Phong Lưu Pháp Sư - Chương 508

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch

Ăn trộm ấn Trưởng lão
Ban đêm trên Long đảo tiên vụ bao trùm, sao sáng đầy trời, gió đêm vi vu, yên tĩnh mà cũng an lành.
Cách làm việc và nghỉ ngơi của Long tộc so với con người không khác mấy, đều là sinh vật ngày làm đêm ngủ, lúc này đêm đã khuya, ngoài mấy tên long tộc thủ vệ, còn lại đều đã chìm vào giấc mộng.
Đây là hòn đảo lớn nhất *** đảo Long tộc, trên đảo cây mọc um tùm, một bóng hắc ảnh chớp qua, trong nháy mắt ẩn nhập dưới một gốc đại thụ. Rất lâu sau, một đôi mắt sáng như sao hiện lên quan sát bên ngoài, không hề chớp nhìn sơn động không xa trước mắt, cửa động có hai con Cự Long nằm hai bên tả hữu, con mắt to lớn nhắm hờ, chính là hai Long tộc thủ vệ.
Bỗng nhiên, từ tinh không một đạo kim quang loé qua, một mỹ nữ Long tộc thân hình bốc lửa đáp xuống trước cửa động.
Hai Long tộc thủ vệ kia mở to mắt, nhìn nhau một cái, mặt lộ vẻ kinh sợ.
"Ồ, hôm nay hai người bọn ngươi trực à, vừa đúng lúc đang buồn chán, bối tiếp ta luyện tay chân nhé, thế nào?” mỹ nữ Long tộc một thân kim lân, ánh mắt chăm chú như sói dữ đang nhìn đồ ăn lườm hai long tộc thủ vệ đang run rẩy.
"Mễ Đế Nhĩ công chúa, hai huynh đệ bọn thuộc ha đang trực, người tìm ai khác đi.” một tên Long tộc thủ vẻ mặt xu nịnh nói.
"Đêm hôm khuya khoắt ta đi tìm ai đây, có bọn ngươi là được rồi, nếu không lại đây, say này ta ngày nào cũng tới tìm bọn ngươi” trên khuôn mặt quyến rũ của Mễ Đế Nhĩ hiện ra một nụ cười độc ác.
Hai Long tộc thủ vệ nhìn nhau, từ trong mắt có thể thấy được sự bất đắc dĩ và sợ hãi.
“Nhưng....nhưng mà nếu để Phỉ Lực trưởng lão biết bọn thuộc hạ từ bỏ chức vụ, nhất định sẽ trách phạt bọn thuộc hạ” một Long tộc thủ vệ khác đang cố đấu tranh lần cuối, đáy lòng lại đã sớm mắng cha chửi mẹ, thật sự là xui xẻo mà, nửa đêm nửa hôm lại ***ng ngay Long tộc đệ nhất Phách Vương Long này. Da rồng trên người nổi hết cả lên.
"Đó là chuyện của các ngươi, nghĩ cho tử tế, muốn bị trưởng lão trách phạt hay muốn bị bản công chúa trách phạt?” Mễ Đế Nhĩ nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn, chỉ có hai Long tộc thủ vệ là toàn thân phát run.
Hai Long tộc thủ vệ nhận lệnh biến thành hình người. Ngoan ngoan theo sau *** Mễ Đế Nhĩ bay lên trời, còn Mễ Đế Nhĩ ở trên không quay đầu lại nhìn nơi hắc ảnh đang ẩn mình nháy nháy mắt.
Phù, Cách Lỗ Tây Á thở một hơi, vẫn là tỷ tỷ có cách nha, hắn như ăn trộm nhìn trái ngó phải, thân hình chớp cái xông vào trong sơn động.
Sơn động này là trụ sở của một trong bảy vị trưởng lão của Long tộc – Phỉ Lực trưởng lão, hôm nay lén lút tới đây là do bị bà chị có khuynh hướng *** kia ép buộc, Cách Lỗ Tây Á cũng chỉ có thể than thở bản thân sinh không đúng lúc, ***ng ngay người tỷ tỷ này.
Cách Lỗ Tây Á đối với sơn động này vô cùng quen thuộc, rẽ trái rẽ phải rất nhanh liền tới đáy động. Đáy động là một ôn tuyền tự nhiên, cũng không phải là lớn. Một thanh niên Long tộc nếu muốn tắm rửa ở đây tất phải hóa thành hình người mới được.
Cách Lỗ Tây Á như ăn trộm thò đầu nhìn, nhất thời hô hấp đình trệ. Tim đập thình thịch bắt đầu gia tốc, chỉ thấy bên trong một đôi nam nữ lõa lồ đang ôm cổ nhau mà ngủ trên một tảng đá bên bờ ôn tuyền hình bầu dục, nam xem ra khoảng năm mươi tuổi, môi có râu. Một tay của hắn đang đặt trên bộ *** lớn của thê tử dáng ngưởi thùy mị kia, một chân thô chắc đang gác lên bụng thê tử.
“Lão gia hỏa này...” Cách Lỗ Tây Á thầm phỉ nhổ một tiếng, ánh mắt lại cứ thế nhìn chằm chằm vào đôi ngọc nhũ và địa phương thần bí *** của nữ nhân kia. Nuốt nướng miếng không ngừng.
Một hồi lâu, Cách Lỗ Tây Á mới nghĩ tới nhiệm vụ của mình, liễm thần ngưng khí, áp chế *** trong lòng, đem hắc y trên người chùm lấy đầu, từng bước từng bước hướng đôi nam nữ xích lõa mà đi tới.
Đôi nam nữ này không cần phải nói, tự nhiên là Phỉ Lực trưởng lão và bà vợ xinh đẹp, Cách Lỗ Tây Á và Mễ Đế Nhĩ đã tra xét rõ ràng, cách vài ngày hai người này lại tới ôn tuyền tắm rửa, một bên thì tắm rửa một bên thì hoan lạc một phen, mặc dù hai người thử đã nhiều năm cũng vẫn không thể có con, nhưng vẫn như cũ làm không biết chán. Vợ chồng Phỉ Lực trưởng lão này khi sung sướng xong thì ngủ như lợn ૮ɦếƭ, cho dù sấm đánh ngang tai cũng không tỉnh. Thêm nữa trên người Cách Lỗ Tây Á đã đeo áo khoác ẩn tàng khí tức, hắn chắc chắn Phỉ Lực trưởng lão sẽ không giật mình tỉnh dậy trong tình huống mình lấy đi ấn trưởng lão.
Cách Lỗ Tây Á ngồi xổm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đại thủ của Phỉ Lực trưởng lão đang đặt trên *** thê tử, ở ngón giữa đeo không gian giới chỉ có chứa ấn trưởng lão.
"Phỉ Lực trưởng lão, xin lỗi” Cách Lỗ Tây Á trong lòng thầm nói, hắn nín thở, lấy ra một cái bình trong suốt từ trong tay, bên trong bình là một giọt máu đỏ.
Hắn đem giọt máu trong bình cẩn thận rót lên trên không gian giới chỉ của Phỉ Lực trưởng lão, chỉ thấy giới chỉ này loé lên một đạo ba văn mầu máu, lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.
Cách Lỗ Tây Á lẩm bẩm niệm chú ngữ, có bảo vật áo khoác cắt đứt khí tức này, ma pháp ba động kia căn bản không thể truyền ra ngoài.
Bỗng nhiên, một phiến kim quang từ trong không gian giới chỉ bắn ra, hình thành một cái kim ấn hình vuông quay tròn trong không trung. Cách Lỗ Tây Á vui mừng, lấy ra một cái khuôn giống như ấn trưởng lão đặt vào trong không gian giới chỉ của Phỉ Lực trưởng lão, lập tức cầm ấn trưởng lão thật vào tay rồi liền lặng lẽ chạy ra ngoài.
"Phù, quá K**h th**h” Cách Lỗ Tây Á vừa đi khỏi sơn động này, chỉ cảm thấy chân nhũn ra, trên người ướt đẫm mồ hôi.
Cách Lỗ Tây Á vừa đi được một lúc, hai Long tộc thủ vệ mặt mũi bầm dập què quặt lê về đến nơi, xem ra Mễ Đế Nhĩ ra tay không nhẹ nha.
Bãi cát ven đảo, Cách Lỗ Tây Á đang cùng Mễ Đế Nhĩ đắc ý cười gian.
"Cách Lỗ Tây Á, lần này làm rất tốt” Mễ Đế Nhĩ cầm lấy ấn trưởng lão màu vàng, cười tít mắt vỗ thật lực lên vai đệ đệ, vỗ cho hắn phải đặt ௱ô** xuống cát.
Cách Lỗ Tây Á xoa bả vài từ trên mặt đất đứng lên, cười ha ha nói: ” Tỷ tỷ, đệ giúp tỷ làm một đại sự như thế này, tỷ đáp ứng để đệ tới thế giới loài người có phải không...”
"Phải cái rắm, hiện tại mới lấy được bảy khối ấn trưởng lão, còn ấn long vương của phụ hoàng đã lấy được đâu” Mễ Đế Nhĩ lườm đệ đệ một cái.
"Nhưng mà tỷ tỷ, chúng ta không phải đã thử nhiều lần rồi sao? Căn bản không có lấy một điểm cơ hội, hình như phụ hoàng đã hoài nghi chúng ta rồi, tỷ nói nếu như các trưởng lão phát hiện ấn trưởng lão bị chúng ta trộm đi, phụ hoàng có nướng chín chúng ta không?” Cách Lỗ Tây Á có chút sợ hãi vỗ *** nói.
“Sợ cái gì, không có chuyện lớn phát sinh thì cũng chẳng dùng đến ấn trưởng lão, nếu án chiếu theo quy luật hồi trước, phụ hoàng cùng với các trưởng lão muốn tiến tới Long tộc cấm khu cũng phải sau bốn năm năm, không sao đâu” Mễ Đế Nhĩ vẻ mặt không quan tâm nói.
"Vậy rốt cục là, ài, mệt ૮ɦếƭ rồi, đệ về ngủ đây” Cách Lỗ Tây Á nhẹ lòng, cảm thấy mệt mỏi, nói xong liền phi thân bay đi.
Mễ Đế Nhĩ cất ấn trưởng lão xong, hiện tại đã lấy được bảy khối ấn trưởng lão, chỉ còn ấn Long vương của phụ hoàng thôi, nhưng cũng thật sự là đau đầu đây.
Không tự giác, Mễ Đế Nhĩ nghĩ tới tên nam tử nhân loại không chút nể mặt nàng, khuôn mặt anh tuấn tà ác, con mắt đen thăm thẳm làm người ta sợ hãi, còn có nụ cười xấu xa đó.
"Hừ, ta giúp ngươi bận bịu như vậy, xem ngươi làm sao cảm tạ ta” Mễ Đế Nhĩ mỉm cười, lẩm bẩm nói, mỹ mâu thần thái nhanh chóng trở nên dương dương tự đắc.
Sáng sớm ngày thứ hai, Mễ Đế Nhĩ đang ngủ ngon đột nhiên bị một tiếng rồng gầm vang động trời xanh dọa cho tỉnh lại, nàng dụi dụi mắt, nhận ra đây là khẩu lệnh tập hợp của Long tộc, đầu đang mơ hồ dần tỉnh táo lại.
"Đáng ૮ɦếƭ, sẽ không bị phát hiện chứ” Mễ Đế Nhĩ trong lòng thấp thỏm bất an nghĩ, nếu việc tráo ấn trưởng lão bị phát hiện thì nàng phải chạy thôi, nếu không, không ૮ɦếƭ cũng bị lột da.
Mễ Đế Nhĩ giống như quỷ lủi ra khỏi sơn động, vừa ngó đầu ra liền nhìn thấy phi long từ các đảo bay đầy trời, thanh thế cực kỳ to lớn.
Bá một tiếng, vai Mễ Đế Nhĩ bị vỗ một cái, lập tức theo phản xa nhấc chấn đá ra sau, đang muốn chạy trốn.
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm, ngay sau đó là tiếng vang của một vật nặng rơi xuống đất, Mễ Đế Nhĩ nghi hoặc quay đầu lại, liền nhìn thấy Cách Lỗ Tây Á ôm bụng nằm trên đất lăn lộn liên tục.
Đọc Truyện Online Tại : WWW.ThichTruyen.VN
"Cách Lỗ Tây Á, đệ không sao chứ” Mễ Đế Nhĩ nhận ra một cước theo phản xạ vừa rồi có bao nhiêu lực, áy náy nâng hắn dậy ân cần hỏi.
"Tỷ còn nói đệ không sao sao, tỷ tỷ, vì sao đệ lại là đệ đệ của tỷ, trời ơi, tỷ giết đệ rồi” Cách Lỗ Tây Á khóc không ra nước mắt, ruột trong bụng lộn tùng phèo rồi.
"Kêu cái gì, không phải chỉ là một cước thôi sao, thế cũng không chịu được về sau sao có thể tiếp ngôi phụ hoàng đây” Mễ Đế Nhĩ trừng mắt bao biện.
Cách Lỗ Tây Á giương mắt, mồm cằn nhằn không biết là nói cái gì.
"Chúng ta qua xem sao, nếu như không ổn lập tức chạy ngay, hiểu không?” Mễ Đế Nhĩ lôi Cách Lỗ Tây Á tới phía sau quần long.
Long đảo tuy lớn, nhưng có mấy nghìn con rồng cũng đứng một chỗ thì trông cũng rất chật chội, huống hồ cây cỏ trên đảo cũng không thể chống đỡ được thân thể cự đại của bọn họ, cho nên các con rồng thành niên đều hóa thành hình người tập trung tại bãi đất bằng phẳng ở giữa đảo.
Khi tất cả thần long đã đến đủ, Long vương một thân kim giáp, thân hình cao lớn phi thân hạ xuống, Long vương hoá thành hình người ước chừng khoảng ba mươi tuổi, trên môi có râu, một đôi long mâu rạng rỡ có thần, làm cho người khác không giám đối thị, một đôi long giác trên trán lại càng biểu lộ khí thế bất phàm.
"Lần này triệu tập mọi người tới đây là có việc muốn tuyên bố, vừa rồi nhận được tin tức, Ma Long nhất tộc lại không quan tâm tới ước định ban đầu không được tiến nhập nhân gian, có ba con Ma Long hóa thành người đã tiến vào thế giới nhân loại – Thương Lan đại lục rồi” Long vương trầm giọng nói.
Toàn bộ Long tộc nhất thời vì bất mãn mà huyên náo một trận, Thần Long nhất tộc với Ma Long nhất tộc cừu hận đã quá sâu sắc, bọn họ thủy chung coi Ma Long nhất tộc là Long tộc đắm mình trong trụy lạc, bọn chúng tới thế giới nhân loại nhất định có mưu đồ.
Tỷ đệ hai người Mễ Đễ Nhĩ thở phào một hơi, chỉ cần việc tráo ấn không bị phát hiện, còn lại bọn họ quản làm gì.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc