Sợ Yêu - Chương 23

Tác giả: Hường Nguyễn

Hôm nay là ngày cả hai bước vào lễ đường, Trác Nhiên cũng chẳng mấy hồi hộp, chỉ là có chút hưng phấn.
Thời gian cũng đã trôi qua một năm rồi, cũng chính là cô đã yêu anh một năm, còn anh yêu cô tròn sáu năm, kết hôn đối với cô là quá nhanh còn với anh lại rất dài.
Đứng trước gương, nở nụ cười đẹp nhất, hôm nay cô mãi mãi là của anh rồi, cũng như anh là của cô vậy.
Mạc Quân Thần bên này thì tâm trạng vô cùng hồi hộp cùng phấn khích, hai tay năm chặt lại, Tống Thừa Nhân làm phù rể cho anh cũng chán nản, ngồi bên cửa số than:"" Đám cưới của người ta, mình không nên là người đẹp nhất, vốn đã cố ý làm mình xấu đi, đến lúc soi gương vẫn thấy mình đẹp nhất.""
Lâm Thác Khương khinh bỉ đi đến:"" Bớt nói nhảm, xấu như ma còn bày đặt.""
""Có cậu xấu như ma."" Tống Thừa Nhân phản bác.
""Thôi đi, hai người yêu đương ra chỗ khác, hôm nay là lễ cưới của tôi."" Mạc Quân Thần lên tiếng.
""Yêu đương cái đầu cậu."" Lâm Thác Khương cùng Tống Thừa Nhân hét lên tính xông ra đánh anh một trận.
Trác Nhiên bước vào lễ đường, bàn tay đặt lên tay chai sạn của Hiểu Phú Đằng, nụ cười trên gương mặt có vài vết chân chim của ông.
""Sống tốt nhé, con gái."" Mặc dù mọi người đã biết sự thật, nhưng tất cả đều thông cảm và coi cô như con ruột, điều này khiến Trác Nhiên rất cảm động, khóe mắt bắt đầu có nước.
""Vâng.""
Hai bên gia đình rất đông, còn có họ hàng bên Mạc gia ở Mĩ về dự, tất cả đều nở nụ cười chúc phúc cho hai người.
Mạc Quân Thần đợi không được đi ra giữa sàn nắm tay cô kéo tới,mọi người chỉ biết lắc đầu.
Cha xứ nói một hồi sau ngẩng đầu lên hỏi Trác Nhiên cùng Mạc Quân Thần, nhận được câu đồng ý hạnh phúc của cả hai.
""Con đồng ý.""
Chỉ đợi có vậy, Mạc Quân Thần bỏ lại khách mà kéo Trác Nhiên về nhà, mặc kệ sự phản đối gay gắt từ mọi người. Chỉ khổ cho Tống Thừa Nhân, Lâm Thác Khương cùng Dương Khiết là vất vả, phải tiếp khách thay Mạc Quân Thần.
""Để tôi bắt được cậu, tôi phanh thây cậu ta ra."" Dương Khiết tức giận gào lên.
""Hừ nể mặt nay là lễ cưới của cậu ta, không thì tôi cho cậu ta vào cú đấm rồi."" Lâm Thác Khương đỡ Tống Thừa Nhân mặt mày đỏ ửng vì say.
Bên ngày, Trác Nhiên xách váy chạy theo Mạc Quân Thần vào xe đi về nhà. Tưởng anh đưa cô về làm gì, hóa ra là bóc quà.
Nhìn đến hộp quà để trên đầu giường, Trác Nhiên hỏi Mạc Quân Thần:"" Hộp quà màu xanh này của ai đây?""
""Hình như của Thái Thái."" Mạc Quân Thần không nhìn cô.
""Vậy a, Không biết bên trong có gì."" Thái Thái cùng chồng kết hôn tuần trước, hiện tại đang đi du lịch nên không thể dự đám cưới, chỉ gửi quà cho cô.
Trác Nhiên mở hộp quà ra, nét mặt đen kịt. Mạc Quân Thần cười gian, nhanh chóng trèo lên giường.
""Gì vậy?"" Chỉ thấy Trác Nhiên nhanh chóng giấu đi.
Mạc Quân Thần cướp lại mở ra:"" Bạn em, cũng quá biến thái đi.""
Quà là mấy đồ chơi tình thú, Trác Nhiên nhìn đến đỏ cả mặt:"" Vứt đi, Thái Thái sao lại đi tặng đồ như vậy.""
Mạc Quân Thần cười gian:"" Sao lại vứt đi, hôm nay là ngày cưới của chúng ta, hay chơi thử xem sao.""
Và cái kết thì sai cũng biết.
Chỉ có điều Trác Nhiên không biết rằng, quà đó là của Mạc Quân Thần, hôm sau Trác Nhiên lại tìm được một hộp quà ghi chữ Thái Thái. Cô tức giận, Mạc Quân Thần đành phải ngủ sô pha ba ngày.
Tội anh. Chừa tội nói dối.
------review truyện mới. Yêu Tinh chúng ta ly hôn.
Văn án:
""Y Vân, muốn ly hôn sao?""
""Đúng, tôi muốn ly hôn.""
Anh ta trừng mắt huơ tay một phát, cô lơ lửng giữa không trung.
""Thê nào? Muốn chết hay là làm vợ anh?""
""Anh yêu, chúng ta nhanh làm lễ cưới nào.""
""Tốt lắm bảo bối.""
-------
Phác Y Vân đi thám hiểm ở rừng cùng bạn, lại vô tình cứu được một chàng trai, tỉnh dậy lại ngơ ngác không nhớ ra chuyện gì cả, từ đó bám riết lấy cô không buông. Cô đành miễn cưỡng mang anh ta về nhà.
Nhưng điều kỳ lạ là, ngoại trừ cô ra chẳng một ai nhìn thấy anh ta cả, cũng không ai có thể chạm vào cơ thể anh ta ngoại trừ cô. Cô phải làm sao a??? Ma chăng? Ma cũng đẹp trai như vậy a? Quỷ sao? Quỷ cũng không có đẹp cơ này? Hay là yêu tinh? Đúng chính là yêu tinh.
Cơ mà anh ta rất ngoan nha, nấu cơm, quét dọn đều làm được, chỉ có điều nhất quyết muốn ngủ cùng cô a~~~. Thôi thì ngủ chung thôi mà cũng không có gì to tát, cô vốn không phải dạng người cổ hủ, hơn nữa ôm mỹ nam đi ngủ rất thích nha~~~
Nhưng điều gì đến cũng sẽ đến, đúng lúc mẹ cô đến thăm nhà cô thì bà ấy lại thấy cô và anh ta ngủ chung một giường, còn không mặc quần áo.Hơn nữa, anh ta còn trưng bộ mặt đau khổ giống như cô cưỡng gian anh ta. Giải thích? Mẹ tin sao nổi? Cô có chết cũng không rửa sạch tội.
Anh ta chính là yêu tinh, yêu tinh đội lốt thỏ trắng, hiện hình đúng lúc mẹ cô về, mẹ kiếp, cô phải làm sao đây?
Cô và anh ta bắt buộc phải kết hôn a, cô không muốn lấy tên ngốc đó, à không giả ngốc đó.Nhưng chuyện đến bước này thì phải làm sao, cô cũng không thể phản kháng được mẹ.
Bên tai chỉ nghe thấy giọng bỉ ổi của tên yêu tinh đó:"" Cưng à? Tính không chịu trách nhiệm hả? Đâu có dễ như vậy.""
Đến lúc đi đăng kí kết hôn về cô mới biết, cô bị gài rồi.
Đáng nói hơn là mẹ cô và chồng cô hai người cấu kết đưa cô vào tròng.
Khốn kiếp, hóa ra mẹ cô là phù thủy, còn chồng cô chính là chủ nhân của mẹ. Cô thật sự không cam tâm, anh ta nhắm ai không nhắm, lại đi nhắm trúng cô, cô thật muốn ly hôn.
Cô muốn ly hôn. Phác Y Vân muốn ly hôn.
Trác Nhiên nằm trong phòng hộ sinh, bên ngoài người nhà liên tục đi đi lại lại, nhất là Mạc Quân Thần, anh chui hẳn vào phòng sinh để cổ vụ cô.
Con sinh ra đẻ non hẳn một tháng, tất nhiên đều tại Mạc Quân Thần, điều này khiến anh bị mẹ Mạc mắng suốt một ngày hôm nay, hễ gặp là mắng tới tấp. Chả là anh không kiềm được nên Trác Nhiên bị động thai dẫn đến đứa bé sinh sớm hơn dự kiến.
Trác Nhiên sinh đôi, một trai một gái, Mạc Quân Thần nắm tay cô run lẩy bẩy không thôi. Quả là kì diệu, anh được làm ba rồi, hai đứa đủ rồi, từ giờ cô không cần sinh thêm nữa.
""Thần, anh đúng là tên đáng ghét, em....đau chết mất."" Trác Nhiên bấu chặt tay Mạc Quân Thần chưi rủa anh.
""Ừ anh đáng ghét."" Mạc Quân Thần gật đầu.
""Anh lần sau tự mình đẻ, anh đi mà đẻ. Mẹ nó."" Cô đau đến mức chửi bậy rồi.
Mạc Quân Thần liền quay ra lườm mấy người bác sĩ:"" Cười cái gì, làm nhanh lên.""
Mấy bác sĩ toát mồ hôi, tính mạng người ta, sao nói nhanh là nhanh ngay được.
""Thân, anh là đồ tồi, biến thái, vô sỉ, anh khiến tôi mang thai, anh bắt tôi đẻ con, hu hu đau quá đi. Cút đi. Tôi không muốn thấy cái mặt dày như cái thớt của anh.""
Mấy bác sĩ toát mồ hôi lần hai nhìn về phía anh. Mạc Quân Thần miễn cường nhưng vẫn ngồi lì bên cạnh cô:"" Vợ yêu, anh ngồi đây cổ vũ em mà.""
""Cút ngay....A.....a...aaaaaaa""
Trác Nhiên nói xong thì ngất do quá mệt, một lúc sinh hai đứa, mệt cũng đúng thôi.
Trác Nhiên được đưa vào phòng hồi sức, nhìn hai đứa con, mặt Mạc Quân Thần nhăn lại:"" Con cái gì xấu như khỉ thế này?""
Sau khi bác sĩ lau chùi thân thể của hai đứa bé, Chúng cũng được đưa đến phòng của Trác Nhiên.
Mấy tiếng sau, Trác Nhiên tỉnh dậy, đập vào mắt là cái bản mặt vô sỉ của Mạc Quân Thần, anh nói:"" Trác Nhiên, con giống em một trăm phần trăm, không giống anh tẹo nào.""
Trác Nhiên vui mừng liền kêu mẹ Mạc bế con tới cho xem. Đến khi nhìn mặt con, cô cũng nhăn mặt:"" Mạc Quân Thần, giống anh như đúc, thật bất công.""
Cô nhìn hai hình hài bé nhỏ mặt mày nhăn nheo mà buồn cười, xấu thật cơ mà đáng yêu, xấu vẫn là con của cô và anh.
Mẹ Mạc lườm:"" Hừ, con nó còn bé nên da dẻ như vậy, hồi bé Quân Thần nó còn xấu hơn, lớn lên vẫn đẹp trai đấy thôi.""
Mạc Quân Thần im lặng đi ra ngoài.
Cả nhà họ Mạc đã xúm vào đặt tên con cho cả hai, con trai tên Mạc Quân Dật, con gái tên Mạc Thiên Lạc.
---ba tháng sau.
""Thần, giặt tã cho con đi."" Trác Nhiên bế đứa con gái vào lòng, vạch áo lên cho con bú.
Mạc Quân Thần đặt tập văn kiện xuống bàn, nhanh chóng chạy ra:"" Tuân lệnh bà xã.""
Mạc Quân Thần đi vào nhà tắm, anh đội mũ, bịt ba cái khẩu trang, đeo hai cái găng tay, dùng hai ngón tay cầm tã lên vò qua bằng nước lã, rồi cho xà phòng vào, làm rất chuyên nghiệp. Ba tháng nay anh luôn phải làm việc này, mới đầu còn phản kháng dữ dội, sau rồi lại thấy rất vinh dự.
Phơi xong, Mạc Quân Thần vào phòng, nhìn Trác Nhiên đang lần lượt cho từng đứa con bú, anh mặt mày nhăn nhó. Hừ không đẻ con còn hơn, thật không muốn chia sẻ cho hai đứa con nít ranh kia, mới ba tháng mà đã tranh với anh rồi.
""Nhiên.""
""Gì?"" Trác Nhiên đang mải cho con bú không thèm để ý đến anh.
""Ba tháng rồi, bà nội muốn em mang con về cho bà trông."" Mạc Quân Thần nói dối không chớp mặt.Trác Nhiên ngẩng đầu:"" Thật sao?""
""Ừm."" Lại còn huýt sáo nữa.
Tất nhiên sau đó Mạc Quân Thần liền gọi điện cho hai bên, một đứ gửi bên nội, một đứa gửi bên ngoại. Bố mẹ của Hiểu Linh Hy cuối cùng lại về sống với nhau nên đây có lẽ cũng là một tin mừng, cả hai tranh bên tranh giành hai đứa bé rất ác liệt.
Sau khi tống được hai đứa bé đi, Mạc Quân Thần nham nhở:"" Nhiên, có phải chúng ta nên làm điều gì đó không?""
Trác Nhiên quay ra nhìn anh:"" Con tè vào ga giường mà em quên chưa giặt, anh nhắc mới nhớ, đi giặt đi anh yêu.""
Con với cái, không có nhà mà cũng không để bố nó yên.
---- Năm năm sau. Hai bảo bối đã lớn.
Mạc Thiên Lạc và Mạc Quân Dật luôn thắc mắc tại sao bố luôn có vẻ lạnh lùng với con cái. Mạc Thiên Lạc hỏi bố:"" Bố già, có phải con là con của chú hàng xóm đẹp trai không?""
Mạc Quân Thần đang uống nước ho sặc sụa, anh lạnh lùng nói:"" Đi soi gương xem giống ai.""
Mạc Quân Dật ra dáng anh cả trong nhà, cũng hừ lạnh nhìn đứa em gái không có tiền đồ của mình,"" Hàng xóm chẳng phải là chú Thừa Nhân sao? Em nói thế chú Thác Khương không cho kẹo nữa đâu nhóc con.""
Mạc Quân Thần lại quay ra nói với Mạc Quân Thần:"" Bố gà, thật ra con là con của chú Thừa Nhân hay của chú Thác Khương vậy?""
Mạc Quân Thần không hiểu sao tự nhiên hai đúa con lại hỏi như vậy, trong lòng anh dâng lên một nỗi tức giận:"" Không phải con của ta thì năm năm trước ta cũng không rảnh giặt tã cho hai đứa làm gì. Hừ.""
Vụ anh giặt ta thật ra chẳng có gì vinh dự, nhưng Trác Nhiên chụp trộm cảnh anh giặt tã rồi treo khung trong phòng, điều này khiến anh bực bội vô cùng, Nhưng dù sao bộ mặt cũng bị phanh phui nên cho nó sáng luôn đi, từ bực bội thành vinh dự.
Mạc Quân Thần lại nói tiếp:"" Hai đứa theo gen di truyền của ta mới được đẹp như thế này, nếu gen của hai tên kia thì xấu như gấu rồi. Học nhiều quá bị ngu đần à?""
Bố cũng quá tự phụ rồi.
Mạc Thiên Lạc lắc đầu:"" Mẹ đúng là mắt kém, lấy bố già tự phụ.""
Mạc Quân Thần chợt nhớ đến hai đứa này toàn tranh ngủ cùng Trác Nhiên với anh, liền dụ dỗ:"" Hai đứa có muốn chơi cùng chú Nhân và Khương không?""
""Có ạ.""
Mạc Quân Thần đưa hai đứa con đến cổng rồi bấm chuông, bấm xong hăng hái chạy về nhà đóng cổng. Đây đúng là đem con bỏ chợ mà.
Tống Thừa Nhân mở cổng thấy Mạc Quân Dật cùng Mạc Thiên Lạc tay mỗi đứa một va li quần áo mà ngán ngẩm.
""Chú ơi, bố mẹ cháu đi du lịch bỏ bọn cháu ở nhà, chú cho cháu ăn trực vài bữa được không?""
Tống Thừa Nhân có thể không đồng ý sao? Hai con quỷ nhỏ này, chỉ sợ là lại đến quậy tung nhà anh lên thôi.
----- Đêm đến.
Mạc Thiên Lạc gọi điện cho bố:"" Bố già à, chú Thừa Nhân nhận bọn con vào rồi.""
""Tốt lắm. Ở đấy mãi mãi nhé con gái."" Mạc Quân Thần nói xong tắt máy không đợi đứa con gái nói tiếp.
Mạc Quân Dật bên cạnh bĩu môi:"" Ngủ đi, bố già lúc nào chả thế, mai lại bị mẹ véo tai rồi lết sang đây đón anh em mình về mà.""
""Hức.""
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc