Phong Lưu Pháp Sư - Chương 607

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch

Chủ tớ gặp nhau
Hải tộc công chúa thấy Long Nhất đang thảnh thơi nằm ở trên giường nơi mà nàng mới vửa ngủ, hai chân không văn nhã mà cứ động đậy. Nàng mặt ngoài biểu hiện sự bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kinh hãi không ngừng. Phỏng đoán Long Nhất xuất hiện tại nơi này là có mục đích, trong lịch sử Hải tộc, nhân loại chỉ là một sinh vật trong truyền thuyết, lúc này lại đột nhiện xuất hiện ở đây không khiến này khỏi suy nghĩ miên man. Nàng thậm chí còn cho rằng Sa tộc đã sớm lên sinh sống ở trên đại lục và cấu kết với nhân loại.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Hải tộc công chúa tiếng nói lãnh đạm như xé gió, lại thấy Long Nhất không có phản bác, tưởng hắn đã cam chịu rồi .
“Công chúa, ngươi có biết là ngươi rất xinh không? (mẹ đi lừa trẻ con hả cu) Được rồi ta còn không biết phương dnah của công chúa. “Long Nhất khóe miệng mang theo một nụ cười yếu ớt, cũng là đáp lại sự nghi vấn.
Hải tộc công chúa hồ nghi liếc mắt nhìn Long Nhất, vừa rồi nghe ta nói không có chút dao động nào, nếu nhân loại này thật sự cấu kết cùng Sa tộc thì sao lại không biết tên nàng. Nhưng nếu không phải, hắn vì sao lại xuất hiện ở đây, nhìn vẻ mặt thoải mái kia nói hắn cùng Sa tộc không có quan hệ thật sự không thể tin được.
“Mã Toa, ngươi tên là gì? “ Hải tộc công chúa trong lòng chuyển ý nghĩ, chần chờ trong giây lát rồi trả lời.
“Ta gọi là Long Nhất, ha ha, ngươi không cần suy nghĩ nhiều làm gì, ta cùng với Sa tộc không có quan hệ gì , tới nơi này là do ta tò mò nên đi thăm quan một chút, ai ngờ lại gặp ngươi thật là xảo hợp , bất quá ….Vừa có một chút ít nghi vấn muốn hỏi ngươi một chút, đó là nguyên nhân vì sao ta lại xuất hiện trước mặt ngươi .” Long Nhất từ trên giường ngồi dậy cười nói.
Mã Toa trong mắt khẽ hiện lên một tia nhìn tỉnh táo, đáp: “mời nói.”
Long Nhất thấy nàng có một chút phòng bị trong lòng, nói: “Ta nghe nói Sa tộc tộc trưởng sỡ dĩ hao phí nhiều tâm tư bắt ngươi, chính là dúng ngươi cùng hậu duệ của Nhân Ngư hoàng tộc năm trăm năm trước đã bị trục xuất khỏi Hải Dương chi thành. Ta rất hiếu kỳ, Sa tộc rốt cuộc muốn dùng các ngươi luyện chế vật gì vậy? Vật đó có tác dụng gì? “
Mã Toa từ cảnh giác phòng bị chuyển sang ngạc nhiên, hiển nhiên vấn đề mà Long Nhất vừa đề cập làm cho nàng thập phần kinh ngạc.
Long Nhất hỏi song cũng cẩn thận nhìn Mã Toa thấy nàng không khỏi biến hóa, sự kinh ngạc này đích thực không giống giả bộ , hắn nhíu mày nói : “ Ngươi không biết ? “
Mã Toa lấy lại tinh thần. Lắc đầu nói: “Ta cứ nghĩ Sa tộc bắt ta là vì để đối phó với phụ hoàng ta, lần đầu tiên ta nghe nói nguyên lai bắt ta là vì để luyện chế một vật gì đó.”
Long Nhất trầm tu , Ng'n t không khỏi gõ nhẹ lên mép giường .
“Ngươi đã hỏi ta một vấn đề, bây giờ ta có thể hỏi lại ngươi một vấn đề?” Mã Toa nhìn vào khuôn mặt đang đăm chiêu của Long Nhất, cuối cùng không nhịn được mở miệng nói.
“Uhm? “ Long Nhất ngẩng đầu lên nhìn, hai mắt như hai khối bảo thạch màu đen phát sáng, nhất thời làm cho Mã Toa giật mình một cái.
“Ta muốn biết, ngươi như thế nào mà tìm được Hải Dương chi thành? Tới nơi này là vì mục đích gì? “Mã Toa hỏi.
“Ta tất nhiên là có người dẫn đường mới tìm được Hải Dương chi thành, cho nên tới nơi này ắt có mục đích , có nói với ngươi cũng vô dụng . Được cùng hải hoàng nói mới có ý nghĩa a. “Long Nhất cười khẽ rồi đá một tiếng, ánh mắt nhìn Mã Toa, trong lòng thẩm nghĩ phải dùng biện pháp gì để nàng có thể trợ giúp mình gặp được hải hoàng.
Mã Toa hai chân thon dài như ngọc, mắt cá chân đang đi đi lại lại phát ra những âm thanh giòn tan . Công chúa xinh đẹp này đang trầm tư thong thả bước đi
“Ta biết rồi, có phải là Nhân Ngư hoàng tộc đã trục xuất năm trăm trước dẫn ngươi đến đây? Như đã rõ ràng được điều gì, hai mắt Mã Toa sáng lóng lánh, dừng bước nhìn chằm chằm vào Long Nhất hỏi. Nhân loại và Hải tộc đã trở thành hai thế giới khác nhau, mười vạn năm qua không hề có tin tức, nếu có người dẫn đường, chắc chắn là Nhân Ngư hoàng tộc năm trăm năm trước bị trục xuất rồi dẫn đường đến đây rồi.
Long Nhất cười cười gật đầu, phán đoán này mặc dú không chính xác nhưng cũng có thể tạm thời chấp nhận được. Nếu không phải là có lời chỉ dẫn của Lưu Ly, hắn vô luận thế nào cũng sẽ không nghĩ đến cần phải tìm kiếm Hải Dương chi thành, hắn nói: “Ngươi đã đoán được, ta đây không phủ nhận, ta có việc muốn tìm phụ hoàng ngươi, không biết Mã Toa công chúa có biện pháp nào có thể giúp ta gặp hắn được không? “
Mã Toa công chúa cười nói: “Đương nhiên là có thể, bất quá ngươi phải chứng minh được mình có quan hệ cùng Nhân Ngư hoàng tộc. “
Công chúa này thật là thông minh, Long Nhất thầm nghĩ. Hắn từ không gian giới chỉ xuất một mảnh lân phiến màu vàng mà lúc trước Bích Phỉ có đưa cho hắn. Nói “Không biết vật này có thể chứng minh được không đây? “
“Thánh lân? Không sai đây là tín vật được tương truyền của Nhân Ngư hoàng tộc. “Mã Toa mặc dù đã từng gặp qua tín vật của Nhân Ngư hoàng tộc, nên liếc mắt nhìn xem vật này là thật hay là giả. Thân là Hải tộc công chúa tất nhiên nàng phỉa có biện pháp giám định.
Mã Toa dời bước hướng tới Long Nhất, hắn đang ngồi ở mép giường, trong lòng có chút ưu sầu bước đến.
Long Nhất ngửi thấy một trần mùi thơm phảng phất bay qua mũi hắn, thầm nói mị lực của mình thật là vô hạn cường đại rồi, nếu không Hải tộc công chúa mới gặp lần đầu tiên sao đã yêu thương nhớ nhung hắn rồi? Hắn nhìn chằm chằm vào lớp da thit nhu ngọc trên cổ của Mã Toa. Thâm chí cảm giác ở cánh tay có một chút xúc cảm mền mại. Trong lòng hắn lửa dục như đang muốn trổi dậy. Nhưng nghe được Mã Toa ghé vào tai hắn nói mấy lời
Mùi hương trên người Mã Toa tỏa ra cứ lượn lờ vòng quanh hắn, một nguồn khí lực ấm áp đang truyền vào bên trong lỗ tai, thật làm cho người ta kích động. Nhưng nội dung trong giọng nói của náng khiến hắn lập tức cắt dức ý niệm mà chăm chú lắng nghe.
Không sai. Mã Toa nói cho Long Nhất chính là phải làm như thế nào có thể gặp được hải hoàng . Nàng cũng không phải là tin tưởng vào Long Nhất. Nhưng hiện tại thân nàng đang bị vùi lấp ở đây. Hơn nữa nàng biết sự tình liên quan đến Nhân Ngư hoàng tộc rất trọng đại, bởi vì …..Mấy trăm năm qua đích thân phụ hoàng nàng cũng phái người đi khắp nơi để tìm kiếm Nhân Ngư hoàng tộc đã bị thất lạc. Nhưng biển rộng trời cao như thế, tìm mãi mà vẫn không có một hút tin tức gì, phụ hoàng nàng bị sự việc này làm cho buồn phiền không thôi.
Cuối cùng, trong tay Mã Toa lam quang chợt lóe sáng, một khối bảo thạch mà vàng xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng nói: “Ngươi cầm khối bảo thạch này theo, phụ hoàng ta tự nhiên sẽ tin tưởng ngươi.”
Long Nhất tiếp nhận bảo thạch, hắc hắc cười nói: “Ngươi vì cái gì mà không cầu ta mang ngươi ra khỏi đây? “
Mã Toa bĩu môi nói: “Ta không muốn mình làm những việc vô nghĩa, ngươi căn bản sẽ không mang ta đi ra ngoài, nếu ta đi ra ngoài không phải là đả thảo kinh xà sao?” (ở dưới biển mà cũng có thảo với xà cơ á :-O lạ à nha)
Long Nhất trái tim rung động , liếc mắt nhìn Mã Toa , bây giờ đối với Hải tộc công chúa này mới chính thức có vài phần kính nể , tiểu mỹ nhân này trí tuệ tuyệt luân thật không thể xem thường được .
“ Ngươi yên tâm , ngươi ở lại chỗ này không có nguy hiểm , một ngày chưa tìm thấy hậu duệ Nhân Ngư hoàng tộc , thì ngày đó Sa tộc cũng không hề làm tổn thương ngươi đâu.” Long Nhất nói.
Mã Toa gật gật đầu, giương mât đốt nhiên sáng lạng cười , nói “ Nếu sau này ta ra khỏi …. Ngươi có thể mang ta đi đến thế giới nhân loại một chuyến không?”
Long Nhất nháy mắt mấy cái, nói: “Đương nhiên, thế giới nhân loại vốn là một địa phương xinh đẹp, ngươi nhất định sẽ thích.”
Chỗ Lưu Ly cùng với Á Mỹ tỷ đệ ẩn thân, bốn người trong lòng có cám giác bất an. Long Nhất đi lâu như vậy mà không có một chút tin tức gì, vài lần bắt gặp một đội trọng khải vệ sĩ ra vào đều hải hùng khíp vía .
“Long Nhất đã đi lâu như vậy, sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra chứ?” Tư Gia Đặc nói.
“Sẽ không mà , thiếu gia tuyệt đối sẽ không có việc gì . “ Lưu Ly cắn môi, liếc mắt nhìn trừng trừng Tư Gia Đặc.
“Không nên có việc gì, nếu Long Nhất bị phát hiện, bằng vào thực lực của hắn như thế nào lại không gây ra một trận kinh thiên động địa chứ. Sẽ không có an tĩnh như bay giờ. “ Á Mỹ suy nghĩ một hồi rồi nói.
Đang vào lúc này, cách đó không xa một tảng đá lớn hào quang chợt lóe lên, xuất hiện ba gã thủ vệ đang nhắm tới nơi bốn người đang ẩn thân mà đi đến. Bốn người trong lòng đều rất căng thẳng, chuẩn bị sẵn sáng ra tay chiến đấu.
Chì thấy ba gã trọng khải thủ vệ kia đi ra bên ngoài thì không còn nhìn thấy kết giới ngăn cách như lúc trước. Cầm đầu là một người tay cầm trường mâu hướng vào một bụi cỏ mà đâm. Kết giới liền sau đó đã bị phá hủy .Bốn người đồng thời nhảy lên muốn công kích, nhưng đột nhiên như không gian ngưng lại, toàn thân họ đã không thể động đậy .
“Hắc hắc, hoan nghênh ta về như vậy sao? Tiếng cười cùng với thanh âm quên thuộc vang lên.
“Thiếu gia! “ Lư Ly cảm giác áp lực trên người đã được gỡ xuống, kinh hỉ mà kêu lên .
Long Nhất trở lại bố trí một vách ngăn kết giớ mới, rồi thân mặt vẫn còn mặc bộ khải giáp mà đi xuống.
Mới vừa thấy được khuôn mặt tươi cười quên thuộc của Long Nhất, bốn người đề kinh hỉ không thôi. Thiếu vắng Long Nhất, tâm tình của bọn họ không còn giống như bình thường, hôm nay đã gặp lại được Long Nhất trong lòng bọn họ nhất thời an ổn không ít.
“Di, Long Nhất ! Bọn họ là ai? “Tạo Nhĩ nhìn phía sau Long Nhất thấy hai trọng khải thủ vệ đang run lên nhè nhẹ .
“Bọn hắn a , bọn hắn là lễ vật mà ta tặng cho Lưu Ly . “ Long Nhất mỉn cười nói.
“Lễ vật cho ta? “ Lưu Ly có chút không hiểu, đột nhiên thân thể chấn động trở nên mềm nhũn, cảm giác được hai cỗ khí tức rất quen thuộc , nước mắt nhanh chóng ngập tràn hốc mắt.
Hai vị trọng khải thủ vệ như hiểu được ý của Long Nhất, chợt tháo bỏ khải giáp trên người xuống, đúng là trước màn nước mắt mỏng manh kia chính là Bích Phỉ và Tiểu Thước.
“Bích Phỉ a di, Tiểu Thước ….”
“Công chúa ….”
Ba người tuy là chủ tớ, nhưng tình cảm rất thân thiết, các mỹ Nhân Ngư lập tức ôm lấy nhau mà khóc.
Long Nhất đứng bên cạnh cũng cảm thấy vui mừng, cái mũi có chút chua xót, vô luận là chủng tộc nào, thân tình luôn luôn không thể không tồn tại. Mà trí tuệ sinh vật vốn dĩ chỉ là trí tuệ sinh vật , nhưng cái quan trọng nhất là bọn họ đều có tình cảm rất phong phú .
Lúc này Á Mỹ cùng Tư Giai Đặc có thế liên tưởng đến thảm họa được phát sinh tại bạng tộc . Nghĩ đến những thân nhân, tộc nhân của mình ૮ɦếƭ thảm, hai người lệ cũng rơi đầy mặt. Tạp Nhĩ hốc mắt đỏ ngầu, trong lòng khong khỏi cảm khái vạn phần.
Sau nữa ngày, tam nữ mới bình tĩnh trở lại, Bích Phỉ càng không ngừng khỏi han tình hình cuộc sống mấy ngày qua của Lưu Ly, nhưng lại không hề đề cập đến nàng và Tiểu Thước mấy ngày qua phải gánh chịu bao nhiêu cực khổ .
“Tốt lắm, tất cả mọi người khôn có việc gì là tốt rồi, việc cấp bách trước mắt là chúng ta phải nhanh chóng đi ra khỏi chỗ này. “ Long Nhất nói.
Cỏ dại mọc thành từng bụi rậm rạp, một hàng bảy người nhanh chóng biến mất tại đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc