Siêu Quậy Trường K.W - Chap 71

Tác giả: Ze

Chẳng biết từ lúc nào mà Tứ Quỷ lại tập hợp về bên Sandy, đứng vây quanh 4 phía Sandy như những lần trước rồi…..
_Chúng mày….. chúng mày cậy đông hiếp yếu_ Nhỏ Diva cứng giọng nói những hiện rõ sự sợ sệt khi những con mắt lạnh lùng, ૮ɦếƭ chóc kia đang nhìn nhỏ như muốn ăn tươi nuốt sống ==.
_Hừ, vậy để Mỹ Hương này tiếp mày nhé. Thật sui cho mày là lúc này tao đang cực kì k vui. Mika, Kyu Min để tui cho _ Sandy bước qua Tứ Quỷ tiến về phía nhỏ, gạt bỏ da của Kyu Min với Mika ra
Tụi nó lui xuống tạo khoảng trống cho Sandy và nhỏ đó cũng như k để bất cứ 1 con nhỏ or ai khác chen vào cuộc vui này…..
“BỐP…… BINH….. CHÁT…….RẦM…..”
Những tiếng động vui tai vang lên là ta có thể hiệu được rằng nhỏ đã bị Sandy nhà ta sử đẹp như thế nào. Nhỏ đúng là ngông cuồng quá mức khi giám ăn nói thế với Sandy thì cái giá nhỏ trả cũng k rẻ chút nào khi Sandy nhà ta k vui…..Sandy mà k vui thì h nhỏ chính là cái bao cát để cho Sandy chút tức giận lên…..
Sandy đánh nhỏ Diva mà k 1 ai giám vào can ngăn luôn, nhỏ cũng k thể phản lại được 1 lần nào; đơn giản vì Sandy dùng cách đánh nhau với con trai dạy nhỏ chứ k thèm chơi mấy cái cách của đàn bà như xé quần, xé áo, rạch mặt,… của nhỏ, những cái cách hèn hạ đó thật chẳng đáng mặt còn người thì Sandy tuyệt đối k làm đâu, và dùng nó cũng chẳng thấm được…..Nhỏ đây k phải là lần đầu tiên bị Sandy đánh, nhưng cái lòng tự kiêu đã làm mù mắt nhỏ nên cứ hết lần này đến lần khác đâm đầu vào…. Cảnh tượng giữ nhỏ và Sandy mấy năm trước lại được tái hiện nguyên vẹn….
Sandy nhà ta h hiện rõ là 1 quỷ rồi, ánh mắt lại ánh lên màu đỏ của sự ૮ɦếƭ chóc, nụ cười nửa miệng cố hữu báo hiệu cho 1 sự sống đang bị vùi dập….
_Đủ rồi, dừng tay đi _ Kevin tiến lại kéo Sandy về phía mình
_Lui ra _ Sandy đẩy Kevin ra
_Tôi bảo đủ rồi. Còn lại để tôi giải quyết _ Kevin léo Sandy vào người mình , giữ bằng 1 cánh tay k cho động đậy luôn
_Nhưng…._Sandy định nói gì đó xong lại thôi
_ Người đâu _ Kevin phẩy tay
Sau cái phẩy tay đó, 1 toán người mặc đồ đen chạy ra cúi chào Kevin, trên tay phải họ đều đeo 1 băng in chữ “ bảo vệ”
_Ông chủ _ 3 tên bảo vệ to cao, mặc đồ đen của quán bar cúi cúi đầu trước hắn
_Mang con nhỏ này ra ngoài. Tao k muốn nhìn thấy mặt nó trong bar 1 lần nữa đâu đấy nếu k mang mạng của chúng mày ra cho mỗi lần nó đặt chân vào cửa bar của tao_ Kevin lạnh lùng nói, tay nhỉ nhỏ Diva đang nằm oằn người dưới đất
_Dạ, ông chủ_ Lũ bảo vệ tái mét mặt, nhanh chóng lôi nhỏ Diva đi
Mấy đứa tụi nó k khỏi ngạc nhiên khi nghe tên bảo vệ đó vừa phát ngôn các cái câu nói đó….. Kevin là ông chủ của quán bar này sao????
_ Kevin, cậu là chủ của quán bar này sa? _ Kyu Min hỏi
Kevin k nói gì chỉ gật đầu, tay cũng buông Sandy ra
_Nhưng làm sao được? Chẳng phải cậu ở Nhật xuốt sao, còn Bar Kevin ở Nhật nữa mà _Mika nhíu mày
_Thì ở đây có tới 2 ông chủ mà_Kevin hờ hững trả lời
_ 2 ông chủ?_ Sandy nghiêng đầu nhìn Kevin k hiểu
_ừ, ông chủ thứ 2 của quán bar này chính là anh _ Ryan mỉm cười bước tới
_ Hai….._Sandy mở to mắt ngạc nhiên
_Có gì lạ đâu à, hấu hết các quán bar lớn ở Việt Nam đều là của anh với Kevin chung mà _ Ryan nói cứ thản nhiên như k ý ạ
_Sao em k biết nhì???_ Sandy nhíu mày
_Nhóc biết thế nào được. Thôi muộn rồi về thôi _ Ryan khoác áo lên ng cho Sandy rồi kéo đi
_Té ra anh ngày trước túm được em là do zậy…. _ Sandy lẩm bẩm bước đi
Thế là sau 1 hồi làm ầm ĩ, náo loạn cả quán bar thì chúng nó cũng chịu rút về nhà nghỉ ngơi….. Cũng nhờ ngày hôm nay mà tụi nó mới biết thêm được Lee Sandy nhà ta quậy kinh khủng như thế nào…. Kyu Min nhà ta lại cực kì ngưỡng mộ cộng thích thú với Sandy hơn
Trời đêm đã xuống phủ 1 lớp sương mỏng , 6 chiếc xe moto phân phối lớn lao vun ✓út trên con đương trải nhựa , lượn lách đánh võng với nhau mà chẳng thằng nào sợ mấy ông cảnh sát cơ động tóm cổ cả…..Vì sao ư? Vì của chúng nó chẳng biết anh Ryan với tên Kevin làm thế nào mà kiếm được mấy cái biểm xanh ( là biểm số xe xanh đó, là biểm chỉ dành cho xe cảnh sats0 nên có cho tiền bọn cơ động cũng chẳng giám bắt ….
Về tới khách sạn thì trời cũng đã qua đêm tối rồi, chúng nó tắm rửa rồi ngủ luôn chứ chẳng còn nghĩ ngợi được gì nữa cả vì ngày hôm nay chơi quá nhiều, quậy quá ác nên mệt lả cả rồi…
Mãi tới trưa hôm sau, mấy thằng đến khổ sở mới gọi được 3 nàng heo hồng của chúng ta chui ra khỏi đống chăn dậy được để mà ăn cơm và lên đường về nhà Sandy. Gọi xong mấy thằng ngồi cái “phịch” xuống đất thở phì phò và h mới thấy trên đời này chẳng có việc gì khó bằng việc gọi 3 đứa đấy dậy. Tụi nó đã k chịu dậy thì chớ lại còn vung chân múa tay loạn xì ngậu cả lên, đã tụi hắn văng xuống đất như đúng rồi luôn (Con gái mà khỏe giữ = =.)
Nên cuối cùng người ra tay vẫn là an Ryan, chỉ 1 câu nói mà ảnh lôi được Sandy nhà ta từ trong đống chăn đó bà dậy phóng thẳng vào phóng tắm ké luôn 2 pé heo hồng còn lại (=.=)…… công nhận là k nể ảnh k được
Ăn xong chúng nó sắp xếp hành lý lên xe rồi tiến thẳng về nhà Sandy luôn. Chiếc Limous trắng đã đợi sẵn ở cổng khách sạn đưa chúng nó đi, nhà Sandy cách thành phố khoảng 1 tiếng rưỡi đi xe thôi/….
Nhà Sandy k ở thành phố lớn mà ở tại 1 thị trấn nhỏ cách xa khu vực dân cư luôn để k ai dòm ngó vào đời tư của gia đình….
Tới nơi thì chúng nó há hốc mồm luôn với khuôn viên đồ sộ nhà Snady cũng phải rộng trến 100ha mất . Đường đi vào nhà Sandy là 1 đường vòng cung theo kiểu xoắn ốc, sung quanh 2 bên đường là những bãi đất trống được để rất nhiều cây cảnh lớn, nhỉn sơ qua cũng phải đến hàng tỉ và vô vàn các loài hoa lan quý hiểm khác đang đua nhau tỏa sắc rực rỡ cùng những tẳng đá lớn nhỏ khác nhau được bầy sung quanh vườn cây cảnh; dưới thì cỏ cảnh mọc xanh rì; đường đi bộ đều được lát đá trắng cực đẹp khi những viên đã đó lấp lánh ánh sáng trong nắng vàng rực rỡ…..Tất cả tạo nên 1 khu sinh thái tuyệt đẹp, khiến người ta k khỏi ngắm nhìn từng cành cây, bông hoa ở đây vì mỗi cái đều có 1 vẻ đẹp riêng biệt….
Nhưng tới đó cũng chưa là gì, vào tới nhà chính, chúng nó còn phải sửng sốt hơn khi ngôi nhà chỉ có 1 tầng và lại còn được xây dựng theo phong cách Nhật Bản chính gốc và bao quanh ngôi nhà này là 1 con suối nhỏ vòng tròn, bên dưới con suối là hoa sen trắng đang nở rộ và có 1 cây cầu lớn bắc qua nó dẫn tới lối vào nhà chính…..
Chúng nó bước xuống xe, ngờ ngàng nhìn xung quanh, đây thực sự k đơn giản là 1 ngôi nhà to như những ngôi nhà khác mà chúng nó thấy mà ở đây còn có 1 bầu k khí cực kì tuyệt vời của cây, lá, hoa, cỏ mang lại….. Và khi chúng nó bước xuống xe thì hàng dài các nam nhan bận trên mình bộ đồ võ phục đen cùi chào chúng nó…..
_Tiểu Thư……..
_Thiếu Gia……….
Anh Ryan và Sandy khẽ gật đầu rồi ra hiệu cho tụi đó lui ra đi vào trong nhà làm việc của mình để tụi bạn nó được thoải mái , tự nhiên
_Hơ, mà này, tui vẫn băn khoăn 1 điều à, rốt cục thì ba mẹ 2 người làm nghề gì vậy? Chắc chắn k phải kinh doanh đúng k? Nếu kinh doanh tui đã nghe qua rồi à _ Ren nhìn Ryan với Sandy dò hỏi
_Hở, có kinh doanh gì đâu à _ Sandy lắc đầu phản bác
_Vậy sao nhà giàu giữ vậy??? Nhà kinh doanh thì cũng k bằng à _ Ren nhíu mày nhìn cả cái khu vườn trộng cả ha này
_Nhà nhỏ giàu thứ 3 trên thế giới đó _ Kevin chen vào
_Thứ 3 _Ren ngạc nhiên nhìn 2 anh em nhà này luôn
_Ừ thì đúng, nhà anh cả cha và mẹ đều là người huấn luyện điệp viên mà. Các điệp viên của CIA or cả ở bang mafia của Kyu Min, Koon Ham đều có cả của nhà anh đó nên mới quen cha 2 đứa. K những vậy, còn đào tạo các vệ sĩ cấp cao để đưa tới làm việc cho các nhà giàu có tầm cỡ khác thôi, có gì đâu à _Ryan mỉm cười nói
_Cái gì cơ???_ Tất cả lũ đồng loạt quay lại nhìn 2 anh em nhà nó trừ Kevin với Tứ Quỷ thì chẳng có gì lạ vì Tứ Quỷ nhà ta cũng được đòa tạo từ đây mà ra mà
_Hơ, có cần phải ngạc nhiên vậy k??_Sandy nhìn mấy người đó, khuôn mặt bình thản như k
_Chậc, h thì hiểu vì sao 2 người lại mạnh vậy _ Koon Ham lắc đầu ngao ngán
_Haha, k giám đâu _Ryan cười hiền
Tụi nó vừa đi xung quanh vừa ngắm nhìn cảnh vật của ngôi nhà thì bỗng dưng có 2 bóng đen vụt qua nhắm thẳng vào Kevin với Sandy nhà ta mà ra đòn. Chỉ 1 đòn đánh thôi nhưng những người đều mang võ như chúng nó đều có thể đọc được cái hiểm độc, và lực sát thương lớn trong đòn đánh đó đã chứng tỏ người đánh là 1 người mang trong mình võ thuật lâu năm, từng trải….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc