Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Tôi - Chương 46

Tác giả: Mộng Tịch

Cầu hôn
Edit: Lady
Tiết Đài Ân nhìn thoáng qua Luật Hạo Thiên, hai mắt không khỏi mở to.
Luật Hạo Thiên cũng nhìn Tiết Đài Ân, sau một lúc lâu bỗng nhiên núp phía sau San San:” San San, vì sao che em nhìn anh như vậy, anh sợ……”
San San liền đối Tiết Đài Ân nói:” Cha, cha đừng nhìn người ta chằm chằm như vậy, Đằng Hải ah ấy vài ngày trước bị tai nạn, hiện tại mất trí nhớ, cha trước kia gặp qua anh ấy sao?”
Tiết Đài Ân nhìn Luật Hạo Thiên, thần sắc khôi phục bình thường:” Không có, chỉ là cảm thấy cậu ấy rất giống một người. Chắc là ta bị hoa mắt.”
San San gật đầu, không để ý.
” Cha, con muốn hỏi một chút chuyện vụ án năm đó…… Tối hôm đó cha rốt cuộc vì sao đi ra ngoài? Người gọi điện thoại cho cha là ai?
Tiết Đài Ân nhíu mày nói:” San San, chuyện quá khứ, không cần hỏi lại được không?”
” Không được.” San San trong mắt chứa nước mắt:” Cha, cha vì sao không cho con lật lại vụ án? Con chỉ muốn cha mau ra tù, để cho con chiếu cố người nửa đời sau, chẳng lẽ không được?”
” San San, vụ án này liên quan đến rất nhiều người, chúng ta chỉ là người dân bình thường, cha hi vọng con bình an là tốt rồi.”
“Cha, cha rốt cuộc có chuyện gì gạt con?” San San sắc mặt ngưng trọng:” Gặp chuyện không may kia, có phải Nghiêm Dĩ Chính gọi điện thoại cho cha? Con ở thư phòng của Nghiêm Dĩ Chính ttìm được một tờ giấy, trên đó có viết tên của con, còn có tên của một người Tố Tâm, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”
Tiết Đài Ân kinh ngạc:” Con đến Nghiêm gia? Đứa ngốc này! Không phải không cho con nhúng tay vào vụ án này sao? Con như thế nào không nghe lời như vậy!”
“Cha! Con không phải đứa trẻ, con tin mình có thể làm tốt, vì sao cha không chịu tin con?”
” Ta không phải không tin con, chuyện này rất nguy hiểm, con nhanh dừng lại đi!”
” Con không cảm thấy có gì nguy hiểm!” San San đứng lên nói:” Dù sao vụ án này con nhất định phải tra ra, cha cứ yên tâm ở đây chờ con cứu cha ra ngoài!”
Nói xong cô nắm lấy tay luật hạo Thiên ra ngoài, bước ra ngoài.
……
” Tức ૮ɦếƭ đi được!” San San ngồi ở ven đường, đá viên đá bên cạnh.
Vốn dĩ hôm nay cô rất vui, bởi vì hai người quan trọng nhất với cô gặp nhau, vốn là trường hợp ấm áp, kết quả lại rối tinh rối mù.
” Đừng tức giận.” Luật Hạo Thiên vỗ vỗ vai cô:” Nữ nhân tức giận trên mặt sẽ có nếp nhăn.”
” Anh mới có nếp nhăn.” San San buồn bực liếc anh.
” Đối thân thể cũng không tốt.” Anh lời nói ôn nhu làm cho cô bỗng nhiên kinh ngạc, nhớ tới đứa nhỏ trong bụng…… Đúng vậy, tức giận đối với thai nhi ảnh hưởng không tốt, ừ, lạc quan, mình phải bảo trì lạc quan!
” Được rồi, chúng ta về bệnh viện!” Cô đứng lên, khoát cánh tay hắn.
” Không, anh muốn về nhà.”
” Về nhà? Không được, bác sĩ nói anh còn phải quan sát vài ngày.”
” Anh rất tốt, một chút cũng không sao.” Anh sịu mặt nói:” Anh không thích ở bệnh viện, anh chán ghét cái mùi thuốc kia!”
” Nhưng……”
” Không nhưng gì cả, chúng ta về nhà đi!”
——————————————————
Đi vào nhà Luật Hạo Thiên, đây là lần đầu tiên San San đến nhà anh, hay là cô yêu cầu Dương Đình đánh cho mình một cái chìa khóa.
Căn nhà rất lớn, rất trống trải.
Nhà của anh đồ vật rất ít, trong phòng rất sạch sẽ, không có rác lẻ tẻ gì đó, sạch sẽ giống như một căn phòng mẫu.
Nghe nói, nếu một người trong phòng rất ít đồ vật, như vậy người này trong lòng có nhiều chuyện rất loạn.
” Anh còn nhớ nơi này sao?” Cô hỏi,” Đây là nơi anh từng ở, anh có ấn tượng hay không?”
Anh lắc đầu:” Không nhớ rõ.”
” Chúng ta tạm thời ở nơi này trước, chờ một nơi tốt hơn, chúng ta sẽ chuyển đi.”
” Vì sao lại chuyển đi? Nơi này không phải rất tốt sao?”
Cô đỏ mặt:” Không được……”
Tiếp qua mấy tháng, bụng của cô sẽ lớn lên, đến lúc đó nói cũng sẽ không rõ.
” San San, em không cần đi, chúng ta sẽ ở nơi này.” Anh bỗng nhiên ôm lấy cô,” Chúng ta kết hôn đi! Như vậy chúng ta vĩnh viễn ở cùng nhau.”
Thân thể San San thoáng cứng đờ, nước mắt chảy xuống.
Không có nghi thức long trọng, không có ngôn ngữ lãng mạn, anh vẫn thản nhiên như thường cầu hôn cô. Nhưng cô lại cảm thấy rất hạnh phúc, hạnh phúc không kìm long được mà khóc.
Thật lâu sau, cô nói:” Được, chờ em làm chuyện của cha làm sang tỏ, chúng ta sẽ kết hôn.”
” Không cần, chúng ta hiện tại liền kết hôn.” Anh cố chấp như một đứa trẻ.
“…… Đằng Hải, có chuyện em muốn nói với anh.”
” Em nói đi.”
” Kỳ thật em đã mang thai con của anh.” Cô đem tay anh đặt trên bụng mình.
” Đã nửa tháng, anh muốn đứa bé này không?”
Trên mặt hiện lên thần sắc vui mừng:” Đương nhiên.”
Cô nở nụ cười, nằm ở trong long anh:” Được rồi, mọi chuyện đều nghe theo anh.”
” Chúng ta ngày mai đến giáo đường, chỉ có hai người chúng ta.” Nhưng em muốn nói cho cha biết……”
Lời của cô chưa nói xong, bởi vì bị môi ấm áp của anh che lại.
” Ân……” Lâm vào một mảnh ngọt ngào mê muội, thân thể của cô nhuyễn ra.
” Được rồi, chúng ta ngày mai đến giáo đường……”
Cô thỏa hiệp, đối mặt với Đằng Hải như vậy, cô không có cách nào kiên trì nguyên tắc của mình.
*****
Lập ra một khế ước do Chúa định ra.
” Kỳ thật chúng ta không phải là người theo đạo, vì sao lại tới nơi này kết hôn?”
San San nhìn giáo đường hoang vu tĩnh mịch này cô thật ra không thích nơi này.
Anh nhắm hai mắt lại, yên lặng cầu nguyện điều gì.
” Anh đang làm gì vậy?” Cô tò mò hỏi.
Thật lâu sau, anh mở mắt ra:” Anh cầu Chúa, cho chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau, nếu không anh liền đem giáo đường trên toàn thế giới đập nát.”
Cô hoảng sợ, vội nói:” Có ai cầu Chúa như vậy, một chút cũng không thành khẩn!”
Lúc này một người Cha tóc vàng bước ra, nói tiếng Trung kém cỏi:” Người trẻ tuổi, có điều gì cần giúp sao?”
” Chúng con muốn kết hôn, mời Cha chứng kiến cho chúng con.” Luật Hạo Thiên mỉm cười nói, nắm lấy tay San San.
Cha hòa ái hỏi:” Có thể, nhưng ta muốn hỏi tên hai con trước.”
Anh do dự một chút :” Con tên là Đằng Hải, cô ấy là San San.”
Đây là tên bọn họ lúc ban đầu quen biết, là sinh mệnh quan trọng nhất của bọn họ.
” Đằng Hải tiên sinh, xin hỏi con có nguyện ý San San tiểu thư làm vợ, vĩnh viễn trân trọng cô ấy, che chở cô ấy không ?”
” Con nguyện ý.”
” Vậy San San tiểu thư ? Con có nguyện ý làm vợ của cậu ấy, cả đời làm bạn với cậu ấy hay không?”
San San nhìn Luật Hạo Thiên, trên mặt hiện lên nụ cười hạnh phúc :” Con nguyện ý.”
” Vậy các con có thể trao nhẫn cho nhau!”
San san kêu lên một tiếng:” Không xong, em quên chuẩn bị……”
“Anh chuẩn bị.” Luật Hạo Thiên bỗng nhiên từ trong áo lấy ra một hộp nhỏ.
” Anh chuẩn bị hồi nào?” San san giật mình nói.
” Tối hôm qua, anh phát hiện ở trong ngăn kéo, là một đôi nhẫn……” Anh nói xong mở hộp ra, một tia sáng làm chói mắt cô.
Còn chưa kịp phản ứng, anh đã đeo nhẫn vào tay cô.
” Rất vừa vặn!” Nhìn ngón tay nhỏe bé của cô mang nhẫn ki cương kia, anh khen ngợi.
Cô đỏ mặt, đem chiếc nhẫn khác đeo vào tay cô.
” Đôi nhẫn này, chúng ta chẳng khác nào lập ra một khế ước do Chúa định ra.” Anh nói:” Từ nay về sau chúng ta là một đôi, vĩnh không phản bội, cho đến lúc ૮ɦếƭ.”
” Sao lại nói chuyện dọa người như vậy.” Cô thổn thức nói:” chuyện đang tốt đẹp……”
Anh nở nụ cười, nhẹ nhàng nắm bả vai cô.
” Anh vĩnh viễn cũng sẽ không phản bội em, em thế nào?”
” Em đương nhiên sẽ không!” Cô không chút do dự nói, lại không biết mình đang nói một chuyện nghiêm túc thế nào.
Trong mắt của anh mang theo ưu thương:” Hy vọng như thế.”
Cúi người, nhẹ nhàng hôn cô……
———————————————-
Hai người về nhà, San San liền nhận được diện thoại của Giang Trục Thủy.
” San San, có thể ra ngoài một chút được không?”
Từ lúc Luật Hạo Thiên tỉnh lại, từ lúc Giang Trục Thủy trước mặt phóng viên tuyên bố mình sắp kết hôn với Lâm Tư Tư, san San chưa gặp anh lần nào. Cho nên nghe thấy thanh âm của anh, cô liền nhịn không được bối rối một chút.
” Em……”
” Là chuyện của cha em.”
San san liền nhẹ nhàng thở ra:” Được, ở đâu……”
……
Đi vào nhà hàng Tây, Giang Trục Thủy hướng cô gọi, sau đó đem một phần tài liệu đưa cho cô.
Lúc cô đưa tay nhận lấy, anh thấy được nhẫn kim cương trên tay cô.
Trầm mặc một chút, nhưng cũng không hỏi gì, chỉ vào phần tài liệu kia:” Xem một chút đi, có lẽ đối với vụ án của cha em có ích.”
San san muốn nói lại thôi :” Trục Thủy, cám ơn anh, em không nghĩ tới, vào lúc này …… Anh còn đồng ý giúp em.”
Giang Trục Thủy giận tái mặt:” Em có phải cho rằng lúc trước anh giúp em, đều vì anh theo đuổi em?”
San San liền xua tay:” Không…… Em không phải ý này.”
” Em yên tâm, anh vẫn tiếp tục nhận vụ án này, hơn nữa sẽ giúp cho cha em ra tù.”
San San trầm mặc, cô không biết nên nói cái gì, vì thế mở tài liệu kia ra.
Nhìn trong chốc lát, cô kinh ngạc nói:” Cha của Nghiệm Dĩ Chính, thật sự có người tình? Tố Tâm, là tên của người đó?”
” Những tài liệ này đều là sự thật. Em sao lại giật mình như vậy?”
San San run run lấy tờ giấy kia ra, Giang Trục Thủy nhậ lấy, nhíu mày nói:” Tên của em, cùng Tên của người Tố Tâm kia, viết cùng nhau, là ý gì?…… Vật này ở đâu ra?”
” Là em ở trong thư phòng của Nghiêm Dĩ Chính lấy được.”
Giang Trục Thủy trầm ngâm:” Nghiêm Dĩ Chính…… San San?”
” Vâng?” San San ngẩng đầu, nghĩ rằng anh gọi cô.
” Không có việc gì.” Anh cười cười, sắc mặt càng thêm ủ dột.
” Chúng ta đi tìm người tên Tố Tâm này đii!”
” Bà ấy đã ૮ɦếƭ, hai mươi năm đã ૮ɦếƭ.”
” A……” Cô cảm thấy tiếc.
” Chúng ta trước tiên không cần lo chuyện của Nghiêm gia, trước mắt quan trọng nhất là chứng minh cha của em trong sạch.”
” Nhưng chúng ta không có chứng cứ!”
” Nhưng chúng ta có thể tạo chứng cứ?”
San San không rõ:” Tạo ra thế nào.”
Giang Trục Thủy nghĩ:” Để cho bọn họ gặp mặt, có thể lộ ra dấu vết nào đó.”
” Nhưng chuyện đã qua lâu như vậy, bọn họ căn bản sẽ không gặp mặt.”
” Không sao, chúng ta có thể nghĩ biện pháp làm cho bọn họ gặp mặt.” Anh trầm tư một lát,” Như vậy đi, chúng ta nghĩ biện pháp dùng điện thoại của họ gởi tin nhắn, hẹn ra gặp mặt, đến lúc đó, chúng ta có thể bắt chứng cứ của bọn họ.”
*****
Vì sao không nghĩ cho tôi?
San San nghe đề nghị Giang Trục Thủy xong, San San nghi ngờ nói:” Nhưng…… Làm thế nào để lấy điện thoại của họ?”
” về phía Nghiêm Tu Nhân, em đến tìm Thanh Du tìm biện pháp, còn bên này…… Anh cảm thấy em gái em có thể giúp được.”
” Anh nói Hàm Nhã?” San San lắp bắp kinh hãi:” Tuy rằng nó tùy hứng, nhứng nó có thể giúp được sao?”
” Cô ấy dù sao cũng là con ruột của cha em, em không nên đánh giá thấp tình thân.”
Lời nói của Giang Trục Thủy làm cho San San có long tin, gật đầu nói:” Được, mặc kệ thế nào, chúng cũng phải thử xem!”
“Được, chúng ta ngày mai đi tìm em gái em. Anh phải đến bệnh viện, Tư Tư hôm nay phẩu thuật, em đến không?”
” Thật sự phải phẩu thuật sao!” San San thở dài nói.
” Lão gia là người như thế nào! Ông ấy có thể cho phép một đứa cháu ngoại không biết từ đâu xuất hiện ở trên đời này sao? Hơn nữa Tư Tư cũng không muốn đứa bé này.”
” Az……” Trừ bỏ thở dài, cô không biết nói gì.
” Em chưa từ chức, có nghĩa vụ bảo vệ an toàn cho cô ấy, chúng ta cùng đi thôi.”
Hai người cùng nhau vào bệnh viện, nhìn vẻ mặt khẩn trương của Tư Tư, San San chỉ đành an ủi:” Đừng sợ, sẽ không đau.”
Lâm Tư Tư lắc đầu:” Cho dù tôi sợ đau, tôi nhất định phải đem đứa bé trong bụng này xoá sạch.”
Đến phòng giải phẫu, San San cùng Giang Trục Thủy chờ ở bên ngoài.
” Lần phẫu thuật là tiến hành bí mật, nếu bị truyền ra ngoài, Tư Tư không chừng sẽ bị coi thường.” Giang Trục Thuỷ phân tích nói.
” Ừ.” San San gật đầu, nhìn cửa thủy tinh phòng giải phẫu.
Phẩu thuật rất in lặng, không nghe thấy một thanh âm nào, nhưng cô giống như có cảm giác được một sinh mệnh nhỏ bé dưới dao phẩu thuật của bác sĩ từ từ yên lặng mà đi……
Bỗng nhiên trong bụng khó chịu, cô cuống quít trốn vào toilet, một trận nôn khan.
Tay sờ bụng của mình, cô thấp giọng nói:” Đừng sợ, cục cưng, mẹ sẽ không bỏ con, hiện tại cha và mẹ đã kết hôn, về sau chúng ta ba người nhất định sẽ hạnh phúc cùng nhau!”
……
Giải phẫu chấm dứt, bác sĩ đỡ Tư Tư đi ra, Tư Tư như biến thành người khác, trở nên thành thục.
” Tôi về sau sẽ không làm loạn nữa, không bao hội chạy loạn nữa, sẽ không bao giờ làm những chuyện này nữa……”
” Tốt lắm, chúng tôi đưa cô về nhà nghỉ ngơi!”
Trở lại Lâm gia, San San giúp cô đắp chăn, lúc chuẩn bị xoay người, cô đột nhiên bắt lấy tay San San.
” Cô…… Có phải ở cùng với anh Hạo Thiên?”
San San trầm mặc trong chốc lát, gật đầu nói:” Ừ.”
” Anh ấy vẫn không nhớ ra tôi sao?”
” Anh ấy chỉ nhớ rõ chuyện mười ba tuổi trước kia, cái khác cũng không nhớ rõ, Tư Tư, cô đã quên anh ấy đi.”
Tư Tư lắc đầu:” Kỳ thật tôi sớm biết rằng tôi cùng với anh là không có khả năng. Lúc tôi bị người ta hãm Hi*p, tôi chỉ biết, tôi rốt cuộc không xứng với anh ấy……”
San San đột nhiên kinh ngạc, thì ra Tư Tư bị người ta hãm Hi*p. Cô rất muốn hỏi, người đó là ai, nhưng xem bộ dáng của Tư Tư khổ sở như thế, chỉ đành phải áp chế nghi vấn trong lòng trước, tiếp tục nghe cô nói tiếp.
“…… Sau đó tôi lại nói chuyện đó cho anh ấy biết, anh ấy cũng không ghét bỏ tôi, nhưng trong lòng tôi biết chúng tôi không có khả năng, tôi chỉ muốn mỗi ngày có thể nhìn thấy khuôn mặt ôn nhu của anh ấy là được. Kỳ thật tôi rất ghen tỵ với cô! Cô chẳng những có thể cùng với anh ấy ở cùng với nhau, liền ngay cả Giang Trục Thủy cũng một lòng nhớ thương cô, tuy rằng anh ấy đáp ứng kết hôn với tôi, nhưng tôi nhìn ra, trong lòng anh ấy rất đau khổ, buồn cười, tôi cũng không phải bom, vì sao bọn họ không muốn tôi?”
” Không phải, Tư Tư……” San San không biết nói cái gì mới tốt,” Anh ấy dưới tình huống như vậy tuyên bố kết hôn, chịu mang tiếng chưa kết hôn mà có con, điều này rất khó thấy.”
” Đúng vậy, anh ấy là người tốt……”
Hai người trầm mặc trong chốc lát, San San bỗng nhiên nhớ tới cái gì:” Tư Tư, vừa rồi cô nói, cô đã sớm đem chuyện mình nói cho Luật Hạo Thiên?”
Tư Tư cũng sửng sốt, mới ý thức được mình vừa rồi lỡ lời:”…… Tôi mệt rồi, cô ra ngoài trước đi.”
San San đành phải nói:” Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt.”
———————————————-
Hồ nghi rời khỏi phòng Tư Tư, cô trong lòng có loại cảm giác bất an.
Ở dưới lầu, cô nhìn thấy Lâm Tường.
” Đại thiếu gia……”
” Tư Tư thế nào?”
” Cô ấy không có việc gì, chỉ là tâm tình không tốt lắm, cảm xúc ngược lại so với trước kia ổn định hơn.”
Lâm Tường do dự một chút, một bộ dáng không cả hỏi:” Nghe lão đầu kia nói, cô cùng Hạo Thiên đã sớm quen biết?”
” Tôi không phải cố ý muốn giấu diếm chuyện này với mọi người, chỉ là…… Trước kia anh ấy chưa mất trí nhớ, tôi nghĩ tôi và anh ấy sẽ không đi chung đường.”
” Vậy cô hiện tại sẽ ở bên anh ta?”
” Không phải, là đã ở chung với nhau.” San San giơ tay lên, để cho hắn nhìn thấy nhẫn trên tay.
Hắn nhíu mày nói:” Nhưng anh ta hiện tại bộ dạng như thế này, căn bản không thể chăm sóc cho cô.”
San San nở nụ cười:” Tôi không cần anh ấy chăm sóc tôi, tôi sẽ chăm sóc cho anh ấy. Anh cũng biết, tôi cho tới bây giờ không phải loại phụ nữ dựa vào đàn ông.”
Lâm Tường gật đầu:” Đúng vậy, nhưng bên cạnh cô cũng không thiếu đàn ông…… Vì sao cô tới bây giờ cũng không nghĩ tới tôi?”
Nói xong câu này chính hắn cũng sợ tới mức sửng sốt, nhìn bộ dạng kinh ngạc của San San, hắn liền cười nói:” Ha ha, đùa cô đấy! Gần nhiều chuyện xảy ra, đùa một chút, làm thay đổi không khí một chút, ha ha……”
San San nhẹ nhàng thở ra:” Tôi phải đi thôi.”
” Được, tôi đây chúc các người hạnh phúc.”
Cô quay đầu lại, mỉm cười nói:” Cám ơn.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc