Sợ Yêu - Chương 02

Tác giả: Hường Nguyễn

Người phụ nữ tóc dài đến éo, hai tay đeo một chiếc lắc nhỏ, thoạt nhìn không thể đoán được tuổi tác của người đó. Trác Nhiên cùng Thái Thái bước vào, khẽ gõ nhẹ cửa,\'\' Giang Tổng, Hy Hy đến rồi đây. Đối tác chưa đến ạ?\'\'
Nữ nhân xoay ghế, đôi mắt nhìn thẳng vào Trác Nhiên cơ hồ muốn hỏi điều gì đó.
\'\'Hiểu Linh Hy ở lại, còn cô ra ngoài trước đi, nếu đối tác đến thông báo cho tôi một tiếng.\'\'
\'\'Vâng\'\', Thái Thái vội nháy mắt với Trác Nhiên rồi đi ra ngoài. Không hiểu sao cô lại thấy vô cùng lo lắng.
\'\'Linh Hy, con biết con đã làm ra cái chuyện gì không? Con bị điên rồi phải không?\'\', Người phụ nữ được gọi là Giang Tổng bỗng thay đổi sắc mặt, ánh mắt chứa đầy vẻ tức giận, cô cơ hồ cảm nhận được điều đó.
Trác Nhiên không nói gì, đôi mắt ánh lên tia dò xét,\'\' Là sao?\'\'
\'\'Con còn không biết mình làm ra chuyện gì hả? Được, mẹ hỏi con, tại sao con lại dễ dàng có được hợp đồng của Mạc Thị như vậy hả? Sao con lại bán rẻ bản thân thế hả?\'\'
Ngừng một chút, người phụ nữ lại nói tiếp,\'\' Con hận me, hận mẹ năm xưa bỏ con và cha con, mẹ biết. Nhưng con không thể hủy hoại bản thân mình, con mới 18 tuổi không thể như vây được. Cha con mà biết liệu ông ấy có thất vọng không?\'\'
Hóa ra Giang Tổng của Giang Thị lại là mẹ ruột của Hiểu Linh Hy, cô phải làm gì bây giờ?
\'\'Cốc Cốc... bên đối tác đã đến rồi ạ.\'\', Bên ngoài Thái Thái đột nhiên gõ cửa khiến cho không khí trở nên có phần dịu hơn. Cô cảm thấy Giang Tổng bà ấy nhìn cô với ánh mắt rất đau khổ, có lẽ bà ấy cũng không vui vẻ gì. Làm gì có bà mẹ nào nỡ để con mình phải Bán th*n mình để đổi lấy hợp đồng.
Mạc Quân Thần có vẻ là rất giữ chữ tín, cô không biết anh ta và Hiểu Linh Hy giao dịch như thê nào nhưng lúc trước khi cô đi thì có nghe hắn nói là Hiểu Linh Hy sẽ nhận được hợp đồng. Con gái bu quanh hắn thì nhiều không đếm nổi, người tình lại khắp nơi đúng thật là tốn kém.
\'Xin Chào Giang Tổng, chào cô Hiểu.\'\' Bên đối tác là Lâm Thác Khương, cô đã có dịp gặp mặt một vài lần vì anh ta luôn là người đi dự tiệc thay cho Mạc Quân Thần. Nghe nói anh ta cũng giống như bạn thân của mình Mạc Quân Thần, đều là con rùa vàng độc thân trong mắt phụ nữ. Lâm Thác Khương cúi đầu chào rất chuyên nghiệp, hai tay cầm nhẹ vào tay cô, nụ cười lộ má núm của anh ta thật sự khiến người khác chói mắt.
\'\'Xin Chào, quản lý Lâm, phải cần anh đích thân đến ư?\'\' Giang Tổng mỉm cười khẽ chỉ tay xuống ghế rồi ra dấu cho Thái Thái đi pha trà.
Lâm Thác Khương cười mỉm,\'\' Ha Ha, việc làm người phát ngôn là rất quan trọng, sao lại có thể qua loa được. Tổng Giám Đốc của chúng tôi thật sự rất đề cao cô Hiểu đây.\'\'
Trác Nhiên từ đầu đến cuối không nói gì, tay vẫn chăm chú xem hợp đồng.
6 Tháng? Ngắn hạn thế thôi sao?
Cô lúc này mới nhẹ nhàng quay ra hỏi Lâm Thác Khương:\'\' Quản Lý Lâm, sao lại chỉ có sáu tháng?\'\'
\'\'Đây là do Tổng Giám đốc đưa ra, công ty chúng tôi luôn thay đổi người phát ngôn nên sáu tháng tôi thấy là hơi dài rồi.\'\'
\'\'Vậy ư?\'\'
Đúng là Mạc Thị, quả nhiên là khiến người khác khó nuốt.
Cô xem xét lại nội dung lần nữa rồi kí tên nhưng cô có cảm giác không đúng lắm. Cô sai gì sao?
------
\'\'Tiểu Thần, hợp đồng xong rồi.\'\'
\'\'Biết.\'\'
\'\'Cậu không cảm ơn tôi một câu à?\'\'
\'\'Ờ, cảm ơn.\'\'
\'\'Hừ đồ khô khan.\'\'
\'\'Tối nay tìm cho cậu cô em chân dài là được chứ gì?\'\'
\'\'Cậu biết điều đấy, còn cậu?\'\'
\'\'Tôi có thú vui khác rồi.\'\'
Nghe Lâm Thác Khương nói, Trác Nhiên có cảm giác không ổn lắm, tựa như cô đang bị lừa vậy.
Thân thể này hiện tại đã là của cô, nhưng cô chưa từng tham gia diễn xuất, cô phải làm sao bây giờ? Giấy không gói được lửa, nhưng nếu nói ra thân phận thật thì cô không thể trả thù Nghiêm Triết được. Làm sao đây?
Hiện tại trong đầu Trác Nhiên đang rất ௱ô** lung, cuối cùng cô vẫn lựa chọn giấu nó đi, bởi có nói ra cũng chả có ai tin nổi chuyện này, người ૮ɦếƭ trọng sinh sao? Chính cô còn không thể tin.
\'\'Hy Hy, vào phòng mẹ.\'\'
Sau khi Trác Nhiên đang chuẩn bị đứng dậy thì Mẹ của Hiểu Linh Hy đột nhiên gọi lại, chắc lại mắng mỏ cô đây, cô không thể bị lộ được.
Trác Nhiên đi theo vào phòng, ngồi xuống ghế, tâm trạng cô vẫn còn vài phần lo lắng.
\'\'Sau khi hết hợp đồng này, lập tức rời khỏi giới giải trí, ngoan ngoãn về làm công ty ba con đi. Hừ, ban đầu con hứa với mẹ như thế nào hả? Giờ con lại tự hủy bản thân mình, tự hủy đi lời hứa của mình. Con đừng tưởng mẹ không biết con đã làm gì để có được bản hợp đồng này. Con không tuân thủ được nguyên tắc mà mẹ đặt ra cho con, vậy thì trở về công ty ba con đi. Con đừng mơ tưởng đến việc khác, tất cả các công ty giải trí khác đều sẽ không nhận con đâu.\'\'
Giang Uyên tức giận nói thẳng vào mặt Trác Nhiên, có lẽ việc đổi thân thể để lấy được bản hợp đồng khiến bà rất tức giận. Thật sự cô nhìn được tình cảm của bà ấy dành cho Hiểu Linh Hy nhưng giờ linh hồn của cô ta bay tận phương nào rồi, sao có thể nghe được bà ấy nói gì, người chịu đựng giờ chỉ có cô thôi.
\'\'Được\'\', dù sao việc quay về công ty làm việc cũng tốt hơn làm siêu sao gì đó. Kiếp trước cô cũng từng làm việc cho Nghiêm thị, nghĩ đến kiếp trước mà lại thấy đau lòng, khó chịu.
Khuôn mặt của Giang Uyên có chút giãn ra, bà ngồi xuống ghê của mình, đôi mắt nhìn cô có chút kì lạ,\'\' Mẹ đã cảnh báo con rồi, Mạc Quân Thần đó không phải dạng có thể động vào, hắn ta cũng chi **** mười tám thôi, nó có thể vui cùng con nhưng đến khi con mười chín tuổi rồi thì đừng mong tiếp cận được hắn. Hơn nữa hắn còn rất giảo hoạt lại vô cùng xảo quyệt, không ít công ty bị hắn thu mua rồi. Tốt nhất nên tránh xa hắn ra, nếu yêu phải hắn thì chỉ có khổ cả đời thôi.\'\'
\'\'Con...sẽ không yêu hắn.\'\' Từ \'\'con\'\'phát ra từ miệng cô có chút ngượng ngập, dù sao cô và Giang Uyên cũng không có quan hệ gì cả.\'\'Mẹ không biết, ngày mai đến công ty hắn bàn giao công việc, tránh hắn càng xa càng tốt, đừng để hắn để ý đến con, nếu không cuộc đời con không yên ổn đâu.
\'\'Được.\'\'
Chỉ cần trả thù được Nghiêm Triết, yêu cầu gì cô cũng có thể chấp nhận.
Bước đầu tiên phải dựa vào thế lực ba của Hiểu Linh Hy- Hiểu Phú Đằng, cô phải khiến công ty hắn từng bước phá sản.
Đang trên đường về nhà, bởi thân xác này là người nổi tiếng nên cô phải cải trang rât khổ sở mới có thể đi ra ngoài được, cô cảm thấy như có người đang theo dõi mình. Cô cố đi đường tắt để về nhà mình, đến nơi cô giật mình khi cửa không khóa. Cô nhớ rõ rằng mình đã khóa cửa cẩn thận khi đi đến công ty, tại sao cửa lại mở phanh ra như thế này? Bạn ngày ban mặt lại có trộm sao?
Trác Nhiên liền cầm cây chổi ngay trước cửa rồi gõ nhẹ cửa, một lúc sau thấy một người từ trong nhà đi ra, cô liều ૮ɦếƭ đập túi bụi vào người đối diện không cần biết mặt mũi ra saoo cả. Nhưng khi ngẩng mặt lên nhìn cô thật sự chỉ muốn chạy thật nhanh mà thôi. Không kịp suy nghĩ, Trác Nhiên Nhìn thấy Mạc Quân Thần đang bị mình đánh đập liền bỏ chổi chạy thục mạng, nhưng sức của con gái sao bằng được con trai. Mạc Quân Thần chạy vài bước đã đuổi kịp Trác Nhiên, anh lấy tay kéo cô lại, ép sát cô vào tường.
\'\'Hiểu Linh Hy, thấy tôi sao lại chạy?\'\', anh dí sát mặt vào Trác Nhiên, ánh mắt ánh lên tia ngờ vực.
\'\'Tôi sợ anh đánh tôi.\'\', Ôi cô lại không kịp suy nghĩ mà trả lời rồi, cô liền nhanh tay bịt miệng mình lại.
\'\'Ha ha, tôi không đánh phụ nữ, nhưng nếu cô muốn, chúng ta có thể đánh nhau trên giường, hửm?
\'\'Anh...\'\', mặt Trác Nhiên đỏ bừng, dù sao cô cũng chưa từng trải qua loại chuyện xấu hổ này, kiếp trước cô vẫn còn là xử nữ, mà hắn lại mang chuyện này ra đùa cợt, thật quá đáng.
Cô lúc trước có nghe nói Mạc Quân Thần là một người lãnh khốc, tuyệt tình gì đó, mới hôm trước anh còn nói chuyện cộc cằn khó chịu, sao hôm nay lại thành vô sỉ rồi?
\'\'Anh muốn gì đây?\'\', Trác Nhiên đẩy anh sang một bên nhưng cô có dùng tất cả sức lực cũng không thể làm anh nhúc nhích.
\'\'Hừ, cô cũng biết, làm người tình của tôi thì phải đi tìm tôi, phục vụ tôi. Cô hai hôm nay trốn đi đâu, hửm?\'\', Mặt anh càng ngày càng gần Trác Nhiên, đôi lông mày nhíu lại, mắt anh nhìn thẳng vào đôi mắt cô không cho cô trốn tránh.
\'\'Không phải anh bảo tôi cút à?\'\'
\'\'Có hợp đồng rồi định trốn à? Định lạt mềm buộc chặt hả? Cô đừng tưởng cô làm bao nhiêu chuyện để có thể được ngủ cùng tôi đêm đó mà tôi không biết.\'\'
\'\'Mặc kệ anh nghĩ sao thì nghĩ, hợp đồng cũng chỉ có sáu tháng, coi như tôi và anh không nợ nhau gì cả.\'\'
\'\'Hừ\'\', anh đột nhiên bóp chặt cằm của Trác Nhiên nhưng trên nét mặt lại không hề có một tia tức giận, thậm chí còn cười mỉm,\'\' Tôi thấy bản thân mình chịu thiệt thòi, giờ sao đây?\'\'
Nực cười, anh ta thì thiệt thòi cái gì? Người chịu thiệt là cô mới đúng, dù sao cô cũng không muốn dây dưa với loại người này, cũng sắp rời khỏi giới giải trí rồi, tốt nhất không nên gây họa.
\'\'Tổng giám độc Mạc có vẻ rất rảnh, nếu không sao tự nhiên lại đến đây nói chuyện linh tinh thế này. Xin anh tránh ra để tôi về.\'\' Cô thụt người xuống định chuồn nhưng anh đã ôm chặt cô vào lòng.
\'\'Tôi không rảnh, nhưng nợ thì phải đòi. Thật không ngờ lại nhận ra một thứ rất đặc biệt. Đại Tiểu thư nhà họ Hiểu lại ở căn nhà tồi tàn như thế này sao?\'\'Mạc Quân Thần cho người điêu tra cô, không ngờ lại phát hiện ra cô mới mua một căn hộ nhỏ, anh cảm thấy cô rất khác với những gì anh đã điều tra được.
\'\'Tôi nợ anh?\'\', nét mặt của Trác Nhiên lộ rõ vẻ ngờ vực.
\'\'Đúng vậy, cô nợ tôi một đêm.\'\'
\'\'Tôi không hiểu.\'\'
\'\'Cô hiểu.\'\' Mạc Quân Thần vén vài lọn tóc lòa xòa trước trán cô, đặt nhẹ một nụ hôn lên đó,\'\' Cô ngủ cùng tôi một đêm, chẳng lẽ không trả tiền sao?\'\'
\'\'Cái gì? Anh phát điên cái gì vậy? Thân thể anh đã qua bao nhiêu người rồi, lại còn muốn người khác trả tiền sao? Có cho tôi cũng không cần.\'\'
Thật sự cô chưa từng gặp một tên nào vô sỉ như Mạc Quân Thần, anh ta thật sự không có dây thần kinh xấu hổ, loại chuyện ấy mà cũng nói ra được.
\'\'Ha ha, không cần ư? Tối đó người nằm trên giường tôi van xin là cô, người câu dân tôi cũng là cô đấy cô nhóc, giờ nói thé có phải là dối lòng không?\'\' Mạc Quân Thần khẽ hôn lên cổ cô, nói nhưng không ngẩn đầu lên, đầu lưỡi anh khiến toàn thân cô bủn rủn.
Bỗng Mạc Quân Thần bế thốc cô lên đi vào nhà cô, anh đóng sập cửa lại rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Anh ném cô lên giường lớn rồi nằm đè lên, hai tay giữ chặt tay cô.
\'\'Nói, cô rốt cuộc là ai?\'\', giọng anh gằn lên từng chữ, nhưng nét mặt lại không hề tức giận, như thế lại càng khiến cô sợ hãi.
\'\'Anh bị điên cái gì vậy?\'\', cô dãy dụa, cằm bị hắn nắm chặt khiến cô rất khó chịu.
\'\'Hừ cô đừng tưởng tôi không biết, cô rốt cuộc là ai hả? Hiểu Linh Hy hẳn là chị em sinh đôi của cô?\'\'
\'\'Tránh xa ra, tôi không hiểu anh nói gì cả.\'\'
\'\'Ha, không hiểu ư? Cô không nói, tôi sẽ ép cô phải nói, đừng hòng Mạc Quân Thần tôi bỏ qua.\'\', anh vừa nói vừa xé váy của tôi, còn cô chỉ có dãy dụa. Cảm giác này, thật sự nhục nhã.
\'\'Mạc Quân Thần cũng chỉ là một người ép buộc phụ nữ lên giường thôi sao? Ha, thật ghê tởm.\'\'
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc