Qua Năm Tháng - Chương 32

Tác giả: Tĩnh Thuỷ Biên

Lo xong các thủ tục thuê phòng, Tạ Mạnh liền dọn hành lý vào. Quý Khâm Dương với Địch Lâm hợp lực lắp một lớp tường gỗ cách âm ở phòng nhạc, bên trong đặt dàn trống cùng đàn điện tử mà Mạc Tố Viện ký gửi tới.
Quách Lâm An cầm bản nhạc phổ lật lật vài trang “Chà, đại công trình nghen, ngoại trừ mấy khúc viết cho Tiền Mạch, còn lại tính gửi đi công ty giải trí hả?”
“Muốn góp khúc cho công ty giải trí khó lắm thì phải?” Bạch Tín Thiên cầm hai ván khuông đã mài tốt đưa cho Địch Lâm “Hiện tại muốn viết ca khúc cho mấy ca sĩ hơi nổi danh tí cơ hồ là chuyện không tưởng.”
Địch Lâm cắn cái đinh trong miệng, hàm hồ nói “Ca sĩ mạng cũng là một hướng phát triển thôi, hiện tại lên yy, weibo xem, thiếu gì người nổi tiếng.”
“Phân loại khán giả không giống nhau, hơn nữa trình độ lại so le không đồng đều, chênh lệch rất lớn.” Quý Khâm Dương lắp xong khối ván gỗ cách âm cuối cùng, cởi ra bao tay, tháo cái áo lông trùm lên đầu xuống “Hơn nữa không chờ được, tôi đang cần tiền.”
Quách Lâm An nhún nhún vai, tiết trời qua tháng tư bắt đầu dần ấm áp trở lại, cả đám lúc mới bắt tay làm việc đều mặc áo ngoài dày cộm trên người, tới cuối cùng ai nấy cũng mướt mồ hô.
Quý Khâm Dương cởi hết áo khoác ngoài ra, chỉ chừa lại cái T-shirt trên người, lắp ráp dàn trống cùng đàn điện tử, sau đó đeo tai nghe bắt đầu điều chỉnh thiết bị âm hưởng.
Bạch Tín Thiên đột nhiên hỏi “Tai nghe cậu dùng bao lâu rồi? Không tính đổi cái mới hả?”
Tai nghe được Quý Khâm Dương giữ gìn rất cẩn thận, nhưng vẫn có thể nhận ra là đồ cũ đã được sử dụng nhiều năm. Đối với dân chơi nhạc mà nói, tốc độ thay thiết bị cũng chẳng khác gì tốc độ đổi quần áo của phụ nữ, Quý Khâm Dương rất kỹ tính đối với nhiều tiểu tiết nhỏ, nhưng chỉ có mỗi cái tai nghe này là dùng thật lâu, hơn nữa còn lúc nào cũng mang theo kè kè bên cạnh.
Địch Lâm nửa đùa nửa thật nói “Mi đúng nà không hiểu cái gì hết rồi, tai nghe này của người ta có ý nghĩa đặc biệt thôi.”
Quách Lâm An cũng xía vào hỏi một câu “Ý nghĩa gì?”
“Trai thẳng không hiểu đâu.” Địch Lâm mất kiên nhẫn phất tay.
***
Hôm nay tiết dạy kèm Hứa Thiệu Hoà kết thúc sớm hơn thường lệ nên Tạ Mạnh ra về sớm, thiếu niên tiễn cậu ra về, trên đường đi không ngừng tò mò hỏi han “Ủa vậy là anh không ở trường nữa hả? Ra riêng với bạn gái rồi đó hả?”
Tạ Mạnh bất đắc dĩ nói “Anh bảo là nam rồi mà.”
Hứa Thiệu Hoà nói thẳng “Là đồng tính luyến ái hả?”
Tạ Mạnh “…”
Hứa Thiệu Hoà “Đừng tưởng là em không hiểu gì nha, tụi hủ nữ lớp em đông lắm, toàn nói cái gì hảo cơ hữu rồi cp cái gì…”
“Đi học sao không lo học,” Tạ Mạnh nói “Đừng quan tâm ba cái vớ vẩn này.”
Hứa Thiệu Hoà ngoan ngoãn ừ một tiếng, lại hỏi “Vậy em có thể đến nhà anh chơi không?”
Tạ Mạnh nghe xong nghẹn một hồi, mới nói “Em đến chơi cái gì?”
“Thì đều là nam thôi,” Hứa Thiệu Hoà thoải mái nói “Cùng nhau đánh bài hoặc là làm gì đó cũng được mà.”
Tạ Mạnh nhức đầu nói “Em nên tập trung cho việc học đi, không phải bảo muốn thi vào trung học trực thuộc Thanh Hoa sao?”
Hứa Thiệu Hoà bĩu môi “Chán ghê, Mạnh Mạnh anh giống mấy ông già quá.”
Tạ Mạnh “…”
Hứa Thiệu Hoà “Ai là bạn gái anh chắc khổ lắm, chịu sao nổi cái tính câm như thóc của anh.”
***
Trương Giang Giang đi cùng Hàn Đông đến, mang theo nguyên liệu làm món lẩu để chúc mừng hai người họ dọn nhà mới. Tạ Mạnh chưa về, Quý Khâm Dương lại không chịu nấu, nên cả đám xúm lại cùng nhau nấu lẩu, rửa rau, ngâm miến.
Lúc Tạ Mạnh trở về thì nhà chỉ còn lại ba người, ở trong phòng khách chờ ăn.
“Không làm thức ăn khác?” Tạ Mạnh cười cởi khăn quàng cổ.
Trương Giang Giang lập tức tố cáo “Kêu mà đẹp trai không làm!”
Quý Khâm Dương liếc cậu ta một cái “Tớ làm vậy lát cậu rửa chén à?”
Trương Giang Giang vừa nghe phải rửa chén liền im lặng, Hàn Đông lấy đũa với nước chấm đưa cho Tạ Mạnh, bốn người ngồi xúm quanh nồi lẩu điện bắt đầu nhúng ăn.
Quý Khâm Dương tạm thời đính với Tiền Mạch kế hoặc hợp tác nửa năm, làm người chế tác cho cả band, phụ trách sáng tác viết ca khúc, dùng là danh nghĩa cá nhân, nhưng mà mỗi lần biểu diễn hội chỉ có thể nhận được hai phần lợi nhuận, trừ đi tiền phí sinh hoạt ngày ngày cùng tiêu phí chế tác ra thì muốn gom đủ tiền thuê nhà vẫn khá là khó khăn…
“Có gửi đến công ty giải trí không? Thế nào rồi?” Hàn Đông hỏi.
“Mấy công ty lớn đa phần không hồi âm, quy mô nhỏ chút cũng có, nhưng ý họ đều là muốn bán đứt.”
Trương Giang nhét miếng bắp cải vào miệng, phồng má nhìn hệt một con sóc “Bán đứt là sao…”
Tạ Mạnh nhíu mày “Đưa ca khúc của mình cho người khác?”
Hàn Đông “Không đơn giản là như vậy thôi, cảm thấy giống như là viết thuê cho người ta thì đúng hơn, bọn họ có quyền đổi tên người sáng tác thành tên ca sĩ của mình, ca khúc nếu hot thì ca sĩ cũng sẽ hot theo.”
Quý Khâm Dương không nói gì, với đũa gắp một miếng thịt bỏ vào bát cho Tạ Mạnh.
Trương Giang Giang liếc nhìn một cái, nuốt xuống miếng bắp cải, mới dò hỏi “Hay là đẹp trai tự mình hát luôn đi, không thì tham gia các tiết mục tìm kiếm ngôi sao cũng được mờ, nhất định sẽ nổi như cồn cho coi.”
Quý Khâm Dương cười mắng “Ăn của cậu đi.”
Ăn xong lẩu rồi cả đám lại lấy hoa quả ra ăn, nồi lẩu cùng bát đũa bẩn chả ai thèm động tay xử lý, cuối cùng Tạ Mạnh chịu không nổi, đứng dậy bưng vào phòng bếp chuẩn bị rửa sạch. Quý Khâm Dương đi theo, đứng tựa vào cửa phòng bếp nhìn bóng lưng của đối phương.
Tạ Mạnh thấy người nào đó đứng nhìn mình, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
“Tính vào giúp đỡ hả?” Tạ Mạnh vừa lau bát vừa hỏi.
Quý Khâm Dương cười “Em cho anh giúp?”
Từ sau vài lần nhìn Quý Khâm Dương luyện đàn, Tạ Mạnh liền bắt đầu cố ý như vô tình không để đối phương làm việc, từ quét nhà giặt quần áo đến nấu cơm rửa chén đều là Tạ Mạnh một mình ôm đồm hết.
“Cũng sắp xong rồi.” Tạ Mạnh dùng khăn khô lau bọt nước trên đài rửa bát, đột nhiên nói “Ý kiến của Giang Giang anh thấy thế nào?”
Quý Khâm Dương giả ngu “Ý kiến gì?”
Tạ Mạnh xoay người lại, nói “Thì tự mình ra làm ca sĩ? Em không biết thuật ngữ chuyên môn là thế nào…”
“Làm nghệ sĩ.” Quý Khâm Dương ςướק lời, đưa tay khoá lại cửa phòng bếp rồi đi đến trước mặt Tạ Mạnh, hai tay chống lên bàn bọc cậu lại vào giữa, Tạ Mạnh bị đối phương áp gần đến phải ngưỡng người về phía sau một chút.
“…” Tạ Mạnh thở dài “Em không phải có ý đó…”
“Anh cũng không phải có ý đó.” Quý Khâm Dương nói, một lời mà hai nghĩa.
Tạ Mạnh nhìn đối phương.
Dưới ngọn đèn vàng mờ ảo của phòng bếp, ngũ quan của Quý Khâm Dương vẫn vô cùng nổi bật, xinh đẹp đến như không có tì vết nào, Tạ Mạnh có đôi khi cũng sẽ nghĩ đến, gương mặt như vậy nếu như xuất hiện trên màn ảnh, trên tivi, hay trong video sẽ trở nên như thế nào…
Bởi vì rất xinh đẹp, nên sợ không muốn cho nhiều người thấy đến, sợ sẽ ghen tị, nhưng nếu giấu đi thì thỉnh thoảng lại sẽ so đo thiệt hơn, cảm thấy đáng tiếc…
Hàn Đông ở ngoài gõ cửa “Tụi này đi về.”
Trương Giang Giang muốn vào trong “Hai người làm gì ở trỏng vậy?”
Quý Khâm Dương ngoảnh đầu lại nói một câu “Không có gì, hai người về trước đi.”
Bên ngoài, Hàn Đông giống như nói gì đó với Trương Giang Giang, lát sau hai người cùng nói tạm biệt, sau đó liền nghe tiếng đóng cửa ngoài.
Quý Khâm Dương thở ra một cái “Rốt cuộc chịu đi rồi…”
Tạ Mạnh đẩy đẩy “Tránh ra, đi tắm.”
Quý Khâm Dương cúi đầu “Tắm chung?”
“…” Tạ Mạnh đưa bàn tay ụp thẳng vào mặt đối phương.
***
Quen nhau lâu như vậy, hai đứa lại đang ở lứa tuổi dễ xúc động, từ lúc dọn vào ở cùng nhau, mấy đêm liền hai người họ chưa có ngày nào an tĩnh mà ngủ, nhưng không biết tại sao, Quý Khâm Dương cứ mãi không chịu làm đến cùng…
Đối phương không nói, Tạ Mạnh cũng không nói, cho nên cứ tưởng là hôm nay tắm rửa xong đại khái cũng sẽ giống hôm qua, dùng miệng hoặc tay làm một chút liền xong.
Mãi cho đến khi bị người nào đó đè xuống giường, Tạ Mạnh cũng chưa kịp phản ứng.
“Anh chuẩn bị cái này.” Quý Khâm Dương đột nhiên kề sát vào lỗ tai cậu nói.
“?” Tạ Mạnh thấy đối phương với tay lục lọi gì đó trong ngăn đầu giường, hồi lâu mới moi ra một cái chai màu xanh lam.
“Mấy hôm trước hết hàng mua không được, nghe bảo có tinh dầu.” Quý Khâm Dương bắt đầu hôn toàn thân Tạ Mạnh như thường lệ, tỉ mỉ đến ngay cả ngón chân cũng không buông tha.
Tạ Mạnh “…Chỉ vì mua thứ này sao?”
Quý Khâm Dương thật lòng nói “Trên mạng bảo dầu bôi trơn dạng lỏng dùng tốt hơn.”
Tạ Mạnh thật sự không biết nói cái gì cho phải, cơ thể bị Quý Khâm Dương hôn đến nóng bừng lên, có hơi khó nhịn đưa tay ôm cổ đối phương.
Quý Khâm Dương rút gối đầu lót dưới thắt lưng Tạ Mạnh, sợ dầu bôi trơn không đủ nên đổ ra tay rất nhiều, đầu tiên là dùng ngón tay ở xung quanh hậu huyệt chậm rãi kích thích, sau đó mới thử dùng một ngón nhẹ nhàng cắm vào, toàn bộ quá trình đều chăm chú quan sát biểu tình của Tạ Mạnh, chỉ cần thấy trên mặt cậu có một chút khó chịu sẽ lập tức dừng lại.
“Được rồi…” Tạ Mạnh nhịn không được, ý bảo Quý Khâm Dương tiến vào.
“Sẽ rất đau.” Quý Khâm Dương khẽ cười, bản thân cậu nhẫn nhịn cũng rất khó chịu, thậm chí có chút mơ hồ không rõ ràng lắm mình đang nhịn cái gì, nhưng vẫn vô cùng cố chấp muốn Tạ Mạnh thoải mái, muốn lúc mình đi vào đối phương vẫn có thể bảo trì trạng thái ¢ươиg ¢ứиg, loại cảm giác này chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Quý Khâm Dương hưng phấn còn hơn cả lúc đạt được khoái cảm tột đỉnh mà вắи тιин…
Cuối cùng, khi ďươñğ √ậț của Quý Khâm Dương toàn bộ đều cắm vào, Tạ Mạnh nhịn không được rên lên một tiếng, lập tức đưa tay che miệng lại, lại bị đối phương buộc phải nâng eo lên, xem chỗ mà hai người kết hợp lại với nhau, Tạ Mạnh xấu hổ muốn quay mặt đi, nhưng Quý Khâm Dương không cho.
“Phải nhìn anh làm em như thế nào.” Quý Khâm Dương bắt đầu cử động, mỗi lần đều là lùi ra ngoài gần hết cỡ sau đó mới tiến vào, động tác vững vàng lại thong thả, ánh mắt chăm chú nhìn Tạ Mạnh như tràn đầy nhiệt độ nóng bỏng đến không nói nên lời, suốt cả quá trình hạ thân của Tạ Mạnh vẫn bảo trì trạng thái đứng thẳng, quy đầu không ngừng trào ra тιин ∂ị¢н.
Cậu cảm thấy cực độ xấu hổ, nhưng rồi lại không khống chế được, ngượng đến hai mắt đều nóng lên.
Quý Khâm Dương cúi đầu hôn lên trán nam sinh, tiếp theo là mắt, mũi, cuối cùng dừng lại trên môi.
Nụ hôn lần này kéo dài thật sâu, thật sâu…
Suốt đêm ấy, hai người làm rất nhiều lần, toàn bộ cả quá trình Quý Khâm Dương không bắn lần nào, đến lần cuối cùng ôm lấy Tạ Mạnh ngồi lên đùi, bản thân ngồi dưới hướng lên trên làm Tạ Mạnh, đến khi Tạ Mạnh thực sự chịu không nổi liên tục bảo thôi, Quý Khâm Dương mới chịu buông tha đối phương.
Bởi vì rất mệt mỏi, nên vừa xong được một lát Tạ Mạnh đã ngủ say, Quý Khâm Dương lột bao ra rồi nhưng ďươñğ √ậț vẫn còn cương thẳng, bắn không được, cuối cùng phải để vậy ôm Tạ Mạnh ngủ cả đêm…
__________________
Beta bảo “H sao không có cảm xúc gì” T_T
Mình rất bất lực, có lẽ do mình là một đứa theo chủ nghĩa ăn chay, nên…
Xin lỗi mọi người ==
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc