Tán Tỉnh Cô Nàng Xấu Hổ - Chương 11

Tác giả: Tỉnh Tình

Sau khi từ Hongkong trở về, tình cảm giữa Cổ Tiểu Lục và Ngự Diễm phát triển rất nhanh chóng, khi đã quay về đến Đài Loan, Ngự Diễm dường như muốn lập tức tới cửa cầu hôn, hôm nay anh có hẹn với Cổ Tiểu Lục sẽ gặp nhau ở quán cây cau, sau đó cả hai người bọn họ sẽ cùng nhau đến nhà cô chào hỏi hai vị trưởng bối.
Vừa đến trước cửa quán cây cau, nhìn thấy Cổ Tiểu Lục đang niềm nở tiếp đón khách, trong lòng Ngự Diễm bỗng có cảm giác bực bội.
Cô nàng này sao lại bắt đầu buôn bán rồi, không phải cô đã đáp ứng với anh sẽ ngưng không tiếp tực kinh doanh quán cây cau nữa sao? Nhìn thấy bộ dáng nam nhân kia hớn ha hớn hở cười nói với cô, Ngự Diễm thật cảm thấy không kềm chế được cơn tức giận!
Anh cố nén tức giận đi vào trong quán, lúc này Cổ Tiểu Lục cô vẫn còn chưa biết tai vạ sắp đến nơi, cô còn nhìn anh mĩm cười.
“Ngự Diễm, nhờ phúc của anh quán của em bây giờ kinh doanh rất tốt nha , anh đúng là công thần đó!” Nhìn thấy chồng tiền chất cao trong ngăn kéo, Cổ Tiểu Lục tâm trạng thoải mái nói.
Mặt Ngự Diễm anh sau khi nghe những lời cô nói thì càng khó chịu, anh cố gắng không lộ ra vẻ giận hờm, mát mẻ nói: ” không phải em đã đáp ứng với anh là sẽ không hề xuất đầu lộ diện sao?”
“mẹ nhỏ nói đem quán đóng cửa thì rất đáng tiếc , cho nên mẹ em quyết định sẽ tiếp nhận lại cửa hàng, hôm nay em chỉ là giúp bà trông cửa hàng một chút mà thôi a… aiz nhìn anh nhăn nhó như vậy … chẳng lẽ là anh đang ghen sao?” Đầu gỗ Cổ Tiểu Lục cuối cùng cũng cảm nhận thấy sự khác biệt trong cách nói chuyện của Ngự Diễm , nên cô khẽ cúi đầu nheo nheo mắt quan sát anh, nhân tiện không quên trêu chọc anh một chút.
“Đúng … là anh đang ghen! Nhìn thấy em ăn mặc như vậy anh còn muốn nổi giận hơn, vì sao em lại dám ăn mặc quần áo hở hang như thế hả? Không phải anh đã nói từ giờ về sau không cho phép em làm như thế rồi sao?” Ngự Diễm vô cùng mất hứng hừ giọng nói.
“Ôi, lần sau em không mặc mấy bộ đồ như thế này nữa.” Hiểu được nguyên nhân Ngự Diễm hờn giận là do hành động của cô, việc này làm cho Cổ Tiểu Lục trong lòng nhất thời cảm thấy vui vẻ.
“Không có lần sau đâu, em đóng cửa hàng lại đi.” Nhìn bộ đồ mỏng manh khêu gợi trên người Cổ Tiểu Lục , Ngự Diễm trong lòng nóng lên, lúc này anh thầm nghĩ phải kềm chế nóng giận ôn tồn nhẹ nhàng nói chuyện phải trái với cô một phen.
“Nhưng vẫn chưa tới giờ nghĩ trưa mà a…” Cổ Tiểu Lục đơn thuần nên không đoán ra ý nghĩ xấu của Ngự Diễm trong lúc này.
“Nhắm mắt lại, anh muốn hôn em…”
“Nhưng xung quanh cửa hàng toàn kính nha, chúng ta hôn nhau như vậy không phải là diễn xuất lộ thiên sao …” Cổ Tiểu Lục thẹn thùng khẽ lên tiếng nhắc nhở anh.
” không phải anh mới kêu em đóng cửa nghĩ bán rồi sao , anh không cho phép em buôn bán nữa !” Ngự Diễm trong giọng có chút u uấn oán giận nói.
“Anh nói vậy để em đi đóng cửa” cô quay người tính đi kéo cửa sắt lại thì Ngự Diễm đã ôm cô vào lòng.
“Không còn kịp rồi… chỗ này không có chỗ nào kín đáo à?”
“ở kho hàng đằng sau …”
“Vậy chúng ta đi thôi!” Nói xong Ngự Diễm kéo Cổ Tiểu Lục cả người ôm lấy vào lòng, không nói gì kéo cô đến kho hàng…
Vừa bước vào bên trong, Ngự Diễm lập tức kịch liệt cúi xuống gắt gao hôn Cổ Tiểu Lục, dường như anh đã chờ đợi giờ khắc này lâu rồi.
Cổ Tiểu Lục ngại ngùng đáp lại nụ hôn của Ngự Diễm, nhưng nụ hôn của anh rất tham lam chiếm đoạt khiến cô không thể đuổi theo kịp tiết tấu của anh.
Sự ᴆụng chạm đến thân mình mềm mại của Cổ Tiểu Lục, khiến Dụς ∀ọηg của Ngự Diễm anh bùng nổ, anh đã khát khao cô quá mức chịu đựng, từ hơn nửa tháng nay, anh vì cô hàng đêm đã phải chịu đủ nỗi nhớ nhung tra tấn, lúc này anh mới hiểu được bản thân mình ngây thơ, khờ dại biết bao nhiêu.
Trong không gian nhỏ hẹp đó, Ngự Diễm gắt gao ôm chặt thân hình kiều mị nhỏ nhắn của Cổ Tiểu Lục, đem cô nhấc lên đặt cô ngồi trên đống thùng các tông chất cao trong, làm cho thân hình cô song song đối mặt với anh.
Anh không kềm chế được vứt chiếc áo Cổ Tiểu Lục đang mặc trên người đi, động tác có hơi thô lỗ khiến chiếc áo bị xé rách thành hai nửa.
“Về sau không bao giờ cho em mặc mấy loại quần áo hở hang rẻ tiền này nữa!” Ngự Diễm thì thầm bên tai Cổ Tiểu Lục hầm hừ cảnh cáo .
Anh căn bản không thể chấp nhận nỗi chuyện Cổ Tiểu Lục trước mặt nam nhân khác ăn mặc hở hang khoe khoang phong tình, biểu lộ sự gợi cảm của cô, cô là của anh ,chỉ thuộc về Ngự Diễm anh mà thôi!
Sau đó Ngự Diễm lại tiếp tục đem váy của Cổ Tiểu Lục tức tối xé thành hai.
“Còn nữa cái loại váy ngắn cũn cỡn này cũng không cho phép em mặc nữa.” Ngự Diễm lại ghen tuông nhắc nhở.
“Anh làm như vậy… em không có quần áo lát nữa mặc …” Trên người chỉ còn nội y, không khỏi khiến Cổ Tiểu Lục lên tiếng kháng nghị.
“Em không cần mặc quần áo, anh thích ngắm em như thế này…” Ngự Diễm hai mắt sáng ngời, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thân thể yêu kiều của Cổ Tiểu Lục, trong ánh mắt tràn ngập lữa tình.
“lát nữa em làm sao ra ngoài gặp người khác chứ?” Cổ Tiểu Lục vừa bực mình vừa buồn cười hỏi.
“Vấn đề này chờ sau khi hai chúng ta thoả mãn nhớ mong rồi hãy thảo luận sau…” nói xong , Ngự Diễm lại một lần nữa nóng bỏng hôn lên đôi môi mềm nhũn của Cổ Tiểu Lục, hưởng thụ hương vị mê người của cô.
Anh dùng đầu lưỡi thăm dò từng chút một trong miệng cô, giống như muốn lưu lại dấu ấn của anh ở đấy.
Cổ Tiểu Lục cũng nhẹ nhàng phối hợp vươn đầu lưỡi, cùng của anh quấn quít chơi đùa.
Tiếp theo đôi môi anh khẽ dời xuống lướt nhanh trên đường cong gợi cảm trên cổ cô, hôn trụ của anh lướt qua xương quai xanh, nhẹ nhàng mà hấp tấp lưu lại dấu ấn trên trên da thịt cô …
“Ân… Rất nhột …” Cổ Tiểu Lục thở gấp gáp khẽ rên lên.
Đầu lưỡi của Ngự Diễm đảo qua chỗ lõm trên cổ cô, khiến Cổ Tiểu Lục bất gíac rên lên yêu kiều càng thêm kịch liệt kích thích Dụς ∀ọηg của anh.
Một tay anh ôm lấy thân cô, còn một tay nhanh chóng cởi bỏ chướng ngại vật cuối cùng đang che chắn bộ иgự¢ của cô xuống.
Cổ Tiểu Lục theo bản năng lấy vội lấy tay che lại, nhưng Ngự Diễm anh không đồng ý khẽ hất tay cô ra.
“Đừng che, thân thể em rất gợi cảm…” Ngự Diễm nhẹ giọng thủ thỉ bên tai cô.
Nghe những lời Ngự Diễm lời phần nào đó khiến Cổ Tiểu Lục khôi phục lại một chút tự tin, nhưng cô vẫn cho rằng bộ иgự¢ cô thật lớn và buồn cười.
“Ngự Diễm… có phải là иgự¢ của em nhìn rất… buồn cười không ?” Bởi vì cô tò mò muốn biết suy nghĩ của Ngự Diễm về dáng người cô thế nào, Cổ Tiểu Lục nhịn không được khẽ ngượng ngùng mở miệng hỏi.
“Buồn cười? em có bộ иgự¢ quyến rũ như thế mà lại tự cho là buồn cười sao ?” Đối với sự nghi ngờ về bản thân cô của Cổ Tiểu Lục , Ngự Diễm anh hơi có chút giật mình.
“Bởi vì em thấy nó thật quá to làm em không cảm thấy tự tin …” Từ nhỏ cô vẫn thường bị đám bạn bè trong trường gắn cho biệt danh “иgự¢ to ngốc nghếch “ nên tự trong tiềm thức cô cảm thấy chán ghét chính mình.
“Đây là điểm đáng để em kiêu ngạo mới đúng, иgự¢ của em tự nhiên đã đẹp như vậy trong khi những minh tinh ca sỹ bọn họ phải dùng đến phương pháp giải phẩu để có bộ иgự¢ như em…” Ngự Diễm thật lòng dùng góc độ chuyên nghiệp phân tích với cô , Cổ Tiểu Lục cô có bộ иgự¢ và dáng người tuyệt mỹ, nếu anh là nhà sản xuất trong lĩnh vực giải trí anh nhất định sẽ không bỏ qua một người mẫu triễn vọng như vậy.
“Anh làm sao mà biết bọn họ đã qua giải phẫu chỉnh hình ? Ngự Diễm, thực ra anh đã nhìn rất nhiều nữ nhân ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ иgự¢ sao?” Ngự Diễm đúng là đang an ủi cô nhưng trong lòng cô khi nghe những lời này vẫn có dự vị bị an dấm chua.
“Vấn đề này sau này có cơ hội chúng ta lại thảo luận tiếp , bây giờ còn có chuyện quan trọng đang đợi anh và em làm …” Nghe ra giọng điệu hờn ghen dễ thương trong câu nói của cô , Ngự Diễm lại khôn ngoan dùng chính đôi môi anh chặn lời cô tính hỏi, mà Cổ Tiểu Lục vốn đang định kháng nghị hỏi cho ra lẽ cũng bị nụ hôn của anh trong chốc lát khiêu khích đến độ thân thể cô mềm nhũn.
Ngự Diễm dùng tay vuốt ve bộ иgự¢ sữa của cô khiến chúng vì kích tình mà săn cứng lại.
Cổ Tiểu Lục bất giác vô lực mà ôm lấy đầu Ngự Diễm , vô thức khẽ kéo đầu anh áp vào иgự¢ cô.
Ngự Diễm thân dưới đã bị Dụς ∀ọηg nóng bỏng khiến cho vật nam tính cứng rắn chờ đợi , anh cố áp chế Dụς ∀ọηg của chính mình vuốt ve thoả mãn cô trước.
Ngự Diễm di chuyện đôi tay dọc theo thắt lưng mảnh khảnh của Cổ Tiểu Lục chi, khẽ dừng lại âu yếm đôi ௱ôЛƓ tuyệt vời của cô, mỗi khi tay anh lướt qua đều khiến thân thể Cổ Tiểu Lục không kềm chế được mà khẽ động đẩy uốn eó một chút.Cuối cùng anh cũng không thể chờ đợi lâu hơn được nữa bắt đầu đưa vật đàn ông của anh vảo trong cơ thể cô.
Trời ạ, huyệt đạo của cô rất chặt chẽ ôm lấy vật đàn ông của anh một cách khít khao ! Ngự Diễm không kềm chế được cảm xúc bất chợt nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm vây quanh, cơ bắp trong huyệt đạo của cô khẽ phản xạ co dãn lại làm cho Ngự Diễm anh cảm nhận được khoái cảm chưa từng có từ trước đến nay…
Anh bắt đầu dùng lực đưa tiểu đệ của anh ra vào nhịp nhàng trong cơ thể cô , một lần rồi lại một lần , càng lúc càng có lực, càng thâm nhập sâu…
“Ư… Diễm… anh nhẹ chút… cẩn thận bàn gãy …” Nghe thấy tiếng lay động từ dưới thân bàn gỗ cũ kỹ truyền đến khanh khách, khiến Cổ Tiểu Lục cô không khỏi lo lắng nói.
Ngự Diễm không để ý hay trì hoãn động tác, anh trực tiếp ôm Cổ Tiểu Lục đang kết nối với anh từ trên bàn dực lưng cô vào vách tường kho hàng, lại tiếp tục tiến hành động tác thâm nhập.
Hai người bọn họ điên cuồng mà hưởng thụ khoái cảm tốt đẹp, nỗi nhớ nhung những ngày qua khiến ở mặt tình ái , bọn họ có sự hoà hợp vô cùng tuyệt vời…
Thật lâu sau, sau khi cảm thấy cô đã thoả mãn cao trào rên rĩ tên anh thì Ngự Diễm cuối cùng cũng hét lên một tiếng rồi phun tinh hoa nóng bỏng vào cơ thể cô …
Cổ Tiểu Lục tựa vào vai Ngự Diễm, hai người bọn họ thở hồng hộc như vừa hoàn thành chạy cự li dài.
Sau khi Ngự Diễm ôm Cổ Tiểu Lục nghỉ ngơi một lúc sau, Dụς ∀ọηg của anh lại bùng nổ hai người bọn họ đang tính lại tiếp tục yêu đương thì ngoài cửa truyền đến một tiếng động lạ lớn…
“Hình như có tiếng động gì ngoài kia?” Ngự Diễm sâu sắc phát hiện bên ngoài hiện đang có người.
Cổ Tiểu Lục nghe anh nói thế liền lắng nghe cẩn thận, hơn nữa trong nháy mắt cô mở to đôi mắt vẻ mặt hoảng hốt.
“Hình như là…” Cổ Tiểu Lục run rẩy nói không ra tiếng, cửa kho hàng hình như đã bị người khác chuẩn bị mở ra…
Ngự Diễm vội vàng ôm chặt Cổ Tiểu Lục, rất sợ thân thể loả lồ của cô sẽ bị nhìn thấy.
“Cổ Tiểu Lục!” giọng nam đang cố mở cửa rống lớn lên một tiếng.
“Ma quỷ, còn không nhanh lo mà mở cửa ông hét cái gì thế!” Giọng một nữ nhân vội vàng đem nam nhân đó đẩy ra, hơn nữa bà đích thân lo mở chốt.
Chỉ nghe thấy nam nhân kia rít gào mắng nhiếc ở bên ngoài.
“Bọn họ là ai?” Ngự Diễm có cảm giác có chuyện xấu đang xảy ra với anh và cô.
“Ba và mẹ nhỏ của em… !” Cổ Tiểu Lục giọng điệu như đoán được tai vạ sắp đến nơi run rẩy nói.

“Ngươi muốn giải thích với ta như thế nào đây về vừa mới xảy ra ở quán cây cau?” Vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên sô pha, Cổ cha gịng điệu không hề hách khí hỏi Ngự Diễm.
“dạ … chuyện này …” Ngự Diễm cả đời anh cũng chưa từng trãi qua kinh nghiệm mất mặt như thế, đường đường là một nam nhân thành đạt xuất thân cao quý như anh lại không nghĩ tới chuyện cùng Cổ Tiểu Lục mây mưa không kềm chế được như thế, lại còn trời xui đất khiến thế nào mà còn bị Cổ cha bắt gian tại trận, điều này làm cho sự bình tĩnh tự tin ngày thường của anh nhất thời biến đi đâu mất, anh tay chân có phần hơi run run đang lực lời trình bày với Cổ cha.
“Ba, ba không cần phải hung dữ như vậy đối với Ngự Diễm đâu, chúng con … là do kìm lòng không đậu…” Cổ Tiểu Lục đau lòng nhìn Ngự Diễm bị cha cô chất vấn, vội vàng nhảy ra giảng hòa, thì bắt gặp phải cái nháy mắt của mẹ nhỏ, dường như bà muốn ám chỉ cô đừng nên mở miệng.
“còn con đó nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia! bình thường với hành vi lụy tình của con ta đã không vừc ý này thật không ngờ con còn dám làm ra cái chuyện bại hoại nề nếp gia đình này… con …con muốn ta phải giải thích như thế nào với người mẹ đã ૮ɦếƭ của con đây hả!” Cổ cha đang rất kiách động nóng giận hét.
“Ai a, ba sao ba lại có thể hồ đồ như thế ? mẹ nhỏ và mọi người còn đang ở đây a , sao ba cứ không ngừng nhớ thương nhắc đến người mẹ đã ૮ɦếƭ của con chứ… Như vậy ba sẽ làm tổn thương mẹ nhỏ nha!” Bị mắng té tát nhưng Cổ Tiểu Lục cô cũng không quên nhắc nhở ba ba một chút.
“Tiểu Lục…” Cổ Tiểu Lục trong lời nói xác thực kêu trang mỹ chi trên trán toát ra tam điều hắc tuyến.
Đối với chuyện vợ trước của Cổ cha, Trang Mỹ Chi bà cũng không hề có ý ganh tị tình cảm ông dành cho người vợ đã mất, bà đương nhiên biết Tiểu Lục cố tình nói như vậy chỉ là muốn dời đi sự chú ý của Cổ cha mà thôi.
“con đó, nha đầu kia đừng có cố tình qua quít cho xong chuyện!” Cổ cha quả nhiên bị Tiểu Lục chọc có chút thẹn thùng,ông vụng trộm liếc mắt một nhìn vợ yêu… May mắn trên mặt bà vẫn ôn nhu nhẹ nhàng nhìn ông mĩm cười, không có vẻ bị những lời vô tình của ông vừa rồi làm ảnh hưởng.
Cổ Tiểu Lục le lưỡi, ít nhất cô cũng tạm thời thành công ngặn chặn sự chất vấn đầy khí thế bức người của Cổ.
“Bác Cổ, đối với hành vi thấp kém vừa rồi của cháu, cháu cam đoan sẽ nhận toàn bộ trách nhiệm.” Ngự Diễm trực tiếp lên tiếng nói, để tránh chuyện vì binh vực anh mà cô và cha cô tiếp tục cãi nhau.
“Ngươi nói phụ trách là muốn phụ trách như thế nào?” Cổ cha hầm hừ nhướng mi, thể hiện một bộ dáng đã biết rõ rồi mà vẫn còn cố tình hỏi.
“Cháu sẽ cưới cô ấy, xin bác cứ yên tâm.” Ngự Diễm cầm lấy bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh của Cổ Tiểu Lục , ngữ khí kiên định nói.
NGhe những lời vừa rồi cùng với động tác thâm tình của anh khiến cho Cổ Tiểu Lục trong lòng vô cùng cảm động, ba người bọn họ chỉ kịp thấy Cổ Tiểu Lục vẻ mặt đầy xúc động đứng lên, sau đó gắt gao ôm lấy anh, mặt mũi đầy nước mắt nước mũi nói thều thào nói: “Em nguyện ý gả cho anh!”
Động tác vui mừng quá khích của Cổ Tiểu Lục khiến cho ba người còn lại đang ở đó đều nhất thời trợn mắt há hốc mồm, không ngờ tới nha đầu kia lại biểu đạt cảm xúc một cách trực tiếp như vậy, ngay sau đó Ngự Diễm anh bắt đầu hoài nghi quyết định của mình có phải do lúc hơi bị kích động mà ra không …
“Được rồi, nếu đã quyết định trở thành thân gia , ta đây cũng không ngại nói thẳng… chuyện kia, về sau nếu có muốn thân mật thì còn nhiều địa điểm, ở trong kho hàng thân thiết có lẽ có chút kích thích, nhưng ta không hi vọng là hai đứa lại tiếp tục tiền lệ đó…” Cổ tực tiếu phi tiếu nói.
Nghe thấy những lời Cổ cha mới nói, Ngự Diễm càng tin khẳng định tại sao Cổ Tiểu Lục cô lại có những hành động quái dị như thế.
Đơn giản sau khi dùng xong bữa tối, Cổ Tiểu Lục nằm tay Ngự Diễm đi dạo ở công viên tản, thuận đường cô đưa Ngự Diễm tới bãi đậu xe.
“Ngự Diễm, hôm nay thật có lỗi để cho anh bị mất mặt như thế…” Cổ Tiểu Lục hiểu được da mặt Ngự Diễm rất mỏng, chuyện xảy ra ở quán ở cây cau hôm nay khẳng định sẽ trở thành một bóng ma rất lớn trong lòng anh, vì thế cô áy náy xin lỗi.
“nha đầu ngốc, người nên nói xin lỗi là anh mới đúng, anh khiến em không thể ngẩng mặt lên trước mặt cha em.” Ngự Diễm ôn nhu ôm lấy Cổ Tiểu Lục, trong thâm tâm anh nhận thấy vị hôn thê của anh thật sự là một cô gái lương thiện.
“Anh không cần phải nói như vậy … Trên thực tế em cũng rất muốn cùng anh nảy sinh ra chuyện thân thiết…” Nhớ tới chuyện hai người bọn họ tràn đầy kích tình lúc buổi chiều kia, bất giác khuôn mặt nhỏ nhắn của Cổ Tiểu Lục liền đỏ ửng .
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng đáng yêu của cô, Ngự Diễm lại bị nét mặt tưởng như vô hại đó khiến cho dục hỏa lại dâng cao.
“anh tại sao lại nhìn em chằm chằm như thế ?” Bị Ngự Diễm anh nhìn chăm chú cô có chút không được tự nhiên khẽ sờ sờ mặt mình… có gì không ổn sao!
“Em có muốn ăn anh không?” Ngự Diễm nở một nụ cười gian xảo, nheo nheo mắt hỏi cô.
“hả?”
sau đó Ngự Diễm khẽ thì thầm bên tai cô, chỉ thấy khuôn mặt đang ửng hồng của cô biến thành đỏ lựng đến tận mang tai, chưa kịp phản ứng cô đã bị anh kéo đến bãi đậu xe.
“Như vậy không được đâu? Chúng ta sẽ bị người khác nhìn thấy…” Vừa ngồi lên xe, chỉ thấy Ngự Diễm anh xấu xa bắt đầu vuốt ve bộ иgự¢ đầy đặn của cô, hơn nữa anh còn thô lỗ vén cao áo của cô lên.
“Yên tâm, xe của anh có dán giấy cách nhiệt màu đen, sẽ không bị ai nhìn thấy đâu …”
“Nhưng là đây là bãi đỗ xe đó nha…” Cổ Tiểu Lục vẫn như cũ cảm thấy có điều cố kỵ.
“Bây giờ đã trễ như vậy rồi , chỉ còn lại có anh và em mà thôi.”
“Nhưng là… camera chống trộm đó…”
” vặn chặn có cây cổ thụ kia che chắn, không thể chụp đến chúng ta!”
“Nhưng là…”
“em ngậm miệng lại được không, không có nhưng là gì nữa cả!” Ngay sau đó, Ngự Diễm khát khao hôn Cổ Tiểu Lục, đầu lưỡi linh hoạt của anh trực tiếp xâm nhập vào khoang miệng ướƭ áƭ của cô.
Khi bị Ngự Diễm nóng bõng kích tình hôn như thế , Cổ Tiểu Lục hoàn toàn đã quên mất những lo lắng vừa mới rồi, cô rất nhanh chóng phối hợp cùng anh, hai đầu lưỡi quấn quít giao lấy nhau.
Bàn tay Ngự Diễm anh vuốt ve bên trong áo cô khẽ mở áo иgự¢ của cô vứt qua một bên, ngón tay anh tà ác vân vê đầย שú đang ¢ươиg ¢ứиg vì kích tình của cô.
“Ư …” Một cảm giác kích thích xuyên thấu toàn thân Cổ Tiểu Lục, làm cho cô không chịu đựng được mà nhẹ giọng ngâm nga rên rĩ.
Ngự Diễm lại cúi người hôn đôi bầu ✓ú không được che đậy của cô, khiến cô lại một lần nữa cong người khẽ đón nhận anh.
Cổ Tiểu Lục bây giờ chỉ có thể vô lực ôm lấy đầu Ngự Diễm , tùy ý anh đối đãi phóng đãng với chính mình.
Anh khẽ đặt tay cô vào vật đàn ông cứng rắn của anh, tay cô vô thức nhẹ nhàng lắc lư , anh thục sự muốn cô tự mình cảm nhận được anh đối với cô Dụς ∀ọηg mãnh liệt đến như thế nào.
“Em ᴆụng vào nó đi… Nó chưa kịp đủ lớn…” Ngự Diễm nhẹ giọng đầy kích tình rên khẽ bên tai Cổ Tiểu Lục.
Tay Cổ Tiểu Lục vuốt ve vật kia qua làn vải của quần áo , cô cơ hồ cảm nhận được vật nam tính của anh đã thật lớn, hơn nữa còn nhẹ nhàng khẽ động đậy với phản ứng được cô vuốt ve.
“Em giúp anh cởi bỏ quấn lót đi…” Ngự Diễm giọng khàn khàn đầy kích tình nói, Cổ Tiểu Lục bây giờ chỉ còn biết làm theo những gì anh nói.
“Em vuốt ve nó đi …” bàn tay Cổ Tiểu Lục vô cùng mềm mại ôm quanh vật cứng rắn đó, khe khẽ vuốt ve xoa Ϧóþ .
“Nha… em cứ làm như thế này…” động tác tuy vụng về của Cổ Tiểu Lục, nhưng lại khiến Ngự Diễm anh tràn đầy khoái cảm ՐêՈ Րỉ .
Đồng thời tay Ngự Diễm cũng rút bỏ quần đùi của Cổ Tiểu Lục, ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua bô phận nhạy cảm của cô… Mỗi khi ngón tay của Ngự Diễm như thêu ghẹo lướt nhẹ qua nơi đó khiến toàn thân Cổ Tiểu Lục vô lực run lên, thân thể cô không tự giác mà ướƭ áƭ …
Ngự Diễm anh dục như không thể kềm chế được nữa nhanh nhẹn hạ phần ghế sau của chiếc xe sang trọng của anh xuống thành một cái giường nho nhỏ, sau đó anh yêu cầu Cổ Tiểu Lục ngồi lên trên cơ thể tinh tráng của anh.
Cổ Tiểu Lục tỏ ra là một cô gái rất biết nghe lời , cô nhẹ nhàng trườn lên trên thân thể của Ngự Diễm, đã có vài lần kinh nghiệm làm chuyện mang đầy khoái cảm này với anh nên cô cũng phần nào hiểu được Ngự Diễm anh muốn cô làm cái gì, cô nhẹ nhàng phối hợp cầm lấy vật nam tính cứng rắn như thép kia của anh khe khẽ đặt trước cửa huyệt đạo của chính cô rồi mân mê chậm chạp vuốt ve nhưng cũng không có ý định cho anh tiến vào vội.
“nha đầu kia em chỉ nhanh học được điều xấu.” Dụς ∀ọηg khiến cho giọng Ngự Diễm khàn khàn rên rĩ nói.
Cổ Tiểu Lục cười khẽ một tiếng, sau đó cô khẽ di chuyện ௱ôЛƓ nhẹ nhàng ngồi xuống trên vật đàn ông của anh… vật đang nóng bỏng của Ngự Diễm thuận lợi tiến vào trong cơ thể ẩm ướt của cô, sau đó anh khẽ di chuyển thân thể khiến Dụς ∀ọηg của hai người bọn họ thỏa mãn không hẹn mà cùng thở dài một tiếng.
“em di chuyển đi …” Ngự Diễm ôm cặp ௱ôЛƓ tròn lẵng đầy mị lực của Cổ Tiểu Lục, dạy cô cách thực hiện động tác như thế nào.
Cổ Tiểu Lục đặt tay trước vầng иgự¢ rắn chắc của anh, có chút thẹn thùng giật mình, khi đỉnh vật dư thừa của anh ᴆụng chạm đến chỗ sâu nhất của cô, cơ bắp trong cơ thể non mềm của cô tự động phản ứng co rút lại , càng khiến vật nam tính của anh được ôm một cách chặt chẽ trong huyệt đạo… một cảm giác sung sướng kỳ diệu khiến cho Cổ Tiểu Lục không thể kềm chế được mà bất giác thở dài, cơ thể cô bắt đầu đòi hỏi di chuyện để tìm kiếm được nhiều cảm giác thỏa mãn đó.
Ở trong bóng tối như mực của xe, Ngự Diễm hai mắt phủ đầy sương mờ vì Dụς ∀ọηg, anh nhìn chằm chằm vào mỗi cử động uyển chuyển lên xuống của cơ thể cô, cố gắng đem tất cả hình ảnh tuyệt vời này thu vào trong tầm mắt, đồng thời anh cũng hỗ trợ bằng cách ôm lấy thắt lưng của cô không ngừng đem vật nam tính khoẻ mạnh của chính mình thâm nhập, phối hợp cùng Cổ Tiểu Lục chuyển động …
Hai bầu иgự¢ của Cổ Tiểu Lục bị Ngự Diễm ôm chặt mân mê đến ửng hồng,giữa hai chân cô cũng vì sự cọ sát với anh mà vô cùng ẩm ướt, khiến cho ngọn lửa Dụς ∀ọηg vây quanh vật đàn ông của Ngự Diễm,cuốu cùng anh rốt cuộc nhịn không được phóng túng chính mình di chuyển càng lúc càng nhanh trong cơ thể cô…
“A…” khoái cảm liên tiếp khiến cho Cổ Tiểu Lục cô chỉ có thể gắt gao chống tay trên bộ иgự¢ vãm vỡ của Ngự Diễm mà hổn hển thở gấp .
Mãnh liệt cao trào tới gần hai người bọn họ , tiếng thở hổn hển lượn lờ trong không gian đầy mờ ám trong xe.
“Anh yêu em …” sau một hồi kích tình Ngự Diễm anh cuối cùng dùng lục tiến mạh vào cơ thể cô rồi nhanh chóng phóng thích tinh hoa vào huyệt đạo nóng bỏng đó, hơn nữa anh còn nhẹ giọng thì thầm thổ lộ bên tai cô tình cảm trong lòng anh.
Nghe thấy này ba chữ, Cổ Tiểu Lục cảm động đến không nói ra lời , cô chỉ gắt gao ôm lấy Ngự Diễm, dòng nước mắt khẽ lăn xuống đôi gò má gợi cảm như trả lời cho cảm xúc mãnh của cô …
Hôn lễ của Ngự Diễm và Cổ Tiểu Lục hôn dưới sự thúc giục của Cổ cha đã được tiến hành tại giáo đường sang trọng Liên Hoa Norman một tháng sau đó.
Ngự Diễm anh đã dùng hết tâm trí tìm ra địa điểm lý tưởng tuyệt vời này để cử hành hôn lễ, anh muốn lưu lại trong ký ức của Cổ Tiểu Lục một hôn lễ khó quên. Thánh đường tuy rằng không lớn, nhưng được bố trí sang trọng, ấm áp động lòng người.
Cổ Tiểu Lục chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện bản thân cô có thể cùng Ngự Diễm tình cảm lưu luyến nhanh chóng nở hoa như vậy, cô luôn tự nhủ trong lòng phải cố gắng nắm chắc tương lai của hai người bởi vì cô muốn khiến cho Ngự Diễm anh sẽ mỗi ngày một yêu thương cô hơn nữa, nhưng bất quá vì đoạn hôn nhân hạnh phúc này cô cũng phải trả giá một chút gì đó … đó chính là Ngự Diễm anh bắt buộc cô phải ngưng kinh doanh tại quán cây cau, anh thật lòng không muốn cô xuất đầu lộ diện với vẻ đầy quyến rũ như thế trước mặt nam nhan khác, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng vì để có thể chuyên tâm vì Ngự Diễm , Cổ Tiểu Lục cô vẫn quyết định làm theo ý của anh.
Đối với chuyện có kết cục mỹ nãn này , người vui vẻ nhất chính là Ngự Trạch Thiên ông.
Ông đã dốc hết tâm huyết an bài hôn sự cho ba tên tiểu tử Ngự gia , mọi chuyện rốt cục cũng đều đã thuận lợi viên mãn, ba tên tiểu tử cùng với ba người con dâu do chính ông an bài sắp xếp cuối cùng cũng tràn đầy hạnh phúc, điều đó khiến ông không khỏi cảm động bồi hồi.
“Xem ra cả ba chúng ta chúng ta đều bị Lão Hồ Ly cha kia sắp đặt thành công …” anh cả Ngự Am trên mặt rạng ngời vẻ hạnh phúc tươi cười, rõ ràng trong tâm đã rất cảm phục người cha tỉ mỉ chu đáo này.
“Không bằng như vậy đi… Chúng ta cũng phải ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng…” anh hai Ngự Hạo giọng điệu gian trá nói.
“Cách nào bây giờ?” Ngự Diễm khẽ nhướng mày hỏi.
“Bọn anh biết quản gia Dorian ở Ngự gia hầu hạ đã hơn nửa đời người rồi, từ khi mẹ mất đến bây giờ, vẫn đều là do bà chiếu cố đến cha của chúng ta, theo anh thấy Lão Hồ Ly kia đối với Lâm quản gia chắc cũng tương đối có tình cảm thì ông mới có thể để cho bà thân cận với ông như thế, không bằng tối nay chúng ta hãy giúp bọn họ…” ba anh em nhà họ bắt đầu nghiên cứu và thảo luận kế hoạch báo thù của bọn họ.
Thừa dịp tối nay ban đêm gió lớn, kế hoạch của bọn họ cũng được sắp đặt lặng lẽ tiến hành…
【 toàn văn hoàn 】
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc