Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ - Chương 61

Tác giả: Tiểu Kiều Thê Bá Đạo

Lâm Nhụy hôm nay mặc một cái áo sơ mi màu trắng gạo, phía dưới là một chân váy dài màu đen, tóc dài xõa trên vai, cả người thoạt nhìn phá lệ giống nữ thần văn nghệ.
Nhưng cũng chỉ là thoạt nhìn mà thôi, nữ thần văn nghệ ở trong lòng mọi người đều là mong muốn cao không thể với tới, sao có thể giống như bây giờ bị đàn ông ấn ở trong một góc vừa ngậm ✓ú vừa làm huyệt.
Hai chân Lâm Nhụy đều bị tách nghiêng ra rồi khóa ngồi ở trên đùi Hàn Vũ.
Nút áo sơ mi sớm đã bị gỡ ra để lộ thân thể mê người bên trong, çặק √ú lớn cứ trần trụi như vậy mà bại lộ ở trong không khí, Hàn Vũ chôn đầu ở trước иgự¢ cô, giống như đứa trẻ con chơi đùa ngậm ภú๓ שú cứng như hạt đậu phộng.
Nhưng chuyện anh làm rõ ràng không phải là chuyện mà trẻ con có thể làm.
Bàn tay to Ϧóþ chặt eo nhỏ của Lâm Nhụy, dưới háng điên cuồng kích thích, một cây côn th*t cực lớn màu tím đen đang mãnh liệt tiến công vào trong tiểu huyệt của cô gái đang nằm ở trong lòng иgự¢ anh. Hai người gắt gao ôm nhau và làm chuyện vận động nguyên thủy nhất. Mỗi một lần côn th*t đều cắm vào chỗ sâu nhất rồi lại hung hăng mà rút ra, mị thịt đỏ tươi cũng bị kéo ra ngoài.
Khi lại lần nữa cắm vào, sức lực lại cực kỳ tàn nhẫn, anh cắn răng dùng một cổ khí thế không cắm cô bay lên trời thì nhất quyết không bỏ qua. Cả cây côn th*t lớn sống sờ sờ như vậy bị nhét vào cửa động nho nhỏ kia. Nếu không phải thật sự là làm không được thì chỉ sợ hai cái trứng lớn phía dưới côn th*t cũng đã bị nhét vào trong tiểu huyệt của cô rồi.
Bộ vị thân thể kết hợp của cả 2 nối liền với nhau, tinh hoàn đánh vào trên cái ௱ôЛƓ tuyết trắng làm phát ra âm thanh “bạch bạch bạch” dâm mĩ, từng chút lại từng chút, trong hoàn cảnh tĩnh lặng thế này thì có thể nghe phá lệ rõ ràng.
Cứ lặp lại như thế, làm không biết mệt.
Vú bị khoang miệng ấm áp của anh ngậm hút vốn đã rất sảng khoái, thế mà tao huyệt dưới thân cũng bị côn th*t lớn cắm, cảm giác hư không đều bị nhét tràn đầy, thể xác và tinh thần đều đạt tới sự sung sướng cực hạn.
Lâm Nhụy cảm thấy bản thân mình giờ đây vui sướng tựa như đang cưỡi ngựa lớn ở trên thảo nguyên, tự do tự tại, xóc nảy không ngừng, thân mình nhỏ xinh run rẩy làm cho đôi ✓ú rung rung thành hình dạng dập dờn bồng bềnh. Nếu không phải cô đang gắt gao ôm cổ Hàn Vũ thì với tần suất vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn như thế này, chỉ sợ cô đã sớm bị xóc ngã xuống dưới.
côn th*t của Hàn Vũ vốn rất lớn, anh lại còn dùng sức đâm thọc sâu đến như vậy. Có lẽ là do thân kinh bách chiến nên anh có thể dễ dàng tìm được điểm G mẫn cảm của cô rồi dùng hết sức đâm thọc chỗ kia. Kích thích thật lớn này làm cô nhịn không được run lên, tiếng ՐêՈ Րỉ trong miệng cũng kêu càng lúc càng lớn hơn.
“A… Làm ૮ɦếƭ tôi… Quá sâu…”
“Chậm một chút… Tôi chịu không nổi… A…”
Mỗi một tế bào trong thân thể đều đang thét chói tai và kề bên ngưỡng cửa hỏng mất.
Tiểu huyệt sao có thể chịu đựng được cơn kịch liệt như vậy, miệng huyệt đã bị côn th*t ép ra bọt mép, d*m thủy không ngừng trào ra từ trong tiểu huyệt nhỏ xinh rồi chảy xuống nhánh lông tóc dưới háng của Hàn Vũ, xối âm mao ướt dầm dề thành một mảnh.
Cuối cùng thì, sau một cái đâm thọc mạnh của Hàn Vũ, Lâm Nhụy giật mình một cái, khoái cảm đạt tới đỉnh điểm, cô lên cơn cao trào.
Trong đầu giống như có pháo hoa đang nổ tung sáng lạn, trong phút chốc lại biến thành chỗ trống. Ánh mắt cô mê ly, theo bản năng nhìn về phía phương xa, hưởng thụ dư vị của cơn cao trào.
“Mới chỉ như vậy mà đã chịu không được?”
Hàn Vũ khẽ cười một tiếng rồi ngẩng đầu từ dưới ✓ú lên xong sau đó hôn khoé môi của Lâm Nhụy.
“Tôi vẫn chưa làm đủ đâu.” Cùng Lâm Nhụy hôn môi trong một chốc xong, anh ôm Lâm Nhụy đứng lên, rút côn th*t ra, ý bảo Lâm Nhụy xoay người sang chỗ khác.
Lâm Nhụy mắt nhìn Hàn Vũ đang cao hứng cùng cây côn th*t lớn dính đầy mật dịch trơn trượt kia, cô thuận theo quay người đi, đôi tay cùng đầu gối chạm đất. Cô quỳ rạp trên mặt đất.
Váy chữ A đã sớm bị Hàn Vũ bởi vì ngại vướng bận mà cởi ra, cứ như vậy, ௱ôЛƓ nhỏ tròn trịa tuyết trắng kia vừa lúc đối diện với Hàn Vũ, hai chân hơi hơi tách ra, miệng huyệt phấn nộn còn đang co rụt lại, thật sự là rất đáng yêu.
Anh ghé sát vào người Lâm Nhụy, dùng tay cầm côn th*t một chút, quy đầu lớn như trứng vịt đánh vào miệng huyệt kiều nộn, côn th*t ma xát trên hai bên âm đế, sau đó tìm đúng cửa động, một phát tiến vào trong động…
Kỳ thật anh cũng sắp nhịn không được mà vẫn luôn đang dùng lực tự chủ lớn nhất để cố nén. Cũng cùng một dạng là huyệt của phụ nữ nhưng sao lại có chênh lệch lớn đến như vậy, nếu chặt như của Lâm Nhụy thì không dâm đãng như Lâm Nhụy, nếu dâm đãng như Lâm Nhụy thì không chặt và nhiều nước như Lâm Nhụy. Cái tiểu huyệt trước mắt này, quả thực làm cho những cô gái mà anh gặp lúc trước đều không bằng nó, mỗi lần đều hút côn th*t anh đặc biệt chặt, làm anh cắm như thế nào cũng đều không đủ, hận không thể tinh tẫn nhân vong ở trên người cô được.
Lâm Nhụy vừa mới qua cao trào, toàn bộ thân thể đều tương đối mẫn cảm cùng suy yếu. Cô hơi có chút cố hết sức quỳ nằm bò, ê ê a a thừa nhận côn th*t lớn phía sau đâm thọc.
Hàn Vũ còn cố tình không ngừng nói lời dâm đãng kích thích cô.
“Thích tư thế lão hán đẩy xe này không? Phải thế này thì mới có thể đâm càng sâu càng sướng…”
“Cô xem cô đi, thật giống như tiểu mẫu cẩu dâm đãng, trời sinh phải bị côn th*t của đàn ông không ngừng đâm thọc mới có thể sống được…”
Tay lớn tách hai chân cô ra, Hàn Vũ gần như nửa cưỡi ở trên người cô, một bàn tay túm lấy xoa nắn ✓ú cô, tận tình không ngừng đâm thọc.
Tư thế này thập phần điên cuồng cuồng mãnh liệt, Lâm Nhụy bị đâm đến mức muốn bò cũng bò không được. côn th*t tiến sâu vào, suýt chút nữa đâm thủng țử çɥñğ, thân thể cũng theo kích thích của Hàn Vũ mà nghiêng về phía trước. Chỉ trong nháy mắt, cô cảm thấy bản thân thật sự chính là một con mẫu cẩu dâm đãng, ở dưới háng anh tận tình ՐêՈ Րỉ phóng túng.
“A nga… A… A… Sướng quá…”
Hàn Vũ hướng về phía trước, thân thể cường tráng dựa trên lưng Lâm Nhụy, kề sát vào tai Lâm Nhụy nói nhỏ.
“Biết chúng ta hiện tại đang làm cái gì không?” Anh dùng giọng nói gợi cảm hỏi.
Vừa nói chuyện, anh vừa dừng động tác côn th*t thọc vào rút ra lại rồi bất động, nhất quyết phải chờ đợi câu trả lời từ Lâm Nhụy.
Đối với Lâm Nhụy mà nói thì côn th*t bất động là một loại tra tấn rất lớn, bởi vậy mà cô không thể không nỗ lực giữ sự tỉnh táo để trả lời: “Biết… Chúng ta đang ℓàм тìин…”
Cho rằng đã trả lời xong, ௱ôЛƓ nhỏ cầu xin thương xót mà lắc lắc, chờ mong côn th*t lớn tiếp tục đâm thọc.
Ai ngờ được Hàn Vũ lại vỗ “Bang” một cái vào ௱ôЛƓ nhỏ, giọng điệu giả vờ tức giận: “Sai rồi, nói lại cho đúng!”
Lần bị đánh này, nước mắt Lâm Nhụy đã chảy ra, đáng thương hề hề mà lắc lư hạ thân.
“Làm huyệt!”
Đầy mặt cô mang cảm giác thẹn thùng mà nói ra một cái đáp án khác.
Cái này chắc đúng rồi đi!
Nhưng Hàn Vũ đối với đáp án này vẫn không quá vừa lòng, anh ác ý nhắm ngay chỗ toàn thịt trong tiểu huyệt rồi đâm một cái, sau đó nói: “Cô đã quên tôi nói cô là tiểu mẫu cẩu sao? Tiểu mẫu cẩu sao lại có thể sử dụng cái từ thao huyệt này.”
“Là giao phối, lão tử đang cùng cô, là cùng mẫu cẩu dâm đãng giao phối, nhớ kỹ chưa?”
Hàn Vũ lại đâm một cái sâu.
Chính cái gọi là không thể trông mặt mà bắt hình dong, Hàn Vũ thoạt nhìn soái khí tuấn tú nhưng khi chân chính ℓàм тìин thì không chỉ có thế công mãnh liệt, t*ng trùng trên não thì càng thích nói lời thô tục. Nhưng ℓàм тìин chính là như vậy, lời nói càng thô tục không thể chịu được thì càng có thể làm người ta trở về Dụς ∀ọηg nguyên thủy nhất.
Lâm Nhụy ưm một tiếng, giọng điệu run run trả lời: “Nhớ kỹ… Mẫu cẩu dâm đãng nhớ kỹ.”
Cứ việc nội tâm cảm thấy thẹn với việc bản thân phóng đãng, nhưng d*m thủy trong tiểu huyệt lại bởi vì những từ “Mẫu cẩu” và “Giao phối” đó mà chảy ra càng thêm dữ dội.
Rõ ràng là bị nhục nhã nhưng cô lại càng hưng phấn.
Hàn Vũ nhận được câu trả lời vừa lòng, côn th*t lập tức phát động thế công, bắt đầu thêm một vòng mưa rền gió dữ…
……
Phó Duẫn Thừa một mình ngồi ở trong văn phòng.
Anh nhìn chằm chằm di động vẫn không nhúc nhích, giống như một pho tượng tĩnh mịch.
Giao diện di động vừa vặn đang báo tin từ đám bạn thân của vợ anh.
“Cùng ông xã ngọt ngào đi du lịch ~”
Cộng thêm chính là ảnh phong cảnh chiếu cửu cung cách bãi biển mà hai người chụp chung.
Trên ảnh chụp chung, Thẩm Lam gắt gao kéo cánh tay của Phó Duẫn Thừa, biểu tình ngọt ngào.
Phía dưới ảnh up, có hai người bạn tốt bình luận, đều là những câu chúc phúc cực kỳ hâm mộ, Thẩm Lam đều trả lời lại.
Trong mắt người bên ngoài, không thể nghi ngờ anh và vợ là một cặp vợ chồng hạnh phúc âи áι, một gia đình mỹ mãn.
Nhưng chỉ có Phó Duẫn Thừa biết, có vài thứ đã hóa thay đổi trong lặng lẽ.
Lần này vợ anh không nhanh chóng đi công tác nữa mà lại dị thường đưa ra ý tưởng muốn cùng Phó Duẫn Thừa làm một chuyến hưởng tuần trăng mật sau hôn nhân nữa.
Ngày hôm đó nói, ngày hôm sau đã trực tiếp đặt vé máy bay đến Tam Á, thậm chí không tiếc xin nghỉ cũng muốn hoàn thành chuyến du lịch lần này.
Phó Duẫn Thừa cũng bị yêu cầu của vợ làm lung lay, hai người cùng nhau bước lên chuyến du lịch đi Tam Á.
Ánh mặt trời chiếu trên bờ cát, người vợ mà mình yêu lại ở bên cạnh, nhàn hạ thích ý, tất cả chuyện này vốn là nên cao hứng, nhưng trong lòng Phó Duẫn Thừa lại cảm thấy tựa hồ thiếu thiếu cái gì đó.
Đối mặt với người vợ đang cười, vì để cho không mất hứng, mọi chuyện anh đều phối hợp với cô, cuối cùng thì cũng thuận lợi vượt qua chuyến đi này.
Sau khi trở về, nhìn sơ qua mặt ngoài thì quan hệ của hai người đã có dấu hiệu ôn hòa trở lại.
Mấy ngày nay, cô đối xử với anh còn tinh tế săn sóc hơn rất nhiều so với lúc trước, còn nói muốn ở nhà bồi anh, qua một khoảng thời gian nữa lại đi công tác.
Cô có thể làm ra hành động như vậy đã là vượt qua dự kiến của anh rất nhiều.
Hiện giờ, anh nên thấy đủ không phải sao?
Nhưng vợ anh càng như vậy thì khi đối mặt với cô, trong lòng anh liền nhịn không được áy náy.
Anh phản bội vợ mình, phản bội cái gia đình này.
Muốn nói nhưng lại không có cách nào nói ra được, nó dần dần trở thành một phiến đá lớn đè nặng ở trong đáy lòng anh.
Thời thời khắc khắc, đều đang tra tấn anh.
Không chỉ là như vậy, anh hoảng sợ phát hiện, trái tim anh hình như cũng đã lệch khỏi quỹ đạo bình thường, anh không thể khống chế được.
Liên tục mấy đêm, anh đều mơ thấy cảnh ngày ấy Lâm Nhụy cùng anh ℓàм тìин.
Vốn hẳn nên chôn dấu ở trong trí nhớ nhưng lại không ngừng bị đánh thức, vì dư vị.
Thân thể cô quyến rũ, hai chân thon dài, ✓ú đầy đặn, còn có tiểu huyệt ướƭ áƭ chặt khít, tư vị mất hồn khi côn th*t đi vào bị hút chặt ở bên trong, không một thứ gì không làm anh nhớ lại.
Trong mộng, cô như yêu tinh trong rừng mị hoặc lòng người, đối với anh hết sức khiêu khích, phủ phục ở dưới thân anh, anh lại giống như ngày hôm ấy, tận tình tùy ý đùa bỡn thân thể tuổi trẻ của cô, phát tiết Dụς ∀ọηg của bản thân, một lần lại một lần вắи тιин dịch lửa nóng vào trong cơ thể của cô.
Tỉnh lại từ trong mộng xuân, côn th*t dưới háng dựng đứng, mà bên cạnh chính là người vợ đang ngủ say.
Nhưng, anh lại nhấc không nổi nửa phần hứng thú.
Đến tột cùng, tại sao lại như vậy?
……
Phó Duẫn Thừa giật mình hoàn hồn từ trong tấm ảnh chụp, anh nhìn thời gian, đã giữa trưa.
Kỳ nghỉ đã tới rồi, 2 giờ chiều nay anh có tiết, nhưng không biết vì sao, anh lại bị thần sử quỷ sai mà tới sớm.
Nghĩ đến lát nữa ở trong lớp học sẽ có khả năng nhìn thấy khuôn mặt thanh thuần kia, ánh mắt anh trở nên phức tạp rối rắm.
Văn phòng ở khu lầu hai, anh có văn phòng riêng, bên trong có nguyên bộ sô pha bàn ghế đầy đủ hết.
Tâm tình có chút không hiểu vì sao mà bực bội, Phó Duẫn Thừa đứng dậy, muốn mở cửa sổ ra hít thở không khí.
Phía bên ngoài cửa sổ là một mảnh cỏ cây thực xanh biếc, bởi vì hẻo lánh nên hoa cỏ nơi đây không bị người giẫm đạp, thế cho nên phát triển rất tươi tốt.
Phó Duẫn Thừa có đôi khi làm việc mệt mỏi thì sẽ dựa ở cửa sổ nhìn ra xa trong chốc lát để giảm bớt sự mệt nhọc trong thân thể.
Lần này, cũng không ngoại lệ.
Cửa sổ mở ra xong, không khí mới mẻ ập vào trước mặt, đập vào mắt là màu xanh biếc làm người vui vẻ thoải mái.
Ngay cả tâm tình không tốt hình như cũng lập tức giảm bớt không ít.
Có một ít gió nhàn nhạt thổi vào mặt, Phó Duẫn Thừa nhắm mắt, thần sắc ôn hòa bình yên.
Chỉ là, sau một chốc lát, vẻ mặt của anh đột nhiên trở nên có chút cổ quái.
“A… Thật là lợi hại… Tiểu mẫu cẩu bị làm đến muốn ૮ɦếƭ… Ách a…”
“A… Ách nga…”
Gió nhẹ đem những thanh âm nhỏ vụn vặt mờ ám đó cũng thổi vào lỗ tai anh.
Phó Duẫn Thừa không khỏi nhíu mày.
Anh là một người đàn ông thành thục đã kết hôn nhiều năm, đối với loại thanh âm này cũng quá quen thuộc. Đó rõ ràng là dâm thanh lãng ngữ chỉ khi nam nữ ℓàм тìин thì mới có thể phát ra.
Nghe thanh âm này, hẳn là ở gần đây.
Cũng không biết là ai lại dám ℓàм тìин ngay lúc ban ngày, còn dám công khia ở trường học?
Quả thực là tùy ý làm bậy.
Phó Duẫn Thừa theo bản năng mở mắt ra, nhăn chặt mày nhìn về phía phát ra thanh âm.
Vừa nhìn thấy, ánh mắt anh đột nhiên ngưng trụ.
Đồng tử kịch liệt co rút lại, anh để lộ biểu tình không thể tin được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc