Tân Nương Nóng Tính - Chương 15

Tác giả: Vũ Chi Dạ

“Mất tích? !” Cái gì chứ ?! Nàng cũng không phải trẻ con a !!!
Mới nghĩ đến đó, nàng đã thấy bóng dáng Mạc Kính Phong từ xa đi đến. Uống ~ vẻ mặt kia ! Hắn đang tức giận cái gì a ? Nàng vô tội a ! Nàng cũng không muốn lần gặp mặt cuối cùng lại là cãi lộn !
“૮ɦếƭ tiệt! Ngươi đi đâu !” Gặp lại nàng, Mạc Kính Phong nhưmất đi lý trí! Hắn cho là nàng… Xế chiều hôm nay Phương Tưởng Pháp định hạ thủ với náng, hắn liền hoả tốc trở về phủ, xác định nàng có an toàn hay không, nào ngờ Tiểu Hồng nói nàng đã đi ra ngoài một mình ! Hắn quýnh lên, hắn muốn dùng thời gian nhanh nhất tìm được nàng, nhưng nàng vẫn bặt vô âm tín, cho đến khi tình cờ nghe người ta nói có một nữ nhân đánh nhau với một đám nam nhân, tim hắn nguội đi nửa phần ! Còn nghĩ mình đến chậm ! May mắn người kia nói, nàng đã an toàn rời đi , hắn mới an tâm một chút, nhưng vẫn không tìm được bóng dáng nàng, làm hắn gấp đến sắp điên rồi !
“Rống ~ Mạc Kính Phong ngươi điên ư ~ đau a ~!” Ngọ Lăng Phong bị đau đến lên tiếng kinh hô! Ông trời a ! Hắn rốt cuộc uống lộn thuốc gì a ? Bả vai nàng đau như sắp bị chăt đứt rồi !
Nàng kêu đau làm cho Mạc Kính Phong kéo về chút lí trí, nhưng hắn vẫn nắm vai nàng không buông
“Hôm nay ngươi đi đâu ?” Mạc Kính Phong chìm mặt!
“Ngươi làm gì thế ~ buông tay ~ ta đi đâu mắc mớ gì đến ngươi !” Rống ~ hắn rốt cuộc uống lộn thuốc gì a ! Trước kia tức giận thế nào, nàng cũng chưa thấy hắn kích động đến vậy !
“Chuyện không liên quan đến ta? !” Hay lắm, hắn tìm nàng như điên, còn nàng thì nói không liên quan đến hắn
“Rống ~ ngươi ~ đây là vẻ mặt gì ! Cũng không phải lần đầu tiên ta đi ra ngoài, cần gì phải ngạc nhiên vậy chứ !” Căn bản là chuyện bé xé ra to sao!
“Ngạc nhiên! Tốt ! Từ nay về sau cấm ngươi xuất phủ !” Mạc Kính Phong phát hỏa!
“Rống ~ tại sao không cho ta xuất phủ a ?!” Ngọ Lăng Phong không thể tin được! Tối nay nàng còn phải đến Lâm phủ nha, kêu nàng không đượx xuất phủ khác nào ngăn nàng về thế kỉ 21 ! Không nỡ là một chuyện, nhưng kêu nàng ở nơi không có ti vi, xe hơi, máy tính, máy lạnh, điện thoại … là không có khả năng !
“Tại sao ? ! Ta là chủ của Mạc gia, còn ngươi là thành viên của Mạc gia, được chưa ? Nghĩa, muội!” Mạc Kính Phong nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ cuối cùng, nếu không phải bắt buộc, hắn ૮ɦếƭ cũng không công nhận mối quan hệ này ! Nhưng nếu có thể giữ nàng chặt trong phủ một thời gian, hắn cũng không ngại
“Ngươi ~ hừ ~!” Ngọ Lăng Phong giận đến nói không ra lời, hung hăng trừng hắn một cái. Trực tiếp trở về phòng, khỉ gió, dù sao hắn nói mặc hắn, nàng nghe hay không mới là chuyện của nàng
“Các ngươi nghe đây ! Sau này không cho tiểu thư ra khỏi phủ ! Nếu có chuyện gì tới tìm ta!” Mạc Kính Phong lạnh lùng phân phó , nhìn bóng lưng Ngọ Lăng Phong, hắn cũng xoay người rời đi ! Hắn biết nàng rất tức giận! Nhưng hắn không thể không làm, chỉ có như vậy, hắn mới an tâm mà giải quyết chuyện Ngô Vạn Lợi
” ૮ɦếƭ tiệt ~! Tại sao hắn không cho ta ra cửa chứ ?!” Trở về phòng, Ngọ Lăng Phong vẫn còn tức giận ! Vốn muốn cùng hắn hảo hảo nói chuyện, sau này về thế kỉ 21 cũng không tiếc nuối, không ngờ lại bị hắn phá hư hết
“Tiểu thư ~! Thiếu gia chỉ là một lúc tức giận thôi !” Tiểu Thúy an ủi. Gần đây, không hiểu sao nàng cảm giác tình cảm của hai người không còn thuận lợi như trước nữa. Vất vả lắm mới hoà khí vài ngày, không ngờ sáng nay lại cãi nhau, bây giờ lại xem nhau như địch nhân vậy
“Hừ ~ tức giận! Hắn tức giận sao phải trút giận vào ta chứ !” Nàng giận thì tìm ai phát tiết chứ ?!
“Hắn tức giận không phải vì ngươi sao !” Thanh âm Mạc phu nhân đột nhiên xuất hiện
“Rống ~ Mạc tỷ, ngươi rốt cục cũng xuất quan a !” Kể từ khi Mạc Kính Phong thỉnh thoảng mang nữ nhân về nhà, nàng ta tức giận đến chạy đến chùa làm ni cô để kháng nghị, không ngờ Mạc Kính Phong không hề quan tâm đến, thế nên cho đến nay, nàng ta vẫn còn bế quan trong chùa
“Ai nha ~! Ta chỉ mới vắng mặt vài ngày, không ngờ đứa bất hiếu kia lại ђàภђ ђạ ngươi đến như vậy !” Mạc phu nhân đau lòng nhăn mày
“Còn nói nữa ! Hắn đúng là đáng ૮ɦếƭ, lại cấm ta ra ngoài phủ !” Tiểu nhân hèn hạ. Nàng thật nghi ngờ không biết hắn có biết chuyện nàng tìm được Đồng Hoa kính hay chưa
“Nghe nói hắn tìm ngươi hết cả buổi trưa ? !”
“Đúng a ~! Không giải thích được!” Hơn nữa, hắn tìm nàng không nói, gặp nàng thì không nói gì, chỉ biết rống giận với nàng a !!!
“Hắn tìm ngươi gấp vậy hẳn là có nguyên nhân !” Nàng rất hiểu rõ con mình, hắn không bao giờ làm chuyện gì mà không có nguyên nhân
“Rống ~ vậy sao hắn không nói !” Hắn không nói nàng làm sao mà biết! Không nói nguyên nhân thì thôi, lại phát giận với nàng ! Tức ૮ɦếƭ!
“Hắn không nói thì ngươi cũng có thể đi hỏi a !” Nếu nàng không mạnh miệng như thế, chịu lùi bước một chút, có lẽ hai người đã tu thành chánh quả
“Tại sao lại là ta hỏi? !” Tại sao ? ! Có việc là hắn, được chưa ?”
“Bởi vì … mọi chuyện đều do ngươi gây ra a”
“Ta ~” cái gì a!
“Hắn làm mọi chuyện vì ngươi, ngươi không thể nhường nhịn một chút sao? ! ~ hơn nữa, ngươi cũng biết gần đây Mạc gia làm ăn có chút vấn đề, áp lực rất lớn, dĩ nhiên cũng nóng tính hơn, ngươi lại còn so đo với hắn sao !”
“Ta ~” Ngọ Lăng Phong muốn nói nhưng Mạc phu nhân đã nhanh chóng giành trước
“Nghe nói gần đây hắn hay mất ngủ, sợ cơ thể sắp không chịu được nữa rồi, ngươi đi xem hắn giùm ta một chút”
“Rống ~ đủ rồi nga! Sao ngươi không tự đi a ?”
“Ai nha, ta làm mẹ làm sao có thể cúi đầu trước con mình được ?”
Ngày nào mà nàng ta không chọc hắn tức giận chứ ? Ngọ Lăng Phong bĩu môi, không nói gì
Cuối cùng, kết quả là, Ngọ Lăng Phong đã bị Mạc phu nhân bắt đem cháo gà đến cho hắn ăn ! Rống! Có biết là ngại lắm không a ? Buổi chiều vừa cãi nhau, bây giờ lại bắt nàng đến an ủi hắn, có phải hơi “mặt dày” không ?”
“Khụ khụ! ~ ách ~ Mạc Kính Phong? !” Ngọ Lăng Phong lấy thanh âm nhỏ nhất kêu hắn, quyết định, nếu hắn không nghe thì tự trở về, coi như nhiệm vụ hoàn thành !
“Chuyện gì!” Bên trong truyền đến thanh âm mệt mỏi
Biết tránh không khỏi, Ngọ Lăng Phong trực tiếp đẩy cửa vào.
“Mẹ ngươi gọi ta đưa cháo gà!”
“Bây giờ nàng cũng là mẹ ngươi!” Mạc Kính Phong nhìn nàng, vẻ mặt bình thường như cũ
“Được rồi! Mẹ “chúng ta” kêu ta đến đưa cháo gà cho ngươi !” Thật là! Một chút chuyện nhỏ cũng tính toán chi li!
“Để xuống, ngươi có thể đi!” Nói xong. Mạc Kính Phong lại vùi đầu vào công sự, không chú ý đến nàng nữa
Nhịn! Đừng tức giận! Mạc tỷ nói đúng, phải biết nhường nhịn một chút ! Ít ra khi trở về thế kỉ 21, nàng cũng không vướng bận cái gì !
“Chiều hôm nay ngươi tìm ta ?”
“Không có chuyện gì ngươi có thể đi!” Mạc Kính Phong không ngẩng đầu lên, hạ lệnh trục khách, ý đồ không muốn trả lời nàng
“Ngươi ~! Được !” Dù sao cũng là nàng thiếu hắn, đời này có lẽ trả cũng không đủ ! Mà thời gian dư thừa cũng không còn nhiều
Ngọ Lăng Phong nhìn thoáng qua Mạc Kính Phong, sau này không còn gặp hắn nữa, nàng lại thấy khó chịu ! Xoay người đi vài bước, Ngọ Lăng Phong không nhịn được dừng lại, nhưng không quay đầu
“Mạc Kính Phong! Ngươi phải Hạnh phúc! Biết chưa ?” Nói xong, không đợi hắn phản ứng, nàng lập tức đi ra thư phòng
Ngẩng đầu nhìn trời , tối nay trăng không tròn , nhưng ít ra có thể để lộ chút ánh trăng
Ngọ Lăng Phong một đường đi thẳng đến tường rào, không phát hiện đang có người theo nàng đằng sau ! Ngươi phải Hạnh phúc! Nàng có ý gì? ! Trên thế giới này, trừ nàng ra, còn ai có thể cho hắn hạnh phúc ! Mạc Kính Phong án binh bất động, len lén đi phía sau nàng
Ngọ Lăng Phong mạnh mẽ nhảy ra tường rào, một đường tốc hành đến Lâm phủ, lại tung mình lần nữa vào bên trong phủ !
Nàng vào Lâm phủ làm gì? ! Mạc Kính Phong có chút kinh ngạc, nhưng kinh ngac hơn là chuyện nàng biết võ công ! Nàng rốt cuộc là ai ? ! Hắn phát hiện, hiểu biết của hắn đối với nàng thật là ít ỏi ! Mạc Kính Phong không do dự cũng tung mình vào. Hẳn là nàng không biết Đồng Hoa kính đang ở Lâm phủ đi ? Nàng làm sao mà biết được ?
Nghi vấn của Mạc Kính Phong đã nhanh chóng có đáp án
Ngọ Lăng Phong ném một cục đá nhỏ vào một căn phòng, một nữ tử lập tức đi ra
Lâm Gia Hưng ૮ɦếƭ tiệt ! Hắn ta tốt nhất nên cho hắn lời giải thích hợp lí ! Tại sao “Đồng hoa kính” lại ở trong tay nữ nhân kia ! Hắn không nhìn lầm, trên tay nàng là Đồng Hoa kính ! Hừ ~! Nữ nhân của hắn đúng là có bản lĩnh! Giấu đến đây nàng cũng tìm thấy được, hắn thật muốn xem nàng định làm gì
“Sao lâu như vậy mới đến ?!” Lăng Tiểu Tiểu hạ giọng
“Rống ~ ta bị Mạc Kính Phong cấm túc !”
“A ~? ! Vậy ngươi làm sao mà ra được ?!”
Hỏi rất hay ~! Xem ra sau này hắn nhất định phải tự mình quản nàng ! Đi đi đến đến không phải chỉ vì cái gương kia sao ! Mặc kệ nàng muốn làm cái gì, sau này nhất định hắn sẽ huỷ diệt nó
“Ha ha! Đừng có nói đùa, một cái tường cũng không phải đối thủ của ta !” Ngọ Lăng Phong khinh thường!
“Gương đâu?”
“Nga ~ này!” Lăng Tiểu Tiểu nhìn quanh một chút, sau đó mới từ từ lấy gương từ trong *** ra
Ngọ Lăng Phong nhận lấy đồng hoa kính, trái tim cuồng loạn không dứt! Trong lòng lại do dự ! Nàng hít một cái thật sâu
“Ngươi cách xa một chút!” Nếu như cái gương này có thể hút về thế kỉ 21 thật, nàng cũng không muốn kéo theo Lăng Tiểu Tiểu
“A? ! Sao vậy ?” Không phải nói có thể xem bộ dạng phu quân sao ? Nàng cũng muốn nhìn !
“Có người khác sẽ mất linh nghiệm, ngươi đi canh chừng cho ta ! Coi chừng có người đến !” Ngọ Lăng Phong tạm thời thêu dệt lí do khác
“Đúng nga ~!” Lăng Tiểu Tiểu kêu một tiếng “Vậy ngươi coi xong rồi cho ta xem nha !”
“Uh” Nếu nàng ta có cơ hội
Đợi Lăng Tiểu Tiểu đã đi ra một khoảng xa , Ngọ Lăng Phong hít sâu một hơi mới để cái gương dưới ánh trăng
Chờ trong chốc lát
Di ~? ! Sao không có phản ứng gì ? ! Không phải chứ ! Ngọ Lăng Phong gấp gáp nhìn gương, nâng lên nâng xuống cũng chỉ thấy ánh trăng ! Một lát sau, khi nàng định vứt bỏ nó thì cái gương bắt đầu có biến hoá ! Ánh sáng chiếu vào cái gương, làm Ngọ Lăng Phong ngạc nhiên cực kì
Đã bắt đầu sao ? Ngọ Lăng Phong trong lòng mâu thuẫn cực kỳ!
Nhưng chờ trong chốc lát, ánh sáng kia cũng chỉ tạo thành điểm sáng trên người nàng. Lại một lát sau, trên mặt kính bắt đầu hiện lên một gương mặt , làm Ngọ Lăng Phong không dám tin —
“Dạ? !” Làm sao ~~
“Ngọ ~ đã lâu không gặp! Rốt cuộc cũng tìm thấy ngươi !” Hiên Viên Dạ nở nụ cười! Cuối cùng ngày này cũng đến !
“Ngươi ~ ngươi ~ rốt cuộc chuyện gì xảy ra a?” Tại sao Dạ lại xuất hiện trong Đồng Hoa kính ? Cái gương này rôt cuộc có bao nhiêu bí mật nàng còn chưa biết
“Một lời khó nói hết! Chờ ngươi trở về ta sẽ nói cho ngươi nghe !” Hiên Viên Dạ đột nhiên nhìn xung quanh
“Cái gì, ngươi nói có thể giúp ta trở về ?” Khẩu khí của Ngọ Lăng Phong trở nên vội vàng
“Dạ!” Hiên Viên Dạ đột nhiên nhìn quanh, trên mặt bắt đầu lộ vẻ khẩn trương hiếm thấy
“Dạ?” Không phải chứ ? Đó có thật là Dạ nàng quen không ? Sao trên mặt Dạ lại khẩn trương như thế ?
“Ta không tiện nói lâu, ngươi nhớ kĩ, ngày mười lăm đặt nó dưới ánh trăng là được rồi !”
“Ngày mười lăm sao ?! Ta biết rồi!” Ngọ Lăng Phong đột nhiên cảm thấy an tâm ! Hoàn hảo, không phải ngày hôm nay
“Tất cả mọi người đều chờ ngươi trở lại!” Hiên Viên Dạ nói xong, liền nghe thấy tiếng chìa khoá mở
“Ta không thể nói nữa ! Nhớ kĩ lời ta nói !” Nói xong , nàng liền biến mất
“Dạ! Ta sẽ trở về !” Ngọ Lăng Phong lẩm bẩm
“Ngươi phải đi đâu?” Phía sau đột nhiên hiện lên âm thanh quen thuộc
Ngọ Lăng Phong sợ hết hồn, thiếu chút nữa ném Đồng Hoa kính xuống đất
“Mạc Kính Phong? !”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc