Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ - Chương 94

Tác giả: Tiểu Kiều Thê Bá Đạo

Phó Duẫn Thừa rõ ràng cũng nghe được tiếng Thẩm Lam gào ở ngoài cửa, nhăn chặt lông mi cao ✓út.
Đang làm mà bị đánh gãy là khó chịu nhất.
Lý trí đang nhắc nhở anh, lúc này hẳn là nên nhanh chóng buông cô ra rồi dọn dẹp chỉnh tề để che dấu chuyện vi phạm đạo đức mà hai người đã làm. Mặc kệ như thế nào thì Thẩm Lam cũng là vợ của anh, đây vốn là anh mắc lỗi trước, nếu anh còn tiếp tục phóng túng thì thể diện của cô chắc chắn sẽ thập phần khó giữ được.
Nhưng mà cho dù có nghĩ thầm là rút ra khỏi tiểu huyệt của cô gái dưới thân, nhưng huyệt này thật sự chặt quá mức, mị thịt chặt chẽ bao vây lấy côn th*t, liếm ʍúŧ không cho anh rời đi.
Càng quan trọng hơn là, anh vẫn chưa có bắn, thật sự là rất luyến tiếc nếu rút ra khỏi tiểu huyệt mềm ấm trơn ướt này.
Trong nháy mắt, Phó Duẫn Thừa đã đưa ra quyết định, hơn nữa là cái quyết định không nên nhất.
Chỉ thấy anh bình tâm, thậm chí là lôi kéo Lâm Nhụy thay đổi tư thế, nghênh diện cuộc chiến tiếp tục vất vả cần cù cày cấy.
Mồ hôi trên mặt anh nhỏ giọt một đường xuống bụng nhỏ bóng loáng của Lâm Nhụy, hạ thể hai người tương liên, thân thể cùng thân thể va chạm phát ra tiếng vang dâm mĩ.
Lâm Nhụy vừa hưởng thụ vừa nhịn không được dùng ngón tay mảnh khảnh chọt chọt иgự¢ Phó Duẫn Thừa. "Aizz, kia gì, vợ thầy tới."
"..."
Phó Duẫn Thừa liếc nhìn Lâm Nhụy một cái, không nói gì. Chỉ có điều rõ ràng là tốc độ nhanh hơn rất nhiều, bàn tay to gắt gao cố định eo cô, hung mãnh tiến công.
Chính chủ giống như người không có việc gì, cô còn nói cái gì đây?
Lâm Nhụy bị từng đợt từng đợt khoái cảm liên tiếp vây quanh, cô chỉ đơn giản tận tình ՐêՈ Րỉ, thanh âm cao ngất, cũng không để bụng đến chuyện người bên ngoài có thể nghe được hay không.
"A... Quá sâu... Sướng quá, em sắp bị thầy... Sắp bị thầy thao ૮ɦếƭ rồi..."
Nghe được thì làm sao, dù sao thì sớm hay muộn gì cô cũng sẽ đối mặt với người phụ nữ Thẩm Lam kia.
Quả nhiên, tiếng đập cửa bên ngoài càng thêm lớn, quả thực có thể nói là đinh tai nhức óc, cửa chịu không nổi lực nặng mà đong đưa, có thể tưởng tượng được tâm tình phẫn nộ của Thẩm Lam giờ phút này.
"Phó Duẫn Thừa, anh có còn là đàn ông không?! Có bản lĩnh thì hai người mở cửa ra, ở trong phòng lén lút, các người không biết nhục sao?"
May mắn là bây giờ đã tan học, trên cơ bản, học sinh đều đến căn tin để ăn cơm hoặc là đã về ký túc xá, trước văn phòng cũng không có người nào. Nếu không thì với việc Thẩm Lam đập cửa phát ra âm thanh lớn như vậy, đã sớm đưa tới một đoàn quần chúng vây xem.
Mà Phó Duẫn Thừa lại lần nữa bị Thẩm Lam kêu tên, biểu tình trên mặt nhìn không ra được cái gì, ánh mắt ẩn nhẫn mà điên cuồng.
côn th*t lớn màu đỏ tím dưới háng giống như máy đóng cọc ra ra vào vào rất nhanh trong tiểu huyệt của Lâm Nhụy, đấu đá lung tung, dường như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Lâm Nhụy vội vàng vươn cánh tay gắt gao vòng lấy cổ Phó Duẫn Thừa, cho dù như vậy, thân thể của cô cũng lung lay giống như thuyền nhỏ đang trải qua mưa rền gió dữ, kích khởi từng trận nhũ sóng, một đôi ✓ú lớn tuyết trắng đều sắp bị rớt ra.
Phải công nhận là, loại mùi vị này thật đúng là kích thích, Lâm Nhụy tưởng tượng đến vợ Phó Duẫn Thừa còn đang ở bên ngoài, mà cô cùng Phó Duẫn Thừa đang kịch liệt "Vận động", khoái cảm trong lòng đều giống như tăng lên gấp bội.
"Thầy... Thầy nhanh lên... Vợ thầy sắp vào rồi." Lâm Nhụy hơi thở không xong, đứt quãng nói.
Cũng không biết một người phụ nữ như Thẩm Lam lấy từ đâu ra sức lực lớn như vậy, đá cửa liên tục, tiếng mắng hỗn loạn tức muốn hộc máu, mắt thấy cửa văn phòng lung lay sắp đổ, nếu vẫn không kết thúc thì chỉ sợ sẽ biểu diễn đông cung sống cho người ta xem.
Lâm Nhụy không có yêu thích bị người quan sát ngay tại hiện trường.
"Nhanh."
Thanh âm áp lực của Phó Duẫn Thừa đáp lại.
Trên trán anh đều là mồ hôi, ôm sát Lâm Nhụy, nằm trên thân hình kiều mỹ động lòng người của cô, hạ thân tăng tốc đâm thọc.
Có tiếng nước "Òm ọp òm ọp" không ngừng truyền ra, tiểu huyệt Lâm Nhụy cũng bị đâm ra không ít bọt mép, d*m thủy chảy róc rách xuống theo 2 mảnh cánh hoa, làm ướt nhúm lông đen nhánh dưới háng Phó Duẫn Thừa thành từng sợi...
Thọc vào rút ra đại khái mấy chục cái, cuối cùng đâm vào một cái thật sâu, Phó Duẫn Thừa gắt gao cố định eo Lâm Nhụy rồi вắи тιин dịch trắng ᴆục đặc nùng vào trong țử çɥñğ của cô...
Trận ℓàм тìин lớn này rốt cuộc cũng kết thúc.
Xong việc, hai người ôm nhau thành một khối, thân thể dựa gần, đổ mồ hôi đầm đìa thở dốc.
Chờ Lâm Nhụy không nhanh không chậm mặc quần áo xong, Phó Duẫn Thừa mới mở cửa.
Trong quá trình đó, biểu hiện của hai người đều rất bình tĩnh.
Chẳng sợ mở cửa xong sẽ phát sinh chuyện gì.
Lâm Nhụy bình tĩnh là bởi vì việc Thẩm Lam đến nằm trong dự kiến của cô, chỉ là cô có chút không nghĩ ra, vì sao Phó Duẫn Thừa cũng bình tĩnh như vậy?
Còn nhớ rõ lúc trước, bộ dáng người đàn ông này này đối với vợ rất thâm tình.
Anh có hối hận khi gặp cô hay không, vì một lần hoang đường bị cô cố tình dụ dỗ?
Hiện giờ, đối mặt với chuyện bị vợ bắt gian trên giường, người đàn ông này sẽ làm như thế nào?
Lâm Nhụy rất tò mò.
Cùng với loại tò mò này, cửa được mở ra.
Xuất hiện ở trước mặt cả hai là một khuôn mặt tức hộc máu không khác gì lắm so với trong tưởng tượng của Lâm Nhụy.
Thẩm Lam mái tóc rối bời, xanh mặt, khuôn mặt vặn vẹo.
Bị người chồng mình yêu nhất phản bội,
Chậc chậc, thật đúng là chật vật đáng thương.
Lâm Nhụy ác ý cười.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc