Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Tôi - Chương 53

Tác giả: Mộng Tịch

Bà xã thật tốt bụng
Edit: Lady
” Tôi muốn cậu phải trả giá cho những gì mình làm!”
Luật Hạo Thiên trầm giọng nói, tiến lên từng bước, một cước đạp vào иgự¢ Giang Hằng Vũ:” Tôi không thích các người ở chung với nhau, từ lúc ở trường học, tôi đã muốn cậu biến mất. Tôi vốn định tha cho cậu, muốn trách thì trách cậu vì sao lại trở về!”
Giày của anh ở trên иgự¢ hắn mà dày vò, hắn thống khổ, trên trán từng giọt mồ hồi rơi xuống.
Anh vẻ mặt hèn mọn:” Bằng hữu? Tôi cũng không tin trên đời này còn từ này nữa! Nhưng cô ấy lại tin, không có biện pháp, tôi vẫn không thể Gi*t cậu, bởi vì tôi Gi*t cậu, cô ấy nhất định sẽ đau lòng, cô ấy nói, cậu là bằng hữu tốt nhất.”
Trầm ngâm một lát, anh hướng ra phía ngoài hô:” Mau gọi bác sĩ đến, chữa trị cho cậu ta!”
” Tôi không cần anh cứu!” Giang Hằng Vũ vùng vẫy nói:” Tôi không cần người như anh thương hại……”
” Cậu cho rằng tôi thương hại cậu?” Luật Hạo Thiên cười nói:” Nói cho cậu, cậu trong mắt tôi chỉ là một con kiến, tôi muốn Gi*t thì Gi*t, muốn lưu lại thì lưu lại! Cậu có cốt khí kia, hay là chờ cậu xuống đó rồi nói sau!”
Anh nói xong hừ một tiếng xoay người đi ra ngoài, một lát sau, bác sĩ đến đây, ba chân bốn cẳng chữa trị cho hắn……
————————
” San San, để cho anh nghe tiếng của đứa bé.”
Luật Hạo Thiên cùng San San ngồi trên sô pha, ăn hoa quả, xem tivi, Luật Hạo Thiên bỗng nhiên đưa ra yêu cầu vô lý.
San San liếc mắt:” Em chính mình còn chưa nghe được, vậy thì sao anh nghe được!”
” Cũng đã hơn ba tháng rồi, như thế nào lại không nghe được, cho anh nghe một chút đi, xin đấy, bà xã.”
San San bị anh chọc cười,” Được rồi, tùy anh vậy!”
Luật Hạo Thiên vươn tay, chạm lên bụng bằng phẳng của cô sờ tới sờ lui.
” Rất ngứa……” Cô cười khanh khách đẩy tay anh:” Đừng nháo!”
Anh kinh ngạc, không chuyển mắt nhìn chằm chằm bụng của cô:” Nơi này bằng phẳng như vậy, căn bản nhìn không ra bên trong có đứa nhỏ, bà xã, em thật sự mang thai sao?”
” Vô nghĩa!” Cô liếc mắt, cho dù y học kiểm tra sai lầm, nhưng cũng dã tới ba tháng, còn có thể sai sao?
” Thật thần kì……” Anh lại đưa tay sờ lên, cô muốn lấy tay anh ra, lại nghe anh nói:” Đừng nhúc nhích! Anh cảm giác được!”
” Thật vậy chăng?” Cô cũng rất hưng phấn, cũng đưa tay sờ. Anh lại cười nói:” Lừa em đấy, anh cái gì cũng chưa nghe.”
” Đáng ghét!” Cô cầm lấy gối đánh anh, anh đưa tay tiếp được:” Được rồi anh lại nghe một chút.”
Anh dựa vào trên đùi cô, đem lỗ tai đặt lên bụng cô, tóc anh mềm mại lamg cho cô hơi nhột, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu của anh, cô cười dạt dào.
Nếu không phải chuyện của Giang Hằng Vũ còn chưa giải quyết, cô thật sự muốn cùng anh rời khỏi, cuộc sống vô tư chỉ có hai người.
—————————–
Anh đột nhiên hỏi:” San San, nếu đứa nhỏ được sinh ra, em sẽ yêu thương đứa nhỏ mà không thương anh?”
Cô sửng sốt, cười nói:” Làm sao có thể, hai người đều là người em yêu nhất.”
” San San, em không biết là em rất tốt bụng sao?”
” Cái này sao gọi là tốt bụng? Em yêu chồng và con của mình chẳng lẽ sai sao?”
” vậy anh em nhà họ Giang cùng an hem nhà họ Lâm thì sao?”
” Bọn họ đều là bằng hữu!”
” Anh không thích em đối với ai cũng tốt như vậy, anh chỉ hy vọng em đối tốt với một mình anh thôi.”
” Đằng Hải, anh là đàn ông, ý nghĩ phải thoáng một chút.” Tay cô nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của anh:” Em biết, em và anh đều là cô nhi, từ nhỏ không nhận được tình thương, nhưng cũng không vĩnh viễn bị cô độc.”
” Chúng ta không có quyền lựa chọn thân thế, nhưng chúng ta có quyền lợi lựa chọn cuộc sống sau này như thế nào, Đằng Hải, tin em, chỉ cần anh nghĩ thoáng một chút, anh cũng sẽ có rất nhiều bằng hữu, thế giới của anh cũng sẽ tràn ngập tình yêu, anh sẽ không bị cô độc……”
Cô sâu kín nói xong, cảm giác được trên đùi mình dần dần ướt đẫm một mảnh, đó là…… nước mắt của anh sao?
” San San, nếu chúng ta chưa từng tách ra, thì tốt biết bao.”
” Đằng Hải……”
” Anh rất tệ phải không, em không thích anh phải không?”
” Làm sao có thể? Bất luận anh là dạng người như thế nào, tình cảm của em đối với anh cũng không thay đổi.”
” Nếu anh là người xấu?”
“…… Em đây cũng tốt, thử đi yêu một người xấu.” Cô cắn răng nói, nhớ tới ngày trước anh vẫn là Luật Hạo Thiên, anh khi dễ cô, lăng nhục cô, nhưng cô lại vẫn không chịu thua kém yêu anh.
Có lẽ anh chính là mục tiêu của cô, bất kể đi tới chỗ nào, bất kể tách ra bao lâu, cô thủy chung trốn không thoát vận mệnh ban cho cô người đàn ông này……
Mỗi một ngày qua đi, Giang Hằng Vũ vẫn không tìm được.
Đối với chuyện Giang Hằng Vũ mất tích, lão gia trong lòng vẫn có thắc mắc, cho nên vẫn không dám đem quyền lực giao cho Giang Trục Thủy.
Vì thế tập đoàn Lâm thị chia thanh xục diện, một bên Lâm tường và một bên là Giang Trục Thủy.
Lâm thị bị mất hai phần cổ phần, cho nên tám phần còn lại lão gia tử không thể không nắm chặt trong tay, cứ như vậy, công ty lâm vào một mảnh khốn cảnh.
Giữa lúc khốn cảnh như vậy, hắn quyết định, để cho Luật Hạo Thiên trở về.
Tuy rằng Luật Hạo Thiên mất trí nhớ, nhưng năng lực của nó vẫn còn. Hơn nữa để cho nó trở lại công ty, cũng có thể cùng Giang Trục Thủy kiếm chế lẫn nhau, như vậy hắn cũng an tâm phần nào.
Vì thế hắn đến nhà tranh (*), đi xin Luật Hạo Thiên trở về. ( ý nói căn nhà đơn xơ của hai anh chị)
San San đương nhiên không muốn, bởi vì ở cô nhìn lại, Luật Hạo Thiên tiếp xúc nhiều như vậy, có khả năng sẽ khôi phục trí nhớ.
Nhưng lão gia tử lớn tuổi như vậy đứng trước mặt cô đau khổ cầu xin, cô đành phải đồng ý.
Trước ngày đi làm, cô thay anh thắt caravat, giống như một bà vợ nhỏ dặn dò:” Anh về sau đi làm cho tốt, trừ công việc, những việc khác không cần lo.”
*****
Yêu anh hay là yêu tiểu tử kia
Luật Hạo Thiên ngày đầu tiên đi làm.
Các tạp chí lớn nhỏ rối loạn đăng tin, nói Luật Hạo Thiên trở lại đông phong tái khởi, còn nói Giang Trục Thủy bị rớt xuống đài, mọi thuyết xôn xao ( nhiều cách nói khác nhau). Mà chuyện Luật Hạo Thiên cùng San San thân phận thấp kém kết hôn với nhau cũng bị truyền thông đào lên, nói bọn họ là vương tử nghèo túng gặp gỡ cô bé lọ lem……
Luật Hạo Thiên ngồi ở trong văn phòng quản lí, nhợt nhạt mỉm cười.
Dương Đình vẫn làm trợ lý cho anh, vừa mới tuyển vài thư kí thư ký. Một người trong đó còn là thực tập sinh còn chưa tốt nghiệp, vốn không có tư cách làm thư kí tổng giám đốc, nhưng khi cô ấy phỏng vấn nói mấy câu làm anh thay đổi chủ ý.
” Luật tiên sinh, nghe nói anh cùng San San kết hôn?”
” Đúng vậy.” Anh ngẩng đầu:” Cô biết vợ tôi?”
” Tôi…… Tôi cùng San San…… Trước kia học cùng nhau, cũng từng làm việc cùng nhau.”
” Vậy sao?” Anh thẳng thắn, đánh giá cô vài lần:” Tên của cô?”
” Đường Lệ Phỉ.”
……
Buổi tối, Luật Hạo Thiên mang theo cô về nhà.
” San San, xem anh mang ai đến.”
San San đang ở phòng bếp xào rau, mặc tạp dề đi ra, thấy Luật Hạo Thiên mang một người con gái đến, vui vẻ nói:” Tiểu Phỉ! Là cô!”
Tiểu Phỉ vội vàng chạy tới giữ chặt tay cô:” Ai nha San San, cậu hiện tại là Luật phu nhân, sao có thể chính mình tự mình làm việc nhà!”
” Vậy thì có gì, dù sao mình cũng không có việc gì làm.”
” Không được, cậu đang mang thai!” Tiểu Phỉ vội vàng đem tạp dề của cô mang vào người:” Cậu mau nghỉ ngơi đi, mình làm là được.”
” Như vậy sao được? Cậu là khách!”
Luật Hạo Thiên cười nói:” Hai người nói chuyện đi, hôm nay anh xuống bếp.”
Luật Hạo Thiên biết nấu ăn, hơn nữa làm rất ngon. Lúc hai người mới vừa ở với nhau, thấy anh lần đầu tiên ra tay, San San liền hách nhất đại khiêu (bị hù dọa), không nghĩ tới một người đàn ông như anh, cư nhiên làm đồ ăn còn ngon hơn phụ nữ.
Hiện tại San San đã tập thành thói quen, Tiểu Phỉ thấy vậy liền trợn mắt há mồm, kéo qua San San nói:” Cậu thật sự là kiếm được một người chồng xuất sắc.”
San San vẻ mặt ngọt ngào:” Cậu về sau cũng sẽ tìm được một người hoàn hảo hơn mình.”
” Coi như xong!” Tiểu Phỉ bĩu môi:” Về sau mình tìm chồng, nếu có thể giống 1% Luật tiên sinh mình cũng thỏa mãn.”
” Nào có khoa trương nư vậy!” San San mặt ngoài không cho là đúng, kỳ thật trong lòng lại có chút hưởng thụ.
Chị em lâu không thấy mặt nhất thời tán gẫu nói chuyện liền quên thời gian, cho đến đêm khuya, Tiểu Phỉ kiên trì muốn về nhà, San San đành phải để Luật Hạo Thiên lái xe đưa cô ấy về.
Ở trong xe, Tiểu Phỉ nhút nhát ngồi, cẩn thận hỏi:” Luật tiên sinh, tôi…… Phỏng vấn xem như qua chứ?”
Luật Hạo Thiên khóe miệng giơ lên, ý cười thản nhiên:” Không tính.”
Tiểu Phỉ một trận thất vọng, không nghĩ tới dựa vào quan hệ của San San cũng không thể……
” Bất quá……” Anh lại nói:” Tôi có một công việc rất tốt dành cho cô, không biết cô có đồng ý hay không.”
” Luật tiên sinh mời nói!”
” Là như vậy, hiện tại bụng San San dần dần lớn, đi lại không tiện, tôi nghĩ mời cô tới chăm sóc cô ấy.”
Tiểu Phỉ sửng sốt một chút, còn không kịp nói chuyện, chỉ nghe anh nói:” Tôi mấy ngày nữa sẽ tìm bảo mẫu trong nhà, nhiệm vụ của cô, thứ nhất chính là thay tôi giám sát bảo mẫu kia, xem cô ấy có tận tâm hết sức làm việc hay không, thứ hai là chăm sóc cho San San, đừng làm cho cô ấy cô đơn, thứ ba…… Cô đều phải đi theo cô ấy, cô ấy mỗi ngày đi đâu, gặp ai, cô đều phải biết…… Cô hiểu ý của tôi chứ?”
Tiểu Phỉ cả kinh, liền gật đầu:” Biết, biết……”
” Tiền lương của cô là một vạn. Nếu cô làm tốt, tôi có thể tăng lương cho cô.”
Cô càng kinh ngạc, không biết là cao hứng hay là sợ hãi, mỗi ngày chỉ ở cùng San San, lại có thể kiếm nhiều tiền như vậy, loại chuyện này cô chưa từng nghĩ qua!
” Như thế nào? Có thể chứ?” Anh hỏi.
” Có thể!” Cô vội trả lời, loại chuyện tốt này còn không đáp ứng, trừ phi là người ngốc!
—————————————-
Vì thế Tiểu Phỉ bắt đầu mỗi ngày tìm San San, San San đi ra ngoài, vô luận đi đâu, cô cũng đều như bóng với hình.
Mỗi một ngày qua đi, bụng San San dần dần lớn lên. Đến bệnh viện siêu âm, có thể thấy đứa bé đã thành hình, là con trai.
San San rất cao hứng, lôi kéo Luật Hạo Thiên để cho anh đặt tên cho đứa bé.
” Anh nói chúng ta đặt tên con là gì?”
Luật Hạo Thiên vẻ mặt mất hứng:” Gọi gì cũng được!”
San San hung hăng đánh anh một cái:” Nói cái gì đó! Đây chính là con anh mà!”
“…… Anh thích con gái, lớn lên có thể xinh đẹp như em vậy.”
” Nói cái gì vậy! Con trai không tốt sao?” Cô cười nói:” Yên tâm đi, em nhất định sẽ đem con bồi dưỡng thành một soái ca, so với anh còn đẹp hơn.”
” Vậy khi đó em yêu anh hay yêu tên tiểu tử kia?” Anh nhìn cô hỏi.
” Phi! Chưa thấy anh ghen tị với ai như vậy, ngay cả con mình cũng ghen tị!”
……
” Ừ…… Vậy con chúng ta gọi là Hải Xuyên đi! Em hy vọng đứa bé có thể dung nạp nhiều người, trăm ngàn lần đừng giống cha nó nhỏ mọn như vậy.”
” Hừ!”
……
Lúc đứa nhỏ được năm tháng tuổi, Lâm gia lại bắt đầu thu xếp hôn sự, hôn sự của đại thiếu gia Lâm Tường cùng Nghiêm Thanh Du.
Bởi vì lần trước chuyện Luật Hạo Thiên từ hôn, Nghiêm gia vẫn cắn không tha, Lâm lão gia tử nghĩ tới nghĩ lui, đành phải làm cho con cùng tiểu thư Nghiêm gia kia kết hôn. Hơn nữa gần đây Lâm gia tai hoạ không ngừng, gặp đả kích rất lớn, cũng cần Nghiêm gia duy trì.
Nghiêm Tu Nhân lần này nghiêm túc nói:” Lâm Bạc, tôi hy vọng ôngcó thể cam đoan lần này có thể viên mãn thành công, đừng xuất hiện tình huống như lần trước vậy.”
*****
Phu nhân rộng rãi?
Nghiêm Tu Nhân nói:” Lâm Bạc, tôi hy vọng ông có thể cam đoan lần này có thể viên mãn thành công, đừng xuất hiện tình huống như lần trước vậy.”
” Yên tâm đi, tôi lúc ấy tuy rằng tùy hứng, nhưng nó rất nghe tôi.”
Lão gia tử nói rất chắc chắc, nhưng kỳ thật sự thật đều không phải như thế. Lâm Tường nghe nói mình bị định hôn, tức giận đi tìm cha lý luận.
” Cha! Cha sao có thể làm như vậy? Người chưa hỏi qua con có đồng ý hay không? Liền một mình quyết định việc đính hôn?”
” Con cũng đã trưởng thành, chẳng lẽ vẫn độc than như vậy? Trục thủy cùng Hạo Thiên đều thành gia, đàn ông không thành gia sẽ không lập nghiệp, con cũng nên có một người vợ để kiềm chế lòng của mình.”
Lâm Tường một phen đá văng ghế dựa:” Con không kết hôn, kết hôn với ai, là do con chọn, không cần bất kì ai làm chủ cho con!”
Lão gia tử nhíu mày nói:” Nhưng tiểu thư Nghiêm gia có tri thức hiểu lễ nghĩa, hiền lương thục đức, là một cô gái tốt, thế nào lại không xứng với con?”
” Cô ấy cho dù vậy cũng không được? Con không muốn cùng một người không có tình cảm kết hôn!”
Lão gia tử vỗ bàn:” Chuyện này ta đã định rồi, không cần con phản đối!”
Lâm Tường nhìn vẻ mặt kiên quyết của cha, hận nhất dậm chân, liền xông ra ngoài.
——————
” A…… “
Hắn đứng ở trên sân thượng quát to, muốn phát tiết phẫn nộ cùng ủy khuất của bản than ra. Vì sao, vì sao hắn là Lâm đại thiếu gia? Hắn không thể tự mình làm chuyện mình thích, nghĩ tới khát vọng hoài bão bị trói tay trói chân, chẳng lẽ ngay cả hôn nhân cũng không thể tự mình quyết định sao?
Nếu như thế này, hắn thật sự tình nguyện không làm đại thiếu gia này!
……
Ban đêm, San San rửa mặt xong đang muốn trên giường ngủ, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Lâm Tường.
” Đại thiếu gia? Đã trễ thế này anh……”
” San San, San San……”
Điện thoại bên kia, thanh âm của hắn mang theo nồng đậm cảm giác say.
Cô kinh ngạc:” Anh uống rượu?”
Hắn cũng không đáp, tự mình nói chuyện:” San San, cô hãy nghe tôi nói, cô hãy nghe tôi nói……”
” Tôi đang nghe.” San San từ trên giường ngồi dậy.
Luật Hạo Thiên nhíu mày, cầm lấy bức họa xem.
” San San…… Tôi đưa cho cô bức họa kia, cô còn giữ không?”
” Vẫn còn, đương nhiên còn giữ.”
“…… Cô biết không? Kỳ thật lần đó tôi đi Pháp, tôi nghĩ sau khi trở về, mong cô sẽ làm bạn gái tôi……”
San San hai mắt trừng lớn, thấp giọng nói:” Đại thiếu gia…… Anh uống say rồi.”
” Tôi say, nhưng lời nói của tôi là thật…… San San, cô biết không? Tôi sẽ kết hôn.”
” Cái gì?” Cô lại kinh ngạc:” Đại thiếu gia, có chuyện gì?…… Anh ở đâu?”
” Tôi…… Ở trong quán bar……”
” Anh ở quán bar nào?”
San San hỏi nhanh địa chỉ, mặc quần áo muốn đi ra ngoài.
Luật Hạo Thiên đưa tay nắm lấy áo khoác của cô:” Em muốn đi tìm đại thiếu gia?”
” Anh ấy hiện tại ở quán bar, say không tỉnh, em không thể không quản hắn.”
” Lâm gia có nhiều người như vậy, không cần em phải quan tâm?” Anh nắm áo khoác cô:” Anh gọi điện thoại cho lão gia, để cho ông ấy phải người đưa cậu ấy trở về.”
” Nhưng…… Em cảm thấy tâm tình anh ấy rất tệ.”
” Yên tâm, anh sẽ khuyên cậu ta.” Anh hôn lên trán của cô:” Em an tâm ở nhà ngủ, không cho phép đi, biết không?”
Cô nhìn anh, sau một lúc lâu nói:” Được rồi……”
—————————————-
Luật Hạo Thiên mở xe đi ra ngoài, liền lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Phỉ:” Có thể ra ngoài được không?”
” Có thể! …… Luật tiên sinh, có chuyện gì sao?”
” Đương nhiên là chuyện tốt.” Luật Hạo Thiên khóe miệng khinh chọn ý cười,” Có một cuộc làm ăn, cô có muốn làm không……”
……
Tiểu Phỉ đứng ở tước cửa quán bar, thật cẩn thận hết nhìn đông tới nhìn tây, một chiếc Maybach lặng yên không một tiếng động đứng ở trước mặt của cô.
Cô sửng sốt một chút, đi ra phía trước, bỗng nhiên cửa xe mở ra, trong xe vươn một bàn tay kéo cô bước vào.
” Luật tiên sinh……” Cô kinh hồn nhìn người đàn ông đang ngồi hút thuốc trong xe, anh tà mị như yêu ma.
Anh hướng cô chỉ một ngón tay thôi, cô toàn thân đều phải hòa tan.
” Có muốn làm phu nhân nhà giàu không?”
Cô sửng sốt, sau một trận giãy dụa, gật gật đầu.
Điều này nằm trong dự liệu của anh, khi anh nhìn thấy cô, liền thấy long hư vinh mãnh liệt của một cô gái, cho nên anh mới để cô ở bên người San San, làm tai mắt của anh.
Anh hướng quán bar chỉ vào:” Hiện tại, nơi đó có một con kim quy đang chờ cô, biểu hiện cho tốt vào……”
Đi vào quán bar, quả nhiên gặp Lâm Tường ở nơi đó đang say bất tỉnh không biết chuyện
Anh cười lạnh một tiếng, đi qua.
” Đại thiếu gia, đã trễ thế này, cậu còn không trở về sao?”
Lâm Tường giương mắt:”…… Nga, Hạo Thiên, San San đâu?”
Luật Hạo Thiên một phen nắm lấy áo của hắn đứng lên, hai mắt hàn quang phụt ra:” Cậu có biết San San hiện tại ddang mang thai không? Cậu không phải muốn cô ấy bụng to lo việc cho cậu sao? Cậu là đại thiếu gia, nhưng cậu lại giống như một đứa trẻ, mọi việc đều để người khác quan tâm!”
Nói xong, một tay đánh hắn ngã lên quầy bar.
Lâm Tường rơi không nhẹ, nhưng đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại, trong miệng lẩm bẩm nói:” San San…… San San……”
” Lúc này mà đại thiếu gia như cậu còn nhớ thương San San nhà chúng tôi à? Cậu thật đúng là si tình?” Luật Hạo THiên cười lạnh nói:” Lão gia cho cậu cùng tiểu thư Nghiêm gia đính hôn? Cậu hiện tại muốn hết thảy chuyện của mình đều bị người khác định đoạt sao!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc