Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 17

Tác giả: Mộng Tịch

Kí túc xá nữ sinh trống rỗng, Luật Hạo Thiên vẻ mặt tối tăm.
Vừa rồi trợ thủ nói cho anh, Tiết San San đã làm thủ tục nghỉ học.
Anh tìm cô một đêm!
Cô cư nhiên làm thủ tục nghỉ học!
Cô không bao giờ trở lại trường học, không muốn gặp mặt anh nữa sao?
Hai tay nắm chặt, trong mắt tối sầm lại……
Đi vào phòng ngủ, trên giường rõ ràng có áo sơ mi của nam nhân, còn có quần bò.
Chỉ một thoáng, một cỗ tức giận liền nổi dậy.
” Nham nhân kia.” Anh cúi đầu hỏi:” Là ai?”
Trợ thủ vội trả lời:” Người mang Tiết tiểu thử đi sao?…… Nga, hình như là nhị công tử của Giang gia.”
” Giang gia……” Anh trong mắt hàn quang phụt ra, cậu ta quả nhiên không chịu an phận, là muốn khiêu khích anh sao…… Tốt, anh sẽ phịng bồi cậu ta!
Rời khỏi ký túc xá, anh cùng Tư Tư đi ăn cơm.
Trong gian phòng, anh mỉm cười nói:” Tư tư, anh giao cho em làm việc, em làm tốt không?”
” Nga……” Lâm Tư Tư do dự một chút, khó xử nói:” Cha căn bản không cho em đến thư phòng của ông ấy, em không biết lấy được tài liệu kia.”
Anh nhíu mày, thấp giọng nói thầm:” Để ý như vậy…… Ngay cả con gái cũng đề phòng?”
” Anh nói cái gì?”
” Không có gì.” Anh cười cười:” Vậy em có thể thừa dịp lúc ông ấy không có trong phòng thì vụng trộm đi vào.”
” Như vậy…… Thật không tốt?” Cô khó xử nói:” Chúng ta vì sao phải lén lút như vậy? Anh Hạo Thiên, anh trực tiếp cùng cùng cha nói chuyện là được rồi?”
” Nha đầu ngốc, anh muốn làm cho lão gia bất ngờ, chuyện này nếu làm tốt, ông ấy nhất định sẽ rất vui, chuyện của chũng ta, lão gia sẽ không phản đối nữa.” (Lady: anh xảo trá thật)
Luật hạo thiên hướng dẫn từng bước khuyên bảo, Tư Tư rốt cục cố lấy dũng khí, cắn răng nói:” Được, em thử xem!”
” Nhất định phải thành công, không thể thất bại.” Anh nhìn chằm chằm vào hai mắt của cô, ôn nhu nói:” Nếu bị lão gia phát hiện, em trăm ngàn lần không thể đem mọi việc nói cho ông ấy biết.”
” Vì sao…… Được rồi, em đã nói là sẽ làm được!”
” Được Tư Tư, em thật sự là em gái tốt của anh.”
Anh nở nụ cười, cười đến dị thường yêu dã mà huyến lệ……
———————————————————
Sáng sớm, Tiết San San mang ba mươi vạn đến chỗ luật sư truyền thuyết kia.
Ngày hôm qua cô khó khăn mới đuổi được Giang Hằng Vũ đi, nhưng biệt thự cao cấp kia cô thật sự ở không quen, căn phòng lớn làm cho cô có cảm giác không an toàn, ép buộc đến đã khuya mới ngủ, buổi sáng thức dậy cảm thấy rất mệt.
Nhưng nhớ tới nhiệm vụ của mình, cô tinh thần liền phấn chấn gấp trăm lần.
Mắt nhìn cổng nhà luật sư được làm xa hoa, kích động rồi đi vào.
” Xin chào, tôi tìm Giang luật sư.”
Cô đứng ở trước chỗ phục vụ lễ phép nói.
” Cô có hẹn trước không?” Người phục vụ thấy cô một thân mộc mạc cho rằng, khinh thường hỏi.
“…… Không có.”
” Không hẹn trước không thể đi vào.”
” Kia…… Cô cũng không thể gọi điện thoại nói cho người ấy một tiếng?”
” Ha?” Cô ta khóe miệng mang theo cười lạnh:” Không thể, chờ cô hẹn trước rồi lại đến!”
Tiết San San kìm nén tức giận:” Vậy phiền cô cho tôi số của người ấy, tôi sẽ tự gọi.”
Cô ta cười khẩy nói:” Cô cho mình là ai? Số điện thoại của Giang luật sư có thể tùy tiện cho người khác sao? Giang luật sư cuat chũng tôi mỗi ngày đều bận rộn như vậy, làm sao có thời gian rỗi quản chuyện của cô? Cô vẫn nên đi mau! Đừng ở chỗ này làm mất mặt chúng tôi!”
Tiết San San giận dữ:” Người mất mặt xấu hổ chỉ sợ là cô, làm phục vụ như cô, đối đãi khách hàng không có lễ phép, ông chủ của các cô mướn người như vậy, thật sự là sai lầm lớn nhất của hắn ta.”
” Cô……” Nữ viên chức tức giận đến ánh mắt bốc lửa, thở hồng hộc nói:” Cô đừng ở trong này nói hươu nói vượn! Tôi nói cho cô, Giang tiên sinh là sẽ không gặp cô! Cô mau cút nhanh cho tôi!”
Hai người tranh chấp, chỉ nghe một giọng trầm tao nhã của một người đàn ông:” Như thế nào ầm ỹ như vậy?”
Nữ viên chức kia nghe vậy vẻ mặt kích động, chỉ vào Tiết San San:” Giang luật sư, vị tiểu thư này nhất định phải gặp ngài, nhưng cô ta không có hẹn trước, tôi không cho phép cô ta đi vào, cô ta liền lớn tiếng.”
Tiết San San ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người nọ dáng người thon dài, nhã nhặn như người cổ đại bình thường, mắt phượng hẹp dài, tề mi xinh đẹp, cả người thoạt nhìn tựa như một bộ sơn thủy họa bàn bình tĩnh thong dong.
Đây là trong truyền thuyết có thể đem đen nói thành trắng, có thể đem người ૮ɦếƭ nói sống, có thể đem thiết án phản cung luật chính kỳ tài Giang Trục Thủy sao?
Cô thật sự rất khó tưởng tượng, bởi vì hắn thấy thế nào cũng không như là cái nghiêm cẩn cơ biến, khéo lưỡi như hoàng siêu cấp lớn luật sư.
Giang Trục Thủy ngón trỏ đánh mặt bàn, nhìn nữ viên chức kia:” Người lớn tiếng, thật là vị tiểu thư kia sao? Nhưng tôi như thế nào chỉ nghe thấy cô ở đây nói lớn?”
Nữ viên chức sợ tới mức mặt như màu đất, việc xua tay nói:” Không…… Giang tiên sinh, tôi chỉ là cùng cô ta tranh luận……”
” Những lời nói vừa rồi của tiểu thư này tôi đều đã nghe được, xác thực, thuê người như cô, thật sự là sai lầm. Cô mau đến chỗ tài vụ nhận tháng lương này đi.”
Nữ viên chức sợ tới mức chân đều nhuyễn, thất kinh khẩn cầu:” Không cần! Giang tiên sinh, van cầu anh không cần đuổi việc tôi…… Tôi làm không tốt, tôi về sau nhất định sẽ sửa!”
” Không cần, chờ cô sửa rồi về nhận lại.” Hắn thản nhiên nói, quay đầu nhìn Tiết San San liếc mắt một cái:” Cô muốn tìm tôi?”
“…… Là.” San San hoàn toàn lời lẽ mạnh mẽ làm chấn động, thành thành thật thật trả lời vấn đề của hắn.
” Đi theo tôi!” Hắn nói xong đi vào thang máy, thấy cô còn ngơ ngác đứng ở nơi đó bất động, hô:” Cô còn không tiến vào?”
“…… Nga!” Cô thế này mới phục hồi tinh thần lại, vọt vào thang máy.
Cô thật kích động, hắn gọi cô! Hắn sẽ tiếp nhận án tử của cô sao? Hắn ta sẽ giúp cô lật lại bản án sao?
Ngồi ở trong thang máy, Tiết San San tâm tình bất an không yên.
Hai tay ôm chặt lấy túi xách, không dám ngẩng đầu nhìn đại luật sư trong truyền thuyết này.
” Tiểu thư họ gì?” Hắn hỏi.
“…… Nga, tôi họ Tiết. Tiết San San.”
” Tiết tiểu thư.” Hắn cười cười, hai tay ôm cánh tay, nghiền ngẫm nhìn cô,” Tiết tiểu thư vừa rồi nói chuyện, cảm thấy cô rất phấn khích.”
” Tôi chỉ là ăn ngay nói thật.”
” Cho nên ở trong lòng của cô, tôi là một ông chủ hồ đồ?”
“Kia không phải, ngài là ông chủ như thế nào tôi không quan tâm, tôi chỉ biết ngài là một luật sư rất lợi hại, vậy là đủ rồi.”
” Nga?” Hắn sờ sờ cái mũi:” Nói như vậy, cô tới tìm tôi để lật lại bản án?”
” Vâng.” Cô ngẩng đầu, trịnh trọng nhìn hắn.
Lúc này cửa thang máy mở ra, hắn một chân bước ra ngoài cửa, đưa lưng về phía cô nói:” Nếu muốn mời luật sư trong lời nói, tôi có thể sai người của tôi đến làm cho cô.”
Cô theo sau, đi theo hắn vào văn phòng:” Tôi không cần, tôi muốn anh.”
Hắn quay đầu nhìn mắt cô quật cường cố chấp, cười cười nói:” Nhưng tôi hiện tại không muốn tiếp án tử, trừ bỏ án kiện kinh tế lớn, không biết án tử của Tiết tiểu thư là gì?”
Cô cắn chặt răng:” Sự cố giao thông .”
“Thực xin lỗi, tôi không có hứng thú.” Hắn đi đến bàn làm việc ngồi xuống.
Cô sửng sốt một chút, việc đi lên trước nói:” Giang luật sư, anh xem xét lại được không? Tôi tìm rất nhiều người, bọn họ cũng không chịu tiếp án tử này, bọn họ nói chỉ có anh mới dám tiếp…… Tôi van cầu anh, chấp nhận được không?”
Hắn sờ cằm suy nghĩ trong chốc lát, thân thủ nói:” Tư liệu lấy cho taôixem xem.”
” Vâng!” Cô kích động đem tư liệu đưa tới trong tay hắn.
Hắn mở ra nhìn nhìn, thần sắc dần dần ngưng trọng, nhanh chóng đem tài liệu trả lại cho cô:” Thực xin lỗi, án tử này tôi không thể tiếp, cô đi tìm luật sư khác đi.”
” Vì sao?”
Cô không thể tin được lỗ tai chính mình, cô đợi năm năm, sẽ chờ đến như vậy kết quả như thế này?
” Tôi thực đồng tình với tình trạng của cô, nhưng không nắm chắc án tử tôi không thể tiếp.” Hắn chậm rãi nói:” Muốn lật lại bản án cũ năm năm, việc này cũng rất khó khăn. Bởi vì khi cách năm năm, rất nhiều vật chứng người làm chứng đều không có. Hơn nữa…… Cô muốn lên tố bác bỏ năm năm trước thẩm phán kết quả, cái này tương đương là giống năm đó nguyên cáo Nghiêm gia thị uy. Cha cô đâm ૮ɦếƭ là đứa con duy nhất của Nghiêm gia , bọn họ là tuyệt đối sẽ không cho phép cô lật lại bản án.”
” Kia lại như thế nào?” Cô vội la lên:” Chẳng lẽ bọn họ không cho phép, tôi lại không thể làm gì được sao?”
Giang Trục Thủy nhìn cô, phượng mâu hẹp dài thu thủy bàn yên tĩnh tươi thắm:” Tiết tiểu thư không biết thực lực Nghiêm gia sao? Nghiêm thị tuy rằng không phải quốc tế đại tập đoàn, nhưng quy mô cũng không rõ, ở trong này địa vị gần với Lâm thị, cô tưởng theo chân bọn họ đối nghịch, này không phải tự mình chuốc lấy cực khổ sao?”
San San cắn chặt răng” Tôi biết. Nhưng tôi muốn cha tôi được trong sạch, ông ấy không có Gi*t người! Tôi không thể trơ mắt nhìn ông ấy nửa đời sau ở trong ngục giam! Tôi vô luận như thế nào đều phải chống án, Giang luật sư, van cầu anh, giúp giúp tôi đi!”
Cô kích động lấy số tiền trong bao kia lấy ra, đặt ở trên bàn của hắn.
” Bọn họ đều nói của anh lên giá là ba mươi vạn, tôi thật vất vả mới kiếm được ba mươi vạn này, vì muốn tới tìm anh!”
Cô nói xong hai đầu gối quỳ rạp xuống trước mặt hắn, rơi lệ đầy mặt:” Tôi van cầu anh, van cầu anh……”
Giang Trục Thủy mi tâm khẽ run lên, ngơ ngác nhìn hai mắt đẫm lệ ௱ôЛƓ lung con gái.
Nhiều năm như vậy, người quỳ trước mặt hắn cầu hắn làm luật sư biện hộ cũng không thiếu, nhưng cô gái này không giống người thường.
Trong mắt của cô không hèn mọn, nhưng cô lại được ăn cả ngã về không đem sở hữu hy vọng đều đặt ở trên người của hắn, cho nên ánh mắt cô như vậy chấp nhất, như vậy thành kính, ánh mắt như vậy, tựa hồ tác động đến hắn……
Hắn chậm rãi đứng lên, đi đến bên cạnh cô.
Trong mắt của cô quật cường như thế so với thân thể của cô hoàn toàn nhu nhược. Hắn vươn tay, trầm tư, muốn hay không phù nàng đứng lên.
Hắn biết, hai tay hắn duỗi ra, biết rằng hắn đã chuốc phiền toái vào người.
Đang do dự, cửa bỗng nhiên bị đẩy ra, một thân vận động giả dạng Giang hằng Vũ vọt vào mà nói:” Anh, có phải hay không anh trộm chứng minh thư của em đi làm hộ chiếu?”
Vừa nói xong, hắn liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Tiết San san là đưa lưng về phía hắn, hắn chính là cảm thấy bóng dáng này thực nhìn quen mắt, vì thế vòng đến phía trước vừa thấy, không khỏi kinh hãi:” San San? Ei làm sao có thể ở chỗ này?”
San San cũng nâng mặt đầy nước mắt lên, mờ mịt nhìn hắn:” A vũ?”
Giang Hằng Vũ sửng sốt một chút, nhất thời giận dữ, chỉ vào anh trai nói:” Có phải hay không anh làm khó cô ấy? Không nghĩ tới anh dĩ nhiên là người như thế, thừa dịp em không có ở đó liền vụng trộm tìm cô ấy! Em đã sớm nói qua, em không chịu đi Pháp là chuyện của em, cùng cô ấy không có vấn đề gì! Anh vì sao lại làm cho cô ấy khóc!”
San San nghe vậy cả kinh:” Anh nói cái gì?Anh ấy là ….. Là anh trai anh?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc