Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 07

Tác giả: Mộng Tịch

” Tư Tư tiểu thư, anh Hạo Thiên của cô đã cùng người khác đi rồi, cô không đuổi theo sao?” Giang Hằng Vũ cười hớ hớ nhìn Lâm đại tiểu thư.
Lâm Tư Tư nhíu nhíu mày, lại mỉm cười nói:” Tôi vì sao đuổi theo? Dù sao anh ấy cũng sẽ trở về.”
” Xem ra Tư Tư tiểu thư rất tin tưởng chính mình!” Hắn dựa tường, ôm cánh tay nhìn cô, hì hì cười.
” Tôi không cậu đang nói cái gì.” Cô vô tội cười,” Thực xin lỗi, tôi phải về lớp học.”
” Tư Tư tiểu thư ở trước mặt tôi sẽ không muốn ngụy trang đi?” Hắn cười nói:”Người thuần khiết giống thiên sứ như cô, vẫn cho rằng Hạo Thiên là của cô sao?”
“Cậu nói bậy bạ gì đó!” Tư Tư tiểu thư rốt cục tức giận, đi đến trước mặt hắn thở phì phì nói:”Cậu rốt cuộc muốn như thế nào?”
” Tôi không có ý gì cả.” Hắn như trước thoải mái mà cười:” Kỳ thật…… Tôi có thể giúp cô.”
Cô sửng sốt, lập tức cười lạnh:” Không cần, Hạo Thiên sớm muộn gì cũng là của tôi.”
” Khẩu khí thật lớn……”
“Anh ấy là con nuôi của Lâm gia, mọi thứ đều do Lâm gia chúng tôi chu cấp, anh ấy sớm muộn gì cũng kết hôn với tôi!”
” Ha ha……” Giang Hằng Vũ bỗng nhiên cười ha hả.
“Cậu cười cái gì?”
” Tôi cười Tư Tư tiểu thư cô, tưởng rằng cô thông minh, không nghĩ tới……”
” Không nghĩ tới cái gì?” Cô vội hỏi.
” Không nghĩ tới, cô lại ngu xuẩn như vậy.” Hắn buồn cười nói:” Cô thật sự nghĩ đến cha cô sẽ cho hai người kết hôn sao?”
” Như thế nào không thể? Ba ba, ông ấy rất thích anh Hạo Thiên!”
Giang Hằng Vũ lắc đầu:”Cô đã tự tin như vậy, vậy lời cô nói cha cô cũng thích, cô cùng với anh Hạo Thiên kết hôn, vậy thì anh ta có đáp ứng hay không.”
Tư Tư hồ nghi nhìn hắn:”Được, ngày mai tôi tôi sẽ đi gặp ba ba, tôi cũng không tin, anh Hạo Thiên tốt như vậy, sao lại không đáp ứng?”
” Ha ha, tốt, vậy chúc cô may mắn.” Hắn cười xoay người nghênh ngang mà đi, vừa đi vừa nói chuyện:”Nếu cần hỗ trợ, vậy thì cứ đi tìm tôi!”
” Mạc danh kỳ diệu!”
Lâm Tư Tư nhìn này được xưng tây nhã thứ nhất giáo thảo bóng dáng, tuy rằng hắn một đầu tóc bay rối căn bản lôi thôi lếch thếch, nhưng vẫn có thể xem là anh tuấn, có bạn trai như vậy cũng rất có mặt mũi, nhưng cô đã thích anh Hạo Thiên, cho dù nam nhân khác, cũng chỉ có thể bỏ qua.
……
Mở cửa kí túc xá, Tiết San San bỗng nhiên cảm giác phía sau có một lực đấy mình ngả xuống giường.
Quay đầu, nhìn thấy Luật Hạo Thiên ánh mắt lạnh lùng, nhất thời sợ tới mức ngẩn ngơ.
Ánh mắt này giống như đã từng gặp qua, tại cái đêm đáng sợ kia, nam nhân đáng sợ kia……
Cô theo bản năng nắm chặt thân giường, run giọng nói:” Luật…… Luật tiên sinh……”
Ánh mắt như trước lạnh băng, nhưng trong mắt sát khí dần dần trôi đi, thấp giọng nói:” Biết sợ hãi sao? Chẳng phải vừa rồi cùng với nam nhân kia vui vẻ lắm sao?”
“Anh…… Nói bậy!” Vừa thẹn lại vừa sợ Tiết San San không biết nên phản bác anh như thế nào, kích động mặt đỏ tai hồng.
” Tôi nói bậy?” Anh đến gần vài bước, hai ngón tay nâng cô lên:” Cô mặc như vậy, cô rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Cũng không phải cô muốn mặc như vậy!
Cô trong lòng tức giận, anh đề ra nghi vấn cùng thái độ này đánh vào tâm lí của cô, tọa thẳng thân mình âm thanh lạnh lùng nói:” Tôi mặc thành như vậy thì làm sao? Tôi mặc thế nào là tự do của tôi, anh sẽ không ngay cả tôi mặc quần áo gì cũng ý kiến sao?”
“Tôi mặc thành như vậy thì làm sao? Tôi mặc thế nào là tự do của tôi, anh sẽ không ngay cả tôi mặc quần áo gì cũng ý kiến sao?”
Cô vừa nói liền hối hận, đắc tội với chủ, là không có miếng ăn a!
Cô nín thở nhìn anh, chỉ thấy cặp mắt lạnh lùng kia hơi hơi nheo lại, ánh mắt như vậy đã có vài tia sáng xẹt qua, không xong rồi, hôm nay cô thật sự đắc tội với đại boss rồi!
“Anh định làm gì tôi? Cùng lắm thì từ chức, xem ai sợ ai!” Cô cho dù đi ăn trộm hay chém giết, cũng không ăn chén cơm của anh!
Cô cắn chặt răng đang định nằm xuống giường, liền bị anh một tay đè lại.
“Anh định làm gì?” Cô cả kinh:” Tôi đã nói tôi không làm nữa, cùng lắm thì mười vạn tiền thưởng cũng trả lại cho các người, tôi không đã không còn làm? Anh mau buông……”
Thanh âm của cô chỉ một thoáng đã bị bao phủ, bởi vì anh không hề báo trước đã hôn cô.
” Ô……” Cô sợ ngây người, trong đầu chỉ còn lại một luồng bạch quang.
Thanh âm bị che lại, hô hấp cũng bị che lại, cô hít thở không thông xen lẫn kinh ngạc, chuyện này là như thế nào phát sinh?
Cô hoàn toàn không rõ ràng lắm, anh rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Không phải anh ta chán ghét cô sao? Vì sao lại hôn cô?
Thật lâu sau, anh rốt cục buông lỏng tay, ánh mắt sâu kín nhìn cô.
Cô cũng ngơ ngác nhìn anh, run giọng nói:” Anh…… Hỗn đản!”
Anh khẽ nhíu mày, hơi dùng sức bắt lấy đai lưng cô, kia dây lưng tinh tế ‘ tê’ một tiếng bị tháo ra.
Bị kinh hãi, cô thét chói tai ra tiếng, lại bị bàn tay to của anh gắt gao che lại.
Taynày che miệng làm cô lại có nhớ lại…… một màn khách sạn kia giống như một lần nữa trình diễn, cô sợ tới mức mất đi hô hấp, kinh hãi ngây ngốc nhìn anh.
Anh động tác đâu vào đấy chậm rãi cởi bỏ quần áo của cô, không nói một lời ném xuống đất.
Chỉ còn lại áo *** cùng quần nhỏ, Tiết San San sợ tới mức cuộn mình lại, hai tay bảo vệ ***, hoảng sợ nhìn anh.
Mà anh chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm cô, yên lặng chừng 1 phút, hắn thản nhiên nói:” Cho cô thời gian 5 phút, thay quần áo khác đi ra ngoài.”
Nói xong anh đi ra cửa phòng.
Tiết San San ngơ ngác ngồi ở trên giường, vẻ mặt mờ mịt.
Ngón tay nhẹ nhàng chạm qua môi, nghĩ lại…… nếu không tính tới chuyện kia, đây hẳn là nụ hôn đầu tiên của cô đi? Ngụy quân tử ૮ɦếƭ tiệt, ςướק đi nụ hôn đầu tiên của cô lại bình thản giống không có việc gì khác thường, xoay người ra khỏi cửa lại khôi phục lại bộ dáng chỉnh tề!
Cô vừa hận vừa giận, vì sao lại chịu thua anh như vậy.
Đổi quần áo khác đi ra cửa, anh xoay người đánh giá cô một chút, quần bò nhẹ nhàng khoan khoái cùng áo kẻ ô vuông, đây mới chính là cô, Tiết San San. Mặc kệ nội tâm như thế nào, bề ngoài của cô luôn thanh cao.
” Đi thôi.” Anh cười nhẹ, tựa hồ thực vừa lòng.
Cô yên lặng theo phía sau anh, mắt nhìn chằm chằm hai chân, cũng không dám ngẩng đầu liếc mắt nam nhân đi phía trước cô.
Quen biết cô càng lâu, cô càng phát hiện ra anh đáng sợ, anh bóng dáng cao lớn thon dài dần dần cùng ác ma đêm ấy ςướק đi đêm đầu của cô hòa hợp làm một thể, mùa hè nóng bức, cô lại cảm thấy như mùa đông rét lạnh. Thật là đáng sợ……
Trở lại lớp học, Lật tiên sinh đã trì hoãn lớp học chừng 20 phút, anh cho Tiết San San trở lại chỗ ngồi, sau đó nhìn nhìn xuống lớp, hướng mọi người mỉm cười, nụ cười này lại có lục làm điên đảo chúng sinh.
” Thật có lỗi, vừa mới tôi có việc trì hoãn, bất quá tuy rằng chương trình học ngắn hơn 20 phút, nhưng tôi tin tưởng rằng sẽ cho mọi người một buổi học với chất lượng tốt nhất. Tốt lắm, chúng ta bắt đầu đi.”
Nụ cười mê người, thanh âm ôn hòa, chỉ một thoáng đã nữ sinh ở đây thất điên bát đảo.
Tiết San San ngơ ngác nhìn anh ở trên bục giảng lời nói chậm rãi mà phong độ, lại nghĩ tới vừa rồi anh *** hôn cô, bộ dáng thoát quần áo của cô.Namnhân này trước mặt người khác chính là hai người hoàn toàn bất đồng, trước mặt người khác thân thiết tươi cười như vậy, ở sau lưng lại có ánh mắt lạnh như băng ……..
Chẳng lẽ đây là người trong truyền thuyết?
Cô rùng mình một cái………..
“Chậm đã? Hôm nay Tư Tư tiểu thư chưa có tới a?”
Tiểu Phỉ gặp Tiết San San ngồi ở hoa viên, đi qua thật cẩn thận hỏi.
” Ừ.” San San gật đầu:” Tiểu thư hôm nay có việc không tới.”
” Vậy thật tốt quá, chúng ta đi dạo phố đi!”
“…… Được rồi.” San San không thích đi dạo phố, nhưng nhìn Tiểu Phỉ ánh mắt chờ mong kia, đành phải đáp ứng.
Tiểu Phỉ vui vẻ lôi kéo tay cô hướng cửa đi, đã thấy Giang Hằng Vũ xa xa nghênh diện đi tới.
San San cả kinh, lôi kéo Tiểu Phỉ đi đường vòng. Giang Hằng Vũ nở nụ cười:” Trốn anh?” Chạy vội vài bước đến trước mặt cô.
“San San, em không phải đã đáp ứng khi rảnh sẽ hẹn hò với anh sao? Hôm nay Tư Tư tiểu thư không có tới,vaayj thì đây là cơ hôi tốt nha!” Hắn nói xong liền nắm bả vai của cô.
San San chợt lóe thân né tránh:” Không…… Không được, tôi muốn cùng bạn mình đi dạo phố.”
” A……” Hắn thất vọng nói:” Như vậy a……”
” Thực xin lỗi, chúng tôi đi trước.” Cô giống như đang tránh né ôn thần, lôi kéo Tiểu Phỉ liền rời khỏi.
” San San, cậu rất lợi hại a!” Tiểu Phỉ vừa chạy vừa hâm mộ nói:” Anh ấy là bạch mã hoàng tử của một nữa nữ sinh toàn trường nha, anh ấy muôn hẹn hò với cậu, cậu tới liếc mắt một cái cũng không thèm.”
San San ngạc nhiên nói:” Một nữa nữ sinh? Vậy một nữa khác đâu?”
” Một nữa khác đương nhiên là ủng hộ Luật tiên sinh a !” Tiểu Phỉ H**g phấn nói:” Không chỉ là nữ sinh trường chúng ta, toàn thế giới hơn phân nửa phụ nữ chưa kết hôn đều đem ngài ấy *** nhân trong mộng!”
San San thổn thức không thôi, nói thầm:” Ánh mắt phụ nữ toàn thế giới đều mù sao?”
” Cậu nói cái gì?”
” Không có gì.” Cô nghĩ nghĩ rồi hỏi:” Vậy còn cậu? Cậu cũng thích anh ta sao?”
Tiểu Phỉ thẹn thùng gật đầu:” Mình cảm thấy ngài ấy rất hoàn mỹ, anh tuấn tiêu sái, lại ôn nhu, còn thực hài hước nữa”
Ôn nhu? Nếu cô ấy xem đến bộ dáng nam nhân kia lúc thoát quần áo nữ sinh, không biết còn có thể không cảm thấy anh ta ôn nhu?
Hai người đi đến sân ga, cô hỏi:” Cậu làm sao mà biết nhiều vậy?”
” Ở tivi mà biết a! Còn có trên tạp chí cũng có giới thiệu rất nhiều , nói ngài ấy là kỳ tài trẻ tuổi nhất trong thương giới. Tuy rằng chỉ là con nuôi của Lâm gia, nhưng địa vị ở Lâm thị so với Lâm gia đại thiếu gia còn cao hơn. Ai, ngài ấy quả thực không phải người thường a, nếu có thể nói với ngài ấy trên một câu, mình ૮ɦếƭ cũng đáng.”
Tiết San San sửng sốt :” Có nghiêm trọng như vậy không?”
“Cậu đương nhiên sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, cậu là vệ sĩ của Lâm tiểu thư, có rất nhiều cơ hội thấy ngài ấy. Mà mình sẽ không giống cậu, vô luận mình như thế nào, cũng luôn hòa nhập ở trong đám người, ngài ấy ngay cả liếc mắt mình một cái cũng không có.” Tiểu Phỉ ảm đạm nhìn cô:” San San, cậu thật sự là đang ở trong phúc mà không biết phúc a!”
Tiết San San nghẹn họng nhìn trân trối, thật muốn khóc rống một hồi. Trời ạ! Ai có thể nói cho cô biết, phúc của cô ở nơi nào?
Xe công cộng chậm rãi vào sân ga, hai người ngồi trên xe, lúc đóng cửa, một thân ảnh quen thuộc linh hoạt nhảy lên, nhìn San San sáng sủa cười: “Anh suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định cùng hai em đi dạo phố.”
“……”
Tiết San San một câu cũng không nói nên lời, đầu chôn ở trên bả vai của Tiểu Phỉ, ……Ô ô, Thần tiên đại tỷ có hiển linh, đem tên gia hỏa này biến đi có được không?
” Bạn học Tiết San San” Hắn bất mãn nói:”Anh thật nghiêm túc cảnh cáo em, bạn trai của em đang ở trước mặt, em có thể nào lại ôm người khác như vậy?”
“Bạn học Giang Hằng Vũ, tôi cũng thật nghiêm túc nói cho anh biết, tôi chưa từng đồng ý anh làm bạn trai của tôi”
” Ách…… Phải không?” Hắn giống nhau ở nhớ lại cái gì, sau đó vẻ mặt mờ mịt nói:”Anh không nhớ rõ” Sau đó còn hắc hắc ngây ngô cười.
A! Này nam nhân, hắn rốt cuộc là rất ngốc hay là quá thông minh? Quả thực tức ૮ɦếƭ cô.
Quay đầu đi không để ý tới hắn, hắn lại động tác mềm nhẹ đem đầu của cô ôm chầm đến đặt ở *** của mình.
Cô nổi giận:” Anh làm gì……”
Trên xe rất nhiều người, thực chật chội, cô quằn quại, bên cạnh có người phàn nàn:” Uy! Lộn xộn cái gì?”
Hắn nhếch miệng cười:” Em yêu, đừng lộn xộn, để anh ôm em, như vậy để em khỏi phải sợ.”
” Cút!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc