Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Tôi - Chương 41

Tác giả: Mộng Tịch

Anh có thể theo đuổi em.
Edit: Lady
(Lady đã trở lại rồi đây)
” Các người vì sao không tin tôi, đều chỉ tin Tiết San San!”
Lâm Tư Tư phẫn nộ đứng dậy, hất hai người ra đi lên lầu.
Lâm Tường bất đắc dĩ lắc đầu, chuẩn bị buông tha, San San lại cầm cổ tay Tư Tư.
Lâm Tư Tư tức giận nói:” Cô đừng chạm vào tôi!”
San San chậm rãi nói, chậm rãi nói:” Cô thấy có lỗi với cha cô…..”
Nhìn thấy Lâm Tư Tư cả người run mạnh lên, cô tiếp tục nói:” Ngày hôm qua cô nói những lời này?”
“…… Tôi không nói.”
San San bỗng nhiên giơ tay lên, một cái tát đánh vào trên mặt Tư Tư.
Tư Tư bị đánh làm cho sửng sốt, mọi người cũng đều ngây ngẩn cả người.
San San kích động nói:” Tôi không biết trong mắt cô, cha mình đến tột cùng coi là gì? Nhưng trong mắt cha cô, cô cũng là cô con gái quý giá nhất. Ông ấy biết hành vi bất thường của cô, lập tức bảo tôi đến bảo vệ cho cô, sợ cô xảy ra chuyện!”
” Tối hôm qua tôi phát hiện cô cùng hai tên vệ sĩ có điều lạ thường, tôi chưa kịp nói vơi ai, liền đuổi theo bọn họ ra ngoài, tôi vì sao phải làm như vậy? Cô suy ngẫm lại đi! Nếu không phải bởi vì cha cô nhắc nhở, tôi không đi quản cô!”
Cô nói xong, thở phì phì quay đầu rồi đi ra ngoài.
Lâm Tư Tư ngây người một lát, bỗng nhiên che mặt ô ô khóc lên.
” Tư Tư, rốt cuộc sao lại thế này? Ai khi dễ em? Em nói đi, anh sẽ báo thù cho em!” Lâm Tường vỗ bả vai em gái.
” Đúng vậy Tư Tư, cô có chuyện gì thì nói ra, mọi người giúp cô cùng nhau giải quyết.” Giang Trục Thủy cũng khuyên nhủ, liếc nhìn San San một cái, không nghĩ tới cô lại liều mạng như vậy.
Tư Tư lắc đầu:” Vô dụng, các người không giúp được tôi…… Tôi có lỗi với cha, tôi à con gái hư hỏng, tôi muốn ૮ɦếƭ……”
Cô vừa khóc lên, mọi người gấp đến độ vây quanh, nhưng cô khóc trong chốc lát, xoa xoa nước mắt, ảm đạm nói:” Tôi nghĩ tôi đời này đều thoát không được ma quỷ kia, tôi ૮ɦếƭ đi, sẽ được giải thoát được.”
” Em như thế nào lại ngu ngốc như vậy? Em ૮ɦếƭ thì có ích lợi gì? Quan trọng nhất là em phải nói sự thật, chúng ta sẽ giúp em!” Lâm Tường gấp đến độ thẳng trảo tóc (*):” Thật sự không được, anh phải đi tìm Hạo Thiên đến, anh ấy có nhiều kế nhất, khẳng định có thể giúp em!” (* ăn nói dứt khoát)
” Đại thiếu gia, cậu muốn tôi giúp cái gì?”
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, Luật Hạo Thiên đột nhiên đứng ở phía sau bước đến.
San San nhìn ánh mặt trời từ phía sau anh chiếu vào, nhiễm lên một tầng ánh sang vàng óng, trong lúc nhất thời, lại có cảm giác như đang trong mộng. Nhưng anh vẫn như cũ không liếc mắt với cô, lòng của cô, rất đau.
Lâm Tường vui vẻ nói:” Không phải tôi, là Tư Tư, nó gặp chuyện phiền toái.” Ngược lại đối Lâm Tư Tư nói:” Em gái, em không phải với anh Hạo Thiên thân nhất sao? Có chuyện gì em không thể nói với bọn anh, có thể nói với anh ấy!”
Lâm Tư Tư ngẩng đầu nhìn Luật Hạo Thiên, nụ cười của anh thực ôn nhu, ôn nhu làm cho người ta sa vào.
” Tư Tư, là chuyện gì làm em buồn lòng?” Anh ôn nhu hỏi, hai tay nhẹ nhàng khoát lên vai của cô, ánh mắt trong suốt như mặt nước, mang theo ý cười ấm áp,” Em cứ việc nói ra đi, anh Hạo Thiên nhất định sẽ giúp em giải quyết.”
Lâm Tư Tư ngơ ngác nhìn anh, ánh mắt ôn nhu như nước tựa hồ có thể bao dung hết thảy, nhưng càng như vậy, cô lại càng sợ. Cô sợ anh sau khi biết chân tướng sự việc sẽ chán ghét cô, cô sợ ánh mắt ôn nhu này sẽ không dành cho cô nữa.
” Em…… Không, không thể nói……” Cô cúi đầu.
” Được rồi, chúng ta sẽ đi ra ngoài, em chỉ nói với anh Hạo Thiên, được chứ?”
Lâm Tường nói xong kéo San San cùng Giang Trục Thủy đi ra ngoài, Luật Hạo Thiên ngồi xuống, nắm bả vai Lâm Tư Tư:” Hiện tại chỉ còn lại có hai người chúng ta, em yên tâm nói ra đi, vô luận đã xảy ra chuyện gì, anh Hạo Thiên cũng sẽ bên cạnh em.”
Lâm Tư Tư nhìn anh, trong lòng ở mâu thuẫn kịch liệt……
Đi ra bên ngoài, Lâm Tường nhận điện thoại, hướng San San nói:” trong công ty có việc gấp, nơi này trước giao cho các người, nếu Hạo Thiên ra, các người bảo anh ấy đến công ty nhé!” Nói xong vội vàng rờiđi.
San San ngồi ở trên bậc thang, ảm đạm cúi đầu, thật lâu sau, Giang Trục Thủy hỏi:” Cô cùng Luật Hạo Thiên…… Làm sao vậy?”
Cô lắc lắc đầu:” Anh đừng hỏi, tôi cùng anh ấy trong lúc đó cái gì cũng không có, chúng ta cho tới bây giờ vốn không có bắt đầu!”
Câu tuyệt tình này không phải nói cho Giang Trục Thủy nghe, mà nói cho chính mình nghe.
Giang Trục Thủy lại thấy được trong mắt cô thương cảm cùng quyết tuyệt, cầm lấy tay cô.
” Một khi đã như vậy, anh đây muốn bắt đầu theo đuổi em.”
San San sửng sốt, quay đầu nhìn hắn, ánh mắt của hắn kiên định tự tin, mang theo một loại khí phách chưa bao giờ có.
……
Lâm Tư Tư cúi đầu, ngập ngừng nói:” Anh Hạo Thiên, nếu Tư Tư làm một chuyện rất xấu.. rất.. rất …xấu, anh có thể hay không chán ghét em? Không để ý tới em?”
” Đương nhiên sẽ không.” Luật Hạo Thiên ôn nhu nói, trong ánh mắt lại mang theo một cỗ âm quyệt (dối trá).
Tư Tư khóc, nhào vào trong long của anh, thấp giọng khóc nức nở nói:” Em…… Em bị người ta ***, còn bị chụp hình, người kia mang mặt nạ hình con bướm, hắn uy hiếp ưm, làm cho em phải nghe theo hắn, nếu không hắn sẽ đem những ảnh chụp này đưa cho cha, cho mọi người xem, em thật sự rất sợ hãi, rất sợ hãi…… Cho nên…… Em đem cổ phẩn công ty vụng trộm mua cho hắn, em biết đó đối cha mà nói rất quan trọng, nhưng, em thật sự không có cách nào! Anh Hạo Thiên, anh nói cho em biết, nên làm cái gì bây giờ? Làm sao bây giờ ?”
Luật Hạo Thiên ôm cô, trong mắt âm trầm, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, ôn nhu nói:” Tư Tư, em như thế nào hồ đồ như vậy? Em bị người khác ***, trừ anh, còn có ai biết?”
” Không có. Trừ anh ra, em không nói với ai khác.”
Luật Hạo Thiên ánh mắt dần dần mị lên, chậm rãi nói:” Chuyện này trăm ngàn lần đừng nói cho người khác biết, nếu bọn họ biết em vì mình mà làm chuyện có lỗi với cha, em sẽ mất đi mọi người, cha, anh trai, bạn bè……”
*****
Giang Trục Thủy tuyên chiến
“……Em sẽ mất đi mọi người, cha, anh, bạn bè….” Luật Hạo Thiên bạc môi nói chuyện, dùng thanh âm làm cho người ta tuyệt vọng ở bên tai Lâm Tư Tư.
“ Không cần như thế! Anh Hạo Thiên ….”. Lâm Tư Tư khóc nói: “ Em sẽ không nói với người khác, nhất định sẽ không nói với người khác…..”
Luật Hạo Thiên nhẹ nhàng nắm vai cô, khoé môi nhẹ nhàng khơi mào nụ cười tà mị : “Rất ngoan”.
“Nhưng anh Hạo Thiên, cha sớm hay muộn cũng sẽ biết, khi đó em nên làm cái gì bây giờ?”
“Yên tâm, em chỉ cần giữ kín bí mật này, cái khác giao cho anh làm.”
Anh giúp đỡ Tư Tư lên lầu: “ Ngủ một giấc thật ngon, đem mọi chuyện không vui đều quên hết đi!”
” Vâng……” Tư Tư nhắm mắt lại, dưới lời nói ôn nhu của anh, giống nhau bị thôi miên, mơ màng ngủ.
Luật Hạo Thiên khóe môi giơ lên ý cười lãnh khốc, hoàn hảo, hết thảy, đều ở trong khống chế của anh.
——————————–
” Một khi đã như vậy, Tôi đây muốn bắt đầu theo đuổi em.”
Giang Trục Thủy đôi mắt kiên định sáng ngời như tinh quang mà chuyên chú, làm cho Tiết San San không khỏi một trận thất kinh.
” Anh…… Anh nói cái gì……”
Hắn nghiêm túc còn lại lập lại một lần:” Anh nói anh muốn theo đuổi em, tuy rằng đây là tự do của anh, đối với em cảm thấy vẫn nói với em trước.”
Tiết San San trong đầu một đoàn hỗn loạn, Anh thế nhưng nói muốn theo đuổi cô, cô không biết phản ứng gì.
Nếu là Giang Hằng Vũ nói ra những lời này, cô nhất định sẽ cười. Nhưng Giang Trục Thủy không giống với hắn, tuy rằng anh mặt ngoài nhìn qua bất cần đời, nhưng trong lòng cũng nghiêm túc thật sự.
” Em……”
Anh bỗng nhiên cười nói:” Anh ngày hôm qua gọi điện thoại cho A Vũ, anh hỏi nó, có thể theo đuổi em được không, em đoán nó nói như thế nào?”
Cô sửng sốt, lắc đầu hỏi:” Nói như thế nào?”
“Nó nói anh cố lên, làm cho em phải chấp nhận anh.” Giang Trục Thủy phượng mâu mỉm cười, như tắm giá xuân, nhu tình chân thành,” Nó nói nó không theo đuổi được em, nên sẽ giúp anh.”
Mồ hôi! Tiết San San dở khóc dở cười, hai an hem này, như thế nào lại giống như mấy đứa nhỏ…
Hắn bỗng nhiên bước đến từng bước, nháy mắt thấy cô:” Anh nói sẽ làm được, em chuẩn bị cho tốt đi”.
” Ách…… Anh trai……” Cô khẩn trương lui ra phía sau từng bước:” Hiện tại không phải lúc nói chuyện này? Hơn nữa, chúng ta hiện tại không phải rất tốt sao? Anh làm anh trai, là bạn tốt nhất, em không nghĩ lại thay đổi cái gì.”
Giang Trục Thủy lại tới gần từng bước, hai tay nắm lấy bả vai của cô:” Nhìn em khẩn trương kìa, là anh theo đuổi em chứ không phải em theo đuổi anh, en chỉ cần chờ anh theo đuổi em là được, thật sự chán ghét anh, cũng nhanh chạy, đừng làm cho anh đuổi theo.”
Hắn nói giống như ra lệnh, làm cho cô mơ hồ, nhưng ….Nhìn ánh mắt ôn nhu kia, bỗng nhiên nhịn không được suy nghĩ, nếu thật sự có thể cùng anh nói chuyện yêu đương, có phải sẽ quên người kia?
Đang nghĩ tới, hắn bỗng nhiên kêu một tiếng:” Tiết San San.”
” Vâng?” Cô vừa nhấc đầu, hắn thuận thế hôn cô, một bàn tay nắm lấy đầu cô, không cho cô chạy trốn.
” Ngô……” Nụ hôn này… của anh mang theo hơi ấm, làm cho suy nghĩ của cô chỉ một thoáng nổ tung, chung quanh đẩy ra.
Anh làm sao có thể…… Như vậy, quan hệ bọn họ sẽ trở về không được……
Cô vừa sợ lại hoảng, anh cho tới bây giờ đều ôn nhu như vậy, vì sao bỗng nhiên thay đổi cá nhân dường như?
Đang muốn đẩy anh ra, anh lại bỗng nhiên buông ra, nhìn phía sau, nói:” Luật thiếu gia, Tư Tư ra sao?”
Tiết San San cả người chấn động, đứng ở chỗ nào vừa động cũng không động đậy.
Cảm giác được cô thân thể run run, Giang Trục Thủy ôm càng chặt.
Cô nghe thấy Luật Hạo Thiên thanh âm ở sau bình tĩnh nói:” Cô ấy vẫn không chịu nói, tôi xem cô ấy bài xích như vậy, sẽ không khuyên nữa, để cho cô ấy ngủ.”
Nghe anh nhữ khí bình tĩnh, Tiết San San trong lòng một trận lạnh buốt, sau một lúc lâu mới nghe hiểu được anh nói cái gì.
” Cái gì? Cô ấy chưa nói? Cái gì cũng chưa nói sao?”
” Đúng vậy, cái gì cũng chưa nói.” Luật Hạo Thiên trả lời, lại xoay người không nhìn cô.
” Nga, thực đáng tiếc !” Giang Trục Thủy có thâm ý nói:” Vốn tưởng rằng Luật thiếu gia xuất mã, Lâm tiểu thư nhất định sẽ mở miệng.”
” Tôi cũng không phải thần tiên, cũng không phải không gì làm không được, nhưng thật ra Giang luật sư, anh cũng không giống như lo lắng cho Tư Tư, cư nhiên nhàn hạ thoải mái, ở trong này nói chuyện yêu đương.”
” Bởi vì tôi biết tôi đi vào cũng không làm được gì, mà lo lắng của tôi lại không có giá trị, tôi cũng không thích lãng phí thời gian, đơn giản ngay tại nơi này nói chuyện yêu đương!”
” Giang luật sư quả nhiên có cá tính, bội phục!”
Tiết San San nghe hai người kia mỗi người một câu, trong lòng rất là tư vị, cắn chặt răng, cúi đầu nói:” Luật tiên sinh, đại thiếu gia bảo anh đến công ty, hình như có chuyện rất quan trọng.”
Một tiếng Luật tiên sinh, cũng giống như đem anh cùng cô ngăn ra.
” Cảm ơn Tiết tiểu thư báo lại.” Anh đạm liếc mắt cô một cái, tayb để vào túi quần,” Tôi đây cáo từ trước, các người…… Tiếp tục đi.”
Luật Hạo Thiên không biết chính mình như thế nào bước ra khỏi Lâm gia, ngồi ở trong xe, anh nắm tay lái run nhè nhẹ.
Anh cũng rất bội phục chính mình cư nhiên dưới tình huống kia còn có thể bình tĩnh như vậy, quả nhiên, anh là diễn viên có tố chất, anh thói quen biểu diễn, có thói quen mang mặt nạ, cũng có thói quen áp lực nén vào trong lòng.
Nhưng lúc này đây, anh áp lực thật sự thống khổ, anh thật sự rất muốn tiến lên đem nữ nhân kia ôm vào trong lòng, bá đạo tuyên bố cô là của anh, người khác không cho chạm vào!
Nhưng anh biết anh không thể, anh không thể làm như vậy. Anh không thể lại tiếp cận cô, không thể lại dung túng chính mình đối cô vô hưu vô chỉ bành trướng tình cảm!
Tình yêu làm cho người ta mù quáng, cho nên anh thà rằng không cần.
*****
Chuẩn bị trò chơi cho các người
Tiết San San ngơ ngác nhìn bóng dáng đi xa kia, Luật Hạo Thiên, anh vì sao lạnh lùng như vậy?
Mỗi lần nhìn đến anh, cô đều đọng lại một tia hy vọng, hy vọng anh liếc nhìn cô một cái, kêu tên của cô, chẳng sợ nói vài câu vô tình, làm cho cô cảm nhận được anh vẫn để ý cô.
Nhưng mỗi một lần, anh đều như vậy, dùng thái độ thờ ơ, đánh tan ước mong của cô.
Vừa rồi lúc Giang Trục Thủy hôn của cô, anh rõ ràng thấy được, nhưng phản ứng của anhphản ứng làm cho cô tâm lạnh.
Cô từng nghĩ đến anh coi cô như đồ chơi, nhưng chuyện ởHawaii, làm cho cô có một loại ảo giác, anh đối cô là có cảm tình.
Nhưng…… Hiện tại cô hiểu được, kia thật là một loại ảo giác.
” San San……” Giang Trục Thủy sâu kín nói:” Em trách anh sao? Vừa rồi, anh xem thấy hắn đi ra, nhưng vẫn hôn em, anh là cố ý. Bởi vì anh muốn cho hắn biết, hắn không cần em, còn có rất nhiều người muốn em.”
Tiết San San nghe lời này, không biết sao trong mắt bỗng nhiên một trận đau nhức, nước mắt mạc danh kỳ diệu liền hạ xuống.
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, mặc cho nước mắt của cô làm ướt vạt áo của mình.
” Vậy không ngại thử, để cho anh theo đuổi em, được không?”
Tiết San San vùi đầu ở trước *** anh, tim đập trầm ổn làm cho cô dần dần bình tĩnh trở lại.
Không bằng quên mất người kia, hết thảy một lần nữa bắt đầu!
Cô nhắm mắt lại, buồn bã nói:” Được.”
Giang Trục Thủy là một người đàn ông tốt, cô còn điều gì phải lo lắng? Cô nguyện ý quên hết thảy, thử đón nhận anh.
——
Luật Hạo Thiên đi vào công ty, Lâm Tường giữ chặt anh nói:” Làm sao bây giờ? Bên Pháp đã xảy ra chuyện.”
” Làm sao vậy?” Luật Hạo Thiên không nhanh không chậm nói:” Đại thiếu gia đừng nóng vội, có chuyện chậm rãi nói.”
” Tôi như thế nào có thể không sốt ruột ?” Lâm Tường vẻ mặt đau khổ nói:” Cha giao 10% cổ phần ở bên đó cho tôi, nhưng hiện tại bên kia nói cho tôi biết, 10% công ty cổ phần căn bản không chuyển được!”
” Vậy chuyện gì đã xảy ra?”
” Không biết ! Ai, làm sao bây giờ , cha hiện đang họp ở Luân Đôn, có nên nói với ong ấy không?”
” Ngàn vạn không nên!” Luật Hạo Thiên nghiêm mặt nói:” Lão gia họp ở Luân Đôn, khẳng định rất nhiều chuyện phiền lòng, chuyện này cậu không nên làm phiền ông ấy,.”
” Nhưng…… Chuyện lớn như vậy……”
” Lão gia đem chuyện lớn như vậy giao cho cậu làm, khẳng định là muốn khảo nghiệm một chút năng lực của cậu, nếu như lúc này sợ đầu sợ đuôi, lão gia nhất định sẽ rất thất vọng về cậu.”
“…… Vậy làm sao bây giờ? Tôi không nghĩ làm cho ông ấy thất vọng, cha trước khi đi bảo tôi có việc thì tìm Giang Trục Thủy thương lượng…… Tôi tìm anh ấy hỏi một chút!”
Lâm Tường nói xong cầm lấy điện thoại, Luật Hạo Thiên cầm lấy tay hắn.
” Đại thiếu gia, cậu muốn dựa vào lão gia cùng Giang luật sư sao?”
Lâm Tường sửng sốt một chút, nhìn anh:” Tôi cũng không muốn, nhưng……”
” Đại thiếu gia, có câu tôi không biết nói với cậu không?.”
” Anh nói đi!”
Luật Hạo Thiên khóe miệng khơi mào một tia không làm người phát hiện mỉm cười:” Tôi cảm thấy, lão gia đối Giang Trục Thủy tín nhiệm hơn đại thiếu gia.”
Lâm Tường trầm tư một chút, thở dài:” Đúng vậy, cha vẫn rất tín nhiệm anh ta, Lâm Giang hai nhà là thế giao, lúc trước chú Giang vì giúp cha, thậm chí nhường công ty của mình, cho nên cha chưa từng xem người của Giang gia là người ngoài.”
” Vừa tựa như lần này, dù sao cậu mới là đại thiếu gia Lâm thị , lão gia đối sự tín nhiệm của anh ta hơn cậu, tiếp tục như vậy, đến lúc đó không biết cậu là đại thiếu gia có ngày sẽ phải nghe theo anh ta.”
Nghe Luật Hạo Thiên nói, Lâm Tường dần dần nhíu mày:” Tôi chưa bao giờ muốn làm đại thiếu gia này, tôi căn bản không hpwj với việc này.”
” Nhưng mệnh của cậu là đại thiếu gia của Lâm gia, đây là mệnh của cậu, cũng là trách nhiệm của cậu, cậu phải muốn gánh vác sứ mệnh này!”
” Ai, anh nói đúng, tôi không thể trốn tránh.”
” Cậu phải tin tưởng chính mình, đây là một lần cơ hội, là cơ hội chứng minh thực lực của mình cho lão gia biết, cậu làm tốt, làm cho lão gia biết, cậu không thua kém gì Giang Trục Thủy.”
” Tôi thật sự có thể chứ?”
” Tôi tin tưởng cậu!” Luật Hạo Thiên vỗ vỗ bờ vai của hắn:” Đại thiếu gia, cậu nhất định sẽ làm tốt.”
Lâm Tường cảm động nói:” Cám ơn anh, Hạo Thiên, không nghĩ tới anh lại ủng hộ tôi như vậy.”
Luật Hạo Thiên mỉm cười:” Tôi sẽ vẫn ủng hộ cậu.”
” Được, tôi đi chuẩn bị một chút, ngày mai phải đi Pháp, đem chuyện này điều tra rõ!”
” Tôi đây liền chúc đại thiếu gia thuận buồm xuôi gió, mã đến công thành!”
Luật Hạo Thiên trên mặt, một màn ý cười kia, chói hơn ánh mặt trời.
Giang Trục Thủy, Lâm Tường…… Đây chính là tôi tỉ mỉ chuẩn bị cho các người một hồi trò chơi, hãy hưởng thụ cho tốt đi!
……
Mà lúc này Giang Trục Thủy, đang cùng Tiết San San hai người ở trên hồ chèo thuyền, thưởng ngắm cảnh đẹp xung quanh.
” Chỉ tiếc hoa sen đều cảm tạ nếu không mãn hồ xanh biếc, nhất định đẹp hơn.” Giang Trục Thủy tiếc hận nói:” Là anh thổ lộ quá muộn.”
Tiết San San nở nụ cười:” Năm nay không xem được, sang năm lại xem.”
” Sang năm?” Anh nháy mắt nói:” Sang năm chúng ta còn có thể hai người cùng nhau xem hoa sen sao?”
” Vâng…… Không phải không cái kia khả năng , anh không phải thề son sắt nói muốn theo đuổi em sao? Chẳng lẽ anh không tin thực lực của mình?”
” Ha ha, Tiết San San em hiểu lầm, ý của anh là, sang năm, khả năng chúng ta sẽ không phải hai người, mà là ba người.”
” Ba người?”
” Đúng vậy, còn có con của chúng ta.” Anh cười xấu xa nói:” Chúng ta nắm chặt thời điểm, nói không chừng khi đó sẽ sinh được!”
Tiết San San mặt đỏ lên, mắng:” Anh không đứng đắn……”
Bỗng nhiên thân thuyền một trận đung đưa, cô dựa vào thuyền, cảm thấy một trận ác tâm.
” Làm sao vậy?” Anh quan tâm nói:” Say thuyền sao?”
” Không có việc gì, vừa rồi bỗng nhiên có chút buồn nôn, hiện tại tốt rồi.”
Anh cười nói:” Mới nói có đứa nhỏ, em liền có biểu hiện này, nghe nói phụ nữ mang thai thường bị nôn!”
Một câu lơ đãng, làm cho trong long Tiết San San cả kinh.
Thấy cô sắc mặt dị thường, anh vội hỏi:” Ha ha, với ngươi hay nói giỡn đâuđùa với em thôi! Xem em, còn tức giận! Đi, mang em đi vườn bách thú xem con hổ!”
Một buổi chiều, anh mang cô đi dạo rất nhiều nơi, ở trên phố xá phồn hoa xem tiểu vật cổ quái, còn có mùi của đồ ăn vặt.
Cô thật sự vui vẻ, quên chuyện vừa rồi.
Ở đây thứa ăn rất ngon, giống như lúc còn bé, cha nắm tay cô cùng em gái, ở trên đường nhìn thấy món ngon nào đó, cha liền không chút do dự mà mua, nhưng là người học võ thuật, chỉ cần cha không chú ý, đồ ăn vặt trong tay cô sẽ bị em gái ςướק đi, cho nên…… Cô mỗi lần đều ăn không đủ, ăn không đủ……
” Oa, nhìn nước miếng của em kìa, muốn ăn thì nói, anh mua cho em.”
Giang Trục Thủy ha ha cười, mang theo cô vừa đi vừa ăn, còn cả mang lấy, bởi vì thật sự là ăn không vô nữa.
” Em thật là có thể ăn!” Anh lắc đầu thán phục:” Dạ dày của em còn chứa nổi sao?”
Cô cư nhiên khóc, ôm cổ anh nói:” Em rất vui vẻ, rất vui vẻ…… Bởi vì em đang được dạo phố, một ngày vui vẻ nhất.”
Anh sửng sốt một chút, sủng nịch lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô.
” Còn tưởng rằng em là người mạnh mẽ, nguyên lai chỉ là một đứa nhỏ…… Ha ha, từ hôm nay trở đi, anh mỗi ngày đều đem đến sự vui vẻ cho em.”
Cô nức nở:” Trục Thủy, vì sao lại đối tốt với em như vậy?”
” Bởi vì anh muốn theo đuổi em thôi! Không đối tốt với em, em như thế nào ngoan ngoãn chấp nhận anh?”
Cô nghĩ nghĩ nói:” Vậy chờ anh theo đuổi được em, còn có thể đối tốt với em nữa sao?”
” Đương nhiên.”
” Em đây đồng ý, chúng ta kết giao đi.” Nữ nhân không phải là muốn tìm người nam nhân đối tốt với mình sao? Người đàn ông này tài mạo song toàn, tính cách ôn hòa, đối cô lại tốt như vậy, người như vậy tìm đâu ra?
Anh cũng không vui:” Em đừng nhanh đồng ý như vậy! Anh vừa mới bắt đầu theo đuổi, em nhanh như vậy liền bại trận, anh sẽ không có cảm giác đạt được thành tựu.”
” Cảm giác thành tựu?” Cô lại tức giận lại buồn cười:” Em đây muốn nhìn anh như thế nào theo đuổi em!”
” Yên tâm, nhất định sẽ không cho em thất vọng.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc