Phong Lưu - Chương 53

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Người mẫu nội y (hạ).
Sáng sớm hôm nay, thời điểm mở cửa làm ăn còn chưa tới, Đường Tiểu Đông vừa mới xuống lầu, các cô nương lập tức chạy tới vây quanh, bao phủ hắn kín mít, cả đám đều có biểu tình vẻ mặt quái dị, để hắn nhíu mày.
Các cô nương vây bên người đều nhíu chặt lông mày, rõ ràng là biểu tình hưng binh vấn tội, đây chính là lần đầu tiên Đường Tiểu Đông tiến vào Di Tình Viện tới nay nhìn thấy các nàng có biểu tình như vậy, trong lòng cảm thấy kỳ quái.
Từ lúc nào ta đắc tội toàn bộ các nàng nha?
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, không phải là các nàng vì Kha Vân Tiên, lo lắng mình đối xử bất công với nàng?
Kỳ thực mấy lão bà, ai lớn ai nhỏ cũng không thành vấn đề, quan trọng là trong các nàng không tranh giành ghen tuông, chung sống hòa bình là được.
Từ khi hai người công khai ở chung cho tới nay, Kha Vân Tiên một mặt lấy lòng Lôi Mị, dụng tâm lương khổ, sao hắn có thể không rõ, cũng cảm động rất nhiều, yêu thương đối với nàng càng tăng thêm, trong lòng có chút bất tri bất giác hướng về phía Kha Vân Tiên.
Tại thời cổ đại, khi nữ nhân xuất giá, bất luận tuổi tác như thế nào, người đầu tiên vào nhà tự nhiên là đại phu nhân, những người tới sau, trên danh phận chỉ có thể là thiếp, chịu sự quản chế của đại phu nhân, vì vậy, có một số nữ tử tình nguyện gả cho một nam nhân nghèo hèn trung thực làm vợ, cũng không muốn vào làm thiếp nhà giàu.
Trong quan niệm của hắn, không có phân biệt thê và thiếp, chỉ cần nguyện ý gả cho hắn, hết thảy đều là lão bà, đối đãi công bình, sẽ không thiên hướng bất cứ người nào trong đó.
- Đường công tử.
- Đường gia…
Các cô nương mồm năm miệng mười, liên tục mở miệng, trong lúc nhất thời tràng diện loạn thành một đoàn.
Đường Tiểu Đông làm một thủ thế yên lặng:
- Không nên loạn, từng người tới!
- Thiếp thân đại biểu cho các tỷ muội, muốn xin Đường gia trả lời mấy vấn đề.
Người đứng ra chính là Thúy Như, nàng là người lớn tuổi nhất trong chúng nữ, là người tư cách lão thành nhất, có chút lực hiệu triệu.
Đường Tiểu Đông mỉm cười gật đầu, trong lòng đã có chút bất an, các cô nương vốn rất tốt, vì sao chỉ trong một đêm vừa rồi đã có biểu tình hưng binh vấn tội như hiện tại?
- Vậy thiếp thân đắc tội rồi.
Thúy như thể hiện ngữ khí đại tỷ:
- Nghe nói Đường gia phải rời khỏi Lôi Châu đi Trường An, không biết có chuyện này?
Đường Tiểu Đông gật đầu, Lôi Châu chỉ là một bước đệm đầu tiên cho công cuộc sáng tạo đế quốc thương nghiệp của hắn, Trường An là trung tâm kinh tế và văn hóa chính trị của vương triều Đại Đường, nơi này mới là nơi thích hợp phát triển nhất, hiện tại tiến quân Trường An có vẻ hơi vội vã, nhưng bởi vì Hoắc Hàn Yên, hắn chỉ có thể đánh bạc nho nhỏ.
Khuôn mặt các cô nương tái nhợt, không đợi hắn nói tiếp, mọi người đều tiến lên, phô thiên cái địa các loại câu hỏi đè xuống đầu hắn.
- Đường công tử, có phải công tử bán toàn bộ chúng ta?
- Có phải Di Tình Viện do Thư lão gia tiếp quản?
- Có phải Đương gia ngại bọn tỷ muội già rồi? Huấn luyện một nhóm các cô nương trẻ tuổi tới thay thế chúng ta?
- Đều ngậm miệng cho ta! Tên vương bán đản hỗn trướng nào nói lăng nhăng!
Đường Tiểu Đông tức giận tới mức nhảy dựng lên, phát sinh tiếng gầm giận dữ.
Ngoại trừ tiếng thở dốc gấp gáp, toàn trường hoàn toàn vắng vẻ, yên lặng tới mức ngay cả kim thêu rơi xuống đất cũng có thể nghe được.
Khuôn mặt các cô nương bị dọa tái nhợt, lập tức thối lui vài bước, thậm chí ngay cả mấy người Lôi Mị, Kha Vân Tiên vừa mới từ trên lầu xuống cũng dừng bước chân lại, bất an nhìn Đường Tiểu Đông, cơn tức giận này thực sự có thể so sánh với việc bị đánh cắp một nghìn lượng bạc, nếu như tiếp tục chọc vào hắn, chỉ sợ *** cũng không phải là không thể.
Ánh mắt lần lượt đảo qua tất cả mọi người, Đường Tiểu Đông trầm giọng nói:
- Nếu tất cả mọi người đều ở chỗ này, cũng đều lo lắng cho tương lai của chính mình, vậy thì còn có thời gian suy nghĩ.
- Ta biết có một số thanh lâu khác đặc biệt dùng số tiền lớn mời cá biệt một số người trong các ngươi, trước tiên mọi người nghe ta nói hết, sau đó tự mình quyết định, muốn đi hay ở tùy tiện, ta tuyệt không ngăn cản!
Hắn chưa bao giờ dùng qua loại ngữ khí nghiêm túc như vậy, chậm rãi nói:
- Các ngươi tự hỏi mình một chút, từ khi Di Tình Viện khai trương một lần nữa tới nay, ta và Vân Tiên có bao giờ bạc đãi các ngươi?
Các cô nương người nhìn ta, ta nhìn người, tất cả đều cúi đầu.
Hành nghiệp thanh lâu chính là ăn cơm tuổi trẻ, các nàng tại thời điểm trẻ tuổi đã từng trải qua một đoạn thời gian thịnh cực, ngoại trừ qua đêm với khách nhân, đôi khi tâm tình khách nhân tốt, có một số ban thưởng riêng, nhưng tổng cộng số tiền trước kia kiếm được cũng không hơn được công tác hiện nay kiếm được là bao nhiêu.
Năm tháng không buông tha người, các nàng hiện tại đã là hoa tàn ít bướm, chuyện sinh ý tương lai đã không sai biệt lắm lưu lạc tới nông nỗi quan kỹ rồi.
Đề cập tới quan kỹ, các nàng đều bị dọa sợ tới biến sắc, quan kỹ đều là nữ nhân bị triều đình xét nhà diệt tộc bắt giữ, áp giải tới kỹ viện do quan phủ xây dựng để chịu tội, phải sống những ngày bi thảm không bằng trâu ngựa.
Chỉ cần là nam nhân có vài đồng tiền trong tay, mặc kệ là ai cũng có thể tới phát tiết tinh lực, Vương lão ngũ tích góp một ba năm, thôn phu sơn dã, dân trong thôn, tất cả đều không biết cái gọi là thương hương tiếc ngọc gì đó, chỉ là một người đã đủ khiến các nàng mất đi nửa cái mạng, những nữ nhân đi vào có người nào chịu đựng nổi dằn vặt như vậy, không tới nửa năm đã đi đời nhà mà.
Hiện tại các nàng không những không cần tiếp khách, tuy rằng thiếu đi một phần bạc trắng do khách nhân lúc vui vẻ ban thưởng, nhưng số tiền Đường Tiểu Đông giúp các nàng kiếm được lại rất nhiều, lấy dung mạo tuổi tác của các nàng, cho dù bán mình thì giá cũng rẻ tới thương cảm, còn nữa, ai lại nguyện ý Bán th*n thể bản thân?
Dựa theo phân chia cổ phần, khấu trừ phí dụng, thu nhập từ diễm vũ có 50% từ nội y, Đường Tiểu Đông và Kha Vân Tiên chiếm 30%, các nàng chiếm 20%, 50% còn lại, Đường Tiểu Đông và Kha Vân Tiên chiếm 30%, các nàng 20%, tổng thu các nàng có thể phân 40%, so với các hành nghiệp thanh lâu Đại Đường tạo thành đối lập rõ rệt, loại lão bản rộng tay như Đường Tiểu Đông thực sự khiến mọi người không thể tin tưởng được.
Phương thức phân chia như vậy, xác thực để các cô nương không thể tin tượng, cô nương đứng đầu Túy Hoa Các sợ rằng không thể thu được lợi nhuận 1% trong đó.
Khế ước bán mình của các nàng vẫn còn đang nằm trong tay Kha Vân Tiên, kỳ hạn cũng còn chưa tới, cho dù Đường Tiểu Đông bán các nàng cho Thư Thừa Phúc thì cũng là chuyện rất bình thường, căn bản không do các nàng quyết định.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc