo ở chung, ai ngờ kia nữ nhân thái độ cực kỳ ác liệt .”
Nói xong Tiểu Liên còn cố ý dừng lại, cẩn thận ngẩng đầu, quan sát sắc mặt Dương Chi Lan, sắc mặt của nàng như trước không vui nhưng cũng không có trở nên càng kém, chỉ là lạnh giọng nói :”Nói xong.”
Âm thầm cắn răng, như vậy mà thái hậu cũng không tức giận sao?! Gia tăng thêm dũng khí, Tiểu Liên càng thêm bẻ cong sự thật khóc lóc kể lể nói :”Công chúa nhắc tới hôn sự cùng Lâu tướng, Thanh Linh không chỉ có nói ra lời ác độc còn nói nàng sẽ không cùng công chúa cùng nhau hầu hạ một chồng, bởi vì nàng không cho phép Lâu tướng nạp thiếp, ỷ vào Lâu tướng đối nàng tương đối sủng ái, nàng quả thực không coi ai ra gì! Ban đêm công chúa gặp ác mộng, tỉnh dậy liền khóc liên tục, nô tỳ đến Lãm Nguyệt lâu thỉnh Lâu tướng đi qua xem, Thanh Linh cư nhiên không cho Lâu tướng đi qua, đợi lâu lắm , Lâu tướng mới đến, còn cùng công chúa nói hắn sẽ không thú công chúa, hắn chỉ thích Thanh Linh , tàn nhẫn làm tổn thương lòng công chúa, lúc trước hắn đối công chúa ngay cả một lời nói nặng đều sẽ không nói.”
Cuối cùng, Tiểu Liên liên tục dập đầu trên mặt đất, vừa dập đầu vừa kêu lên :”Thái hậu, đều là kia nữ nhân xúi giục mê hoặc Lâu tướng, mới đem công chúa hại thành như vậy.Cầu thái hậu vì công chúa giải nỗi oán hận này!!”
Dương Chi Lan đôi mắt híp lại, Thanh Linh không giống người ngu xuẩn như vậy, chẳng lẽ nàng nhìn lầm người? Mặc kệ là thế nào, Lâu Tịch Nhan đối nàng sủng ái có thể thấy được. Nàng xác thực không nên sống thêm nữa!
Cho dù trong lòng đã quyết định, Dương Chi Lan nhưng cũng chỉ là nhàn nhạt nói :”Ngươi cũng nói, nàng dựa vào Lâu Tịch Nhan sủng ái người nào cũng không để trong mắt, nếu là nàng có gì vạn nhất, Lâu Tịch Nhan cũng sẽ không bỏ qua.”
Cái này tiểu cô nương đối Huyên nhi nhưng thật ra một mảnh trung tâm, thế nhưng có thể hay không sử dụng nàng, sẽ xem nàng có đủ thông minh hay không !
Ý tứ thái hậu là ….Âm thầm phỏng đoán tâm ý của nàng, Tiểu Liên dè dặt trả lời :”Không ai muốn mưu hại nàng, chỉ là trên đời này tổng có rất nhiều tình huống ngoài ý muốn không thể dự đoán được.”
Khóe môi rốt cục dương lên một mạt tươi cười, Dương Chi Lan gật đầu, nhàn nhạt cười nói :”Đúng vậy, ngoài ý muốn luôn luôn khó tránh khỏi.”
…….. ……….. ………….. …………….. ………..
Trích Tinh Các
Từ sau khi Yến Như Huyên rời đi, Trác Tình liền quay lại ở, thứ nhất là Lâu Tịch Nhan không muốn để người khác bàn tán lung tung, thứ hai là hắn luôn luôn về khuya, nàng đã ngủ, hắn không muốn đánh thức nàng, đều là ở tiểu giường bên cạnh ngủ, Trác Tình không đành lòng nhìn hắn một người lớn như vậy còn ủy khuất ở trên chiếc giường nhỏ như thế, dứt khoát dọn trở về.
Cố Vân đi tiêu diệt thổ phỉ, vụ án cũng kết thúc, nàng lại khôi phục cuộc sống buồn chán, mỗi ngày nàng cố gắng để chính mình ngủ đến khi mặt trời lên cao, như vậy thời gian buồn chán sẽ ngắn hơn một chút, chẳng qua một người mệnh lao lực như nàng luôn luôn chưa đến mười giờ liền tỉnh, nằm trên giường mềm mại, nàng cũng không muốn đứng dậy, ngẩn người nhìn màn che.
Ngày sau này làm sao bây giờ đây? Cả ngày không có việc gì ngắm hoa chơi cờ, bắt bướm ngâm thơ?? Chỉ là nghĩ thôi Trác Tình đều nhịn không được nở nụ cười, thiếu nãi nãi ngày cũng không phải mỗi người đều có thể qua, nàng sẽ không !
Trong đầu miên man suy nghĩ, thanh âm gõ cửa dồn dập dọa nàng nhảy dựng !
Trác Tình nhíu mày, nha hoàn bình thường tuyệt đối không dám gõ cửa như thế, Lâu Tịch Nhan cũng không có khả năng, sẽ là ai chứ ? Xốc chăn lên, Trác Tình đi tới bên cửa sổ, cách tấm giấy hơi mỏng, nhìn ra bên ngoài, trong viện đứng một đám nữ nhân, mấy nữ tử đứng cuối cùng trong tay còn bưng mỗi người một khay, thấy không rõ là vật gì. Đứng đầu cư nhiên là Lâu Tịch Vũ?!
Trác Tình buồn bực, thế nhưng vẫn là mở cửa hỏi :”Sáng sớm ngươi đến làm gì ?”
Lâu Tịch Vũ nâng chân đi vào trong nhà, mười mấy nữ tử cũng đi theo sau nàng, Lâu Tịch Vũ hơi giơ tay, mấy người nữ nhân khoảng 30 tuổi lập tức vây quanh đi lên, nhanh chóng kéo quần áo nàng xuống.
Khi ngủ, nàng vốn chỉ mặc một bộ áo đơn hơi mỏng, các nàng này kéo, Trác Tình gần như cảnh xuân lộ ra ngoài, cầm lấy vạt áo, Trác Tình vội la lên :”Uy! Các ngươi muốn làm gì !”
Mấy người nữ tử căn bản mặc kệ nàng kêu la, tiếp tục *** áo nàng, Trác Tình không thể nhịn được nữa, nắm cổ tay hai nữ tử đang kéo y phục nàng, lạnh giọng quát :”Nếu không dừng tay ta liền động thủ !!“
Hai nữ tử ăn đau, khẽ rên một tiếng, hai nữ tử khác bên cạnh thấy bộ dáng hơi giận của Trác Tình, đều lui về phía sau một bước, không dám lại *** áo nàng.
Bỏ tay hai nữ tử kia ra, Trác Tình đi tới trước mặt Lâu Tịch Vũ, tức giận trừng mắt nhìn nàng, lạnh giọng hừ nói :”Lâu Tịch Vũ tốt nhất ngươi cho ta lời giải thích, nếu không ta sẽ không khách khí !”
Lâu Tịch Vũ nuốt một ngụm nước bọt, thoáng lùi về sau một bước, thế nhưng vẫn là lẽ thẳng khí hùng trả lời :”Hôm nay ta đến là vì hai việc ! Thứ nhất, trước đây hai ngày ngươi không ở nhà, thế nhưng đại ca đã ở trong nhà công khai tuyên bố muốn thú người vào cửa, ta cũng không biết hắn gấp làm cái gì, nói chung thời gian rất gấp, mà ta không may bị đại ca an bài cho ngươi chuẩn bị giá y.” Nàng cũng không nghĩ trêu chọc nàng ta a, loại sự tình này nhị nương làm tương đối hợp a! Thế nhưng đại ca chính là đem chuyện này giao cho nàng làm, còn cho nàng thời gian một tháng.
Nàng vừa rồi chỉ là muốn mấy người kia đo đạc cho nàng ta thôi, ai biết Thanh Linh tính tình lớn như vậy!!
Chỉ vào mấy nữ tử bị dọa đến lùi sang một bên , Lâu Tịch Vũ nói :”Các nàng chính là các vị sư phụ của tú phường Thiên Ti tốt nhất Khung Nhạc, hiện tại đo số cho ngươi, trong vòng một tháng nhanh chóng may xong lễ phục , cho nên ngươi tốt nhất có thể phối hợp, nếu không đến lúc đó làm không xong, người xui xẻo chính là ngươi.”
Trác Tình sửng sốt, nàng hai ngày trước nghe Lâu Tịch Nhan nói muốn lập tức kết hôn, còn nghĩ rằng hắn nói đùa…ít nhất…..cũng muốn chờ hắn mang chuyện lễ mừng xử lý xong mới bắt đầu chuẩn bị, nhìn điệu bộ này hắn là muốn hoàn thành trước lễ mừng.
Nhìn Trác Tình im lặng không nói lời nào, Lâu Tịch Vũ cũng thuận tiện đem chuyện thứ hai cùng nói :“Nơi này có mấy bộ y phục, chờ ngươi thử một lượt, chọn một bộ, buổi chiều chúng ta muốn vào cung dự tiệc.”
Nhìn lướt qua một tầng lại một tầng y phục, còn có trang sức đủ màu bên cạnh, Trác Tình không hiểu hỏi:”Ta vì sao phải vào cung?”
“Trong ý chỉ thái hậu có nhắc tới tên ngươi, cho nên ngươi phải đi.” Bởi vì …chuyện này Nhị nương còn buồn bực thật lâu, bởi vì nàng chưa từng có cơ hội ở trường hợp như vậy được mời vào cung , thấy nàng ta tức giận đến giậm chân nàng liền vui vẻ.
Trác Tình mơ hồ cảm thấy bất an, thái hậu vì sao lại vô duyên vô cớ triệu nàng tiến cung, sẽ cùng Yến Như Huyên có liên quan sao? Có lẽ Lâu Tịch Nhan biết cái gì, mới vội vàng kết hôn?
Lại rơi vào trong suy nghĩ của chính mình, chờ Trác Tình phục hồi lại tinh thần, mấy nữ tử kia đã nhanh tay nhanh chân giúp nàng đo xong, mà Lâu Tịch Vũ tự mình cầm lấy y phục cùng trang sức ở trên người nàng khoa tay múa chân.
Nàng không cầm đến Trác Tình còn không cảm thấy, nàng vừa đưa đến trên người, Trác Tình liền trợn trắng mắt, này quần áo không có kiện nào là không phải tầng tầng lớp lớp, trong ngoài hơn mấy tầng, trời nóng thế này còn để người sống không ? Còn có kia làn váy thật dài rơi xuống đất, có thể trực tiếp quét rác a!
Liếc thấy Lâu Tịch Vũ trên đầu phỏng chừng có thể có đến mười cân vàng phỉ thúy lưu tô trang sức, kia một thân hoa lệ y phục màu xanh lam thêu hoa tơ vàng, Trác Tình cười nhẹ nói :”Tiến cung liền tiến cung, vì sao muốn phẫn thành cây thông Nô-en !? Ta cũng không phải chưa từng tiến cung, mấy thứ này lấy đi, ta có y phục mặc.”
Cái gì là cây thông Nô-en Lâu Tịch Vũ không biết, chẳng qua Trác Tình cười nhạo y phục của nàng là nàng nghe ra được, nắm lên một kiện váy dài màu tím nhét vào trong tay Trác Tình, Lâu Tịch Vũ hừ nói:”Lần này vào cung cùng bình thường không giống nhau, vì thể diện của ca cùng tướng phủ, ngươi phải mặc!”
Lâu Tịch Vũ ngày hôm nay hành động có chút kỳ quái, Trác Tình cũng không cùng nàng đấu võ mồm, nói thẳng : “Giải thích rõ ràng.”
Ở chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, Lâu Tịch Vũ có chút hưng phấn nói rằng :”Khung Nhạc lễ cầu phúc ba năm một lần, không chỉ là Khung Nhạc việc trọng đại, đồng thời cũng là việc trọng đại của lục quốc, khi đó thương nhân các quốc gia, quan to quý nhân, trọng thần triều đình, thậm chí hoàng thân quốc thích, đều sẽ đến Khung Nhạc chúc mừng, nói không chừng ngươi còn có thể thấy người quen Hạo Nguyệt quốc.”
Trác Tình nhíu mày:“Nói trọng điểm!” Để nàng loạn tán dóc như vậy, muốn nói đến khi nào!
Bĩu môi, Lâu Tịch Vũ trả lời :”Trọng điểm là, trong lễ mừng tự nhiên không thể thiếu biểu diễn, ngược lại các quốc gia phái tới cũng không thể là nhân vật đơn giản, Khung Nhạc làm lục quốc đứng đầu, tuyệt không thể thua thiệt với người ta , tất nhiên là muốn chọn nữ tử trong nước tướng mạo , tài nghệ tốt nhất hiến nghệ, mà người dự tuyển chính là thiên kim danh môn thế gia, mục đích lần cung yến này chính là hai vị thái hậu là để lễ mừng biểu diễn tuyệt đối không có sai sót, muốn chọn mười tiểu thu tài mạo song toàn làm dự bị.”
Thì ra buổi chiều hôm nay chính là một hồi tuyển tú! Trác Tình tự giễu cười nói :“Cái đó với ta có quan hệ gì?”
Nói đến tướng mạo, nàng bị hủy dung, nói đến tài, nàng chỉ biết khám nghiệm tử thi. Không có bất luận tài nghệ gì có thể biểu diễn, nàng đi làm gì ?
Lâu Tịch Vũ mặc dù cũng rất buồn bực thái hậu sẽ để Thanh Linh đi, thế nhưng ý chỉ đã hạ, nàng không có lựa chọn, cầm lên một chiếc vòng ngọc phỉ thủy ướm ở trên cổ Trác Tình, Lâu Tịch Vũ cười nói:”Ngươi hiện tại là người Lâu gia, liền cùng ngươi có quan hệ, thái hậu nếu khâm điểm ngươi đi vào, liền cùng ngươi có quan hệ!”
“SHIT!” Trác Tình khẽ mắng.
“Có ý gì?” Nàng hôm nay nói mấy từ làm nàng không hiểu gì, Lâu Tịch Vũ tò mò.
Trác Tình nhìn chằm chằm hoa phục trang sức nặng trịch trong tay, vô lực trả lời :”Ngươi sẽ không muốn biết!!”
Nàng thực sự muốn đem mình hóa trang thành cây thông Nô-en?! No!
Cầm quần áo vứt cho Lâu Tịch Vũ, Trác Tình khẽ nhướng mày, cười nói:”Mặc có thể, làm sao mặc ta định đoạt !”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc