Sô cô la đen - Chương 43

Tác giả: just.lyn

"Gì chứ, đừng có giỡn với tôi như thế"

"Chúng tôi thành thật xin lỗi, đã có rất nhiều người đến đây về vấn đề này rồi, nhưng thật sự thì chúng tôi không thể nào liên lạc với cô ấy"
Hàn Nhi như ૮ɦếƭ đứng khi nghe câu nói vừa rồi của người quản lí trung tâm môi giới nhà đất. Đáng lẽ nó đến đây để xác nhận một chuyện rằng căn nhà nó được giới thiệu có "lai lịch" như thế nào? Thế nhưng vừa đến thì lại nhận được "tin dữ" rằng người nhân viên giới thiệu căn nhà đã bỏ trốn. Chuyện khó tin...

"Nhưng trung tâm quản lí cô ấy mà"

"Quản lí là một chuyện, nhưng trung tâm làm việc theo kiểu khuê hồng, nên chúng tôi cũng chỉ là tạo việc làm cho những người đó, còn lại bao nhiêu chuyện khác thì nhân viên đều tự làm theo ý mình"
Cái ૮ɦếƭ lần thứ hai. Những lời nói tưởng như đang giải thích cặn kẽ thế này lại dễ dàng *** người như Hàn Nhi. Nó đã quá sơ suất..

Bước chân nhẹ tênh trên con đường tấp nập xe cộ trong thành phố đông đúc, Hàn Nhi dường như không cảm giác được bất cứ thứ gì xung quanh. Nó đang đi trên con đường chứng minh căn nhà nhỏ kia là của nó, thế nhưng nó mới đi được nửa chặng đường thì chứng cứ dường như đã tan biến mất. Tờ giấy duy nhất mộc đỏ dùng để xác thực cho căn nhà cũng là một tờ giấy giả bóng lộn..

Trong một quán cà phê giữa trung tâm thành phố, phía sau làn khói mỏng của tách cà phê nóng hổi là một gương mặt sầu thảm, nó dường như không thể nào ngước mặt lên được..
"Tôi xin lỗi, ngày mai tôi sẽ dọn đi ngay"

"Mong cô làm nhanh.."
Là giọng ông luật sư. Hàn Nhi đến để gặp ông ấy, mới sáng nay nó còn đinh ninh rằng có thể khẳng định đó là căn nhà mà nó đã mua, nhưng giờ thì Hàn Nhi dường như khép nép hoàn toàn trước mặt ông ấy...

"Xin lỗi, vì đã làm phiền ông.."
Nói rồi nó xách vội chiếc balo đi ra ngoài cửa. Tâm trí lẫn lộn, cách cửa kính vốn dĩ phải kéo vào thì Hàn Nhi lại dùng hết sức để đẩy ra, khiến nó gần như hoàn toàn bị mắc kẹt ở bên trong bởi cái hành động đó. Thấp thoáng đâu đó đã bắt đầu có những ánh mắt khó hiểu hướng về Hàn Nhi, nhưng nó dường như không thể giải thoát mình ra khỏi hành động hồ đồ này...

Đến khi có người từ bên ngoài bước tới, nó mới ngỡ rằng hành động của mình đang trở thành trò cười trước bao nhiêu con mắt của bàn dân thiên hạ. Lùi về một bước nhường đường cho ngườii khách bước vào trong, sau đó Hàn Nhi cũng nhanh chóng bước ra ngoài. Giờ nó đi đến tiệm bánh, nhưng không biết có thể làm nổi hay không.....

"Xin chào quý khách...."
Giọng Hàn Nhi ảm đạm vang lên khiến người khách mới bước vào bất giác trợn tròn mắt giật mình

"Con nhóc kia, định đuổi hết khách đi đấy hả?"
Chị nhân viên đứng kế bên, đánh nhẹ vào người nó, gương mặt nhăn nhó

"Thì ra cô là lí do khiến doanh thu cửa hàng giảm đấy à?"
Người khách đó hóa ra là Lạc Thiên, anh bước vào nở nụ cười khiến ai trong cửa hàng cũng phải cúi chào cung kính. Hàn Nhi vừa cúi chào xong rồi đưa mắt nhìn Lạc Thiên, thở hắt một cái nặng nề "chào Giám đốc.."

Ngồi trên bàn làm việc, ánh nắng của buổi chiều tà rọi qua lớp kính khiến cho căn phòng như khoác một lớp áo vàng vỏng, sáng rực lên một góc. Dương Phong đang chăm chú vào đống tài liệu trên tay thì bất giác tiếng chuông điện theo reo lên, hắn lia mắt sang nhìn. Số lạ..
From: 02564*****

From: D.Phong♥


From: 02564*****


From: D.Phong♥

Dương Phong quăng điện thoại sang một bên bàn, rồi lại tiếp tục vào công việc của mình... "Anh biết tôi là ai không?" - Nghĩ đến câu tin nhắn trên màn hình điện thoại lúc nãy, hắn bật cười thú vị...

Xùy...
Quân Như nhăn mặt, lúc đầu nghe bảo là Kỳ Dương Phong rất hòa đồng, hồi trước, lúc ở trung tâm thương mại con bé cũng đã chứng kiến được tính cách Dương Phong, sao bây giờ lại khác như thế vậy chứ.... Kiểu này thì gay rồi

----------------------
Lạc Thiên đến cửa hàng bánh, anh đến đây xem như là một cuộc khảo sát thị trường nên gọi ra rất nhiều loại bánh, để đầy trên chiếc bàn trước mặt. Hàn Nhi đem chiếc bánh cuối cùng ra, đặt lên bàn với nụ cười gượng trên môi

Buông chiếc nĩa đang ăn dở dang xuống bàn, anh chăm chú vào từng hành động của Hàn Nhi rồi buộc miệng hỏi
“Cô rãnh không?”

“Anh thấy tôi có đang rãnh không?”
Hàn Nhi hờ hững trả lời. Nó chẳng muốn làm công việc này chút nào, và đúng ra mà nói vị trí của nó lẽ ra ở trong bếp, chỉ là hôm nay trời khiến thế nào lại có một nhân viên nghỉ phép. Báo hại nó phải chường bộ mặt thiểu não này ra đem bánh cho khách. Khách hàng vào quán không bị nó hù thì chắc cũng không dám bước vào quán này lần thứ hai

Và bây giờ lại xui xẻo hơn nữa là nó đang giáp mặt với Âu Lạc Thiên – Giám đốc của công ty chính - là một người có sức ảnh hưởng lớn đối công việc nó sau này, thế nhưng nó lại không có chút hứng thú nào làm hài lòng vị khách VIP kia..

Vốn định quay lưng đi vào trong quầy thì từ đằng sau có một cú đánh trời giáng vào lưng Hàn Nhi khiến nó chúi nhào về phía trước

“Con nhóc này, sao lại ăn nói với Giám đốc như thế?”
Chị Châu từ từ bước đến kế bên nó, khuôn mặt niềm nở nhìn Lạc Thiên

Không nói gì, Hàn Nhi chỉ quay sang nhìn chị Châu với khuôn mặt giận dữ rồi hầm hầm bỏ đi vào trong bếp. Chị Châu mỗi lần gặp Lạc Thiên là cứ bối rối, chuyên làm những hành động khiến người khác khó hiểu đến phát bực, điển hình như là chuyện lúc nãy.

Hàn nhi đứng trong bếp nhưng vẫn tò mò nhìn ra ngoài sảnh, khách không đông, tầm nhìn lại thoải mái khiến nó nhìn rõ mọi thứ bên ngoài. Thường thì Hàn Nhi không quan tâm lắm chuyện người khác, thế nhưng lần này thì khác, nó đã đoán được một số chuyện của chị Châu qua một vài hành động đối với vị Gíam đốc kia... Chắc chắn là có tình ý gì đó

Chị Châu liên tục cúi đầu, miệng cười nói vui vẻ, cả Lạc Thiên cũng miệng cười, nói huyên thuyên. Bỗng dưng trong đầu nó ánh lên một suy nghĩ không tưởng < Không chừng về sau hai người này sẽ là một cặp chăng??>

Chợt đang chăm chú nhìn thì chị Châu hướng mắt về phía nó, Hàn Nhi nhíu mày nhìn theo không động tĩnh. Chị ấy chỉ cười cười rồi lại quay về hướng của Lạc Thiên. Nó nhăn mặt, cảm thấy như mình đang bị nói xấu

Cửa hàng về chiều đông khách, đã không đủ chỗ thế mà cái người được gọi là Giám đốc cứ ngồi lì mãi trong một góc, chiếm hẳn nguyên chiếc bàn to tướng mà lẽ ra nơi đó dành cho 4 người

“Giám đốc, anh không cảm thấy là mình đang cản trở hoạt động của cửa hàng sao?”
Ngón tay Lạc Thiên đang lướt trên màn hình Ipad thì ngưng lại, anh ngước lên nhìn nó, khuôn mặt ánh lên nét khó chịu cùng một vài giọt mồ hôi vương *** trên trán

“Vậy thì tôi phải làm sao đây?”
Hàn Nhi hết biết nói gì với câu hỏi nửa thật nửa đùa kia, chẳng lẽ người này lại kêu nó hãy nói rằng "anh mau về đi"...
Haiz..nó thở dài rồi quay trở lại làm công việc của mình

Chừng 5 phút sau, Lạc Thiên bắt đầu đứng dậy, anh đi lại quầy rồi không ngần ngại mà bước thẳng vô bếp. Lúc này không có nhiều đầu bếp trong đây nên anh dễ dàng làm công việc của mình. Một lúc sau, Hàn Nhi quay sang nhìn chỗ cũ thì không thấy Lạc Thiên ở chỗ đó nữa mà chỉ có vài vị khách mới vào. Nó thầm nghĩ rằng chắc có lẽ anh đã về…

9h – khoảng thời gian mà các nhân viên đều đuối sức, hoạt động của họ chậm đi thấy rõ, khách vào cũng không còn đông lắm nhưng vẫn còn người vào để học làm bánh và vài người còn ngồi huyên thuyên với nhau.

Lúc này Lạc Thiên từ bếp đi ra, trên tay anh cầm một hộp bánh nhỏ hình vuông được thắt nơ đỏ ánh bạc tuyệt đẹp. Hành động của anh khiến những ai là thiếu nữ xung quanh đều cảm thấy mình như nàng công chúa với cảnh sắc xung quanh toàn màu hồng. Không một người con gái nào trên thế giới này mà không mong bạn trai của mình sẽ làm điều ngọt ngào thế này cả, họ nghiễm nhiên trở thành những nàng công chúa mơ mộng

Đến cả người như Hàn Nhi cũng đang suy ngẫm nhiều điều. Trải qua một thời gian nó cảm thấy Lạc Thiên là một ngừoi tốt và thật may mắn cho cô gái nào được làm bạn gái của anh, nó chỉ mỉm cười đầy ẩn ý khi nhìn anh cầm hộp quà rồi nhìn sang phía bà chị Châu kia - một người nãy giờ chắc ở riêng trong thế giới mơ mộng. Sau đó thì Hàn Nhi tiếp tục công việc của mình, giúp đỡ khách hàng trong sự kiện làm bánh..

Rồi Lạc Thiên đi nhanh đến chỗ Hàn Nhi, anh nhìn nó rồi nắm tay nó kéo đi nhanh về phía cửa, vừa đi vừa tháo chiếc tạp dề trên người nó. Hàn Nhi luống cuống, đôi chân chỉ biết theo người phía trước, hoàn toàn không nhận thức được điều gì đang xảy ra..

"Chị Châu..."
Nó hét lớn ngoáy đầu vào nhìn chị Châu
Chị Châu đứng chỗ quầy cũng cười gượng gạo vẫy chào. Đây là kế hoạch của Lạc Thiên và chị Châu, lúc nãy ngồi ở bàn anh đã nhờ chị giúp, và bây giờ chỉ còn xem cách mà Hàn Nhi quyết định mà thôi

Lạc Thiên kéo Hàn Nhi vào xe mình rồi đóng sầm cửa lại trước ánh mắt khó hiểu của nó. Quen Lạc Thiên không lâu nhưng nó có cảm giác người này sẽ không làm gì xấu. Và cũng phải có lý do để người này hành động như thế này. Hàn Nhi ngồi trên xe, chú ý quan sát động tĩnh. Ngoài việc Lạc Thiên thỉnh thoảng vừa lái xe vừa quay sang nở nụ cười thì Hàn Nhi chẳng còn thấy gì khả nghi

Anh chở nó đến một tiệm cafe với không gian trầm nâu và ấm cúng. Nơi này có lẽ thường dành cho những người ở tầng lớp thượng lưu vì nhìn xung quanh có vẻ rất sang trọng. Hàn Nhi không nói gì, chỉ ngồi khoanh tay chống lên bàn, gắng gượng nhìn người phía đối diện đang chăm chú vào quyển Menu.

"Xin chào quí khách"
Giọng nói của nhân viên phía cửa khiến Hàn Nhi tò mò, ánh mắt nó dõi về phía ấy rồi lại ngây người trong phút chốc... Lạc Thiên sau khi gọi xong đồ uống, anh ngước lên nhìn Hàn Nhi rồi cũng như một phản xạ, cũng quay người nhìn về phía cánh cửa

"Chị Nhi.."
Quân Như nhìn thấy chị mình, liền nhanh chóng tiến lại gần, khuôn mặt toe toét cười, Dương Phong cũng từ phía sau đi tới..

"Hai người làm gì ở đây thế?" - Quân Như hỏi rồi quay sang phía Lạc Thiên "Còn người này" - con bé nhíu mày lại, nhìn đăm đăm để cố nhớ ra người trước mặt " A, Gíam đốc trung tâm thương mại kì trước" - rồi Quân Như vỗ hai tay vào nhau mừng rỡ

Con bé cứ mãi huyên thuyên vấn đề của mình mà không hề nhận ra bầu không khí ảm đạm xung quanh. Những ánh mắt nhìn nhau nhưng lại có gì đó buồn bã. Lạc Thiên nhìn Hàn Nhi, Hàn Nhi lại nhìn Dương Phong, Dương Phong lại nhìn Lạc Thiên. Những ánh nhìn đều khác nhau nhưng đều chung một suy nghĩ. Rồi Dương Phong bậc cười ngạo nghễ

"Chà, hóa ra hai người đến mức độ này rồi à"
Nói rồi mắt Dương Phong khép lại hình lá liễu nhướng về hộp bánh nhỏ để trên bàn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc