Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 05

Tác giả: Mộng Tịch

” Tôi…… Tôi lạc đường. Anh có biết bánh ốc ngọt bán ở đâu không?”
Giang Hằng Vũ sửng sốt một chút, bỗng nhiên ha ha cười to.
San San thẹn quá hóa giận:”Cho dù ngươi không nói, cũng không cần cười nhạo tôi?”
” Không có!” Hắn xua tay:” Tôi không có ý cười nhạo cô, bánh ốc ngọt sao? Tôi dẫn cô đi.”
Dứt lời liền dẫn cô đi tới một phòng ăn.
Tiết San San chạy lại mua, hắn ta cười nói:” Nguyên lai cô trốn học là để ăn cái này?”
” Không phải, là Tư Tư tiểu thư muốn ăn. Tôi không thèm nghe anh nói nữa, tôi phải vào đưa cho cô ấy.”
San san không dám trì hoãn, cầm bánh ngọt liền hướng phòng học chạy đến.
Giang Hằng Vũ nhìn cô rời đi, trên mặt liền mỉm cười.
Trở lại phòng học, Tư Tư bất mãn nói:” Như thế nào lại lâu như vậy! Cô mua cái bánh ngọt ở đâu vậy?”
San San không dám nói gì, yên lặng đem bánh mở ra, Tư Tư lại nói:” Tôi không muốn ăn nữa, thứ này nhiều dầu mỡ, tôi phải bảo trì dáng người.”
San San ngây ngẩn cả người, cô từng nghĩ Luật Hạo Thiên đã yêu cầu khó khăn, không nghĩ tới vị Lâm gia đại tiểu thư này càng khó hơn. Chẳng lẽ những người nhà giàu đều biến như vậy sao?
Khó khăn đến lúc tan học, Lâm Tư Tư có việc nên phải về nhà, còn San San ở lại kí túc xá.
Kí túc xá của Tây Nhã đều hoàn hảo, một người một gian, phương tiện đầy đủ.Sau cơm chiều không có việc gì làm, vì thế vụng trộm chuồn ra khỏi trường học.
Đã một tháng chưa đi thăm cha, không biết ông ấy sống như thế nào.
Nhớ tới cha, tâm tình của cô trầm trọng rơi xuống. Tuy rằng công việc vệ sĩ này không tốt lắm, nhưng cô vẫn phải kiên trì, vì cha, cô cũng phải kiên trì mà nhẫn nhịn.
Đi vào nơi thăm hỏi, nhìn người đàn ông đang đeo còng sắt kia được hai người canh gác đưa đến, mũi đau xót, liền cầm lấy điện thoại, hô:”Cha!”
Người đàn ông trung niên kia vốn vẻ mặt hậm hực, nhưng khi thấy cô, lập tức giãn ra tươi cười, cầm lấy điện thoại.
“Cha, người có khỏe không?”
“Tốt, cha hết thảy đều tốt, Tiểu San, con ở trường học thế nào? Học tập có tốt không? Nếu có việc thì cũng không cần đến thăm cha.”
San San lắc đầu nói:” Không có, một chút cũng không có, cha yên tâm đi, con rất nhanh có thể tìm luật sư, đến lúc đócon sẽ tìm được luật sư tốt nhất cho ba, thay cha lật lại bản án.”
Tiết Đài Ân nhíu mày nói:”Tiểu San, cha đã nói qua bao nhiêu lần, không cho phép con làm như vậy, con như thế nào lại không nghe!”
San San vội la lên:”Cha, người rõ rang là bị oan, lúc ấy người căn bản không uống R*ợ*u, người kia cũng không phải do cha đâm ૮ɦếƭ, vì sao chúng ta không thể chống án?”
“Con còn nhỏ, rất có nhiều việc con không hiểu. Đời này của cha đã không xong rồi, nhưng là cha không thể làm cản trở tiền đồ của con, con chỉ cần chuyên tâm học tập, không cần lên tòa án để lật lại vụ án đó.”
“Không được!” Cô quật cường nói:” Con biết cha vì sao không cho con chống án, con đi tìm rất nhiều luật sư, bọn họ đều nói tập đoàn Nghiêm Thị không nên chọc, người bình thường cũng không dám làm việc này, nhưng có một người có thể!”
Cô kích động nói:” Nghe nói luật sư kia rất lợi hại, những việc khó giải quyết cũng đều nhận, nhưng giá của hắn lên tới ba mươi vạn, cho nên con vẫn đang kiếm tiền, hiện tại con đã có hai mươi vạn, rất nhanh có thể đi tìm hắn.”
” Con làm sao có nhiều tiền như vậy?” Tiết cha cả kinh nói:”Tiểu San,số tiền kí là từ đâu mà có?”
“……Là do gì cho.”
“Con nói gì? Bà ta cho con ở lại nhà chắc gì đã được huống chi là cho con tiền? Đánh ૮ɦếƭ ta, ta cũng không tin!”
San San cắn chặt răng, kỳ thật cah cô cũng không biết, bởi vì cô không nói cho ông ấy, hai người kí đơn ly hôn không lâu, bà ta liền đuổi cô ra khỏi nhà.
” Thực xin lỗi cha, kỳ thật tiền này là con mượn của bạn bè.”
“Bạn bè? Bạn bè nào?Namhay nữ?” Tiết cha khẩn trương hỏi:” Hai mươi vạn không phải số tiền nhỏ, là dạng quan hệ gì mới cho mượn số tiền đó? Con gái,con đừng làm cho cha phải lo lắng!”
” Sẽ không!” Cô xua tay:” Là bạn học nữ, cha yên tâm đi, nhà bạn ấy rất nhiều tiền, căn bản không quan tâm số tiền đó.”
Tiết cha trầm mặc trong chốc lát, nhíu mày nói:” Mặc kệ như thế nào, ta không cho con lên tòa án, số tiền kia phải trả lại cho bạn con đi.”
“Cha!”
” Chẳng lẽ cha nói con không nghe sao?”
San San cắn chặt răng:” Đã biết.” Trong lòng lại như thế nào cũng không phục,cô đau khổ kiếm tiền? Làm sao có thể bỏ dở nửa chừng? Bất quá nếu cha không đồng ý, cô cũng chỉtạm thời đáp ứng một thời gian.
” Ngoan, đây mới là Tiểu San của cha.” Tiết cha từ ái nở nụ cười:” Nghe cha nói, đến trường học tập cho tốt, sau đó tìm công việc nào đó, rồi tìm một người chồng sống tốt, chỉ cần con sống như vậy, cha liền cảm thấy mỹ mãn.”
” Cha……”San san cảm thấy đau xót, nước mắt liền rơi xuống.
” Đừng khóc ……” Tiết cha thở dài nói:” Ai, cha xin lỗi con, chưa cho con một gia đình hạnh phúc…… Con tuy rằng làdo ta nhận nuôi, nhưng là so với máu mủ còn thân hơn, con gái ruột cũng không nhận thức ta, cũng chỉ có con là đến thăm ta thường xuyên.”
” Đừng nói như vậy, cha, ở trong mắt con, người chính là cha đã sinh ra con,những việc này con phải làm. Hàm Nhã, cô ấy còn nhỏ, không hiểu chuyện, người đừng giận nó làm gì.”
” Ha ha, ta làm sao có thể giận nó, mặc kệ thế nào, đều là cốt nhục của chính mình, ta không tráchc on bé, có ai muốn có một người cha *** đâu?”
“Cha, cô ấy sẽ nhận thức người……” San San khóc, trong lòng lại tưởng, chờ cô kiếm đủ tiền, sẽ đi timg luật sư kia lật lại vụ án, cha sẽ không còn tội danh ***, hết thảy đều trở lại như xưa.
Ngày hôm sau Tiết San San tiếp tục cuộc sống làm vệ sĩ, thái dương cứ theo lẽ thường dâng lên, lúc cô đứng trước cổng trường học chờ Tư Tư tiểu thư đến, chợt nghe có người kêu tên của cô.
” San San?” Thanh âm mang theo kinh ngạc.
San San quay đầu vừa thấy, cũng cả kinh nói:” Tiểu Phỉ? Cô…… cũng học trường này?”
Tiểu Phỉ cúi đầu nói:” Tôi là được học bổng mới vào đây, không cần học phí. San San, tại sao cô lại ở trong này?”
“À, tôi là vệ sĩ của Lâm Tư Tư tiểu thư.” Cô cười nói:” Tôi phụ trách an toàn ở trường học cho cô ấy.”
“Cô rất lợi hại a San san, cư nhiên có thể làm vệc sĩ cho Lâm đại tiểu thư!” Tiểu Phỉ hâm mộ nói.
San San bất đắc dĩ cười cười, không biết loại chuyện này có cái gì phải hâm mộ:”Cô rất nhanh sẽ biết cái gọi là vệ sĩ cũng không khác gì bảo mẫu cả.”
Tiểu Phỉ khó hiểu, cố vui vẻ nói:” Tóm lại, cô đã đến rồi, tôi sẽ không cô đơn nữa……. À, đúng rồi, San San, cô trăm ngàn không cần nói với người khác tôi làm việc ở quán bar a, nếu bị người khác biết, tôi tại đây sẽ không biết sống thế nào ở đây.”
” Yên tâm đi, tôi sẽ không nói, cô bây giờ còn làm sao?”
Cô gật gật đầu:” Tôi thay đổi công việc, là một tiệm Fastfood, cô cũng biết, những người nơi này đều là con nhà giàu, nếu tôi sống keo kiệt, sẽ bị xem thường, cho nên tôi đi làm thêm kiếm chút tiền.
“Như vậy a……” San san tuy rằng cảm thấy hư vinh của cô ấy cũng không lớn, nhưng cũng thực đồng tình cô ấy.
Hai người cũng nhau ôn chuyện, bỗng nhiên chiếc xe Lincoln xa hoa dừng lại trước của trường học.
Cửa xe được người lái xe mở ra, một đôi giày đặt lên mặt đất, San San chạy lại, đỡ lấy Tư Tư tiểu thư.
” Hoan nghênh cô, Tư Tư tiểu thư.”
Lâm Tư Tư thản nhiên cười:” Cô vất vả rồi.”
San San sửng sốt, chỉ nghe cô ấy lại nói:” Ai u, cô như thế nào lại mặc như vậy?”
” Tôi……”
” Hình như, ngày hôm qua tôi đã nói dẫn cô đi mua vài bộ quần áo, như vậy đi, buổi chiều hôm nay tôi dẫn cô đi.”
Tư Tư tiểu thư giống như lập tức trở nên nhiệt tình đứng lên, làm cho San San hồn nhiên không hiểu việc gì.
” Tư Tư tiểu thư, không…… không cần làm phiền cô……”
Trong xe, Luật Hạo Thiên nhìn ngoài của sổ thu tầm mắt lại:”Ông Vương, lái xe.”
Xe khởi động, chậm rãi rời khỏi cổng, anh bỗng nhiên hạ lệnh:” Chờ một chút!”
Một thân ảnh anh suất cầm theo một bó hoa màu đỏ, hướng Lâm Tư Tư đi đến.
Tư Tư nhìn thấy, vẻ mặt lộ ra vui mừng, duy trì nụ cười. Lúc một nam sinh đến trước mặt cô, cô thản nhiên nói:” Hoa rất được, cám ơn anh, nhưng về sau không cần lại làm loại chuyện phiền toái này.”
Cô chuẩn bị tiếp nhận, nam sinh kia lại đi xuyên qua cô, lập tức đi đến trước mặt Tiết San San.
“Tiểu thư mỹ lệ, hãy nhận đóa hoa đáng thương này đi, chỉ khi ở trong tay của tiểu thư, chúng nó sẽ không bị héo rũ.”
Mê người tươi cười, động tác tao nhã, ánh mắt cùng lời nói thâm tình chân thành.
Tiết San san nhìn người này, cô còn nhớ rõ tên của anh ta, Giang Hằng Vũ, là người hôm qua đã đưa cô đi mua bánh ốc ngọt.
Nhưng, cô chỉ thấy anh ta có một lần, anh ta vì sao tặng hoa cho mình?
“Anh, anh nhận nhầm người rồi?”
“Không, chính là cô, Tiết San San tiểu thư, hãy nhận hoa của tôi đi.”
Lâm Tư Tư mặt đen lại, cô tựa hồ nghe được chung quanh có người đang cười trộm, âm thầm cắn răng, Giang Hằng Vũ, tôi nhất định sẽ làm anh hối hận!
Bên trong xe, Luật Hạo Thiên vẫn không nhúc nhích nhìn ngoài cửa sổ, lái xe hỏi:”Luật tiên sinh, cuộc họp công ty đã gần bắt đầu.”
Anh rốt cục cũng quay đầu, khuôn mặt anh tuấn bị một tầng âm u bao phủ:” Đi thôi!”
Xe chậm rãi khởi động, San San ngơ ngác nhìn bó hồng kia:” Anh…… Anh muôn tôi thay anh chăm sóc bó hoa này sao?”
Giang Hằng Vũ sửng sốt cười nói:” Đúng vậy, cô nguyện ý sao?”
“Ta sẽ không làm được a, chăm sóc như thế nào a? Dùng chậu hoa hay là dùng cái gì?”
Tiết San San từ chối nhận bó hoa kia, lúc này Lâm Tư Tư mở miệng:” San San, đi thôi, chúng ta phải vào học.”
” Tôi phải đi, thực xin lỗi.” Cô xoay người đi theo Tư Tư tiểu thư.
” Tiết San San!” Anh ta hô to:” Tan học tôi hẹn cô đi được không!”
San San cảm thấy xấu hổ, đỏ mặt, đầu cũng không dám ngẩng lên nói:” Không được, tôi không rảnh!”
Một thân ảnh kinh sợ đi theo Tư Tư tiểu thư, mồ hôi chảy ra nghĩ, này nam sinh trường học này thật đáng sợ!
Toàn bộ buổi sáng, Tiết San San bị Lâm đại tiểu thư sai khiến làm này làm kia, trong chốc lát muốn khăn mặt, trong chốc lát muốn nước đá, trong chốc lát vừa muốn uống chanh trà, khiến cô chạy tới chạy lui đầu nhễ nhại mồ hôi.
Giữa trưa Tư Tư tiểu thư nói muốn đi nhà ăn ăn cái gì, mới ra phòng học đã bị nghênh diện nhất thúc hoa hồng trắng đổ ở tại cửa.
“Tiết San San tiểu thư, hẹn hò với tôi đi.” Giang Hằng Vũ khuôn mặt tươi cười như ánh mặt trời theo bó hoa sau nâng lên, nhìn ánh mắt của cô đầy cõi lòng chờ mong.
Tiết San San một trận choáng váng đầu, bị Lâm Tư Tư ép buộc còn chưa tính, hiện tại lại nhảy ra them một tên tiểu tử này khiến cô mạc danh kỳ diệu, không đầu không đuôi quấn quít lấy cô, thật sự là phiền muốn ૮ɦếƭ.
Đang muốn cự tuyệt, chỉ nghe bên cạnh Lâm Tư Tư nói:” Cô ấy không rảnh!”
” Thực xin lỗi.” Lâm Tư Tư đoan trang cười:” Tiết San San là vệ sĩ của tôi, cho đến khi tôi ra trường học, cô ấy đều phải ở bên người tôi bảo vệ cho tôi, anh tưởng muốn mời cô ấy đi chơi, đành phải chờ lúc cô ấy tan tầm “
Vậy à……” Giang Hằng Vũ nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói:” Vậy khi nào thì cô ấy tan tầm?”
” Khi có sự đồng ý của tôi cô ấy mới có thể tan tầm.”
” Kia nếu Lâm tiểu thư không đồng ý, vậy tôi không thể hẹn cô ấy đi chơi?”
Lâm Tư Tư thản nhiên cười:” Tôi cũng không biết a, nhưng mà đây là công việc của cô ấy, có phải hay không? San San?”
San San hiện tại chỉ muốn làm cho cái tên họ Giang này đi khỏi, vì thế vội vàng gật đầu:” Đúng vậy đúng vậy, tôi là vệ sĩ của Lâm tiểu thư, tôi có chức trách là bảo vệ cho cô ấy, tôi không thể rời công việc được!”
Giang Hằng Vũ hơi hơi sửng sốt, lập tức triển mi mà cười, một bộ ca ngợi vẻ mặt:” Thật sự là không nghĩ tới, Tiết tiểu thư không chỉ có có bề ngoài xinh đẹp, còn có đạo đức nghề nghiệp cao như vậy, được rồi, tôi sẽ chờ em, bao lâu đều được!”
Anh ta nói xong đem bó hoa nhét vào trong lòng cô, sau đó mạnh mẽ nắm lấy tay cô, ở trong lòng bàn tay cô viết lên một chuỗi con số.
Sau đó hắn trừng mắt nhìn:” Số diện thoại của tôi, khi nào rảnh , call me!”
San San đang cầm hoa, đầu óc choáng váng nhìn bàn tay mình tràn ngập dãy số…… Trời ạ, đây là cái gì thế này?
“Cô đắc ý lắm phải không?” Lâm Tư Tư mắt liếc nhìn cô:” Cả Tây nhã này đều quan tâm đến cô, có phải có loại cảm giác cô bé lọ lem biến thành công chúa hay không?”
San San sửng sốt, lắc đầu nói:” Không có, tôi cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ nghĩ như vậy.”
Cái gì cô bé lọ lem? Cô từ lúc lên sáu tuổi đã bắt đầu không tin tưởng loại chuyện này
” Cô ngoài miệng nói vậy, kỳ thật trong lòngcô rất vui?” Lâm Tư Tư nghiến răng nghiến lợi kê sát vào lỗ tai San San nói “Nói cho cô biết, đừng có nằm mơ ban ngày. Anh ta chẳng qua chỉ là vui đùa cô một chút mà thôi, cô thật nghĩ đến chính mình có mị lực vô hạn hay sao?”
San San nghe xong thật không thoải mái, nhíu mày nói:”Tôi cho tới bây giờ vẫn chưa nằm mộng như thế, Tư Tư tiểu thư, mời cô sau này không cần lại nói loại chuyện này!”
“Cô không vui sao?” Lâm Tư Tư giảo hoạt nở nụ cười, kéo tay cô, người bên ngoài nhìn vào thật giống như chị em thầm thì nói chuyện.
“Cô còn giữ dãy số này làm gì? Có phải rất muốn liên hệ với anh ta phải không?” Nói xong thì hung hăng xoa xoa lòng bàn tay San San, đem một chuỗi dãy số bằng Pu't bi chà xác đến mơ hồ, trong lòng bàn tay thì đỏ bừng một mảnh.
Thấy San San nhíu mày, cô ta cười lạnh nói:”Sao vậy? Luyến tiếc a? Cũng đúng, một cơ hội tốt để câu một “Kim Quy Tế” nha!” (Câu được rùa vàng)
San San trong lòng không khỏi dấy lên một trận tức giận, tùy tay đem bó hoa trên tay ném xuống, nhìn Lâm Tư Tư nói:”Tôi chưa bao giờ si tâm vọng tưởng, dúng vậy, tôi là nghèo, nhưng màtôi sẽ không mơ tưởng đến bọn nhà giàu như vậy.”
” Thật lớn khẩu khí, tôi thật muốn nhìn cô có bao nhiêu cốt khí.”
Lâm Tư Tư mang theo San San bước vào một cửa hàng cao cấp, tùy tiện chỉ mấy thứ quần áo đối với nhân viên bán hàng nói:” Giúp cô ta thay”
” Tiết San San, cô không phải rất có cốt khí sao? Vậy thì không cần bị này đó xa xí phẩm dụ hoặc nha!”
Tiết San San khinh thường,liền thay quần áo. Lâm Tư tư Trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng lập tức biến thành ghen tị cùng phẫn hận.
San San mặc bộ quần áo này thật sự là rất đẹp, nhưng cô ta làm sao có thể để cho San San đẹp được như vậy?
” Giúp cô ta cởi ra. Cái váy đó không thích hợp với cô ta.”
Lâm Tư Tư thở phì phì đi vào giá áo , nhìn một lúc lâu, rốt cục cầm lấy một cái váy áo thố hoàng sắc cùng với một cái áo choàng màu xanh biết.
Cô ta nở nụ cười:” Cũng chỉ có dáng vẻ quê mùa mới xứng được với San San của chúng ta, đem đi cho cô ấy thay!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc