Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 28

Tác giả: Mộng Tịch

“Cô ấy yêu anh như vậy, anh lại lợi dụng tình cảm của cô ấy dành cho anh, anh không biết là như vậy đối với cô ấy rất tàn nhẫn không?”
San San phẫn nộ đích chất vấn làm cho Luật Hạo Thiên sắc mặt hơi hơi trầm xuống dưới.
“Anh tàn nhẫn?” Anh buông hai cánh tay đang ôm cô:”Anh chỉ nói rõ cho cô ta biết anh thích em, cái này kêu là tàn nhẫn? Nói cho em, tất cả chuyện này đều là cô ta tự nguyện, không ai bức cô ta!”
“Nhưng anh biết cô ấy nói gì không? Cô ấy nói mình nghĩ muốn theo tôi. . . . . hai nữ nhân chung một chồng!” Chợt lóe cắn răng:”Anh có biết là đối với một nữ nhân, nhất là một thiên kim Đại tiểu thư được cưng chiều như vậy mà nói thế là có nghĩa gì không? Cô ấy từ bỏ hết thảy sự tự tôn cùng kiêu ngạo, chỉ vì đổi lấy một nụ cười của anh, anh như thế nào lại có thể vô tình như vậy?”
“Em nói không sai, anh chính là vô tình, bởi vì anh cho rằng thứ kia với anh mà nói , anh cũng không cần!” Anh phẫn nộ mà xoay người,”Loại tình cảm rẻ tiền gì đó, anh không cần.”
San San sửng sốt sau một lúc lâu, buồn bả nói:”Tôi đây ? Anh đối với tôi, cũng là không có cảm tình sao ? “
Anh trầm mặc , không thể không thừa nhận, giá như mười năm trước, anh thủy chung không quên ghi tội cô, nhưng anh cự tuyệt không nghĩ tới sẽ đi tìm cô, bởi vì anh sợ hãi, anh không biết chính mình sợ hãi đến tột cùng là vì cái gì, có lẽ là sợ cô nhìn thấy anh đã biến thành một người khác?
Nhưng không nghĩ tới hết thảy đều giống như an bài, bọn họ cư nhiên mười năm sau gặp lại, hơn nữa lại gặp chuyện đáng xâu hổ như vậy.
Lúc ấy anh bị người ta hạ dược, phải tìm một nữ nhân để giải dược. Anh đương nhiên muốn tìm một nữ nhân sạch sẻ, cũng không nghĩ anh sẽ đi *** tiết của nữ nhân, cư nhiên sau lúc anh phát tiết *** trong người cô, kêu ra cái ” tên” đã không có tác dụng trong mười năm qua.
Đằng Hải.
Anh giật nhìn thấy người con gái Dưới ***, cô đã trưởng thành, bỏ đi dáng vẻ ngây ngô cùng non nớt mười năm trước, giờ cô đã trở thành một nữ nhân xinh đẹp .
Vuốt ve hai má của cô, bao nhiêu năm rồi anh một mực gạt bỏ tất cả trí nhớ, dường như một lần nữa những ký ức kia trở lại. Bao nhiêu năm rồi anh vẫn tin tưởng gì đó, cư nhiên tại một khắc có một tia dao động.
Nhưng mà, kia cũng chỉ là dao động mà thôi.
Vì không cho cô lại tiếp tục dao làm động tâm anh , anh lựa chọn sẽ hủy diệt cô, làm cho cô trở thành món đồ chơi của anh.
Chỉ cần như vậy, anh sẽ lại không vì cô mà nóng ruột nóng gan . Nhưng cô cũng không phải là dồ chơi của anh, anh cũng không biết chính mình đang muốn cái gì .
“Anh đối với em thật có cảm tình, chính là Đằng Hải đối với San San có cảm tình.” Anh cũng là như vậy tự nói với chính mình.
“Vậy anh chính là Đằng Hải! ” Cô vội vàng cùng anh mà tranh cãi .
“Anh không phải.”
“Đúng là anh!” Cô giận dỗi bèn ôm lấy thắt lưng anh, nước mắt rơi xuống nói:”Anh chính là Đằng Hải, anh là Đằng Hải của em, anh đã đáp ứng bảo vệ em cả đời , anh như thế nào sao có thể nói không tính toán gì hết?”
Anh than thể cứng ngắc, mặc cho cô ôm, thật lâu sau, anh cảm thấy chính mình trong mắt lại có chút ẩm ướt, môi mấp máy nói:”Trở về không được, anh rốt cuộc trở về không được.”
“Có thể, anh thật có thể !” Cô ôm chặt lấy anh không buông.
“Nha đầu ngốc!” Anh đột nhiên quay người lại, nâng đôi má mang theo hai dòng lệ :”Anh còn có thể bảo vệ em nha!”
“Anh dùng thân phận Luật Hạo Thiên này bảo hộ em, không được sao?”Anh không ý thức được, những lời đang nói này chính thời điểm, anh đã ngầm thưa nhận tình cảm của cô.
Cô sửng sốt một chút, cô giãy duạ thoát khỏi tay anh.
Cái tên Luật Hạo Thiên này, sẽ làm cô liên tưởng đến rất nhiều tà ác gì đó, cô thật sự không thể nhận!
Anh khẽ nhíu mày, nâng cằm cô lên:”Nói cho anh biết, em có thích anh hay không?”
Cô nhìn anh, mặt tuấn mỹ không biểu cảm, vậy mà lãnh khốc, vậy mà mị hoặc, mà dần dần trong tưởng tượng của cô hình ảnh thiếu niên kia trùng hợp chung một chỗ. . . . .
Vì thế, cô mờ mịt gật đầu. Kỳ thật cô cũng không rõ rốt cuộc là thích thiếu niên mười ba tuổi, hay là thích nam nhân này thành thục lại tối tăm.
Anh nhẹ nhàng ôm cô lên giường, cô đỏ mặt, duổi tay đẩy anh.
“Anh nói rồi đêm nay anh không chạm vào em, yên tâm.” Anh mỉm cười, ngồi ở đầu giường, nhẹ nhàng xoa mái tóc của cô, ôn nhu nói:”Mau ngủ đi, anh xem em ngủ.”
Cô thật sự buồn ngủ.
Đây là lần đầu tiên cô ở bên người Luật Hạo Thiên, như thế lại cảm thấy thật an toàn, cô nghĩ “ Cho dù anh không thay đổi, không là Đằng Hải, có lẻ cô cũng có thể chấp nhận anh?
Nhưng là, rõ ràng lại vừa lo lắng, cô lại nên làm cái gì bây giờ?
. . . . . .
Luật Hạo Thiên nhìn thấy cô nặng nề ngủ, hô hấp đều đều, sắc mặt hồng thuận. Trên mặt anh hiện ra dáng cười thoải mái, sau đó, anh cúi đầu nhìn đồng hồ, giờ đã là 12h khuya .
Anh thu lại dáng cười tươi, đứng lên mở tủ quần áo. . . . . .
———————————————-
Trên bãi biển của khách sạn , một người trung niên mang mắt kính dáng thoáng động đi tới.
Đi vào phòng chính mình, anh đánh vỡ cái chai R*ợ*u, lấy ra cái chìa khóa mở cửa vào.
Cửa mở, anh sờ soạng bật đèn, bỗng nhiên một vật cứng để ở huyệt Thái Dương của mình !
Anh lắp bắp kinh hãi, rất nhanh ý thức được đó là “cái gì”, dưới tay ý thức mà thò tay vào trong lòng *** muốn lấykhẩu S***g, chỉ nghe phía sau một thanh âm lãnh khốc đích nói:”Smith tiên sinh, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng nhúc nhích, nếu không S***g của tôi sẽ làm cho cậu thấy pháo hoa!”
“Anh là ai?”
” cái này cậu không nên biết.” Thanh âm lãnh khốc tiếp tục nói:”Tôi chỉ nghĩ muốn với cậu một cuộc mua bán.”
“Mua bán?”
“Tôi mốn thứ trong tay cậu, công ty công ty cổ phần Lâm thị chi nhánh tại Pháp.”
“Nói giỡn!”
“Ha ha. . . . . .”
Thanh âm kia cười lạnh, dần dần chuyển tới trước mặt anh .
Đó là khuôn mặt mang mặt nạ con bướm.
Giang Trục Thủy đi vào biệt thự cao cấp của Lâm gia, nơi này vốn chỉ có một mình Tư Tư, hiện tại đại thiếu gia Lâm gia cũng đã chuyển về.
” Giang luật sư, anh tới thật đúng lúc, anh giúp tôi xem một Tư Tư một chút, tôi có cuộc họp phải đi!” Lâm Tường gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, lôi kéo Giang Trục Thủy, thở không ra hơi nói:” Nha đầu kia đột nhiên tức giận đập bễ đồ, tôi dỗ như thế nào, cũng không được, nơi này giao cho anh, tôi phải đến công ty……”
Hắn nói xong vội vã chui vào xe, rời khỏi đại viện.
Giang Trục Thủy một trận cười khổ, đều do mình xen vào việc của người khác, hiện tại, tiếp một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Vô tình đi đến phòng ngủ của Lâm đại tiểu thư, đây là tầng dành riêng cho đại tiểu thư, kiến trúc cách thức Châu Âu, xa hoa.
Hắn không khỏi lắc đầu:” Lâm đại tiểu thư này, làm ra vẻ tốt như vậy, bất quá lại bị ép buộc!”
Nhìn vào, chỉ thấy vài người hầu mặt mũi bầm dập, chạy ra. Hắn sửng sốt, bước vào một bước, bỗng nhiên một trận kình phong đập vào mặt, hắn nghiêng mình né tránh, chỉ nghe ba một tiếng, là tiếng bình hoa đập vào tường.
Bình hoa này giá trị không ít nha, thực đáng tiếc.
Hắn đi vào, Tư Tư tóc tai bù xù nhìn thấy hắn, cả giận nói:” Anh tới làm gì? Anh ra ngoài cho tôi! Tôi mới không gả cho anh!”
Hắn lắc đầu:” Cô nghĩ rằng tôi muốn cưới cô sao?”
” Anh không muốn cưới tôi? Vậy anh tới làm gì?”
” Tôi thấy cô đáng thương, cho nên tới khuyên cô.” Hắn đi qua, lấy viên đá nạm ngọc trong tay cô cất vào
” Tôi không cần anh thương hại!” Cô lại cầm lấy một mảnh thủy tinh ném ra ngoài:” Tôi muốn ném, anh quản được sao? Ta muốn nem, muốn ném……”
Cô nổi đien ném đồ, hắn bỗng nhiên một phen ôm lấy cô, hướng phòng ngủ đi đến.
” Làm gì? Anh buông ra!” Cô hai tay hỗn lọan đánh.
Giang Trục Thủy không để ý tới cô, nói với người hầu:” Đi lấy thuốc ngủ hoặc thuốc an thần, các người nếu cần yên tĩnh một chút.”
Sau đó, hắn đem cô đặt ở trên giường, đắp chăn cho cô:” Tốt lắm, cô an tĩnh một chút đi!”
” Anh cho là anh là ai? Anh dựa vào cái gì quản tôi?”
Giang Trục Thủy nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu:” Vì một tên như Luật Hạo Thiên, làm cô biến thành bộ dạng này, đáng giá sao? Nếu thật sự không cam lòng, anh ta bây giờ còn chưa cùng Nghiêm tiểu thư kết hôn, muốn vãn hồi vẫn kịp.”
Lâm Tư Tư cắn răng, nước mắt rơi ra, bỗng nhiên khóc lên.
Giang Trục Thủy sửng sốt, không nghĩ tới Lâm đại tiểu thư luôn luôn cường ngạnh cũng có mặt yếu ớt như vậy.
” Làm sao vậy? Dễ dàng buông tay, đây cũng không phải là tính cách của cô.”
” Anh không hiểu được, anh không biết, cái gì cũng không biết……” Lâm Tư Tư ôm lấy đầu gối, ô ô khóc.
Do dự một chút, Giang Trục Thủy vỗ nhẹ nhẹ lưng của cô:” Tôi thật sự cái gì cũng không biết, cô có tâm sự, cho dù không muốn nói với tôi, cô cũng có thể nói với anh trai hoặc cha, hoặc cùng Luật thiếu gia nói chuyện, cô không phải thích anh ta nhất sao?”
” Không được!” Lâm Tư Tư cả kinh nói:” Không thể cho anh ấy biết, không thể……”
Giang Trục Thủy lông mày nhíu chặt, hắn có thể cảm giác được, đại tiểu thư này, nhất định là đã xảy ra chuyện gì.
Bỗng nhiên một cái con bướm bay vào, ở phía trên chạy hoa bay quanh……
Lâm Tư Tư nhìn con bướm kia, bỗng nhiên hét lên:” A! Không cần a…… Tránh ra, anh không cần hại tôi, anh không cần hại tôi……”
————————————————
” Cậu là ai? Vì sao theo dõi tôi đến nơi đây?” Smith vẻ mặt đề phòng nhìn người mang mặt nạ con bướm.
” Cậu mang mặt nạ, là sợ tôi nhìn thấy mặt của cậu sao?”
Người mang mặt nạ nở nụ cười:” Nguyên lai ngài không ngốc! Vậy thì mau kí tên lên hiệp này đi!”
Hắn mở đèn, bên trong chỉ một thoáng một mảnh sáng ngời.
Smith tiếp nhận thư hiệp nghị kia, chỉ nhìn hai mắt, không khỏi nổi giận:” Vớ vẩn! Vô sỉ! Đây quả thực là hiệp ước không bình đẳng!”
” Không bình đẳng?” Người đeo mặt nạ cười nói:” Hai triệu đồng Euro, thật là không bình đẳng, nhưng nếu cái mạng của ngài, chắc cũng đã bình đẳng!”
” Cậu uy hiếp tôi!”
” Không, tôi chỉ là cùng ngài nói chuyện làm ăn.”
” Tôi sẽ không ký.”
” Tốt lắm.” Người đeo mặt nạ P0'p cò:” Tôi giết ngài trước, sau đó sẽ bắt người giống chữ viết của ngài kí vào, giống như có thể mua cổ phần công ty của ngài.”
” Không có khả năng, nếu tôi ૮ɦếƭ, người sở hữu số cổ phần đó sẽ là con của tôi.”
” Ngài quá ngây thơ rồi.” Mặt nạ nam cười nói:” Mời ngài xem hiệp nghị này đi! Còn có, chẳng lẽ ngài không phát hiện, tài khoản trên ngân hàng Thụy Sĩ của ngài, từ một tháng trước, cũng đã hơn hai triệu đồng Euro sao?”
“Cậu…… Thì ra từ sớm đã có âm mưu…… Cậu vì sao làm như vậy?”
” Cái này ngài không cần biết, ngài chỉ cần ngoan ngoãn ký tên là được.”
” Nhà họ Lâm đã nói, mười phần trăm cổ phần của tôi, không thể động! Nếu họ biết tôi bán đi, nhất định sẽ giết tôi!”
” Ngài cầm hai triệu đồng Euro mai danh ẩn tích, thế giới lớn như vậy, họ sẽ không tìm thấy ngài.”
” Không…… Không được……” Smith nhíu mày nói:” Họ nói cái gì cũng sẽ tìm được tôi, họ có vật trọng yếu của tôi……”
Nói tới đây, hắn bỗng nhiên ngậm miệng, hắn ý thức được, mình đã nói nhiều.
Người đeo mặt nạ quả nhiên cảm thấy hứng thú:” Cái gì vậy?”
“Người trẻ tuổi, cậu biết nhiều như vậy làm gì?”
” Ngài cũng sắp mất mạng, tôi hỏi cái gì thì ngài đáp lại!” Họng S***g hung hăng nhắm ngay đầu Smith.
” Được, tôi nói, tôi nói……” Lão già này con ngươi chuyển động, nhìn qua tanh dao bên cạnh bồn hoa, lặng lẽ lấy tay, hướng *** người đeo mặt nạ đâm tới!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc