Sai Lầm Nối Tiếp - Chương 60

Tác giả: Lam Bạch Sắc

Do dự (P18)
Tôi chuẩn xác bắt lấy tay Hồ Khiên Dư, đột nhiên hắn thấp giọng kêu lên.
“Sao vậy?” Tôi sợ đến mức giật mình rụt tay lại.
Thì ra là vết cắt trong lòng bàn tay bị tôi làm đau.
Sự giật mình của tôi dường như không ngăn cản hứng trí của hắn. Một lần nữa hắn kéo tay tôi ra, cởi những cúc còn lại.
Nội y lộ ra.
“Cho anh sờ …” Ven xương sườn tôi có một vết xẹo dài. Ngón tay hắn đi theo, vuốt phẳng.
Tôi run lên, rụt cổ lại.
Hắn ngừng di chuyển: “Đau?”
Tôi lắc đầu.
Hắn yên tâm, bắt đầu di chuyển lên trên, tay cởi khuy nội y. иgự¢ tôi buông lỏng, lộ ra ngoài, miệng hắn lập tức đặt lên.
Giống một đứa trẻ tham lam, dùng miệng, dùng răng vây lấy. Đầu lưỡi giảo hoạt quyện vòng.
“Có đôi khi anh nghĩ, nếu con của chúng ta sinh ra …”
Hơi thở của hắn phả trên da tôi, tay tôi để trên vai hắn, theo bản năng muốn đẩy ra.
Hắn ngẩng đầu: “Ngoan, đừng nhúc nhích.”
Tôi liền không còn một chút sức lực.
Hai chân tôi bị hắn tách ra, tay hắn lập tức đi xuống dưới. Trong phòng rất sáng, đầu ngón tay hắn từ mắt cá chân chậm rãi tiến dần …
Tôi nghiêng thân mình tránh. Hắn mảy may không để ý, nhấc hai bên xương hông, muốn tôi nghênh lên.
Nửa người hắn rướn về phía trước tôi, ép tôi không có đường trốn.
Tiếng hắn vang lên, giọng nói mang theo Dụς ∀ọηg: “Vi Linh, cảm giác được không?” Nói xong, phía dưới đột nhiên tiến về phía trước, cách một lớp vải mỏng, áp bức tôi.
Hắn đem tay của tôi vòng về phía sau váy, tôi không rõ ý này, quay đầu hai mắt ngu ngơ nhìn hắn.
Hắn dụi xuống cằm tôi, liếm liếm: “Tự mình cởi? Ưm?”
Tôi thà rằng bị động, mặc hắn chủ đạo, hắn thấy tôi không phản đối liền buông lỏng tay, cánh tay vòng ra phía trước, đặt lên иgự¢ tôi.
Tôi than lên một tiếng, trong chớp mắt bụng trở nên căng thẳng, sau đó chậm rãi mềm mại ra trong lòng bàn tay hắn.
Tự mình cởi, động tác chậm, váy còn chưa xuống qua đùi, hắn chờ không kịp, giúp tôi kéo đến đầu gối, đem cả nội y xả xuống.
Hắn cũng cởi của chính mình, lập tức đi vào. Chưa tới một nửa liền dừng lại, nơi đó tôi không chịu tiếp nhận.
Tay hắn tìm được chỗ tiếp xúc, khẽ xoa.
“Đi lên giường … Đừng ở chỗ này …” Tôi đau, tay hắn đặt ở иgự¢ tôi, khẽ vuốt ve, tôi khẽ run lên, cơ thể như được an ủi.
Tay kia hắn không ở иgự¢, cánh tay đi xuống, khẽ tách chân tôi: “Mở ra một chút … đúng … một chút nữa …”
Tôi cái gì cũng không cảm nhận được, chỉ có hắn cứng rắn không do dự chiếm đoát lấy những nơi tôi mẫn cảm nhất.
Dựa vào hắn điều chỉnh tư thế, tôi bị hắn ép ở một góc sôfa, thắt lưng bị hắn nắm trong tay, nâng lên lại nâng lên đón hắn.
Mười đầu ngón tay nắm lấy thành ghế, dùng sức đến trắng bệch.
Chất lỏng trong cơ thể tôi bị hắn cọ xát mà đi ra, từ đùi chảy xuống. Tôi cắn răng, thanh âm từ trong miệng đi ra: “Nhẹ chút …”
Bất đắc dĩ, tôi nói chưa hết, hắn dùng sức tiến vào nơi sâu nhất, tôi chỉ có thể ngâm nga nức nở. Hắn ở trong cơ thể tôi thỏa mãn.
“Ưm …a..!”
Tôi kêu lên như con thú bị dồn vào chân tường.
Thanh âm vừa đi ra, tôi liền bị hắn giữ lấy cằm, xoay sang đối mặt hắn.
Hôn cuồng loạn.
Thắt lưng như bị bẻ gẫy, tiếng kêu ướƭ áƭ từ miệng, lưỡi hắn mạnh mẽ chiếm đoạt, cuối cùng tiến vào khoang miệng tôi làm càn. Lưỡi tôi bị hắn cuốn lấy, ʍúŧ vào.
Hắn nhìn sâu vào mắt tôi, xoay thắt lưng, trong phút chốc khép chân tôi lại, dùng sức giữ chặt. Tôi bị hắn nghiêng người đặt ở phía trên.
Lần này hắn tiến vào càng sâu, yết hầu tôi ngạnh lại.
Dường như quên hô hấp.
Chỉ cần hắn cúi đầu là có thể nhìn thấy nơi ɠเασ ɦợρ.
Tôi hít một hơi, hai tay ôm lấy cổ, vùi đầu trước иgự¢ hắn, lại bị hắn tách ra, đem nửa người tôi đẩy xa một chút, tầm mắt lại một lần nữa di chuyển xuống nơi làm người ta xấu hổ: “Để cho anh nhìn xem …”
Giọng nói hắn mướt như mật ngọt.
Toàn bộ thân trên của tôi nhướn lên, hai chân bị hắn nâng, đầu gối đặt tại thắt lưng hắn, hắn cường hãn đi vào xem xét.
Ánh mắt tôi dần dần tan rã, trần nhà như xoay tròn, phát ra những tiếng không kiềm chế được, đồng tử hưng phấn co rút.
Tôi nghĩ mình như sắp ngất đi, rốt cuộc nghe thấy giọng hắn.
“Thanh âm vừa rồi của em, thật đẹp …” Tay hắn ở trên иgự¢ tôi, chậm rãi vuốt ve, “Trước kia cho đến bên giờ, em dù cắn nát môi cũng không chịu ngoan ngoãn lên tiếng. Có biết hay không, như vậy chỉ làm đàn ông hận không thể ngay tại chỗ Gi*t ૮ɦếƭ em?”
“Đừng nói …” Tôi xấu hổ vô cùng, sao có thể nghe được?
Hắn vẫn tiếp tục: “Em kêu một tiếng, xương cốt anh như vỡ vụn …”
*******
Tay tôi chống lên sôfa, đầu gối đứng thẳng lên, hắn đi ra khỏi cơ thể tôi.
Tay hắn khẽ kéo, tôi lại ngã vào иgự¢ hắn.
Tôi cũng không còn sức động đậy, áp vào иgự¢ hắn. Dù sao vừa rồi vận động kịch liệt, băng vải cũng đã long ra.
Toàn bộ quá trình, hắn hẳn là đau, dù sao trên người cũng đầy miệng vết thương.
Tôi so với hắn càng đau …
Người đàn ông này a!
Gối lên xương quai xanh hắn: “Đêm nay em cùng Lộ Tây đi uống rượu.”
Hắn không nói lời nào, cánh tay xiết chặt lấy tôi. Tôi cũng chỉ có thể trầm mặc. Sườn mặt dán vào làn da lạnh lẽo của hắn. Có mồ hôi từ cằm hắn cháy xuống, giọt mồ hôi đó, chảy xuống môi tôi.
Tôi khẽ nhấp, có vị cồn khử trùng, chua sót.
“Em muốn nói cái gì?” Hắn xoa xoa gáy tôi.
Tóc tôi rối tung trên người hắn, như một đóa thược dược màu đen.
“Anh sẽ ly hôn với cô ấy, nhưng anh cần thời gian.”
Tôi sửng sốt: Cách đây không bao lâu, tôi đã từng nói với Lý Mục Thần như vậy!
Nhưng người đàn ông trước mắt này … sẽ không hại tôi.
Tôi cười cười, lau mồ hôi: “Được, em đã nghĩ kĩ, Hằng Thịnh, nếu vốn không thuộc về em … em sẽ buông tay.”
Tôi có hơn 30% cổ phần, không còn nắm giữ nó, tôi càng có thể sống vui vẻ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc