Sợ Yêu - Chương 01

Tác giả: Hường Nguyễn

\'\'Hừ, bọn người kia nói chỉ khi cô tắc thở mới cho cô hiến tủy cho YY. Cô đừng trách tôi, cô chết đi coi như là tôi và cô hết nợ.\'\'
----
Mơ màng tỉnh dậy với căn phòng mang kiến trúc cổ đại, cả người cô đau nhức đến không thể cử động được, khắp thân thể loang lổ từng vệt xanh tím. Đầu óc cô càng ngày càng trở nên mờ mịt, không phải cô đã chết rồi sao? Cô còn nhớ rõ khoảnh khắc Nghiêm Triết rút ống thở của cô,, tại sao bây giờ cô lại nằm đây với cơ thể trần trụi này?
\'\'Tỉnh rồi à?\'\'
Nam nhân ngồi trên chiếc ghế tựa, tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi chân dài vắt chéo vô cùng cuốn hút, rất tiếc ở góc độ của cô không thể nhìn rõ khuôn mặt anh. Chất giọng anh hơi khàn khàn, lại mang vài phần lạnh nhạt. Cô quen anh ta không?
\'\'Sao không nói chuyện, Hy?\'\'
Hy? Anh ta gọi ai vậy? Có phải cô đang mơ không?
Cô chưa chết và linh hồn cô đang ở trong một thân xác khác? Tin được không?
Cô không nói gì cả, chỉ nằm đó, hai tay nắm chặt vào ga trải giường, cô có thể nói gì bây giờ?
Ông trời cho cô sống thêm một lần nữa, cô thề sẽ không tha cho tên nam nhân khốn nạn đã hại chết cô.
Nhưng hiện tại cô còn không biết bản thân đang ở đâu, cô có thể báo thù sao?
Không thấy cô trả lời, nam nhân chậm rãi đi về phía cô, nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên,\'\' Đêm hôm qua còn ngoan ngoãn, giờ lại định làm trò gì? Làm tình nhân của tôi không phải là điều em mong muốn sao?\'\'
Tình nhân?
Đầu óc cô lại càng thêm mê muội, đôi mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.
Mạc Quân Thần? Anh ta không phải là CEO lớn của Mạc Thị sao?
\'\'Nhàm chán.\'\'
Mạc Quân Thần buông tay ra khỏi cằm Trác Nhiên, anh buông một câu rồi rảo bước đi ra ngoài, nét mặt vẫn lộ vẻ nham chán.
Cố gắng đứng dậy, Trác Nhiên tập tễnh lê thân thể vào phòng tắm, cô chà mạnh những vệt xanh tím trên cơ thể này. Đứng trước gương, khuôn mặt trắng trẻo non nớt lộ ra vẻ buồn bã, có lẽ chủ nhân của thân thể này cũng không hề vui vẻ. Nhưng cô mặc kệ, trời cho cô sống lại, dù có phải trả giá thế nào đi chăng nữa cô cũng bắt tên Nghiêm Triết đó phải trả giá, khiến hắn thân bại danh liệt, bị người đời nguyền rủa,sống không bằng chết.
\'\'Nhiên Nhiên, đây là thiệp cưới của anh và Y Y, dù sao cũng là người nhà rồi, em háy tới dự nhé.\'\'
\'\'Cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh, anh yêu tôi 6 năm mà lại đi kết hôn với chị gái ruột của tôi sao? Thật đê tiện, Nghiêm Triết, anh đúng là xúc vật.\'\'
\'\'Nhiên Nhiên, là lỗi của chị, em hãy trách mắng chị đừng mắng anh ấy.\'\'
\'\'Cút, cả hai người cút hết cho tôi. Hôn lê của hai người, đừng mong tôi đến dự.\'\'
----
\'\'Định đi đâu?\'\'
Vẫn khuôn mặt ấy, vẫn con người ấy, nhưng sao anh lại cảm thấy đôi mắt cô lạ lẫm đến vậy. Lúc trước, cô luôn nhìn anh với ánh mắt đầy ham muốn chiếm đoạt, tại sao chỉ sau một đêm lại khác đến vậy.
Cô vẫn không nói gì, chỉ lẳng lặng đi đến bên cửa kính, đôi mắt hướng ra xa. Cô hiện tại không biết mình là ai? Không biết bản thân đang ở nơi nào? Tất cả đều trở nên mờ mịt.
Trác Nhiên nét mặt phức tạp, bây giờ cô nói cho người đàn ông tàn nhẫn kia, liệu hắn có cười nhạo cô không? Có lẽ lúc này cô nên im lặng thì hơn.
\'\'Thế nào? Vẫn không mở miệng? Tôi ép cô lên giường sao?\'\'
Mạc Quân Thần bỗng nhiên nổi nóng, ép sát cô vào cửa kính buộc cô phải đối diện với mình.
\'\'Hiểu Linh Hy, đừng thách thức tôi.\'\'
\'\'Tôi...đi đây.\'\'Nhưng Mạc Quân Thần đâu dễ dàng cho cô đi như vậy cơ chứ? Anh càng ép sát vào người cô hơn, ánh mắt lộ vẻ hoài nghi,anh đột nhiên cảm thấy, người hôm qua lên giường với anh và người hôm nay là hai người hoàn toàn khác nhau.
\'\'Muốn đi ư? Uống hết cốc thuốc kia, xong thì biến.\'\'
Cô nặng nề tiến đến uống hết cốc thuốc, nhặt lấy túi xách nữ vương vãi dưới sàn rồi đi ra phía cửa. Có trời mới biết cô muốn thoát ra khỏi đây như thế nào, cô vội vàng kiểm tra đồ dạc trong túi xách rồi rời đi.
ĐI bộ qua từng con phố rộng, lòng cô trở nên lặng trĩu, cô sao có thể quên được, từng câu từng lời mà chị gái cô nói với cô. Giờ thì cô biết rồi, hóa ra tất cả đều do chị ta sắp đặt hết cả, chị ta một mặt diễn tuồng trước mặt cô, mặt khác lại lên giường với bạn trai cô. Khốn khiếp, một lũ khốn khiếp.
Cô hiện tại đang ở thành phố A ư? Cùng thành phố của cô. Vậy thì tốt quá rồi, cô không thể bỏ qua cơ hội này.
Trác Nhiên lẳng lặng đi về phía căn nhà mà cô đã thuê,nơi đây chất chứa bao kỉ niệm của cô và Nghiêm Triết. Tất cả đều nguyên vẹn, nhìn lại mà chỉ thêm đau lòng.
Cô đi đến nơi bàn giao nhà, mua lại căn nhà của cô với giá rẻ mạt, bởi họ sợ hãi, sợ căn nhà của cô có ma nên không dám mua căn nhà của cô.
Bàn giao xong, Trác Nhiên thu dọn đồ đạc của mình rồi đánh một giấc tới tối, cô chỉ muốn xua đi mọi mệt mỏi, muộn phiền trong đầu cô.
Chuông điện thoại khiến Trác Nhiên bừng tỉnh, với tay lấy chiếc điện thoại xa lạ, cô nhẹ giọng,\'\' A lô, tôi nghe\'\'
Đầu dây bên kia hét ầm khiến cô giật mình tỉnh cả ngủ,\'\' Hiểu Linh Hy, cậu ở đâu cả ngày hôm nay đấy hả? Cậu biết mình lo cho cậu lắm không? Cậu phát điên cái gì thế hả?Chơi cái trò mất tích hả? Hôm nay giám đốc hỏi thăm cậu cả ngàn lần cậu có biết không? \'\'
Theo như những gì cô tìm được trong túi xách, cô biết được bản thân mình hiện tại là ai. Cô-Hiểu Linh Hy, 18 tuổi, độ tuổi đẹp nhất của đời người và cũng chính là minh tinh mới nổi trên màn ảnh. Scandal của cô ta nhiều không kể hết, cô trong sinh rồi mà cũng không được yên ổn.
Thân phận mới, cô phải làm gì trước tiên đây?
\'Nhiên Nhiên, xin em hãy buông tha Nghiêm Triết người anh ấy yêu vốn là chị, em...xin em buông tha cho anh ấy, chị và anh ấy đã có con rồi.\'\'
\'\'Y Y chị còn nói được ra những lời như thế sao? Nhân lúc tôi không đề phong mà quyến rũ anh ấy. Dù sao tôi với chị cũng là chị em, từ bé đến lớn đều nương tựa vào nhau để sống. Tôi vẫn nghĩ chị là người mà tôi tin tưởng nhất trên đời nhưng hóa ra chị lại là con ác quỷ, hồ ly tinh,chỉ biết đi dụ dỗ đàn ông của em gái.\'\'
\'\'Nhiên Nhiên,chị xin lỗi, chị rất yêu anh ấy.\'\'
\'\'Chị đồ độc ác, có thành ma tôi cũng sẽ về giết chị.\'
Chát...
\'\'YY là gì cô mà cô chửi mắng cô ấy, cút đi cho tôi. Sáu năm nay tôi chịu đựng cô đủ rồi, giờ thì cút đi.\'\'
\'\'Nghiêm...\'\'
\'\'Cút... Y Y em có sao không.\'\'
\'\'Các người sẽ phải hối hận.\'\'
\'\'Nhiên Nhiên...chị\'\'
\'\'Mặc kệ cô ta.\'\'
----
Giấc mơ cứ thế dội về, cô có thể quên sao? Nước mắt không tự chủ lại lăn xuống, lại không dám mở mắt ra để đối mặt với sự thật. Khi cô biết Nghiêm Triết phản bội, cô thật sự đã muốn cho qua, cho qua tất cả, cô yêu hắn đến mù quáng, vậy mà trả lại chỉ là cái chết. Hừ chính hắn đã đâm cô lại còn giả nhân giả nghĩa đem cô tới bệnh viện. Cô chờ xem hắn định giả nhân giả nghĩa đến bao giờ, đời này hắn đừng mong sống yên ổn, dù cô có phải đánh đổi tất cả cũng không tha thứ cho hắn.
\'\'Ring..ring...ring\'\'
\'\'A lô.\'\'
\'\'Hiểu Linh Hy, cậu đến công ty ngay có viêc gấp.\'\'
\'\'Việc gì mà khiến cậu sốt ruột thế hả?\'\'
\'\'Cậu vừa nhận đươc hợp đồng mới rồi đấy, mau đến công ty ngay.\'\'\'\'Ừ.\'\'
Hiểu Linh Hy cô cũng có nghe danh, cô ta là một diễn viên kiêm ca sĩ, vừa mới debut vào năm ngoái, có vẻ tính tình không tốt lắm nên hay dính phải scandal, nhưng phải công nhận là chỗ dựa của cô ta khá tốt nên vừa mới ra mắt đã tạo nên làn sóng lớn. Mất nửa giờ để nghiên cứu chữ kí của cô ta, Trác Nghiên mệt mỏi bắt taxi đến Âu Thị, cô không biết chuyện gì sẽ đến nữa.
Dừng xe trước Âu Thị, cô đeo chiếc kinh bản to che nửa khuôn mặt kiều diễm nhưng vẫn có nét non nớt. Đứng ở cửa là một cô gái có phần hoạt bát, khuôn mặt nhỏ nhắn đang yêu đang cười vô cùng vui vẻ đợi cô.
\'\'Hy Hy,nhanh lên Mạc Thị cho người sang đàm phán về việc cho cậu làm người phát ngôn kìa. Cậu sao vậy, sao trông có vẻ mệt mỏi vậy?\'\'
Cô nhớ không lầm thì cô gái này tên Thái Thái, có vài lần thấy cô ta cũng lên truyền hình cùng với Hiểu Linh Hy. Thái Thái thấy mặt cô cỏ vẻ mệt mỏi liền lo lắng, có lẽ đã lâu rồi cô mới thấy người khác lo lắng cho mình như vậy. Năm ấy, mà tốt nhất không nên nhắc tới thì tốt hơn.
Cô cố gượng cười, nét mặt mệt mỏi không che giấu: \'\'Mình ổn, hôm qua thức khuya nên hơi mệt.\'\'
\'\'Ừ, nhanh lên đi.\'\'
Đi theo Thái Thái, bên tai cô không ngừng những cuộc trò chuyện khiến đầu óc cô cảm thấy rất rối loạn.
\'\'Nghe nói hôm qua Hiểu Linh Hy qua đêm với Mạc Quân Thần, trời ơi tôi biết ngay cô ta muốn trèo cao mà.\'\'
\'\'Đúng đó, tôi thấy cô ả để ý Mạc Quân Thần lâu rồi.\'\'
\'\'Mà may cho cô ta đủ 18 tuổi đó nhé.\'\'
\'\'Là sao cơ?\'\'
\'\'Mạc Quân Thần đó nghe nói chỉ ngủ với con gái 18 thôi, nếu là người ảnh yêu thì không nói.\'\'
\'\'Ôi trời ạ, sao tôi không sinh muộn hơn mấy năm.\'\'
Thái Thái đột nhiên ghe vào tai tôi:\'\' Mặc kệ họ đi, ghen tỵ đấy.\'\'
\'\'Ừm.\'\'
Nhưng trong đầu cô không ngừng nghĩ đến chuyện họ vừa nói. Phải ngủ với con gái 18 tuổi ư? Cũng biến thái quá rồi
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc