Phong Lưu - Chương 64

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Tâm hữu linh tê?
Sơ đồ phác thảo chính là hình vẽ cấu tạo của khẩu S***g trong tay hắn, tuy rằng có chút hình dạng nhất định, chỉ là muốn phỏng chế ra, kỹ thuật thời đại này thực sự không thể làm được.
- Cười cái gì?
Lôi Mị đỏ ửng mặt, sẵng giọng:
- Mau mau giúp ta nghĩ biện pháp!
S***g ống thời cổ đại không phải hỏa thương hay sao, rất dễ dàng.
Đường Tiểu Đông nhảy xuống giường, nhếch miệng cười:
- Giấy, Pu't mực.
Phượng cô cô nhanh chóng trải giấy và Pu't lên trên bàn, thấy nàng nghe lời một cách thần kỳ, Đường Tiểu Đông nháy mắt mấy cái, Phượng cô cô ngoảnh đầu đi, làm bộ không nhìn thấy.
Đường Tiểu Đông vừa mới ngồi xuống, đột nhiên cảm giác chân trái truyền tới cơn đau đớn, cả kinh khiến hắn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
- Sao rồi?
Lôi Mị vừa mới kéo ghế ra ngồi nhíu mày hỏi, khuôn mặt của Phượng cô cô cũng là biểu tình kinh ngạc, dường như không biết chuyện gì xảy ra.
Đường Tiểu Đông cười hắc hắc:
- Không có gì, không cẩn thận bị một con muỗi cắt một cái…
Không nhìn biểu tình như muốn *** của Phượng cô cô, hắn cầm lấy Pu't lông, vẽ đồ hình S***g dài cơ bẻn trên giấy.
Ngẩng đầu nhìn thấy thần tình cổ quái chăm chú nhìn lại chính mình của hai nàng, không khỏi giật mình hỏi:
- Các nàng nhìn cái gì?
Lôi Mị ho nhẹ một tiếng:
- Tư thế cầm Pu't của huynh thực kỳ quái…
Đường Tiểu Đông ha ha cười:
- Ta có bao giờ dùng Pu't lông viết chữ, chỉ dùng Pu't máy viết.
- Pu't máy?
Đường Tiểu Đông không nghe lời này, đỡ phải dài dòng giải thích lôi thôi, chỉ vào đồ hình vừa phác thảo vừa giải thích:
- Đây là nòng S***g, phía dưới là cán S***g có thể chế tạo bằng gỗ, tiện cầm S***g, có thể chế tạo nòng S***g bằng sắt thép, sua đó bỏ vào các loại như sắt sa khoáng, thiết châu, châm ngòi nổi là ok.
Đây chính là S***g hỏa dược nguyên thủy nhất, hắn không biết tầm bắn xa tới mức nào, thế nhưng nếu bị bắn trúng, cho dù không ૮ɦếƭ cũng bị thương nặng, niên đại này chưa có thép, chỉ có sắt, khoáng sắt, thiết châu hẳn là có.
Giải thích hoàn tất, Đường Tiểu Đông buông Pu't lông, vỗ vỗ tay:
- Còn có cái gì không rõ thì…
Ngẩng đầu thấy sắc mặt tái nhợt của hai người, thần tình cổ quái, giống như nhìn thấy quỷ, không khỏi càng thêm hoảng sợ.
- Các nàng… Sao rồi?
Đường Tiểu Đông bất an hỏi, biểu tình của hai nàng thực sự vô cùng kỳ quái, thậm chí trong ánh mắt của Phượng cô cô còn thoáng hiện hàn mang, ẩn hàm sát ý.
- Đường đại ca…
Lôi Mị đưa tay kéo hắn.
Cảm giác được bàn tay nhỏ bé rất lạnh lẽo, Đường Tiểu Đông càng thêm bất an:
- Mị nhi, sao rồi? Sao tay nàng lạnh như vậy, có phải sinh bệnh?
Biểu tình trên mặt Phượng cô cô vẫn cổ quái như cũ, chỉ là sát ý trong đôi con mắt sáng ngời kia đã biến mất.
- Thuốc nổ chính là bí mật bất truyền của Lôi gia, làm sao Đường đại ca biết được?
Đôi con mắt xinh đẹp của Lôi Mị nhìn chăm chú vào hắn, Phượng cô cô cũng có biểu tình vô cùng khẩn trương.
Bí mật bất truyền?
Đường Tiểu Đông ngây người một lát, đột nhiên cười ha ha:
- Cái gì là bí mật bất truyền, thuốc nổ không phải là diêm sinh (KNO3), lưu huỳnh, than củi hỗn hợp tạo thành sao, cái nà ai cũng biết a.
Hai nàng vẫn giữ biểu tình không tin tưởng, Đường Tiểu Đông xoa xoa hay gò má, lão tử lại nói sai rồi sao?
Thuốc nổ cổ đại trên cơ bản chính là do ba loại vật chất này hỗn hợp tạo thành, bởi vì độ tinh khiết của diêm sinh quá thấp, uy lực bạo tạc cũng theo đó nhỏ đi, tuy rằng thành tích hóa học của hắn không tốt lắm, nhưng lúc đó đối với thứ này tương đối có hứng thú, vì vậy chưa tới mức trả lại kiến thức cho lão sư.
Hắn đột nhiên vỗ đầu, minh bạch sai ở chỗ nào rồi.
Tại thời điểm Đường triều, chưa có vị đại sư nào cống hiến ra phối phương chế tạo hỏa dược, phải một đoạn thời gian sau này mới tiến tới bước ứng dụng vào quân sự, tạo thành S***g kíp các loại.
Giang Nam Phích Lịch Đường chính là loại thuốc nổ này, dựa vào Kinh Thiên Lôi lực sát thương phi thườn to lớn để uy chấn giang hồ, bí phương phối chế hỏa dược tự nhiên là bảo vật bí truyền, mà phối phương Đường Tiểu Đông nói ra để hai nàng khiếp sợ vô cùng, cho rằng Lôi gia xuất hiện phản đồ, Phượng cô cô khó tránh khỏi động sát khí.
Minh bạch nguyên nhân trong đó, Đường Tiểu Đông cười ha ha.
Lôi Mị lắc lắc tay hắn, biểu tình vẻ mặt nghiêm túc:
- Đường đại ca, đáp ứng ta, không nói ra phối phương chế tạo thuốc nổ!
Đường Tiểu Đông xoa xoa mấy cái trên lòng bàn tay trắng mịn của nàng, nghiêm trang nói:
- Mị nhi nói chính là thánh chỉ, làm sao ta dám không nghe, ha ha…
Phượng cô cô vừa mới hiện lên chút tươi cười liền chuyển thành trắng mắt nhìn, thần tình không cần nói cũng biết --- Lời buồn nôn như vậy cũng có thể rời được khỏi miệng.
Đường Tiểu Đông tủm tỉm nháy mắt mấy cái, như ý đáp lại--- Buồn nôn? Đây chính là lời nói tình yêu ***, ngươi xem biểu tình của Mị nhi, muốn có bao nhiêu hài lòng có bấy nhiêu hài lòng, hắc hắc.
Khuôn mặt tươi cười của Phượng cô cô trở thành nóng bỏng, phương tâm cũng rất không hiểu sao điên cuồng nhảy dựng lên.
Đều nói người rơi vào bể tình thật sâu, có linh tê tương thông, không cần ngôn ngữ, một ánh mắt cũng có thể hiểu được nhau, minh bạch ý tứ của nhau, vậy nàng và hắn không phải là…
Trên mặt Lôi Mị để lộ nụ cười xán lạn ngọt ngào, càng thêm kiều diễm động lòng người.
Tuy rằng tướng mạo của tướng công không quá xuất chúng, thế nhưng đây là từ trong bụng mẹ định trước, không thể thay đổi. Bề ngoài nhìn như quê mùa, nhưng lại thận trọng vô cùng, ôn nhu săn sóc, thông minh hơn người, có dụng tâm hiệp nghĩa, nếu như hắn thành thật một chút, không tới loại địa phương kia thì hoàn mỹ rồi, đáng tiếc, không có người nào hoàn mỹ, chút mao bệnh nho nhỏ coi như chấp nhận được, nam nhân có tiền có thế, không phải người nào cũng năm thê bảy thiếp hay sao?
Đường Tiểu Đông thấy ngón trỏ đại động, e ngại Phượng cô cô đứng một bên, thực sự muốn ôm Mị nhi vào lòng *** giải nghiền.
- Ai, hai người các ngươi đừng có mắt đi mày lại như vậy được không, vừa rồi ngươi giải thích sơ đồ phác thảo, chúng ta không nghe rõ ràng, lập lại một lần nữa.
Phương cô cô trắng mắt nói lời kháng nghị, Lôi Mị xấu hổ tới đỏ bừng mặt cuống quýt bỏ qua tay của Đường Tiểu Đông, lui tới phía sau Phượng cô cô.
Đường Tiểu Đông nheo neho mắt --- Ngươi sẽ không ăn dám chua đấy chứ?
Khuôn mặt Phượng cô cô phát lạnh --- Ngươi tìm đánh?
Đượng Tiểu Đông dựng thẳng hai tay, biểu thị đầu hàng, cười ha ha, một lần nữa giải thích cẩn thận, hắn càng lúc càng thích trêu đùa vị tiểu cô cô trẻ đẹp này rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc